古诗词

麻线堆

范成大

云木荡胸起,郁峨一峰危。yún mù dàng xiōng qǐ,yù é yī fēng wēi。
上有路千折,縺缕如萦丝。shàng yǒu lù qiān zhé,lián lǚ rú yíng sī。
是为麻线堆,厥险天下稀。shì wèi má xiàn duī,jué xiǎn tiān xià xī。
偪仄容半足,颠坠宁复稽。bī zè róng bàn zú,diān zhuì níng fù jī。
腾猱尚愁苦,游子将安之。téng náo shàng chóu kǔ,yóu zi jiāng ān zhī。
浮屠德宝者,悲智绪等慈。fú tú dé bǎo zhě,bēi zhì xù děng cí。
随山刊古木,寻壑得长矶。suí shān kān gǔ mù,xún hè dé zhǎng jī。
舆梁捷飞度,布石绵阶梯。yú liáng jié fēi dù,bù shí mián jiē tī。
自从新路改,重趼无赍咨。zì cóng xīn lù gǎi,zhòng jiǎn wú jī zī。
县有孙少府,琬琰劖文词。xiàn yǒu sūn shǎo fǔ,wǎn yǎn chán wén cí。
勿云此事小,惟有行人知。wù yún cǐ shì xiǎo,wéi yǒu xíng rén zhī。
况观峡山路,由来欠平治。kuàng guān xiá shān lù,yóu lái qiàn píng zhì。
官吏既弗迹,谁肯深长思。guān lì jì fú jì,shuí kěn shēn zhǎng sī。
天险固自若,当令略成蹊。tiān xiǎn gù zì ruò,dāng lìng lüè chéng qī。
土工运畚锸,石工操凿椎。tǔ gōng yùn běn chā,shí gōng cāo záo chuí。
烈火败硗确,筑沙填隙巇。liè huǒ bài qiāo què,zhù shā tián xì xī。
多用百夫力,远无五旬期。duō yòng bǎi fū lì,yuǎn wú wǔ xún qī。
但冀米盐给,不烦金币支。dàn jì mǐ yán gěi,bù fán jīn bì zhī。
非客敢窃议,道傍询旄倪。fēi kè gǎn qiè yì,dào bàng xún máo ní。
身虽雪山戍,亦愿助毫厘。shēn suī xuě shān shù,yì yuàn zhù háo lí。
工费嗟小哉,政须贤有司。gōng fèi jiē xiǎo zāi,zhèng xū xián yǒu sī。
东有管夷陵,西有叶秭归。dōng yǒu guǎn yí líng,xī yǒu yè zǐ guī。
上维沈隐侯,夔台今吏师。shàng wéi shěn yǐn hóu,kuí tái jīn lì shī。
下维熊绎孙,长材佐州麾。xià wéi xióng yì sūn,zhǎng cái zuǒ zhōu huī。
岂吾金闺彦,不如林下缁。qǐ wú jīn guī yàn,bù rú lín xià zī。
悬知议克合,了此一段奇。xuán zhī yì kè hé,le cǐ yī duàn qí。
舟楫避潢潦,置邮疾飞驰。zhōu jí bì huáng lǎo,zhì yóu jí fēi chí。
憧憧吴蜀客,来往当无时。chōng chōng wú shǔ kè,lái wǎng dāng wú shí。
仍磨钻天石,大书四贤诗。réng mó zuān tiān shí,dà shū sì xián shī。
不佞愿秉笔,远寄峡口碑。bù nìng yuàn bǐng bǐ,yuǎn jì xiá kǒu bēi。
范成大

范成大

范成大(1126-1193),字致能,号称石湖居士。汉族,平江吴县(今江苏苏州)人。南宋诗人。谥文穆。从江西派入手,后学习中、晚唐诗,继承了白居易、王建、张籍等诗人新乐府的现实主义精神,终于自成一家。风格平易浅显、清新妩媚。诗题材广泛,以反映农村社会生活内容的作品成就最高。他与杨万里、陆游、尤袤合称南宋“中兴四大诗人”。 范成大的作品>>

猜您喜欢

再赠寿老

范成大

澹斋寂莫澹庵空,玉柱金庭一梦中。dàn zhāi jì mò dàn ān kōng,yù zhù jīn tíng yī mèng zhōng。
我病君衰犹见在,莫嫌俱作白头翁。wǒ bìng jūn shuāi yóu jiàn zài,mò xián jù zuò bái tóu wēng。

咏河市歌者

范成大

岂是从容唱《渭城》,个中当有不平鸣。qǐ shì cóng róng chàng wèi chéng,gè zhōng dāng yǒu bù píng míng。
可怜日晏忍饥面,强作春深求友声。kě lián rì yàn rěn jī miàn,qiáng zuò chūn shēn qiú yǒu shēng。

