古诗词

送通守赵积中朝议请祠归天台

范成大

城头千峰青绕屋,城下滩流三百曲。chéng tóu qiān fēng qīng rào wū,chéng xià tān liú sān bǎi qū。
谁云偪仄复偪仄,尚有高轩肯来辱。shuí yún bī zè fù bī zè,shàng yǒu gāo xuān kěn lái rǔ。
红梅花下两芳春,春风惠和如主人。hóng méi huā xià liǎng fāng chūn,chūn fēng huì hé rú zhǔ rén。
抢攘尘土簿书里,见此缫籍天球温。qiǎng rǎng chén tǔ bù shū lǐ,jiàn cǐ sāo jí tiān qiú wēn。
厚禄故人车结辙,掉头独泛清溪月。hòu lù gù rén chē jié zhé,diào tóu dú fàn qīng xī yuè。
不从世外得超然,世间谁肯如公决。bù cóng shì wài dé chāo rán,shì jiān shuí kěn rú gōng jué。
生平我亦一沙鸥,苇白芦黄今正秋。shēng píng wǒ yì yī shā ōu,wěi bái lú huáng jīn zhèng qiū。
送公使我归思动,破烟冲雨忆扁舟。sòng gōng shǐ wǒ guī sī dòng,pò yān chōng yǔ yì biǎn zhōu。
明年想见东山起,我亦煎茶石桥水。míng nián xiǎng jiàn dōng shān qǐ,wǒ yì jiān chá shí qiáo shuǐ。
道逢蓑笠把渔竿,即是马曹狂掾史。dào féng suō lì bǎ yú gān,jí shì mǎ cáo kuáng yuàn shǐ。
范成大

范成大

范成大(1126-1193),字致能,号称石湖居士。汉族,平江吴县(今江苏苏州)人。南宋诗人。谥文穆。从江西派入手,后学习中、晚唐诗,继承了白居易、王建、张籍等诗人新乐府的现实主义精神,终于自成一家。风格平易浅显、清新妩媚。诗题材广泛,以反映农村社会生活内容的作品成就最高。他与杨万里、陆游、尤袤合称南宋“中兴四大诗人”。 范成大的作品>>

猜您喜欢

病中三偈

范成大

一交销取万黄金,将病求医在用心。yī jiāo xiāo qǔ wàn huáng jīn,jiāng bìng qiú yī zài yòng xīn。
化尽此身成药树,不妨栽得病根深。huà jǐn cǐ shēn chéng yào shù,bù fáng zāi dé bìng gēn shēn。

病中三偈

范成大

莫把无言绝病根,病根深处是无言。mò bǎ wú yán jué bìng gēn,bìng gēn shēn chù shì wú yán。
丈夫解却维摩缚,八字轰开不二门。zhàng fū jiě què wéi mó fù,bā zì hōng kāi bù èr mén。

十月二十六日三偈

范成大

声闻与色尘,普以妙香薰。shēng wén yǔ sè chén,pǔ yǐ miào xiāng xūn。
昔汝来迷我,今吾却戏君。xī rǔ lái mí wǒ,jīn wú què xì jūn。

十月二十六日三偈

范成大

有个安心法,无时不可行。yǒu gè ān xīn fǎ,wú shí bù kě xíng。
只将今日事,随分了今生。zhǐ jiāng jīn rì shì,suí fēn le jīn shēng。

十月二十六日三偈

范成大

窗外尘尘事,窗中梦梦身。chuāng wài chén chén shì,chuāng zhōng mèng mèng shēn。
既知身是梦,一任事如尘。jì zhī shēn shì mèng,yī rèn shì rú chén。

窗前木芙蓉

范成大

辛苦孤花破小寒,花心应似客心酸。xīn kǔ gū huā pò xiǎo hán,huā xīn yīng shì kè xīn suān。
更凭青女留连得,未作愁红怨绿看。gèng píng qīng nǚ liú lián dé,wèi zuò chóu hóng yuàn lǜ kàn。

吊周瑜

范成大

年少曾将社稷扶,三分独数一周瑜。nián shǎo céng jiāng shè jì fú,sān fēn dú shù yī zhōu yú。
世间豪杰英雄士,江左风流美丈夫。shì jiān háo jié yīng xióng shì,jiāng zuǒ fēng liú měi zhàng fū。
功迹巍巍齐北斗,声名烈烈震东吴。gōng jì wēi wēi qí běi dòu,shēng míng liè liè zhèn dōng wú。
青春年纪归黄壤,提起教人转叹吁。qīng chūn nián jì guī huáng rǎng,tí qǐ jiào rén zhuǎn tàn xū。

喜晴

范成大

窗间梅熟落蒂,墙下笋成出林。chuāng jiān méi shú luò dì,qiáng xià sǔn chéng chū lín。
连雨不知春去,一晴方觉夏深。lián yǔ bù zhī chūn qù,yī qíng fāng jué xià shēn。

自箴三首

范成大

【其一】
有对易成畛域,无情那有从违。yǒu duì yì chéng zhěn yù,wú qíng nà yǒu cóng wéi。
痴人妄认逆境,平地自生铁围。chī rén wàng rèn nì jìng,píng dì zì shēng tiě wéi。
【其二】
白傅病犹牵爱,晁公老未断嗔。bái fù bìng yóu qiān ài,cháo gōng lǎo wèi duàn chēn。
莫问是情是性,但参无我无人。mò wèn shì qíng shì xìng,dàn cān wú wǒ wú rén。
【其三】
俗物汩陈大好,家奴倒迕何诛。sú wù gǔ chén dà hǎo,jiā nú dào wù hé zhū。
泡幻初无典要,光阴况已桑榆。pào huàn chū wú diǎn yào,guāng yīn kuàng yǐ sāng yú。

秋日二绝

范成大

【其一】
碧芦青柳不宜霜,染作沧洲一带黄。bì lú qīng liǔ bù yí shuāng,rǎn zuò cāng zhōu yī dài huáng。
莫把江山夸北客,冷云寒水更荒凉。mò bǎ jiāng shān kuā běi kè,lěng yún hán shuǐ gèng huāng liáng。
【其二】
新秋病骨顿成衰,不度溪桥半月来。xīn qiū bìng gǔ dùn chéng shuāi,bù dù xī qiáo bàn yuè lái。
无事闭门非左计,饶渠屐齿上青苔。wú shì bì mén fēi zuǒ jì,ráo qú jī chǐ shàng qīng tái。

催租行

范成大

输租得钞官更催,踉跄里正敲门来。shū zū dé chāo guān gèng cuī,liáng qiāng lǐ zhèng qiāo mén lái。
手持文书杂嗔喜,我亦来营醉归耳!shǒu chí wén shū zá chēn xǐ,wǒ yì lái yíng zuì guī ěr!
床头悭囊大如拳,扑破正有三百钱。chuáng tóu qiān náng dà rú quán,pū pò zhèng yǒu sān bǎi qián。
不堪与君成一醉,聊复偿君草鞋费。bù kān yǔ jūn chéng yī zuì,liáo fù cháng jūn cǎo xié fèi。