古诗词

韩无咎检详出示所赋陈季陵户部巫山图诗仰窥高作叹息弥襟余尝考宋玉谈朝云事漫称先王时本无据依及襄王梦之命玉为赋但云頩颜怒以自持曾不可乎犯干后世弗察一切溷以媟语曹子建赋宓妃亦感此而作此嘲谁当解者辄用此意次韵和呈以资抚掌

范成大

瑶姬家山高插天,碧丛奇秀古未传。yáo jī jiā shān gāo chā tiān,bì cóng qí xiù gǔ wèi chuán。
向来题目经楚客,名字径度岷峨前。xiàng lái tí mù jīng chǔ kè,míng zì jìng dù mín é qián。
是邪非邪莽谁识,乔林古庙常秋色。shì xié fēi xié mǎng shuí shí,qiáo lín gǔ miào cháng qiū sè。
暮去行雨朝行云,翠帷瑶席知何人。mù qù xíng yǔ cháo xíng yún,cuì wéi yáo xí zhī hé rén。
峡船一息且千里,五两竿头见幡尾。xiá chuán yī xī qiě qiān lǐ,wǔ liǎng gān tóu jiàn fān wěi。
仰窥仙馆至今疑,行人问讯居人指。yǎng kuī xiān guǎn zhì jīn yí,xíng rén wèn xùn jū rén zhǐ。
千年遗恨何当申,阳台愁绝如荒村。qiān nián yí hèn hé dāng shēn,yáng tái chóu jué rú huāng cūn。
高唐赋里人如画,玉色頩颜元不嫁。gāo táng fù lǐ rén rú huà,yù sè pīng yán yuán bù jià。
后来饥客眼长寒,浪传乐府吹复弹。hòu lái jī kè yǎn zhǎng hán,làng chuán lè fǔ chuī fù dàn。
此事牵连到温洛,更怜尘袜有无间。cǐ shì qiān lián dào wēn luò,gèng lián chén wà yǒu wú jiān。
君不见天孙住在银涛许,尘间犹作儿女语。jūn bù jiàn tiān sūn zhù zài yín tāo xǔ,chén jiān yóu zuò ér nǚ yǔ。
公家春风锦瑟傍,莫为此图虚断肠。gōng jiā chūn fēng jǐn sè bàng,mò wèi cǐ tú xū duàn cháng。
范成大

范成大

范成大(1126-1193),字致能,号称石湖居士。汉族,平江吴县(今江苏苏州)人。南宋诗人。谥文穆。从江西派入手,后学习中、晚唐诗,继承了白居易、王建、张籍等诗人新乐府的现实主义精神,终于自成一家。风格平易浅显、清新妩媚。诗题材广泛,以反映农村社会生活内容的作品成就最高。他与杨万里、陆游、尤袤合称南宋“中兴四大诗人”。 范成大的作品>>

猜您喜欢

虎丘六绝句点头石

范成大

当年挥麈讲何经,赚得坚顽侧耳听。dāng nián huī zhǔ jiǎng hé jīng,zhuàn dé jiān wán cè ěr tīng。
我自吟诗无法说,石头莫作定盘星。wǒ zì yín shī wú fǎ shuō,shí tóu mò zuò dìng pán xīng。

虎丘六绝句点头石

范成大

听经人散藓花深,千古谁能更赏音。tīng jīng rén sàn xiǎn huā shēn,qiān gǔ shuí néng gèng shǎng yīn。
只好岸巾披鹤氅,风清月白坐弹琴。zhǐ hǎo àn jīn pī hè chǎng,fēng qīng yuè bái zuò dàn qín。

虎丘六绝句点头石

范成大

碧泓白石偃樛枝,爱水嫌风老更低。bì hóng bái shí yǎn jiū zhī,ài shuǐ xián fēng lǎo gèng dī。
潭影中间龙影卧,一山好处没人题。tán yǐng zhōng jiān lóng yǐng wò,yī shān hǎo chù méi rén tí。

虎丘六绝句点头石

范成大

石罅泓渟剑气潜,谁将楼阁苦庄严。shí xià hóng tíng jiàn qì qián,shuí jiāng lóu gé kǔ zhuāng yán。
只知暖热游人眼,不道苍藤翠木嫌。zhǐ zhī nuǎn rè yóu rén yǎn,bù dào cāng téng cuì mù xián。

