古诗词

淳熙四年六月二十七日登大峨之巅一名胜峰山佛书以为普贤大士所居连日光相大现赋诗纪实属印老刻之以为山中一重公案

范成大

胜峰高哉摩紫青,白鹿导我登化城。shèng fēng gāo zāi mó zǐ qīng,bái lù dǎo wǒ dēng huà chéng。
住山大士喜客至,兜罗布界缤相迎。zhù shān dà shì xǐ kè zhì,dōu luó bù jiè bīn xiāng yíng。
圆景明晖倚云立,艴如七宝庄严成。yuán jǐng míng huī yǐ yún lì,fú rú qī bǎo zhuāng yán chéng。
一光未定一光发,中有墨像随心生。yī guāng wèi dìng yī guāng fā,zhōng yǒu mò xiàng suí xīn shēng。
白毫从地插空碧,散烛象纬天龙惊。bái háo cóng dì chā kōng bì,sàn zhú xiàng wěi tiān lóng jīng。
夜神受记亦修供,照世洞然千百灯。yè shén shòu jì yì xiū gōng,zhào shì dòng rán qiān bǎi dēng。
明朝银界混一白,咫尺眩转寒凌兢。míng cháo yín jiè hùn yī bái,zhǐ chǐ xuàn zhuǎn hán líng jīng。
天容野色鯈开闭,惨澹变化愁仙灵。tiān róng yě sè tiáo kāi bì,cǎn dàn biàn huà chóu xiān líng。
人言六通欲大现,洗山急雨如盆倾。rén yán liù tōng yù dà xiàn,xǐ shān jí yǔ rú pén qīng。
重轮叠采印岩腹,非烟非雾非丹青。zhòng lún dié cǎi yìn yán fù,fēi yān fēi wù fēi dān qīng。
我与化人中共住,镜光觌面交相呈。wǒ yǔ huà rén zhōng gòng zhù,jìng guāng dí miàn jiāo xiāng chéng。
前山忽涌大圆相,日围月晕浮青冥。qián shān hū yǒng dà yuán xiāng,rì wéi yuè yūn fú qīng míng。
林泉草木尽含裹,是则名为普光明。lín quán cǎo mù jǐn hán guǒ,shì zé míng wèi pǔ guāng míng。
言词海藏不胜赞,北峰复有金桥横。yán cí hǎi cáng bù shèng zàn,běi fēng fù yǒu jīn qiáo héng。
众慈久立佛事竟,一尘不起山竛竮。zhòng cí jiǔ lì fú shì jìng,yī chén bù qǐ shān líng pīng。
向来无法可宣说,为问有耳如何听。xiàng lái wú fǎ kě xuān shuō,wèi wèn yǒu ěr rú hé tīng。
我本三生同行愿,随缘一念犹相应。wǒ běn sān shēng tóng xíng yuàn,suí yuán yī niàn yóu xiāng yīng。
此行且复印心地,衣有宝珠奚外营。cǐ xíng qiě fù yìn xīn dì,yī yǒu bǎo zhū xī wài yíng。
题诗说偈作公案,亦使来者知吾曾。tí shī shuō jì zuò gōng àn,yì shǐ lái zhě zhī wú céng。
神通佛法须判断,一任热碗春雷鸣。shén tōng fú fǎ xū pàn duàn,yī rèn rè wǎn chūn léi míng。
范成大

范成大

范成大(1126-1193),字致能,号称石湖居士。汉族,平江吴县(今江苏苏州)人。南宋诗人。谥文穆。从江西派入手,后学习中、晚唐诗,继承了白居易、王建、张籍等诗人新乐府的现实主义精神,终于自成一家。风格平易浅显、清新妩媚。诗题材广泛,以反映农村社会生活内容的作品成就最高。他与杨万里、陆游、尤袤合称南宋“中兴四大诗人”。 范成大的作品>>

