古诗词

爱雪歌

范成大

平生爱雪如子猷,江湖乘兴常泛舟。píng shēng ài xuě rú zi yóu,jiāng hú chéng xīng cháng fàn zhōu。
长篙斫冰阴火迸,玉板破碎凝不流。zhǎng gāo zhuó bīng yīn huǒ bèng,yù bǎn pò suì níng bù liú。
淙琤大响出船底,两舷戛击锵鸣球。cóng chēng dà xiǎng chū chuán dǐ,liǎng xián jiá jī qiāng míng qiú。
棹夫披蓑舞白凤,滩子挽繂拖素虬。zhào fū pī suō wǔ bái fèng,tān zi wǎn lǜ tuō sù qiú。
四开篷窗爱清供,风卷花絮飞来稠。sì kāi péng chuāng ài qīng gōng,fēng juǎn huā xù fēi lái chóu。
飘飘着衣宝唾住,片片入酒春酥浮。piāo piāo zhe yī bǎo tuò zhù,piàn piàn rù jiǔ chūn sū fú。
醉中榜入玉烟去,耳热不管寒飕飕。zuì zhōng bǎng rù yù yān qù,ěr rè bù guǎn hán sōu sōu。
大千空蒙到何许,日暮未肯回船头。dà qiān kōng méng dào hé xǔ,rì mù wèi kěn huí chuán tóu。
夜深冻合随处泊,歌呼达晓鱼龙愁。yè shēn dòng hé suí chù pō,gē hū dá xiǎo yú lóng chóu。
明朝掬雪颒且漱,挥毫落纸云烟遒。míng cháo jū xuě huì qiě shù,huī háo luò zhǐ yún yān qiú。
新诗往往成故事,至今句法留沧洲。xīn shī wǎng wǎng chéng gù shì,zhì jīn jù fǎ liú cāng zhōu。
推迁华年弦柱换,俯仰归鬓塘蒲秋。tuī qiān huá nián xián zhù huàn,fǔ yǎng guī bìn táng pú qiū。
晓衾闻雪亦健起,径欲一棹追昔游。xiǎo qīn wén xuě yì jiàn qǐ,jìng yù yī zhào zhuī xī yóu。
毡衫肨肛束浑脱,絮帽匼匝蒙兜鍪。zhān shān pàng gāng shù hún tuō,xù mào kē zā méng dōu móu。
十步出门九步坐,儿女遮说相苛留。shí bù chū mén jiǔ bù zuò,ér nǚ zhē shuō xiāng kē liú。
谓言此是少年事,岁晚牖户当绸缪。wèi yán cǐ shì shǎo nián shì,suì wǎn yǒu hù dāng chóu móu。
万景无穷鼎鼎至,百年有限垂垂休。wàn jǐng wú qióng dǐng dǐng zhì,bǎi nián yǒu xiàn chuí chuí xiū。
梦随落雁堕沙嘴,愁对饥鸱蹲瓦沟。mèng suí luò yàn duò shā zuǐ,chóu duì jī chī dūn wǎ gōu。
重寻胜践可复许,且挹清寒揩病眸。zhòng xún shèng jiàn kě fù xǔ,qiě yì qīng hán kāi bìng móu。
须臾未遽妨性命,呼童尽卷风帘钩。xū yú wèi jù fáng xìng mìng,hū tóng jǐn juǎn fēng lián gōu。
范成大

范成大

范成大(1126-1193),字致能,号称石湖居士。汉族,平江吴县(今江苏苏州)人。南宋诗人。谥文穆。从江西派入手,后学习中、晚唐诗,继承了白居易、王建、张籍等诗人新乐府的现实主义精神,终于自成一家。风格平易浅显、清新妩媚。诗题材广泛,以反映农村社会生活内容的作品成就最高。他与杨万里、陆游、尤袤合称南宋“中兴四大诗人”。 范成大的作品>>

猜您喜欢

金山岭

范成大

阪峻身频偃,崖深首屡回。bǎn jùn shēn pín yǎn,yá shēn shǒu lǚ huí。
云浮平地出,路拂半天来。yún fú píng dì chū,lù fú bàn tiān lái。
但阅关山过,都忘岁月催。dàn yuè guān shān guò,dōu wàng suì yuè cuī。
湘南初上马,犹插早春梅。xiāng nán chū shàng mǎ,yóu chā zǎo chūn méi。

明日至邻水又雨

范成大

昨日方无雨,今朝又不晴。zuó rì fāng wú yǔ,jīn cháo yòu bù qíng。
满山皆屐齿,随处有泉声。mǎn shān jiē jī chǐ,suí chù yǒu quán shēng。
颇怪阴霖差,应催老病成。pǒ guài yīn lín chà,yīng cuī lǎo bìng chéng。
泥涂千骑士,与我共劳生。ní tú qiān qí shì,yǔ wǒ gòng láo shēng。

巴蜀人好食生蒜臭不可近顷在峤南其人好食槟榔合蛎灰扶留藤一名蒌藤食之辄昏然已而醒快三物合和唾如脓血可厌今来蜀道又为食蒜者所薰戏题

范成大

旅食谙殊俗,堆盘骇异闻。lǚ shí ān shū sú,duī pán hài yì wén。
南餐灰荐蛎,巴馔菜先荤。nán cān huī jiàn lì,bā zhuàn cài xiān hūn。
幸脱蒌藤醉,还遭胡蒜熏。xìng tuō lóu téng zuì,hái zāo hú suàn xūn。
丝莼乡味好,归梦水连云。sī chún xiāng wèi hǎo,guī mèng shuǐ lián yún。