虎丘六绝句点头石

范成大

碧嶂横陈似断鳌,画阑相对两雄豪。bì zhàng héng chén shì duàn áo,huà lán xiāng duì liǎng xióng háo。
东轩只有云千顷,不似西山爽气高。dōng xuān zhǐ yǒu yún qiān qǐng,bù shì xī shān shuǎng qì gāo。

虎丘六绝句点头石

范成大

鼓板钟鱼彻晓喧,谁云方外事萧然。gǔ bǎn zhōng yú chè xiǎo xuān,shuí yún fāng wài shì xiāo rán。
窗间日暮寒烟重,未到斋时我正眠。chuāng jiān rì mù hán yān zhòng,wèi dào zhāi shí wǒ zhèng mián。

墙外卖药者九年无一日不过吟唱之声甚适雪中呼问之家有十口一日不出即饥寒矣

范成大

十口啼号责望深,宁容安稳坐毡针。shí kǒu tí hào zé wàng shēn,níng róng ān wěn zuò zhān zhēn。
长鸣大咤欺风雪,不是甘心是苦心。zhǎng míng dà zhà qī fēng xuě,bù shì gān xīn shì kǔ xīn。

大雪送炭与芥隐

范成大

无因同拨地炉灰,想见柴荆晚未开。wú yīn tóng bō dì lú huī,xiǎng jiàn chái jīng wǎn wèi kāi。
不是雪中须送炭,聊装风景要诗来。bù shì xuě zhōng xū sòng tàn,liáo zhuāng fēng jǐng yào shī lái。

雪后苦寒

范成大

旋融檐滴冻琅玕,风力如刀刮面寒。xuán róng yán dī dòng láng gān,fēng lì rú dāo guā miàn hán。
雪阵搅空风却软,天公知我倚阑干。xuě zhèn jiǎo kōng fēng què ruǎn,tiān gōng zhī wǒ yǐ lán gàn。

次韵徐提举游石湖三绝

范成大

三径荒芜岫幌开,锦车何事肯徘徊。sān jìng huāng wú xiù huǎng kāi,jǐn chē hé shì kěn pái huái。
春风想为高人住,落絮残花好在哉。chūn fēng xiǎng wèi gāo rén zhù,luò xù cán huā hǎo zài zāi。

次韵徐提举游石湖三绝

范成大

日脚烘晴已破烟,山头云气尚披绵。rì jiǎo hōng qíng yǐ pò yān,shān tóu yún qì shàng pī mián。
却须多谢朝来雨,洗净明湖镜里天。què xū duō xiè cháo lái yǔ,xǐ jìng míng hú jìng lǐ tiān。

次韵徐提举游石湖三绝

范成大

天上麒麟翰墨林,当家手笔擅文心。tiān shàng qí lín hàn mò lín,dāng jiā shǒu bǐ shàn wén xīn。
欲知万顷陂中意,但向三篇句里寻。yù zhī wàn qǐng bēi zhōng yì,dàn xiàng sān piān jù lǐ xún。

枕上二绝效杨廷秀

范成大

藤枕频移触画屏,无憀滋味厌残更。téng zhěn pín yí chù huà píng,wú liáo zī wèi yàn cán gèng。
寒鸡且道贪眠著,窗纸如何不肯明。hán jī qiě dào tān mián zhù,chuāng zhǐ rú hé bù kěn míng。

枕上二绝效杨廷秀

范成大

枕前百念忽纷然,旧学新闻总现前。zhěn qián bǎi niàn hū fēn rán,jiù xué xīn wén zǒng xiàn qián。
现到天明无可现,依前还我日高眠。xiàn dào tiān míng wú kě xiàn,yī qián hái wǒ rì gāo mián。

重送文处厚因寄蜀父老三首

范成大

江上连樯叠鼓行,不争微利即争名。jiāng shàng lián qiáng dié gǔ xíng,bù zhēng wēi lì jí zhēng míng。
算来无似君潇洒,来往空船载月明。suàn lái wú shì jūn xiāo sǎ,lái wǎng kōng chuán zài yuè míng。