古诗词

留简伯俊

范成大

我昔赋远游,万里无亲朋。wǒ xī fù yuǎn yóu,wàn lǐ wú qīn péng。
惟君同怀抱,相从共茵凭。wéi jūn tóng huái bào,xiāng cóng gòng yīn píng。
逾岭穿瘴茅,扪参倚枯藤。yú lǐng chuān zhàng máo,mén cān yǐ kū téng。
随行一瓶钵,澹如云水僧。suí xíng yī píng bō,dàn rú yún shuǐ sēng。
火驰炎热场,见此玉壶冰。huǒ chí yán rè chǎng,jiàn cǐ yù hú bīng。
东归常愧君,无力相引绳。dōng guī cháng kuì jūn,wú lì xiāng yǐn shéng。
长材屈小邑,果以循吏称。zhǎng cái qū xiǎo yì,guǒ yǐ xún lì chēng。
岂不有荐墨,翩然支郡丞。qǐ bù yǒu jiàn mò,piān rán zhī jùn chéng。
五溪在何许,水驶山崚嶒。wǔ xī zài hé xǔ,shuǐ shǐ shān léng céng。
漫仕不择地,抟扶笑鲲鹏。màn shì bù zé dì,tuán fú xiào kūn péng。
独有故意长,问疾访姜肱。dú yǒu gù yì zhǎng,wèn jí fǎng jiāng gōng。
亹亹谈昨梦,一一记吾曾。wěi wěi tán zuó mèng,yī yī jì wú céng。
中年畏离别,况我雪鬅鬙。zhōng nián wèi lí bié,kuàng wǒ xuě péng sēng。
此意君自解,少留对青灯。cǐ yì jūn zì jiě,shǎo liú duì qīng dēng。
范成大

范成大

范成大(1126-1193),字致能,号称石湖居士。汉族,平江吴县(今江苏苏州)人。南宋诗人。谥文穆。从江西派入手,后学习中、晚唐诗,继承了白居易、王建、张籍等诗人新乐府的现实主义精神,终于自成一家。风格平易浅显、清新妩媚。诗题材广泛,以反映农村社会生活内容的作品成就最高。他与杨万里、陆游、尤袤合称南宋“中兴四大诗人”。 范成大的作品>>

猜您喜欢

次韵孙长文泊姑苏馆

范成大

读书窗下一灯残,忽有诗来为暖寒。dú shū chuāng xià yī dēng cán,hū yǒu shī lái wèi nuǎn hán。
闻道扁舟春共载,雪云虽冷不相干。wén dào biǎn zhōu chūn gòng zài,xuě yún suī lěng bù xiāng gàn。

长文再作复次韵

范成大

渚蒲汀蓼得霜残,归客思家不计寒。zhǔ pú tīng liǎo dé shuāng cán,guī kè sī jiā bù jì hán。
喜鹊门前人一笑,绝胜风色候长干。xǐ què mén qián rén yī xiào,jué shèng fēng sè hòu zhǎng gàn。

次韵徐子礼提举莺花亭

范成大

滩长石出水鸣堤,城郭西头旧小溪。tān zhǎng shí chū shuǐ míng dī,chéng guō xī tóu jiù xiǎo xī。
游子断魂招不得,秋来春草更萋萋。yóu zi duàn hún zhāo bù dé,qiū lái chūn cǎo gèng qī qī。

次韵徐子礼提举莺花亭

范成大

愁边逢酒却成憎,衣带宽来不自胜。chóu biān féng jiǔ què chéng zēng,yī dài kuān lái bù zì shèng。
烟水苍茫外沙路,东风何处拄枯藤。yān shuǐ cāng máng wài shā lù,dōng fēng hé chù zhǔ kū téng。

次韵徐子礼提举莺花亭

范成大

垆下三年世路穷,蚁封盘马竟难工。lú xià sān nián shì lù qióng,yǐ fēng pán mǎ jìng nán gōng。
千山虽隔日边梦,犹到平阳池馆中。qiān shān suī gé rì biān mèng,yóu dào píng yáng chí guǎn zhōng。

