古诗词

送子文杂言

范成大

阴谷云低梅雨多,黄山涤源溪涌波。yīn gǔ yún dī méi yǔ duō,huáng shān dí yuán xī yǒng bō。
南风匝地送归客,双桨下濑如投梭。nán fēng zā dì sòng guī kè,shuāng jiǎng xià lài rú tóu suō。
严夫子,君举酒,我其为君歌。yán fū zi,jūn jǔ jiǔ,wǒ qí wèi jūn gē。
万山丛丛石凿凿,官居破屋巢烟萝。wàn shān cóng cóng shí záo záo,guān jū pò wū cháo yān luó。
杜鹃晓啼猿暮叫,客行到此真蹉跎。dù juān xiǎo tí yuán mù jiào,kè xíng dào cǐ zhēn cuō tuó。
穷愁无复理,一饮三叹息。qióng chóu wú fù lǐ,yī yǐn sān tàn xī。
城东黉舍有佳人,邂逅使我加餐食。chéng dōng hóng shě yǒu jiā rén,xiè hòu shǐ wǒ jiā cān shí。
同乡更同调,目击心已传。tóng xiāng gèng tóng diào,mù jī xīn yǐ chuán。
蛰虫欲作雷奋地,万籁方寂风行山。zhé chóng yù zuò léi fèn dì,wàn lài fāng jì fēng xíng shān。
吹竽唤我醒,连鼓相追攀。chuī yú huàn wǒ xǐng,lián gǔ xiāng zhuī pān。
飙车电毂不可辇,但觉两腋生飞翰。biāo chē diàn gǔ bù kě niǎn,dàn jué liǎng yè shēng fēi hàn。
狂歌不必终曲,戏奕不必满局。kuáng gē bù bì zhōng qū,xì yì bù bì mǎn jú。
有时不揖上马去,出门大笑惊僮仆。yǒu shí bù yī shàng mǎ qù,chū mén dà xiào jīng tóng pū。
穷乡眼冷见未曾,道上嗫嚅相指目。qióng xiāng yǎn lěng jiàn wèi céng,dào shàng niè rú xiāng zhǐ mù。
云此陕隘何以有二士,直恐翩翩跨黄鹄。yún cǐ shǎn ài hé yǐ yǒu èr shì,zhí kǒng piān piān kuà huáng gǔ。
广文组解登王畿,诸公贵人争劝归。guǎng wén zǔ jiě dēng wáng jī,zhū gōng guì rén zhēng quàn guī。
常日心期有定论,赠行不惜重费词。cháng rì xīn qī yǒu dìng lùn,zèng xíng bù xī zhòng fèi cí。
腰金佩璐众目好,汗简沉碑千载痴。yāo jīn pèi lù zhòng mù hǎo,hàn jiǎn chén bēi qiān zài chī。
一尊有意重山岳,五鼎无心轻网丝。yī zūn yǒu yì zhòng shān yuè,wǔ dǐng wú xīn qīng wǎng sī。
严夫子,应领略,别后频书相发药。yán fū zi,yīng lǐng lüè,bié hòu pín shū xiāng fā yào。
我既为万顷之狎鸥,君勿作九皋之鸣鹤。wǒ jì wèi wàn qǐng zhī xiá ōu,jūn wù zuò jiǔ gāo zhī míng hè。
范成大

范成大

范成大(1126-1193),字致能,号称石湖居士。汉族,平江吴县(今江苏苏州)人。南宋诗人。谥文穆。从江西派入手,后学习中、晚唐诗,继承了白居易、王建、张籍等诗人新乐府的现实主义精神,终于自成一家。风格平易浅显、清新妩媚。诗题材广泛,以反映农村社会生活内容的作品成就最高。他与杨万里、陆游、尤袤合称南宋“中兴四大诗人”。 范成大的作品>>

猜您喜欢

题徐熙风牡丹二首紫花

范成大

蕊珠仙驭晓骖鸾,道服朝元露未干。ruǐ zhū xiān yù xiǎo cān luán,dào fú cháo yuán lù wèi gàn。
天半刚风如激箭,绿绡飘荡紫绡寒。tiān bàn gāng fēng rú jī jiàn,lǜ xiāo piāo dàng zǐ xiāo hán。

题徐熙风牡丹二首紫花

范成大

寒入仙裙粟玉肌,舞馀全不耐风吹。hán rù xiān qún sù yù jī,wǔ yú quán bù nài fēng chuī。
从教旅拒春无力,细看腰支袅袅时。cóng jiào lǚ jù chūn wú lì,xì kàn yāo zhī niǎo niǎo shí。

