古诗词

题张戡蕃马射猎图

范成大

阴山碛中射生虏,马逐箭飞如脱兔。yīn shān qì zhōng shè shēng lǔ,mǎ zhú jiàn fēi rú tuō tù。
割鲜大嚼饱何求,荐食中原天震怒。gē xiān dà jué bǎo hé qiú,jiàn shí zhōng yuán tiān zhèn nù。
太乙灵旗方北指,掣辔逃归莫南顾。tài yǐ líng qí fāng běi zhǐ,chè pèi táo guī mò nán gù。
猖狂若到杀胡林,郎主犹羓何况汝。chāng kuáng ruò dào shā hú lín,láng zhǔ yóu bā hé kuàng rǔ。
范成大

范成大

范成大(1126-1193),字致能,号称石湖居士。汉族,平江吴县(今江苏苏州)人。南宋诗人。谥文穆。从江西派入手,后学习中、晚唐诗,继承了白居易、王建、张籍等诗人新乐府的现实主义精神,终于自成一家。风格平易浅显、清新妩媚。诗题材广泛,以反映农村社会生活内容的作品成就最高。他与杨万里、陆游、尤袤合称南宋“中兴四大诗人”。 范成大的作品>>

猜您喜欢

与同僚游栖霞洞极深远中有数路相传有通九疑者烛将尽乃还饮碧虚上陈仲思用二华君韵赋诗即席和之

范成大

竹杖芒鞋俗网疏,每逢绝胜更踟蹰。zhú zhàng máng xié sú wǎng shū,měi féng jué shèng gèng chí chú。
但随岐路东西去,莫计光阴大小馀。dàn suí qí lù dōng xī qù,mò jì guāng yīn dà xiǎo yú。
仿佛桃源犹舞凤,辛勤李白谩骑鱼。fǎng fú táo yuán yóu wǔ fèng,xīn qín lǐ bái mán qí yú。
今朝真作游仙梦,不似骚人赋子虚。jīn cháo zhēn zuò yóu xiān mèng,bù shì sāo rén fù zi xū。

施元光在昆山病中远寄长句次韵答之

范成大

四海飘蓬客舍边,几多云水与风烟。sì hǎi piāo péng kè shě biān,jǐ duō yún shuǐ yǔ fēng yān。
绝无膂力驱长辔,空有孤忠誓大川。jué wú lǚ lì qū zhǎng pèi,kōng yǒu gū zhōng shì dà chuān。
参井忽随征马上,斗牛应挂故山前。cān jǐng hū suí zhēng mǎ shàng,dòu niú yīng guà gù shān qián。
亲交情话知何许,诗到天涯喜欲颠。qīn jiāo qíng huà zhī hé xǔ,shī dào tiān yá xǐ yù diān。

题湘山大施堂

范成大

重倚春林泪竹枝,南游风物鬓成丝。zhòng yǐ chūn lín lèi zhú zhī,nán yóu fēng wù bìn chéng sī。
难寻桂岭千峰梦,更了湘山一段奇。nán xún guì lǐng qiān fēng mèng,gèng le xiāng shān yī duàn qí。
来去别无心外法,行藏休问塔中师。lái qù bié wú xīn wài fǎ,xíng cáng xiū wèn tǎ zhōng shī。
若论大施门前事,竿木逢场且赋诗。ruò lùn dà shī mén qián shì,gān mù féng chǎng qiě fù shī。

湘阴桥口市别游子明

范成大

马首欲东舟欲西,洞庭桥口暮寒时。mǎ shǒu yù dōng zhōu yù xī,dòng tíng qiáo kǒu mù hán shí。
三年再别子轻去,万里独行吾蚤衰。sān nián zài bié zi qīng qù,wàn lǐ dú xíng wú zǎo shuāi。
遥忆美人湘水梦,侧身西望剑门诗。yáo yì měi rén xiāng shuǐ mèng,cè shēn xī wàng jiàn mén shī。
老来不洒离亭泪,今日天涯老泪垂。lǎo lái bù sǎ lí tíng lèi,jīn rì tiān yá lǎo lèi chuí。

步入衡山

范成大

应有人家住隔溪,绿阴亭午但闻鸡。yīng yǒu rén jiā zhù gé xī,lǜ yīn tíng wǔ dàn wén jī。
松根当路龙筋瘦,竹笋漫山凤尾齐。sōng gēn dāng lù lóng jīn shòu,zhú sǔn màn shān fèng wěi qí。
墨染深云犹似瘴,丝来小雨不成泥。mò rǎn shēn yún yóu shì zhàng,sī lái xiǎo yǔ bù chéng ní。
更无骑吹喧相逐,散诞闲身信马蹄。gèng wú qí chuī xuān xiāng zhú,sàn dàn xián shēn xìn mǎ tí。

孙黄渡

范成大

舍舟从陆更间关,径仄仍荒亦未干。shě zhōu cóng lù gèng jiān guān,jìng zè réng huāng yì wèi gàn。
棘刺近人牢闭眼,泥涂兀马紧扶鞍。jí cì jìn rén láo bì yǎn,ní tú wù mǎ jǐn fú ān。
茶山盗薮路程恶,麦垄人家怀抱宽。chá shān dào sǒu lù chéng è,mài lǒng rén jiā huái bào kuān。
担仆舆夫尽劬瘁,病翁那得更加餐。dān pū yú fū jǐn qú cuì,bìng wēng nà dé gèng jiā cān。