次韵徐子礼提举莺花亭

范成大

文章光焰照金闺,岂是遭逢乏圣时。wén zhāng guāng yàn zhào jīn guī,qǐ shì zāo féng fá shèng shí。
纵有百身那可赎,琳琅空有万篇垂。zòng yǒu bǎi shēn nà kě shú,lín láng kōng yǒu wàn piān chuí。

次韵徐子礼提举莺花亭

范成大

山碧丛丛四打围,烦将旧恨访黄鹂。shān bì cóng cóng sì dǎ wéi,fán jiāng jiù hèn fǎng huáng lí。
缬林霜后黄鹂少,须是愁红万点时。xié lín shuāng hòu huáng lí shǎo,xū shì chóu hóng wàn diǎn shí。

次韵徐子礼提举莺花亭

范成大

古藤阴下醉中休,谁与低眉唱此愁。gǔ téng yīn xià zuì zhōng xiū,shuí yǔ dī méi chàng cǐ chóu。
团扇他年书好句,平生知已识儋州。tuán shàn tā nián shū hǎo jù,píng shēng zhī yǐ shí dān zhōu。

次韵马少伊郁舜举寄示同游石湖诗卷七首

范成大

芜城老藓不知春,忽有柴门月色新。wú chéng lǎo xiǎn bù zhī chūn,hū yǒu chái mén yuè sè xīn。
芝草琅玕无锁钥,自无超俗扣门人。zhī cǎo láng gān wú suǒ yào,zì wú chāo sú kòu mén rén。

次韵马少伊郁舜举寄示同游石湖诗卷七首

范成大

莫问朝歌与棘津,浮生惟有一杯春。mò wèn cháo gē yǔ jí jīn,fú shēng wéi yǒu yī bēi chūn。
君看百战功名地,越戍吴台两窖尘。jūn kàn bǎi zhàn gōng míng dì,yuè shù wú tái liǎng jiào chén。

次韵马少伊郁舜举寄示同游石湖诗卷七首

范成大

镜面波光倒碧峰,半湖云锦万芙蓉。jìng miàn bō guāng dào bì fēng,bàn hú yún jǐn wàn fú róng。
去年荡桨香风里,行傍石桥花正浓。qù nián dàng jiǎng xiāng fēng lǐ,xíng bàng shí qiáo huā zhèng nóng。

次韵马少伊郁舜举寄示同游石湖诗卷七首

范成大

红皱黄团熟暑风,甘瓜削玉藕玲珑。hóng zhòu huáng tuán shú shǔ fēng,gān guā xuē yù ǒu líng lóng。
身谋已落园丁后,满帽京尘日正中。shēn móu yǐ luò yuán dīng hòu,mǎn mào jīng chén rì zhèng zhōng。

次韵马少伊郁舜举寄示同游石湖诗卷七首

范成大

两贤风度蔼春阳,步屧随风上柳塘。liǎng xián fēng dù ǎi chūn yáng,bù xiè suí fēng shàng liǔ táng。
彩笔红笺芳径里,句中挟我万花香。cǎi bǐ hóng jiān fāng jìng lǐ,jù zhōng xié wǒ wàn huā xiāng。

次韵马少伊郁舜举寄示同游石湖诗卷七首

范成大

得得来题小隐诗,拂香萦柳画船移。dé dé lái tí xiǎo yǐn shī,fú xiāng yíng liǔ huà chuán yí。
湖边好景春犹未,须到秋清月满时。hú biān hǎo jǐng chūn yóu wèi,xū dào qiū qīng yuè mǎn shí。

次韵马少伊郁舜举寄示同游石湖诗卷七首

范成大

潇洒王郎亦胜流,今年何事阻清游。xiāo sǎ wáng láng yì shèng liú,jīn nián hé shì zǔ qīng yóu。
当家风味今如此,孤负山阴夜雪舟。dāng jiā fēng wèi jīn rú cǐ,gū fù shān yīn yè xuě zhōu。