题张晞颜两花图二首繁杏

范成大

红粉团枝一万重,当年独自费东风。hóng fěn tuán zhī yī wàn zhòng,dāng nián dú zì fèi dōng fēng。
若为报答春无赖,付与笙歌鼎沸中。ruò wèi bào dá chūn wú lài,fù yǔ shēng gē dǐng fèi zhōng。

题张晞颜两花图二首繁杏

范成大

雪薄冰轻不耐春,雨中愁绪月中真。xuě báo bīng qīng bù nài chūn,yǔ zhōng chóu xù yuè zhōng zhēn。
莫教梦作云飞去,留伴昭阳第一人。mò jiào mèng zuò yún fēi qù,liú bàn zhāo yáng dì yī rén。

次韵龚养正送水仙花

范成大

色界香尘付八还,正观不起况邪观。sè jiè xiāng chén fù bā hái,zhèng guān bù qǐ kuàng xié guān。
花前犹有诗情在,还作凌波步月看。huā qián yóu yǒu shī qíng zài,hái zuò líng bō bù yuè kàn。

正月六日风雪大作

范成大

滕六无端巽二痴,翻天作恶破春迟。téng liù wú duān xùn èr chī,fān tiān zuò è pò chūn chí。
邀梅勒柳何功业,谁与停杯一问之。yāo méi lēi liǔ hé gōng yè,shuí yǔ tíng bēi yī wèn zhī。

正月六日风雪大作

范成大

奇寒何事入芳辰,不管灯枝欲试新。qí hán hé shì rù fāng chén,bù guǎn dēng zhī yù shì xīn。
即日反风吹尽雪,东君已费一分春。jí rì fǎn fēng chuī jǐn xuě,dōng jūn yǐ fèi yī fēn chūn。

元夕四首

范成大

粉痕红点万花攒,玉气珠光宝月团。fěn hén hóng diǎn wàn huā zǎn,yù qì zhū guāng bǎo yuè tuán。
帘箔通明香似雾,东君无处着春寒。lián bó tōng míng xiāng shì wù,dōng jūn wú chù zhe chūn hán。

元夕四首

范成大

不夜城中陆地莲,小梅初破月初圆。bù yè chéng zhōng lù dì lián,xiǎo méi chū pò yuè chū yuán。
新年第一佳时节,谁肯如翁闭户眠。xīn nián dì yī jiā shí jié,shuí kěn rú wēng bì hù mián。

元夕四首

范成大

药炉汤鼎煮孤灯,禅版蒲团老病僧。yào lú tāng dǐng zhǔ gū dēng,chán bǎn pú tuán lǎo bìng sēng。
儿女强修元夕供,玉蛾先避雪鬅鬙。ér nǚ qiáng xiū yuán xī gōng,yù é xiān bì xuě péng sēng。

元夕四首

范成大

落梅秾李趁时新,枯木崖边一任春。luò méi nóng lǐ chèn shí xīn,kū mù yá biān yī rèn chūn。
尚爱乡音醒病耳,隔墙时有卖饧人。shàng ài xiāng yīn xǐng bìng ěr,gé qiáng shí yǒu mài táng rén。

书怀二绝再送文季高兼呈新帅阎才元侍郎

范成大

剑关云栈守非难,函谷泥封久未刊。jiàn guān yún zhàn shǒu fēi nán,hán gǔ ní fēng jiǔ wèi kān。
今日汉中谁国士,莫教春草上斋坛。jīn rì hàn zhōng shuí guó shì,mò jiào chūn cǎo shàng zhāi tán。

书怀二绝再送文季高兼呈新帅阎才元侍郎

范成大

西出阳关有旧知,薰风渌水泛莲时。xī chū yáng guān yǒu jiù zhī,xūn fēng lù shuǐ fàn lián shí。
烦君传语诗书帅,更寄台城别后词。fán jūn chuán yǔ shī shū shuài,gèng jì tái chéng bié hòu cí。

枕上闻蒲饼焦

范成大

晓寒燕雀噤春阴,珍重清簧度好音。xiǎo hán yàn què jìn chūn yīn,zhēn zhòng qīng huáng dù hǎo yīn。
窗色熹微欹枕听,梦成舟舣竹溪深。chuāng sè xī wēi yī zhěn tīng,mèng chéng zhōu yǐ zhú xī shēn。

寄题石湖海棠二首

范成大

手开芳径越城头,红锦屠苏结绮楼。shǒu kāi fāng jìng yuè chéng tóu,hóng jǐn tú sū jié qǐ lóu。
不把万枝银烛照,淡云微月替人愁。bù bǎ wàn zhī yín zhú zhào,dàn yún wēi yuè tì rén chóu。