古诗词

读白傅洛中老病后诗戏书

范成大

乐天号达道,晚境犹作恶。lè tiān hào dá dào,wǎn jìng yóu zuò è。
陶写赖歌酒,意象颇沉著。táo xiě lài gē jiǔ,yì xiàng pǒ chén zhù。
谓言老将至,不饮何时乐。wèi yán lǎo jiāng zhì,bù yǐn hé shí lè。
未能忘暖热,要是怕冷落。wèi néng wàng nuǎn rè,yào shì pà lěng luò。
我老乃多戒,颇似僧律缚。wǒ lǎo nǎi duō jiè,pǒ shì sēng lǜ fù。
闲心灰不然,壮气鼓难作。xián xīn huī bù rán,zhuàng qì gǔ nán zuò。
岂惟背声尘,亦自屏杯酌。qǐ wéi bèi shēng chén,yì zì píng bēi zhuó。
日课数行书,生经一囊药。rì kè shù xíng shū,shēng jīng yī náng yào。
若使白公见,应讥太萧索。ruò shǐ bái gōng jiàn,yīng jī tài xiāo suǒ。
当否竟如何,我友试商略。dāng fǒu jìng rú hé,wǒ yǒu shì shāng lüè。
范成大

范成大

范成大(1126-1193),字致能,号称石湖居士。汉族,平江吴县(今江苏苏州)人。南宋诗人。谥文穆。从江西派入手,后学习中、晚唐诗,继承了白居易、王建、张籍等诗人新乐府的现实主义精神,终于自成一家。风格平易浅显、清新妩媚。诗题材广泛,以反映农村社会生活内容的作品成就最高。他与杨万里、陆游、尤袤合称南宋“中兴四大诗人”。 范成大的作品>>

猜您喜欢

李固渡

范成大

洪河万里界中州,倒卷银潢聒地流。hóng hé wàn lǐ jiè zhōng zhōu,dào juǎn yín huáng guā dì liú。
列弩燔梁那可渡,向来天数亦人谋。liè nǔ fán liáng nà kě dù,xiàng lái tiān shù yì rén móu。

天成桥

范成大

一冈邑屋旧河滩,却望河身百里间。yī gāng yì wū jiù hé tān,què wàng hé shēn bǎi lǐ jiān。
涌土涨沙漫白道,天成桥石在高山。yǒng tǔ zhǎng shā màn bái dào,tiān chéng qiáo shí zài gāo shān。

旧滑州

范成大

大伾山麓马徘徊,积水中间旧滑台。dà pī shān lù mǎ pái huái,jī shuǐ zhōng jiān jiù huá tái。
渔子不知兴废事,清晨吹笛棹船来。yú zi bù zhī xīng fèi shì,qīng chén chuī dí zhào chuán lái。

扁鹊墓

范成大

活人绝技古今无,名下从教世俗趋。huó rén jué jì gǔ jīn wú,míng xià cóng jiào shì sú qū。
坟土尚堪充药饵,莫嗔医者例多卢。fén tǔ shàng kān chōng yào ěr,mò chēn yī zhě lì duō lú。

羑里城

范成大

陵谷迁移尚故墟,天盈商罪未蠲除。líng gǔ qiān yí shàng gù xū,tiān yíng shāng zuì wèi juān chú。
古今行客同嗤骂,何止三篇泰誓书。gǔ jīn xíng kè tóng chī mà,hé zhǐ sān piān tài shì shū。

文王庙

范成大

堂堂十乱欲兴周,肯使君王死作囚。táng táng shí luàn yù xīng zhōu,kěn shǐ jūn wáng sǐ zuò qiú。
巧笑入宫天亦笑,可怜元不费深谋。qiǎo xiào rù gōng tiān yì xiào,kě lián yuán bù fèi shēn móu。

相州

范成大

秃巾髽髻老扶车,茹痛含辛说乱华。tū jīn zhuā jì lǎo fú chē,rú tòng hán xīn shuō luàn huá。
赖有乡人聊刷耻,魏公元是鲁东家。lài yǒu xiāng rén liáo shuā chǐ,wèi gōng yuán shì lǔ dōng jiā。

秦楼

范成大

栏街看幕似春游,斑犊雕车碧画油。lán jiē kàn mù shì chūn yóu,bān dú diāo chē bì huà yóu。
奚女家人称贵主,缕金长袖倚秦楼。xī nǚ jiā rén chēng guì zhǔ,lǚ jīn zhǎng xiù yǐ qín lóu。

翠楼

范成大

连衽成帷迓汉官,翠楼沽酒满城欢。lián rèn chéng wéi yà hàn guān,cuì lóu gū jiǔ mǎn chéng huān。
白头翁媪相扶拜,垂老从今几度看。bái tóu wēng ǎo xiāng fú bài,chuí lǎo cóng jīn jǐ dù kàn。

讲武城

范成大

阿瞒虓武盖刘孙,千古还将鬼蜮论。ā mán xiāo wǔ gài liú sūn,qiān gǔ hái jiāng guǐ yù lùn。
纵有周遭遗堞在,不如鱼复阵图尊。zòng yǒu zhōu zāo yí dié zài,bù rú yú fù zhèn tú zūn。

七十二冢

范成大

一棺何用冢如林,谁复如公负此心。yī guān hé yòng zhǒng rú lín,shuí fù rú gōng fù cǐ xīn。
闻说群胡为封土,世间随事有知音。wén shuō qún hú wèi fēng tǔ,shì jiān suí shì yǒu zhī yīn。

赵故城

范成大

金石笙篁绝代无,鼪鼯藜藿正乘除。jīn shí shēng huáng jué dài wú,shēng wú lí huò zhèng chéng chú。
园翁但爱城泥暖,侵早锄霜种晚蔬。yuán wēng dàn ài chéng ní nuǎn,qīn zǎo chú shuāng zhǒng wǎn shū。

邯郸道

范成大

薄晚霜侵使者车,邯郸阪峻且徐驱。báo wǎn shuāng qīn shǐ zhě chē,hán dān bǎn jùn qiě xú qū。
困来也作黄粱梦,不梦封侯梦石湖。kùn lái yě zuò huáng liáng mèng,bù mèng fēng hóu mèng shí hú。

蔺相如墓

范成大

玉节经行虏障深,马头酾酒奠疏林。yù jié jīng xíng lǔ zhàng shēn,mǎ tóu shāi jiǔ diàn shū lín。
兹行璧重身如叶,天日应临慕蔺心。zī xíng bì zhòng shēn rú yè,tiān rì yīng lín mù lìn xīn。

邯郸驿

范成大

长安大道走邯郸,倚瑟佳人怅望间。zhǎng ān dà dào zǒu hán dān,yǐ sè jiā rén chàng wàng jiān。
若见膻腥似今日,汉宫何用忆关山。ruò jiàn shān xīng shì jīn rì,hàn gōng hé yòng yì guān shān。