古诗词

病中不复问节序四遇重阳既不能登高又不觞客聊书老怀

范成大

四时变迁翻覆手,百卉于人亦何有。sì shí biàn qiān fān fù shǒu,bǎi huì yú rén yì hé yǒu。
骚客颠诗亦狂酒,强惜黄花爱重九。sāo kè diān shī yì kuáng jiǔ,qiáng xī huáng huā ài zhòng jiǔ。
少年习气似陶公,采采金英满衣袖。shǎo nián xí qì shì táo gōng,cǎi cǎi jīn yīng mǎn yī xiù。
携壶木末最关情,欹帽风前几搔首。xié hú mù mò zuì guān qíng,yī mào fēng qián jǐ sāo shǒu。
馋吻偏怜粽栗香,新衣不管囊萸臭。chán wěn piān lián zòng lì xiāng,xīn yī bù guǎn náng yú chòu。
贪将节物趁遨头,肯向宾筵称病叟。tān jiāng jié wù chèn áo tóu,kěn xiàng bīn yán chēng bìng sǒu。
如今衰飒悟空华,现在去来飞电走。rú jīn shuāi sà wù kōng huá,xiàn zài qù lái fēi diàn zǒu。
登临旧迹如梦断,觞咏故人多骨朽。dēng lín jiù jì rú mèng duàn,shāng yǒng gù rén duō gǔ xiǔ。
百年长短随隙驹,万化陈新直刍狗。bǎi nián zhǎng duǎn suí xì jū,wàn huà chén xīn zhí chú gǒu。
不堪把玩堪一笑,安用岁时歌拊缶。bù kān bǎ wán kān yī xiào,ān yòng suì shí gē fǔ fǒu。
家人亦复探新篘,插花洗盏为翁寿。jiā rén yì fù tàn xīn chōu,chā huā xǐ zhǎn wèi wēng shòu。
蒲团困坐眼慵开,莫把故情看老丑。pú tuán kùn zuò yǎn yōng kāi,mò bǎ gù qíng kàn lǎo chǒu。
挽须儿女太痴生,更问今年有诗否。wǎn xū ér nǚ tài chī shēng,gèng wèn jīn nián yǒu shī fǒu。
范成大

范成大

范成大(1126-1193),字致能,号称石湖居士。汉族,平江吴县(今江苏苏州)人。南宋诗人。谥文穆。从江西派入手,后学习中、晚唐诗,继承了白居易、王建、张籍等诗人新乐府的现实主义精神,终于自成一家。风格平易浅显、清新妩媚。诗题材广泛,以反映农村社会生活内容的作品成就最高。他与杨万里、陆游、尤袤合称南宋“中兴四大诗人”。 范成大的作品>>

猜您喜欢

泊衡州

范成大

客里仍哦对雨吟,夜来星月晓还阴。kè lǐ réng ó duì yǔ yín,yè lái xīng yuè xiǎo hái yīn。
空江十日无春事,船到衡阳柳色深。kōng jiāng shí rì wú chūn shì,chuán dào héng yáng liǔ sè shēn。

四明人董峄久居岳市乞诗

范成大

祝融峰下两逢春,雨宿风餐老病身。zhù róng fēng xià liǎng féng chūn,yǔ sù fēng cān lǎo bìng shēn。
莫笑五湖萍梗客,海边亦有未归人。mò xiào wǔ hú píng gěng kè,hǎi biān yì yǒu wèi guī rén。

澧浦

范成大

苇岸齐齐似碧城,江船罨岸逆风行。wěi àn qí qí shì bì chéng,jiāng chuán yǎn àn nì fēng xíng。
绿蘋白芷俱憔悴,惟有蒌蒿满意生。lǜ píng bái zhǐ jù qiáo cuì,wéi yǒu lóu hāo mǎn yì shēng。

澧江渔舍

范成大

狡窟空来四十年,沿江犹自少炊烟。jiǎo kū kōng lái sì shí nián,yán jiāng yóu zì shǎo chuī yān。
茫茫旷土无人问,芦荻春深绿满川。máng máng kuàng tǔ wú rén wèn,lú dí chūn shēn lǜ mǎn chuān。