偶箴

范成大

情知万法本来空,犹复将心奉八风。qíng zhī wàn fǎ běn lái kōng,yóu fù jiāng xīn fèng bā fēng。
逆顺境来欣戚变,咄哉谁是主人翁。nì shùn jìng lái xīn qī biàn,duō zāi shuí shì zhǔ rén wēng。

雪中闻墙外鬻鱼菜者求售之声甚苦有感三绝

范成大

饭箩驱出敢偷闲,雪胫冰须惯忍寒。fàn luó qū chū gǎn tōu xián,xuě jìng bīng xū guàn rěn hán。
岂是不能扃户坐,忍寒犹可忍饥难。qǐ shì bù néng jiōng hù zuò,rěn hán yóu kě rěn jī nán。

雪中闻墙外鬻鱼菜者求售之声甚苦有感三绝

范成大

忧渴焦山业海深,贪渠刀蜜坐成禽。yōu kě jiāo shān yè hǎi shēn,tān qú dāo mì zuò chéng qín。
一身冒雪浑家暖,汝不能诗替汝吟。yī shēn mào xuě hún jiā nuǎn,rǔ bù néng shī tì rǔ yín。

雪中闻墙外鬻鱼菜者求售之声甚苦有感三绝

范成大

啼号升斗抵千金,冻雀饥鸦共一音。tí hào shēng dòu dǐ qiān jīn,dòng què jī yā gòng yī yīn。
劳汝以生令至此,悠悠大块亦何心。láo rǔ yǐ shēng lìng zhì cǐ,yōu yōu dà kuài yì hé xīn。

丙午人日立春屈指癸卯孟夏晦得疾恰千日矣戏书

范成大

百年能有几春光,只合都将付醉乡。bǎi nián néng yǒu jǐ chūn guāng,zhǐ hé dōu jiāng fù zuì xiāng。
衰病豁除千日外,尚馀三万五千场。shuāi bìng huō chú qiān rì wài,shàng yú sān wàn wǔ qiān chǎng。

春困二绝

范成大

彩花生菜又新年,节物人情已可怜。cǎi huā shēng cài yòu xīn nián,jié wù rén qíng yǐ kě lián。
不待春来呼我困,四时何日不堪眠。bù dài chūn lái hū wǒ kùn,sì shí hé rì bù kān mián。

春困二绝

范成大

诺惺庵里呼春困,特地回头著耳听。nuò xīng ān lǐ hū chūn kùn,tè dì huí tóu zhù ěr tīng。
若解昏昏安稳睡,主翁方始是惺惺。ruò jiě hūn hūn ān wěn shuì,zhǔ wēng fāng shǐ shì xīng xīng。

寄题郫县蘧仙观四楠

范成大

沉犀浦上旧仙踪,老木长春翠扫空。chén xī pǔ shàng jiù xiān zōng,lǎo mù zhǎng chūn cuì sǎo kōng。
敢请丹光来万里,为扶云峤驾飞鸿。gǎn qǐng dān guāng lái wàn lǐ,wèi fú yún jiào jià fēi hóng。

春来风雨无一日好晴因赋瓶花二绝

范成大

满插瓶花罢出游,莫将攀折为花愁。mǎn chā píng huā bà chū yóu,mò jiāng pān zhé wèi huā chóu。
不知烛照香薰看,何似风吹雨打休。bù zhī zhú zhào xiāng xūn kàn,hé shì fēng chuī yǔ dǎ xiū。

春来风雨无一日好晴因赋瓶花二绝

范成大

酒冷花寒无好怀,柴荆终日为谁开。jiǔ lěng huā hán wú hǎo huái,chái jīng zhōng rì wèi shuí kāi。
三分春色三分雨,疋似东风本不来。sān fēn chūn sè sān fēn yǔ,pǐ shì dōng fēng běn bù lái。

初夏三绝呈游子明王仲显

范成大

东君不解惜芳菲,料峭寒中一梦非。dōng jūn bù jiě xī fāng fēi,liào qiào hán zhōng yī mèng fēi。
剪尽牡丹梅子绽,何须风雨送春归。jiǎn jǐn mǔ dān méi zi zhàn,hé xū fēng yǔ sòng chūn guī。

初夏三绝呈游子明王仲显

范成大

一帘芳树绿葱葱,胡蝶飞来觅绮丛。yī lián fāng shù lǜ cōng cōng,hú dié fēi lái mì qǐ cóng。
雪白荼蘼红宝相,尚携春色见薰风。xuě bái tú mí hóng bǎo xiāng,shàng xié chūn sè jiàn xūn fēng。

初夏三绝呈游子明王仲显

范成大

送春迎夏未闻雷,日日斜风细雨来。sòng chūn yíng xià wèi wén léi,rì rì xié fēng xì yǔ lái。
不是故人能裹饭,柴门虽设为谁开。bù shì gù rén néng guǒ fàn,chái mén suī shè wèi shuí kāi。