古诗词

韩无咎检详出示所赋陈季陵户部巫山图诗仰窥高作叹息弥襟余尝考宋玉谈朝云事漫称先王时本无据依及襄王梦之命玉为赋但云頩颜怒以自持曾不可乎犯干后世弗察一切溷以媟语曹子建赋宓妃亦感此而作此嘲谁当解者辄用此意次韵和呈以资抚掌

范成大

瑶姬家山高插天,碧丛奇秀古未传。yáo jī jiā shān gāo chā tiān,bì cóng qí xiù gǔ wèi chuán。
向来题目经楚客,名字径度岷峨前。xiàng lái tí mù jīng chǔ kè,míng zì jìng dù mín é qián。
是邪非邪莽谁识,乔林古庙常秋色。shì xié fēi xié mǎng shuí shí,qiáo lín gǔ miào cháng qiū sè。
暮去行雨朝行云,翠帷瑶席知何人。mù qù xíng yǔ cháo xíng yún,cuì wéi yáo xí zhī hé rén。
峡船一息且千里,五两竿头见幡尾。xiá chuán yī xī qiě qiān lǐ,wǔ liǎng gān tóu jiàn fān wěi。
仰窥仙馆至今疑,行人问讯居人指。yǎng kuī xiān guǎn zhì jīn yí,xíng rén wèn xùn jū rén zhǐ。
千年遗恨何当申,阳台愁绝如荒村。qiān nián yí hèn hé dāng shēn,yáng tái chóu jué rú huāng cūn。
高唐赋里人如画,玉色頩颜元不嫁。gāo táng fù lǐ rén rú huà,yù sè pīng yán yuán bù jià。
后来饥客眼长寒,浪传乐府吹复弹。hòu lái jī kè yǎn zhǎng hán,làng chuán lè fǔ chuī fù dàn。
此事牵连到温洛,更怜尘袜有无间。cǐ shì qiān lián dào wēn luò,gèng lián chén wà yǒu wú jiān。
君不见天孙住在银涛许,尘间犹作儿女语。jūn bù jiàn tiān sūn zhù zài yín tāo xǔ,chén jiān yóu zuò ér nǚ yǔ。
公家春风锦瑟傍,莫为此图虚断肠。gōng jiā chūn fēng jǐn sè bàng,mò wèi cǐ tú xū duàn cháng。
范成大

范成大

范成大(1126-1193),字致能,号称石湖居士。汉族,平江吴县(今江苏苏州)人。南宋诗人。谥文穆。从江西派入手,后学习中、晚唐诗,继承了白居易、王建、张籍等诗人新乐府的现实主义精神,终于自成一家。风格平易浅显、清新妩媚。诗题材广泛,以反映农村社会生活内容的作品成就最高。他与杨万里、陆游、尤袤合称南宋“中兴四大诗人”。 范成大的作品>>

猜您喜欢

刈麦

范成大

麦头熟颗已如珠,小阨惟忧积雨馀。mài tóu shú kē yǐ rú zhū,xiǎo è wéi yōu jī yǔ yú。
丐我一晴天易耳,十分终惠莫乘除。gài wǒ yī qíng tiān yì ěr,shí fēn zhōng huì mò chéng chú。

插秧

范成大

种密移疏绿毯平,行间清浅縠纹生。zhǒng mì yí shū lǜ tǎn píng,xíng jiān qīng qiǎn hú wén shēng。
谁知细细青青草,中有丰年击壤声。shuí zhī xì xì qīng qīng cǎo,zhōng yǒu fēng nián jī rǎng shēng。

晒茧

范成大

隔篱处处雪成窝,牢闭柴荆断客过。gé lí chù chù xuě chéng wō,láo bì chái jīng duàn kè guò。
叶贵蚕饥危欲死,尚能包裹一丝窠。yè guì cán jī wēi yù sǐ,shàng néng bāo guǒ yī sī kē。

科桑

范成大

斧斤留得万枯株,独速槎牙立暝途。fǔ jīn liú dé wàn kū zhū,dú sù chá yá lì míng tú。
饱尽春蚕收罢茧,更殚馀力付樵苏。bǎo jǐn chūn cán shōu bà jiǎn,gèng dān yú lì fù qiáo sū。