猜您喜欢

初冬近饮酒作

范成大

天水边陲南接蜀,秦山翠照峨峨绿。tiān shuǐ biān chuí nán jiē shǔ,qín shān cuì zhào é é lǜ。
世间岂有粪金牛,枉使五丁斧山玉。shì jiān qǐ yǒu fèn jīn niú,wǎng shǐ wǔ dīng fǔ shān yù。
罢侯置守自蜀始,监郡东来两成毂。bà hóu zhì shǒu zì shǔ shǐ,jiān jùn dōng lái liǎng chéng gǔ。
至今芙蓉城上土,邦人犹记张仪筑。zhì jīn fú róng chéng shàng tǔ,bāng rén yóu jì zhāng yí zhù。
偏方远僻坐井底,岂知东国穷锋镞。piān fāng yuǎn pì zuò jǐng dǐ,qǐ zhī dōng guó qióng fēng zú。
十月为正布时令,方验水行改周木。shí yuè wèi zhèng bù shí lìng,fāng yàn shuǐ xíng gǎi zhōu mù。
南征北戍幸息肩,洒酒炰豚贺新属。nán zhēng běi shù xìng xī jiān,sǎ jiǔ páo tún hè xīn shǔ。
祖龙妄意一至万,当道已闻神妪哭。zǔ lóng wàng yì yī zhì wàn,dāng dào yǐ wén shén yù kū。
炎家天子起编户,政患嬴皇威令酷。yán jiā tiān zi qǐ biān hù,zhèng huàn yíng huáng wēi lìng kù。
急于恩纪缓文法,正岁尚犹传五六。jí yú ēn jì huǎn wén fǎ,zhèng suì shàng yóu chuán wǔ liù。
吾民久已作秦民,迄今十月犹遗俗。wú mín jiǔ yǐ zuò qín mín,qì jīn shí yuè yóu yí sú。
野人何暇论年代,但忆每逢多稼熟。yě rén hé xiá lùn nián dài,dàn yì měi féng duō jià shú。
青裾女子翻茜袖,抽镰穫稻腰如束。qīng jū nǚ zi fān qiàn xiù,chōu lián huò dào yāo rú shù。
三时勤苦一时好,自古有年非汝独。sān shí qín kǔ yī shí hǎo,zì gǔ yǒu nián fēi rǔ dú。
七雄争战已遥远,万代兴亡真返复。qī xióng zhēng zhàn yǐ yáo yuǎn,wàn dài xīng wáng zhēn fǎn fù。
洛诵徒劳口嗫嚅,不如屡把壶中醁。luò sòng tú láo kǒu niè rú,bù rú lǚ bǎ hú zhōng lù。

题磨崖碑

范成大

浯溪一峰插天齐,上有李唐中兴碑。wú xī yī fēng chā tiān qí,shàng yǒu lǐ táng zhōng xīng bēi。
肃宗勋业愈烜赫,次山文字真崛奇。sù zōng xūn yè yù xuǎn hè,cì shān wén zì zhēn jué qí。
我昔为州坐两载,吏鞅束缚马就羁。wǒ xī wèi zhōu zuò liǎng zài,lì yāng shù fù mǎ jiù jī。
咫尺名山不可到,抱恨常若有所遗。zhǐ chǐ míng shān bù kě dào,bào hèn cháng ruò yǒu suǒ yí。
兹游得遂偿素愿,况有文字古一夔。zī yóu dé suì cháng sù yuàn,kuàng yǒu wén zì gǔ yī kuí。
周遭岩壑寻胜迹,摩挲石刻立多时。zhōu zāo yán hè xún shèng jì,mó sā shí kè lì duō shí。
野僧半解知人意,满卮笑岘酒一杯。yě sēng bàn jiě zhī rén yì,mǎn zhī xiào xiàn jiǔ yī bēi。

荣木

范成大

薰风南来,木荣于兹。xūn fēng nán lái,mù róng yú zī。
木荣几时,黄落从之。mù róng jǐ shí,huáng luò cóng zhī。
逝其须臾,坐成四时。shì qí xū yú,zuò chéng sì shí。
今我不学,殆其已而。jīn wǒ bù xué,dài qí yǐ ér。
天旋地游,日月其根。tiān xuán dì yóu,rì yuè qí gēn。
形息气徂,不亡者存。xíng xī qì cú,bù wáng zhě cún。
去乡离家,莫肯过门。qù xiāng lí jiā,mò kěn guò mén。
猗欤先师,不我疵陋。yī yú xiān shī,bù wǒ cī lòu。
褰衣示珠,俾我复旧。qiān yī shì zhū,bǐ wǒ fù jiù。
自我来归,十年不富。zì wǒ lái guī,shí nián bù fù。
孰蠹孰蛊,惟汝自疚。shú dù shú gǔ,wéi rǔ zì jiù。
冉冉荣木,霜华将坠。rǎn rǎn róng mù,shuāng huá jiāng zhuì。
天黑路长,屹蹶可畏。tiān hēi lù zhǎng,yì jué kě wèi。
隶也不力,奚取六骥。lì yě bù lì,xī qǔ liù jì。
脂车著鞭,一息而至。zhī chē zhù biān,yī xī ér zhì。

