古诗词

初发桂林有出岭之喜但病馀便觉登顿至灵川疲甚自叹羸躯乃无一可偶陆融州有使来书此寄之

范成大

桂林独宜人,无瘴古所传。guì lín dú yí rén,wú zhàng gǔ suǒ chuán。
北客守炎官,恃此以泰然。běi kè shǒu yán guān,shì cǐ yǐ tài rán。
堂高惬宴坐,讼简容佳眠。táng gāo qiè yàn zuò,sòng jiǎn róng jiā mián。
不计身落南,璿柄三回天。bù jì shēn luò nán,xuán bǐng sān huí tiān。
今朝遂出岭,欢呼系行缠。jīn cháo suì chū lǐng,huān hū xì xíng chán。
罝兔脱丰草,池鱼跃清渊。jū tù tuō fēng cǎo,chí yú yuè qīng yuān。
那知多病身,久静翻怀安。nà zhī duō bìng shēn,jiǔ jìng fān huái ān。
长风荡篮舆,帘箔飘以翾。zhǎng fēng dàng lán yú,lián bó piāo yǐ xuān。
灵泉路吃蹶,仆夫告赪肩。líng quán lù chī jué,pū fū gào chēng jiān。
我亦头岑岑,中若磨蚁旋。wǒ yì tóu cén cén,zhōng ruò mó yǐ xuán。
走投破驿宿,强饭不下咽。zǒu tóu pò yì sù,qiáng fàn bù xià yàn。
兹事未渠央,万里蜀道难。zī shì wèi qú yāng,wàn lǐ shǔ dào nán。
十年故倦游,况乃成华巅。shí nián gù juàn yóu,kuàng nǎi chéng huá diān。
蚕老当作茧,不茧夫何言。cán lǎo dāng zuò jiǎn,bù jiǎn fū hé yán。
范成大

范成大

范成大(1126-1193),字致能,号称石湖居士。汉族,平江吴县(今江苏苏州)人。南宋诗人。谥文穆。从江西派入手,后学习中、晚唐诗,继承了白居易、王建、张籍等诗人新乐府的现实主义精神,终于自成一家。风格平易浅显、清新妩媚。诗题材广泛,以反映农村社会生活内容的作品成就最高。他与杨万里、陆游、尤袤合称南宋“中兴四大诗人”。 范成大的作品>>

猜您喜欢

书樊子南游西山二记后牡丹瓶

范成大

春晚娑罗百叶开,仙翁精舍长蓬莱。chūn wǎn suō luó bǎi yè kāi,xiān wēng jīng shě zhǎng péng lái。
朝元未罢门深闭,不管人间有客来。cháo yuán wèi bà mén shēn bì,bù guǎn rén jiān yǒu kè lái。

题秋鹭图

范成大

昨夜新霜冷钓矶,绿荷消瘦碧芦肥。zuó yè xīn shuāng lěng diào jī,lǜ hé xiāo shòu bì lú féi。
一江秋色无人问,尽属风标两雪衣。yī jiāng qiū sè wú rén wèn,jǐn shǔ fēng biāo liǎng xuě yī。

送苏秀才归永嘉

范成大

再入庭闱再入山,偷闲百日了金丹。zài rù tíng wéi zài rù shān,tōu xián bǎi rì le jīn dān。
他年拔宅上升后,休道使亲忘我难。tā nián bá zhái shàng shēng hòu,xiū dào shǐ qīn wàng wǒ nán。

送苏秀才归永嘉

范成大

大道凝神术养形,形神俱炼始功成。dà dào níng shén shù yǎng xíng,xíng shén jù liàn shǐ gōng chéng。
劝君观妙还观徼,先作顽仙地上行。quàn jūn guān miào hái guān jiǎo,xiān zuò wán xiān dì shàng xíng。

题赵希远案鹰图

范成大

学射春山万岁湖,牙门列骑卷平芜。xué shè chūn shān wàn suì hú,yá mén liè qí juǎn píng wú。
如今黄土原边梦,犹识呼鹰嗾犬图。rú jīn huáng tǔ yuán biān mèng,yóu shí hū yīng sǒu quǎn tú。

题米元晖吴兴山水横卷

范成大

道场山麓接何山,影落苕溪浸碧澜。dào chǎng shān lù jiē hé shān,yǐng luò sháo xī jìn bì lán。
只欠荷花三十里,橛头船上把渔竿。zhǐ qiàn hé huā sān shí lǐ,jué tóu chuán shàng bǎ yú gān。

素羹

范成大

毡芋凝酥敌少城,土藷割玉胜南京。zhān yù níng sū dí shǎo chéng,tǔ shǔ gē yù shèng nán jīng。
合和二物归藜糁,新法侬家骨董羹。hé hé èr wù guī lí sǎn,xīn fǎ nóng jiā gǔ dǒng gēng。

夜雨

范成大

烛花垂穗伴空斋,心事如灰入壮怀。zhú huā chuí suì bàn kōng zhāi,xīn shì rú huī rù zhuàng huái。
老倦更阑惟熟睡,任他疏雨滴空阶。lǎo juàn gèng lán wéi shú shuì,rèn tā shū yǔ dī kōng jiē。

围田叹四绝

范成大

万夫堙水水乾源,障断江湖极目天。wàn fū yīn shuǐ shuǐ qián yuán,zhàng duàn jiāng hú jí mù tiān。
秋潦灌河无泄处,眼看漂尽小家田。qiū lǎo guàn hé wú xiè chù,yǎn kàn piāo jǐn xiǎo jiā tián。

围田叹四绝

范成大

山边百亩古民田,田外新围截半川。shān biān bǎi mǔ gǔ mín tián,tián wài xīn wéi jié bàn chuān。
六七月间天不雨,若为车水到山边。liù qī yuè jiān tiān bù yǔ,ruò wèi chē shuǐ dào shān biān。

围田叹四绝

范成大

壑邻罔利一家优,水旱无妨众户愁。hè lín wǎng lì yī jiā yōu,shuǐ hàn wú fáng zhòng hù chóu。
浪说新收若干税,不知逋失万新收。làng shuō xīn shōu ruò gàn shuì,bù zhī bū shī wàn xīn shōu。

围田叹四绝

范成大

台家水利有科条,膏润千年废一朝。tái jiā shuǐ lì yǒu kē tiáo,gāo rùn qiān nián fèi yī cháo。
安得能言两黄鹄,为君重唱复陂谣。ān dé néng yán liǎng huáng gǔ,wèi jūn zhòng chàng fù bēi yáo。

野景

范成大

菰蒲声里荻花乾,鹭立江天水镜宽。gū pú shēng lǐ dí huā qián,lù lì jiāng tiān shuǐ jìng kuān。
画不能成诗不到,笔端无处著荒寒。huà bù néng chéng shī bù dào,bǐ duān wú chù zhù huāng hán。

古鼎作香炉

范成大

云雷萦带古文章,子子孙孙永奉常。yún léi yíng dài gǔ wén zhāng,zi zi sūn sūn yǒng fèng cháng。
辛苦勒铭成底事,如今流落管烧香。xīn kǔ lēi míng chéng dǐ shì,rú jīn liú luò guǎn shāo xiāng。

颜桥道中

范成大

村村篱落总新修,处处田畴尽有秋。cūn cūn lí luò zǒng xīn xiū,chù chù tián chóu jǐn yǒu qiū。
一段农家好风景,稻堆高出屋山头。yī duàn nóng jiā hǎo fēng jǐng,dào duī gāo chū wū shān tóu。