拄笏亭晚望

范成大

林泉随处有清凉,山绕阑干客自忙。lín quán suí chù yǒu qīng liáng,shān rào lán gàn kè zì máng。
溪雨不飞虹尚饮,乱蝉高柳满斜阳。xī yǔ bù fēi hóng shàng yǐn,luàn chán gāo liǔ mǎn xié yáng。

程助教远饯求诗

范成大

残山剩水带离亭,送客烦君远作程。cán shān shèng shuǐ dài lí tíng,sòng kè fán jūn yuǎn zuò chéng。
直欲明年击吴榜,白沙翠竹是柴荆。zhí yù míng nián jī wú bǎng,bái shā cuì zhú shì chái jīng。

次韵乐先生除夜三绝

范成大

团蒲曲几坐成痴,北看南观恍是非。tuán pú qū jǐ zuò chéng chī,běi kàn nán guān huǎng shì fēi。
道眼已空诗眼在,梅花欲动雪花稀。dào yǎn yǐ kōng shī yǎn zài,méi huā yù dòng xuě huā xī。

次韵乐先生除夜三绝

范成大

天边客里五迎冬,争信还乡似寓公。tiān biān kè lǐ wǔ yíng dōng,zhēng xìn hái xiāng shì yù gōng。
人事都非城郭是,独怜鸡犬识新丰。rén shì dōu fēi chéng guō shì,dú lián jī quǎn shí xīn fēng。

次韵乐先生除夜三绝

范成大

床头历日鬓丝丝,懒倦慵吟守岁诗。chuáng tóu lì rì bìn sī sī,lǎn juàn yōng yín shǒu suì shī。
宜入新年须吉利,明朝把笔写门楣。yí rù xīn nián xū jí lì,míng cháo bǎ bǐ xiě mén méi。

次韵马少伊木犀

范成大

月窟飞来露已凉,断无尘格惹蜂黄。yuè kū fēi lái lù yǐ liáng,duàn wú chén gé rě fēng huáng。
纤纤绿裹排金粟,何处能容九里香。xiān xiān lǜ guǒ pái jīn sù,hé chù néng róng jiǔ lǐ xiāng。

次韵马少伊木犀

范成大

水尾山腰树影苍,一天风露不供香。shuǐ wěi shān yāo shù yǐng cāng,yī tiān fēng lù bù gōng xiāng。
谁家镜里能消得,付与诗人古锦囊。shuí jiā jìng lǐ néng xiāo dé,fù yǔ shī rén gǔ jǐn náng。

次韵马少伊木犀

范成大

密密娇黄侍翠舆,避风遮日小扶疏。mì mì jiāo huáng shì cuì yú,bì fēng zhē rì xiǎo fú shū。
画阑想见悬秋晚,无限宫香总不如。huà lán xiǎng jiàn xuán qiū wǎn,wú xiàn gōng xiāng zǒng bù rú。

次韵周子充正字馆中绯碧两桃花

范成大

碧城香雾赤城霞,深出刘郎未见花。bì chéng xiāng wù chì chéng xiá,shēn chū liú láng wèi jiàn huā。
凭仗天风扶绛节,为招萼绿过羊家。píng zhàng tiān fēng fú jiàng jié,wèi zhāo è lǜ guò yáng jiā。

明日子充折赠次韵谢之

范成大

海上三山冠彩霞,六时高会雨天花。hǎi shàng sān shān guān cǎi xiá,liù shí gāo huì yǔ tiān huā。
步虚声里随风下,吹落寻常百姓家。bù xū shēng lǐ suí fēng xià,chuī luò xún cháng bǎi xìng jiā。

明日大雨复折赠再次韵

范成大

一天云叶翳朝霞,风卷泥沾不惜花。yī tiān yún yè yì cháo xiá,fēng juǎn ní zhān bù xī huā。
群玉山高春好在,人间烟雨暗千家。qún yù shān gāo chūn hǎo zài,rén jiān yān yǔ àn qiān jiā。