甲辰人日病中,吟六言六首以自嘲

范成大

日慌慌蚁旋磨,头岑岑鳖负山。rì huāng huāng yǐ xuán mó,tóu cén cén biē fù shān。
笔床久已均伏,药鼎何时丐闲?bǐ chuáng jiǔ yǐ jūn fú,yào dǐng hé shí gài xián?

荆公墓二首

范成大

百岁谁人巧拙,一丘底处亏成。bǎi suì shuí rén qiǎo zhuō,yī qiū dǐ chù kuī chéng。
半世青苗法意,当年雪竹诗情。bàn shì qīng miáo fǎ yì,dāng nián xuě zhú shī qíng。

荆公墓二首

范成大

本意治功徙木,何心党祸扬尘。běn yì zhì gōng xǐ mù,hé xīn dǎng huò yáng chén。
报雠岂教行劫,作俑翻成害仁。bào chóu qǐ jiào xíng jié,zuò yǒng fān chéng hài rén。

题如梦堂壁

范成大

勃姑午啼唤雨,鹎鵊晓啭留春。bó gū wǔ tí huàn yǔ,bēi jiá xiǎo zhuàn liú chūn。
片云不载归梦,两鬓全供客尘。piàn yún bù zài guī mèng,liǎng bìn quán gōng kè chén。

晓起

范成大

帘额绣波荡漾,烛盘红泪阑干。lián é xiù bō dàng yàng,zhú pán hóng lèi lán gàn。
梦里五更风急,愁边一半春残。mèng lǐ wǔ gèng fēng jí,chóu biān yī bàn chūn cán。

再游上方

范成大

僧共老花俱在,客将春雁同回。sēng gòng lǎo huā jù zài,kè jiāng chūn yàn tóng huí。
范叔一寒如此,刘郎前度曾来。fàn shū yī hán rú cǐ,liú láng qián dù céng lái。

题画卷五首其五

范成大

秋晚黄芦断岸,江南野水连天。qiū wǎn huáng lú duàn àn,jiāng nán yě shuǐ lián tiān。
日色微明鱼网,雁行飞入苍烟。rì sè wēi míng yú wǎng,yàn xíng fēi rù cāng yān。

剧暑

范成大

赫赫炎官张伞,啾啾赤帝骑龙。hè hè yán guān zhāng sǎn,jiū jiū chì dì qí lóng。
安得雷轰九地,会令雨起千峰。ān dé léi hōng jiǔ dì,huì lìng yǔ qǐ qiān fēng。

宿牧马山胜果寺

范成大

佛灯已暗还吐,旅枕才安却惊。fú dēng yǐ àn hái tǔ,lǚ zhěn cái ān què jīng。
月色看成晓色,溪声听作松声。yuè sè kàn chéng xiǎo sè,xī shēng tīng zuò sōng shēng。

从圣集乞黄岩鱼鲊

范成大

截玉凝膏腻白,点酥粘粟轻红。jié yù níng gāo nì bái,diǎn sū zhān sù qīng hóng。
千里来从何处,想看舶浪帆风。qiān lǐ lái cóng hé chù,xiǎng kàn bó làng fān fēng。

冬祠太乙六言四首

范成大

三一旧传神咒,十神今济时艰。sān yī jiù chuán shén zhòu,shí shén jīn jì shí jiān。
愿挽灵旗北指,为君直捣阴山。yuàn wǎn líng qí běi zhǐ,wèi jūn zhí dǎo yīn shān。

冬祠太乙六言四首

范成大

月色胧明碧瓦,蜡烟浮动黄帘。yuè sè lóng míng bì wǎ,là yān fú dòng huáng lián。
罡骑飙轮欲下,一天飞霰纤纤。gāng qí biāo lún yù xià,yī tiān fēi xiàn xiān xiān。