古诗词

倪文举奉常将归东林出示绮川西溪二赋辄赋长句为谢且以赠行

范成大

绮川亭上凌云赋,人在回仙旧游处。qǐ chuān tíng shàng líng yún fù,rén zài huí xiān jiù yóu chù。
谁教书剑走长安,荻月霜枫等闲度。shuí jiào shū jiàn zǒu zhǎng ān,dí yuè shuāng fēng děng xián dù。
朱门不炙钓竿手,万卷难供折腰具。zhū mén bù zhì diào gān shǒu,wàn juǎn nán gōng zhé yāo jù。
偶然把箸忆莼羹,乞得闲官径呼渡。ǒu rán bǎ zhù yì chún gēng,qǐ dé xián guān jìng hū dù。
江涨桥头有渡船,船头历历东林路。jiāng zhǎng qiáo tóu yǒu dù chuán,chuán tóu lì lì dōng lín lù。
云烟如画水如天,笑忆红尘问良苦。yún yān rú huà shuǐ rú tiān,xiào yì hóng chén wèn liáng kǔ。
我亦吴松一钓舟,蟹舍漂摇几风雨。wǒ yì wú sōng yī diào zhōu,xiè shě piāo yáo jǐ fēng yǔ。
因君赋里说江湖,破帽蹇驴明亦去。yīn jūn fù lǐ shuō jiāng hú,pò mào jiǎn lǘ míng yì qù。
鸡犬相闻望可见,鸥鹭同盟心亦许。jī quǎn xiāng wén wàng kě jiàn,ōu lù tóng méng xīn yì xǔ。
相过得得款溪门,雪夜前村听鸣橹。xiāng guò dé dé kuǎn xī mén,xuě yè qián cūn tīng míng lǔ。
范成大

范成大

范成大(1126-1193),字致能,号称石湖居士。汉族,平江吴县(今江苏苏州)人。南宋诗人。谥文穆。从江西派入手,后学习中、晚唐诗,继承了白居易、王建、张籍等诗人新乐府的现实主义精神,终于自成一家。风格平易浅显、清新妩媚。诗题材广泛,以反映农村社会生活内容的作品成就最高。他与杨万里、陆游、尤袤合称南宋“中兴四大诗人”。 范成大的作品>>

猜您喜欢

次韵乐先生吴中见寄八首

范成大

几多蝼蚁与王侯,往古来今共一丘。jǐ duō lóu yǐ yǔ wáng hóu,wǎng gǔ lái jīn gòng yī qiū。
遮莫功名掀宇宙,百年两角寄蜗牛。zhē mò gōng míng xiān yǔ zhòu,bǎi nián liǎng jiǎo jì wō niú。

次韵乐先生吴中见寄八首

范成大

粟囊聊复寄三餐,埋没缁尘懒濯冠。sù náng liáo fù jì sān cān,mái méi zī chén lǎn zhuó guān。
红紫百般纷过眼,乡山岁晚自苍官。hóng zǐ bǎi bān fēn guò yǎn,xiāng shān suì wǎn zì cāng guān。

次韵赵正之同年客中

范成大

清班合列大明宫,自要牛刀试一同。qīng bān hé liè dà míng gōng,zì yào niú dāo shì yī tóng。
踏遍巉岩吾道在,莫将寻尺较穷通。tà biàn chán yán wú dào zài,mò jiāng xún chǐ jiào qióng tōng。

次韵赵正之同年客中

范成大

毡车席帽各青春,花下骅骝一鬨尘。zhān chē xí mào gè qīng chūn,huā xià huá liú yī hòng chén。
离合飘零十霜露,咸阳客舍有诗人。lí hé piāo líng shí shuāng lù,xián yáng kè shě yǒu shī rén。

次韵赵正之同年客中

范成大

可怜山县五斤手,不识王孙八斗才。kě lián shān xiàn wǔ jīn shǒu,bù shí wáng sūn bā dòu cái。
君自扶摇有霄汉,从渠蜩鴳舞蒿莱。jūn zì fú yáo yǒu xiāo hàn,cóng qú tiáo yàn wǔ hāo lái。

