古诗词

初发桂林有出岭之喜但病馀便觉登顿至灵川疲甚自叹羸躯乃无一可偶陆融州有使来书此寄之

范成大

桂林独宜人,无瘴古所传。guì lín dú yí rén,wú zhàng gǔ suǒ chuán。
北客守炎官,恃此以泰然。běi kè shǒu yán guān,shì cǐ yǐ tài rán。
堂高惬宴坐,讼简容佳眠。táng gāo qiè yàn zuò,sòng jiǎn róng jiā mián。
不计身落南,璿柄三回天。bù jì shēn luò nán,xuán bǐng sān huí tiān。
今朝遂出岭,欢呼系行缠。jīn cháo suì chū lǐng,huān hū xì xíng chán。
罝兔脱丰草,池鱼跃清渊。jū tù tuō fēng cǎo,chí yú yuè qīng yuān。
那知多病身,久静翻怀安。nà zhī duō bìng shēn,jiǔ jìng fān huái ān。
长风荡篮舆,帘箔飘以翾。zhǎng fēng dàng lán yú,lián bó piāo yǐ xuān。
灵泉路吃蹶,仆夫告赪肩。líng quán lù chī jué,pū fū gào chēng jiān。
我亦头岑岑,中若磨蚁旋。wǒ yì tóu cén cén,zhōng ruò mó yǐ xuán。
走投破驿宿,强饭不下咽。zǒu tóu pò yì sù,qiáng fàn bù xià yàn。
兹事未渠央,万里蜀道难。zī shì wèi qú yāng,wàn lǐ shǔ dào nán。
十年故倦游,况乃成华巅。shí nián gù juàn yóu,kuàng nǎi chéng huá diān。
蚕老当作茧,不茧夫何言。cán lǎo dāng zuò jiǎn,bù jiǎn fū hé yán。
范成大

范成大

范成大(1126-1193),字致能,号称石湖居士。汉族,平江吴县(今江苏苏州)人。南宋诗人。谥文穆。从江西派入手,后学习中、晚唐诗,继承了白居易、王建、张籍等诗人新乐府的现实主义精神,终于自成一家。风格平易浅显、清新妩媚。诗题材广泛,以反映农村社会生活内容的作品成就最高。他与杨万里、陆游、尤袤合称南宋“中兴四大诗人”。 范成大的作品>>

猜您喜欢

妙喜泉

范成大

二士共谈碑上法,千僧同酌沼中泉。èr shì gòng tán bēi shàng fǎ,qiān sēng tóng zhuó zhǎo zhōng quán。
法门泉味知多少,水桶绳头一串穿。fǎ mén quán wèi zhī duō shǎo,shuǐ tǒng shéng tóu yī chuàn chuān。

明月堂

范成大

古来禅窟锁岩扃,拂子崔嵬拄杖横。gǔ lái chán kū suǒ yán jiōng,fú zi cuī wéi zhǔ zhàng héng。
塔上佛光堂上月,莫言公案不分明。tǎ shàng fú guāng táng shàng yuè,mò yán gōng àn bù fēn míng。

自育王过天童松林三十里

范成大

竹舆窈窕入萧森,逗雨梳风冷客襟。zhú yú yǎo tiǎo rù xiāo sēn,dòu yǔ shū fēng lěng kè jīn。
翠锦屠苏三十里,不知脚底白云深。cuì jǐn tú sū sān shí lǐ,bù zhī jiǎo dǐ bái yún shēn。

香山

范成大

抖擞轩裳一鬨尘,任教空翠滴乌巾。dǒu sǒu xuān shang yī hòng chén,rèn jiào kōng cuì dī wū jīn。
老身已到篮舆上,处处青山是故人。lǎo shēn yǐ dào lán yú shàng,chù chù qīng shān shì gù rén。

育王望海亭

范成大

海云晻霭日茏葱,案指光中万象空。hǎi yún àn ǎi rì lóng cōng,àn zhǐ guāng zhōng wàn xiàng kōng。
想见蓬莱西望眼,也应知我立长风。xiǎng jiàn péng lái xī wàng yǎn,yě yīng zhī wǒ lì zhǎng fēng。

钟山阁上望雨

范成大

天阔山长雨似烟,忽然飞去暗平川。tiān kuò shān zhǎng yǔ shì yān,hū rán fēi qù àn píng chuān。
粳禾未实籼禾瘦,不用廉纤便霈然。jīng hé wèi shí xiān hé shòu,bù yòng lián xiān biàn pèi rán。

送举老归庐山

范成大

二千里往回似梦,四十年今昔如浮。èr qiān lǐ wǎng huí shì mèng,sì shí nián jīn xī rú fú。
去矣莫久留桑下,归欤来共煨芋头。qù yǐ mò jiǔ liú sāng xià,guī yú lái gòng wēi yù tóu。

题现老真

范成大

三十年来共葛藤,如今莲社冷如冰。sān shí nián lái gòng gé téng,rú jīn lián shè lěng rú bīng。
茶瓜樱笋游山会,从此斋厨欠一僧。chá guā yīng sǔn yóu shān huì,cóng cǐ zhāi chú qiàn yī sēng。

菊楼

范成大

东篱秋色照疏芜,挽结高花不用扶。dōng lí qiū sè zhào shū wú,wǎn jié gāo huā bù yòng fú。
净洗西风尘土面,来看金碧万浮图。jìng xǐ xī fēng chén tǔ miàn,lái kàn jīn bì wàn fú tú。

元日马上二绝

范成大

泥絮心情雪样髯,诗囊羞涩酒杯嫌。ní xù xīn qíng xuě yàng rán,shī náng xiū sè jiǔ bēi xián。
年来万事都消减,惟有床头历日添。nián lái wàn shì dōu xiāo jiǎn,wéi yǒu chuáng tóu lì rì tiān。

元日马上二绝

范成大

筋骸全比去年非,骑吹声中忆钓矶。jīn hái quán bǐ qù nián fēi,qí chuī shēng zhōng yì diào jī。
待得江风欺老病,何如闻健一蓑归。dài dé jiāng fēng qī lǎo bìng,hé rú wén jiàn yī suō guī。

中秋清晖阁静坐因思前二年石湖四明赏月

范成大

前年银界接天迷,去岁金盘涌海低。qián nián yín jiè jiē tiān mí,qù suì jīn pán yǒng hǎi dī。
漂泊相逢重一笑,秦淮东畔女墙西。piāo pō xiāng féng zhòng yī xiào,qín huái dōng pàn nǚ qiáng xī。

玉麟堂会诸司观牡丹酴醾三绝

范成大

东风微峭护馀春,红紫香中酒自温。dōng fēng wēi qiào hù yú chūn,hóng zǐ xiāng zhōng jiǔ zì wēn。
不用忙催银烛上,酴醾如雪照黄昏。bù yòng máng cuī yín zhú shàng,tú mí rú xuě zhào huáng hūn。

玉麟堂会诸司观牡丹酴醾三绝

范成大

洛园姚魏碧云愁,风物江东亦上游。luò yuán yáo wèi bì yún chóu,fēng wù jiāng dōng yì shàng yóu。
忆起遨头八年梦,彭州花槛满西楼。yì qǐ áo tóu bā nián mèng,péng zhōu huā kǎn mǎn xī lóu。

玉麟堂会诸司观牡丹酴醾三绝

范成大

莫向花前惜酒杯,一年一度有花开。mò xiàng huā qián xī jiǔ bēi,yī nián yī dù yǒu huā kāi。
浮生满百今强半,岁岁看花得几回。fú shēng mǎn bǎi jīn qiáng bàn,suì suì kàn huā dé jǐ huí。