发荆州

范成大

初上篷笼竹笮船,始知身是剑南官。chū shàng péng lóng zhú zé chuán,shǐ zhī shēn shì jiàn nán guān。
沙头沽酒市楼暖,径步买薪江墅寒。shā tóu gū jiǔ shì lóu nuǎn,jìng bù mǎi xīn jiāng shù hán。
自古秦吴称绝国,于今归峡有名滩。zì gǔ qín wú chēng jué guó,yú jīn guī xiá yǒu míng tān。
千山万水垂垂老,只欠天西蜀道难。qiān shān wàn shuǐ chuí chuí lǎo,zhǐ qiàn tiān xī shǔ dào nán。

判命坡

范成大

钻天岭上已飞魂,判命坡前更骇闻。zuān tiān lǐng shàng yǐ fēi hún,pàn mìng pō qián gèng hài wén。
侧足三分垂坏磴,举头一握到孤云。cè zú sān fēn chuí huài dèng,jǔ tóu yī wò dào gū yún。
微生敢列千金子,后福犹几万石君。wēi shēng gǎn liè qiān jīn zi,hòu fú yóu jǐ wàn shí jūn。
早晚北窗寻噩梦,故应含笑老榆枌。zǎo wǎn běi chuāng xún è mèng,gù yīng hán xiào lǎo yú fén。

入秭归界

范成大

山根系马得浆家,深入穷乡事可嗟。shān gēn xì mǎ dé jiāng jiā,shēn rù qióng xiāng shì kě jiē。
蚯蚓祟人能作瘴,茱萸随俗强煎茶。qiū yǐn suì rén néng zuò zhàng,zhū yú suí sú qiáng jiān chá。
幽禽不见但闻语,野草无名都着花。yōu qín bù jiàn dàn wén yǔ,yě cǎo wú míng dōu zhe huā。
窈窕崎岖殊未艾,去程方始问三巴。yǎo tiǎo qí qū shū wèi ài,qù chéng fāng shǐ wèn sān bā。

人鲊瓮

范成大

怀沙祠下铁色矶,中流束湍张祸机。huái shā cí xià tiě sè jī,zhōng liú shù tuān zhāng huò jī。
与赍俱入彼可吊,乘流而下吾亦危。yǔ jī jù rù bǐ kě diào,chéng liú ér xià wú yì wēi。
江河难犯一至此,天地好生安取斯。jiāng hé nán fàn yī zhì cǐ,tiān dì hǎo shēng ān qǔ sī。
朝歌胜母古尚讳,我其覆醢航秭归。cháo gē shèng mǔ gǔ shàng huì,wǒ qí fù hǎi háng zǐ guī。

离巫山好晴午后入瞿唐关憩高斋半日

范成大

一昨题诗诉苦霖,果然连夜卷曾阴。yī zuó tí shī sù kǔ lín,guǒ rán lián yè juǎn céng yīn。
尽收行雨瑶姬赐,不徇世情巫峡心。jǐn shōu xíng yǔ yáo jī cì,bù xùn shì qíng wū xiá xīn。
喜鹊满枝朝日淡,哀猿何处宿云深。xǐ què mǎn zhī cháo rì dàn,āi yuán hé chù sù yún shēn。
水门山径高斋外,一枕清风屏万金。shuǐ mén shān jìng gāo zhāi wài,yī zhěn qīng fēng píng wàn jīn。

横溪驿感怀

范成大

行遍天涯与地隅,筋骸那比十年初。xíng biàn tiān yá yǔ dì yú,jīn hái nà bǐ shí nián chū。
朱颜有酒且留住,白发无方能扫除。zhū yán yǒu jiǔ qiě liú zhù,bái fā wú fāng néng sǎo chú。
未得归田先作赋,专攻种树已成书。wèi dé guī tián xiān zuò fù,zhuān gōng zhǒng shù yǐ chéng shū。
只今飞到南山下,犹解清晨出荷锄。zhǐ jīn fēi dào nán shān xià,yóu jiě qīng chén chū hé chú。

峰门岭遇雨泊梁山

范成大

穷乡谁与话悲酸,驻马看云强自宽。qióng xiāng shuí yǔ huà bēi suān,zhù mǎ kàn yún qiáng zì kuān。
酒力无端妨宿病,诗情不浅任尘官。jiǔ lì wú duān fáng sù bìng,shī qíng bù qiǎn rèn chén guān。
虎狼地僻炊烟晚,风雨天低夏木寒。hǔ láng dì pì chuī yān wǎn,fēng yǔ tiān dī xià mù hán。
行尽峰门千万丈,梁山鼓角报平安。xíng jǐn fēng mén qiān wàn zhàng,liáng shān gǔ jiǎo bào píng ān。

垫江县

范成大

青泥没髁仆频惊,黄涨平桥马不行。qīng ní méi kē pū pín jīng,huáng zhǎng píng qiáo mǎ bù xíng。
旧雨云招新雨至,高田水入下田鸣。jiù yǔ yún zhāo xīn yǔ zhì,gāo tián shuǐ rù xià tián míng。
百年心事终怀土,一日身谋且望晴。bǎi nián xīn shì zhōng huái tǔ,yī rì shēn móu qiě wàng qíng。
休入忠州争米市,暝鸦同宿垫江城。xiū rù zhōng zhōu zhēng mǐ shì,míng yā tóng sù diàn jiāng chéng。

巾子山又雨

范成大

百日篮舆困局跧,三晨泥坂兀跻攀。bǎi rì lán yú kùn jú quán,sān chén ní bǎn wù jī pān。
晚晴幸自垫江县,今雨奈何巾子山。wǎn qíng xìng zì diàn jiāng xiàn,jīn yǔ nài hé jīn zi shān。
树色于人殊漠漠,云容怜我稍班班。shù sè yú rén shū mò mò,yún róng lián wǒ shāo bān bān。
如今只忆雪溪句,乘兴而来兴尽还。rú jīn zhǐ yì xuě xī jù,chéng xīng ér lái xīng jǐn hái。