朋元不赴湖上观雪之集明日余召试玉堂见寄二绝次其韵

范成大

雪溪清兴未渠阑,晚上西楼带月看。xuě xī qīng xīng wèi qú lán,wǎn shàng xī lóu dài yuè kàn。
公子自贪低唱酒,肯来同对玉峰寒。gōng zi zì tān dī chàng jiǔ,kěn lái tóng duì yù fēng hán。

朋元不赴湖上观雪之集明日余召试玉堂见寄二绝次其韵

范成大

文场宁复鬓霜宜,白玉堂前雪霁时。wén chǎng níng fù bìn shuāng yí,bái yù táng qián xuě jì shí。
不惜狂言枨忌讳,秃毫冰砚竟无奇。bù xī kuáng yán chéng jì huì,tū háo bīng yàn jìng wú qí。

春晚偶题

范成大

寂寥春事冷于秋,雨打风吹断送休。jì liáo chūn shì lěng yú qiū,yǔ dǎ fēng chuī duàn sòng xiū。
点检梨花成一梦,蘸红新绿满枝头。diǎn jiǎn lí huā chéng yī mèng,zhàn hóng xīn lǜ mǎn zhī tóu。

次韵李子永梅村散策图

范成大

光风先放越溪春,萧散寻诗索笑人。guāng fēng xiān fàng yuè xī chūn,xiāo sàn xún shī suǒ xiào rén。
藜杖前头春浩荡,三生应是主林神。lí zhàng qián tóu chūn hào dàng,sān shēng yīng shì zhǔ lín shén。

浴罢

范成大

西城落日半轮明,浴罢衣裳一倍轻。xī chéng luò rì bàn lún míng,yù bà yī shang yī bèi qīng。
玉宇风来归鸟急,火云销尽绿云生。yù yǔ fēng lái guī niǎo jí,huǒ yún xiāo jǐn lǜ yún shēng。

李次山自画两图其一泛舟湖山之下小女奴坐船头吹笛其一跨驴渡小桥入深谷各题一绝

范成大

船头月午坐忘归,不管风鬟露满衣。chuán tóu yuè wǔ zuò wàng guī,bù guǎn fēng huán lù mǎn yī。
横玉三声湖起浪,前山应有鹊惊飞。héng yù sān shēng hú qǐ làng,qián shān yīng yǒu què jīng fēi。

李次山自画两图其一泛舟湖山之下小女奴坐船头吹笛其一跨驴渡小桥入深谷各题一绝

范成大

黄尘车马梦初阑,杳杳骑驴紫翠间。huáng chén chē mǎ mèng chū lán,yǎo yǎo qí lǘ zǐ cuì jiān。
饱识千峰真面目,当年拄笏漫看山。bǎo shí qiān fēng zhēn miàn mù,dāng nián zhǔ hù màn kàn shān。

高景庵读旧题有感

范成大

莓苔风雨旧诗留,十七年前鬓未秋。méi tái fēng yǔ jiù shī liú,shí qī nián qián bìn wèi qiū。
岩桂拂云篁竹拱,树犹如此一搔头。yán guì fú yún huáng zhú gǒng,shù yóu rú cǐ yī sāo tóu。

华山道中

范成大

过午曾云未肯开,暖寒村店竹初灰。guò wǔ céng yún wèi kěn kāi,nuǎn hán cūn diàn zhú chū huī。
萧萧林响棠梨战,晚恐阳山有雨来。xiāo xiāo lín xiǎng táng lí zhàn,wǎn kǒng yáng shān yǒu yǔ lái。

长沙王墓在阊门外

范成大

英雄转眼逐东流,百战工夫土一抔。yīng xióng zhuǎn yǎn zhú dōng liú,bǎi zhàn gōng fū tǔ yī póu。
荞麦茫茫花似雪,牧童吹笛上高丘。qiáo mài máng máng huā shì xuě,mù tóng chuī dí shàng gāo qiū。