古诗词

乾道癸巳腊后二日桂林大雪尺馀郡人云前此未省见也郭季勇机宜赋古风为贺次其韵

范成大

忆昔北征秋遇雪,穹庐苦寒不堪说。yì xī běi zhēng qiū yù xuě,qióng lú kǔ hán bù kān shuō。
飞花如席暗燕然,把酒悲歌度佳节。fēi huā rú xí àn yàn rán,bǎ jiǔ bēi gē dù jiā jié。
胡儿馆客类西河,鐍户不容浮蚁泄。hú ér guǎn kè lèi xī hé,jué hù bù róng fú yǐ xiè。
当时已分餐毡莩,宁复梦游炎岭热。dāng shí yǐ fēn cān zhān fú,níng fù mèng yóu yán lǐng rè。
忽逐梅花行万里,又与故山轻话别。hū zhú méi huā xíng wàn lǐ,yòu yǔ gù shān qīng huà bié。
天公恐我愁瘴雾,十日号风吹石裂。tiān gōng kǒng wǒ chóu zhàng wù,shí rì hào fēng chuī shí liè。
同云乃肯度严关,一夜玉峰高巀嵲。tóng yún nǎi kěn dù yán guān,yī yè yù fēng gāo jié niè。
老榕蓊密最先缟,稚竹枵虚时一折。lǎo róng wěng mì zuì xiān gǎo,zhì zhú xiāo xū shí yī zhé。
须知桂海接蓬瀛,满目三山白银阙。xū zhī guì hǎi jiē péng yíng,mǎn mù sān shān bái yín quē。
不管楼高翠袖单,但嫌酒浅金杯凸。bù guǎn lóu gāo cuì xiù dān,dàn xián jiǔ qiǎn jīn bēi tū。
东郭先生履虽敝,诗情却斗冰壶洁。dōng guō xiān shēng lǚ suī bì,shī qíng què dòu bīng hú jié。
归撚冻髭搜好句,山馆青灯对明灭。guī niǎn dòng zī sōu hǎo jù,shān guǎn qīng dēng duì míng miè。
为怜叶气到黄茅,何止森森松柏悦。wèi lián yè qì dào huáng máo,hé zhǐ sēn sēn sōng bǎi yuè。
丰年作守会饱暖,羁宦思归自愁绝。fēng nián zuò shǒu huì bǎo nuǎn,jī huàn sī guī zì chóu jué。
岂无菊径乐琴书,亦有秫田供曲糵。qǐ wú jú jìng lè qín shū,yì yǒu shú tián gōng qū niè。
东冈雪后一犁春,谁在陂头忆调燮。dōng gāng xuě hòu yī lí chūn,shuí zài bēi tóu yì diào xiè。
范成大

范成大

范成大(1126-1193),字致能,号称石湖居士。汉族,平江吴县(今江苏苏州)人。南宋诗人。谥文穆。从江西派入手,后学习中、晚唐诗,继承了白居易、王建、张籍等诗人新乐府的现实主义精神,终于自成一家。风格平易浅显、清新妩媚。诗题材广泛,以反映农村社会生活内容的作品成就最高。他与杨万里、陆游、尤袤合称南宋“中兴四大诗人”。 范成大的作品>>

猜您喜欢

初见山花

范成大

三日晴泥尚没靴,几将风雨过年华。sān rì qíng ní shàng méi xuē,jǐ jiāng fēng yǔ guò nián huá。
湘东二月春才到,恰有山樱一树花。xiāng dōng èr yuè chūn cái dào,qià yǒu shān yīng yī shù huā。

沈家店道傍棣棠花

范成大

乍晴芳草竞怀新,谁种幽花隔路尘。zhà qíng fāng cǎo jìng huái xīn,shuí zhǒng yōu huā gé lù chén。
绿地缕金罗结带,为谁开放可怜春。lǜ dì lǚ jīn luó jié dài,wèi shuí kāi fàng kě lián chūn。

偶题

范成大

檐雨初干团扇风,夕阳芳树绿葱葱。yán yǔ chū gàn tuán shàn fēng,xī yáng fāng shù lǜ cōng cōng。
蕉心榴萼俱无赖,要与春衫相并红。jiāo xīn liú è jù wú lài,yào yǔ chūn shān xiāng bìng hóng。