覆盆铺

范成大

三登三降冈始断,一步一休日欲斜。sān dēng sān jiàng gāng shǐ duàn,yī bù yī xiū rì yù xié。
浊酒半瓶不得暖,覆盆有铺无浆家。zhuó jiǔ bàn píng bù dé nuǎn,fù pén yǒu pù wú jiāng jiā。

戏书麻线堆下

范成大

一身半世走奔波,疑是三生宿债多。yī shēn bàn shì zǒu bēn bō,yí shì sān shēng sù zhài duō。
折券已饶麻线岭,责偿难免竹竿坡。zhé quàn yǐ ráo má xiàn lǐng,zé cháng nán miǎn zhú gān pō。

九盘坡布水

范成大

莫惜萦回上九盘,洗心双瀑雪花寒。mò xī yíng huí shàng jiǔ pán,xǐ xīn shuāng pù xuě huā hán。
野翁酌水煎茶献,自古人来到此难。yě wēng zhuó shuǐ jiān chá xiàn,zì gǔ rén lái dào cǐ nán。

四十八盘

范成大

诘曲不前如宦拙,欹倾当面似交难。jí qū bù qián rú huàn zhuō,yī qīng dāng miàn shì jiāo nán。
若将世路比山路,世路更多千万盘。ruò jiāng shì lù bǐ shān lù,shì lù gèng duō qiān wàn pán。

蟠龙瀑布自山顶漫汗淋漓分数道而下望之宛从天降当为城中布水第一

范成大

银汉来从左界天,天风吹浪落苍巅。yín hàn lái cóng zuǒ jiè tiān,tiān fēng chuī làng luò cāng diān。
人间只见秧田润,唤作蟠龙洞里泉。rén jiān zhǐ jiàn yāng tián rùn,huàn zuò pán lóng dòng lǐ quán。

邻山县

范成大

山顶嘘云黑似烟,修篁高柳共昏然。shān dǐng xū yún hēi shì yān,xiū huáng gāo liǔ gòng hūn rán。
鸟啼一夜劝归去,谁道东川无杜鹃。niǎo tí yī yè quàn guī qù,shuí dào dōng chuān wú dù juān。

望乡台

范成大

千山已尽一峰孤,立马行人莫疾驱。qiān shān yǐ jǐn yī fēng gū,lì mǎ xíng rén mò jí qū。
从此蜀川平似掌,更无高处望东吴。cóng cǐ shǔ chuān píng shì zhǎng,gèng wú gāo chù wàng dōng wú。

雨后东郭排岸司申梅开方及三分戏书小绝令一面开燕

范成大

雨入南枝玉蕊皴,合江云冷冻芳尘。yǔ rù nán zhī yù ruǐ cūn,hé jiāng yún lěng dòng fāng chén。
司花好事相邀勒,不著笙歌不肯春。sī huā hǎo shì xiāng yāo lēi,bù zhù shēng gē bù kěn chūn。

绿萼梅

范成大

朝罢东皇放玉鸾,霜罗薄袖绿裙单。cháo bà dōng huáng fàng yù luán,shuāng luó báo xiù lǜ qún dān。
贪看修竹忘归路,不管人间日暮寒。tān kàn xiū zhú wàng guī lù,bù guǎn rén jiān rì mù hán。

玉茗花

范成大

折得瑶华付与谁,人间铅粉弄妆迟。zhé dé yáo huá fù yǔ shuí,rén jiān qiān fěn nòng zhuāng chí。
直须远寄骖鸾客,鬓脚飘飘可一枝。zhí xū yuǎn jì cān luán kè,bìn jiǎo piāo piāo kě yī zhī。

初三日出东郊碑楼院

范成大

远柳新晴暝紫烟,小江吹冻舞清涟。yuǎn liǔ xīn qíng míng zǐ yān,xiǎo jiāng chuī dòng wǔ qīng lián。
红尘一鬨人归后,跕跕饥鸢蹙纸钱。hóng chén yī hòng rén guī hòu,diǎn diǎn jī yuān cù zhǐ qián。