去年过弋阳访赵恂道通判话西湖旧游因题小诗近忽刻石寄来谩录

范成大

红尘宝马碧湖船,一梦如今费十年。hóng chén bǎo mǎ bì hú chuán,yī mèng rú jīn fèi shí nián。
却照清溪寻绿鬓,但馀衰雪两萧然。què zhào qīng xī xún lǜ bìn,dàn yú shuāi xuě liǎng xiāo rán。

燕堂后卢橘一株冬前先开极香

范成大

卢橘花残细细飞,满枝晴日闹蜂儿。lú jú huā cán xì xì fēi,mǎn zhī qíng rì nào fēng ér。
霜馀有此香无奈,合与称题赋小诗。shuāng yú yǒu cǐ xiāng wú nài,hé yǔ chēng tí fù xiǎo shī。

喜雪示桂人

范成大

腊雪同云岭外稀,南人北客尽冬衣。là xuě tóng yún lǐng wài xī,nán rén běi kè jǐn dōng yī。
从今老杜诗犹信,梅片飞时雪也飞。cóng jīn lǎo dù shī yóu xìn,méi piàn fēi shí xuě yě fēi。

缓带轩独坐

范成大

午日烘开豆蔻苞,檐尘飞动雀争巢。wǔ rì hōng kāi dòu kòu bāo,yán chén fēi dòng què zhēng cháo。
蒙蒙困眼无安处,闲送炉烟到竹梢。méng méng kùn yǎn wú ān chù,xián sòng lú yān dào zhú shāo。

酒边二绝

范成大

团扇香中袅袅风,断肠声里看羞红。tuán shàn xiāng zhōng niǎo niǎo fēng,duàn cháng shēng lǐ kàn xiū hóng。
不须过处催乾盏,听彻歌头盏自空。bù xū guò chù cuī qián zhǎn,tīng chè gē tóu zhǎn zì kōng。

酒边二绝

范成大

日长绣倦酒红潮,闲束罗巾理六幺。rì zhǎng xiù juàn jiǔ hóng cháo,xián shù luó jīn lǐ liù yāo。
新样筑毬花十八,丁宁小玉慢吹箫。xīn yàng zhù qiú huā shí bā,dīng níng xiǎo yù màn chuī xiāo。

与郑少融赵养民二使者访古訾家洲归憩松关二君欲助力兴废戏书此付长老善良以当疏头

范成大

飘飘竹雨润轻裘,袅袅松风系小舟。piāo piāo zhú yǔ rùn qīng qiú,niǎo niǎo sōng fēng xì xiǎo zhōu。
安得从容兴废手,越人重上訾家洲。ān dé cóng róng xīng fèi shǒu,yuè rén zhòng shàng zī jiā zhōu。

甘雨应祈三绝

范成大

晚稻成苞未肯肥,鹁鸠啼晓雨来时。wǎn dào chéng bāo wèi kěn féi,bó jiū tí xiǎo yǔ lái shí。
黄紬被冷初眠觉,先向芭蕉叶上知。huáng chóu bèi lěng chū mián jué,xiān xiàng bā jiāo yè shàng zhī。

甘雨应祈三绝

范成大

数日虽蒙霢霂沾,浥尘终恨太廉纤。shù rì suī méng mài mù zhān,yì chén zhōng hèn tài lián xiān。
今朝健起巡檐看,恰似庐山看水帘。jīn cháo jiàn qǐ xún yán kàn,qià shì lú shān kàn shuǐ lián。

甘雨应祈三绝

范成大

高田一雨免飞埃,上水纲船亦可催。gāo tián yī yǔ miǎn fēi āi,shàng shuǐ gāng chuán yì kě cuī。
说与东江津吏道,打量今晚涨痕来。shuō yǔ dōng jiāng jīn lì dào,dǎ liàng jīn wǎn zhǎng hén lái。

碧虚席上得赵养民运使寄诗约今晚可归次韵迓之

范成大

偶携尊酒上孱颜,忽忆行人瘴雾间。ǒu xié zūn jiǔ shàng càn yán,hū yì xíng rén zhàng wù jiān。
便好来分苍石坐,已教不锁翠云关。biàn hǎo lái fēn cāng shí zuò,yǐ jiào bù suǒ cuì yún guān。

次韵赵养民碧虚坐上

范成大

已将山色染眉黛,更挽江波添酒罍。yǐ jiāng shān sè rǎn méi dài,gèng wǎn jiāng bō tiān jiǔ léi。
珍重江山劝人醉,笑人驱马惺惺回。zhēn zhòng jiāng shān quàn rén zuì,xiào rén qū mǎ xīng xīng huí。