嘉陵江过合州汉初县下

范成大

井径东川县,山河古合州。jǐng jìng dōng chuān xiàn,shān hé gǔ hé zhōu。
木根拿断岸,急雨沸中流。mù gēn ná duàn àn,jí yǔ fèi zhōng liú。
关下嘉陵水,沙头杜老舟。guān xià jiā líng shuǐ,shā tóu dù lǎo zhōu。
江花应好在,无计会江楼。jiāng huā yīng hǎo zài,wú jì huì jiāng lóu。

小溪县

范成大

刈麦千平垄,横槎一小溪。yì mài qiān píng lǒng,héng chá yī xiǎo xī。
梓花红绽碎,粟穗绿垂低。zǐ huā hóng zhàn suì,sù suì lǜ chuí dī。
村妇犹多跣,山猿遂少啼。cūn fù yóu duō xiǎn,shān yuán suì shǎo tí。
东川虽已过,锦里尚云西。dōng chuān suī yǐ guò,jǐn lǐ shàng yún xī。

鞭春微雨

范成大

幡胜丝丝雨,笙歌步步尘。fān shèng sī sī yǔ,shēng gē bù bù chén。
一年新乐事,万里未归人。yī nián xīn lè shì,wàn lǐ wèi guī rén。
云薄竟悭雪,酒浓先受春。yún báo jìng qiān xuě,jiǔ nóng xiān shòu chūn。
送寒东作近,惭愧耦耕身。sòng hán dōng zuò jìn,cán kuì ǒu gēng shēn。

张正字母夫人朱氏挽词

范成大

蘋藻仪邦媛,诗书了岁华。píng zǎo yí bāng yuàn,shī shū le suì huá。
籯金宁遗子,群玉竟传家。yíng jīn níng yí zi,qún yù jìng chuán jiā。
厚施心无斁,浮生自有涯。hòu shī xīn wú yì,fú shēng zì yǒu yá。
空馀报恩子,三载亦苴麻。kōng yú bào ēn zi,sān zài yì jū má。

再出东郊

范成大

晚景增年惯,官身作客谙。wǎn jǐng zēng nián guàn,guān shēn zuò kè ān。
大都缘偶熟,岂是性能堪。dà dōu yuán ǒu shú,qǐ shì xìng néng kān。
昔者开三径,他时老一龛。xī zhě kāi sān jìng,tā shí lǎo yī kān。
越溪亲种竹,芸绿想毵毵。yuè xī qīn zhǒng zhú,yún lǜ xiǎng sān sān。

西楼独上

范成大

竹日驻微暑,松风生早秋。zhú rì zhù wēi shǔ,sōng fēng shēng zǎo qiū。
闲寻来处路,独倚静中楼。xián xún lái chù lù,dú yǐ jìng zhōng lóu。
老景驱双毂,乡心挽万牛。lǎo jǐng qū shuāng gǔ,xiāng xīn wǎn wàn niú。
相随木上坐,脚底亦云浮。xiāng suí mù shàng zuò,jiǎo dǐ yì yún fú。

晓起

范成大

黠鼠缘铃索,饥鸦啄井栏。xiá shǔ yuán líng suǒ,jī yā zhuó jǐng lán。
不眠秋漏近,多病晓屏寒。bù mián qiū lòu jìn,duō bìng xiǎo píng hán。
咄咄渠何怪,休休我自阑。duō duō qú hé guài,xiū xiū wǒ zì lán。
牙门朝日上,箫鼓报平安。yá mén cháo rì shàng,xiāo gǔ bào píng ān。

舫斋晚憩

范成大

心作万缘起,境生千劫忙。xīn zuò wàn yuán qǐ,jìng shēng qiān jié máng。
谁同油幕静,独对篆烟长。shuí tóng yóu mù jìng,dú duì zhuàn yān zhǎng。
有尽天魔力,无穷海印光。yǒu jǐn tiān mó lì,wú qióng hǎi yìn guāng。
雨馀弦月上,尘界本清凉。yǔ yú xián yuè shàng,chén jiè běn qīng liáng。

太平瑞圣花

范成大

雪外扪参岭,烟中濯锦洲。xuě wài mén cān lǐng,yān zhōng zhuó jǐn zhōu。
密攒文杏蕊,高结彩云毬。mì zǎn wén xìng ruǐ,gāo jié cǎi yún qiú。
百世嘉名重,三登瑞气浮。bǎi shì jiā míng zhòng,sān dēng ruì qì fú。
挽春同住夏,看到火西流。wǎn chūn tóng zhù xià,kàn dào huǒ xī liú。

合江亭隔江望瑶林庄梅盛开过江访之马上哦此

范成大

何处春能早,疏篱限激湍。hé chù chūn néng zǎo,shū lí xiàn jī tuān。
竹间烟雪迥,马上晚香寒。zhú jiān yān xuě jiǒng,mǎ shàng wǎn xiāng hán。
唤渡聊相觅,巡檐得细看。huàn dù liáo xiāng mì,xún yán dé xì kàn。
极知微雨意,未许日烘残。jí zhī wēi yǔ yì,wèi xǔ rì hōng cán。

戏题索桥

范成大

织簟匀铺面,排绳强架空。zhī diàn yún pù miàn,pái shéng qiáng jià kōng。
染人高晒帛,猎户远张罿。rǎn rén gāo shài bó,liè hù yuǎn zhāng chōng。
薄薄难承雨,翻翻不受风。báo báo nán chéng yǔ,fān fān bù shòu fēng。
何时将蜀客,东下看垂虹。hé shí jiāng shǔ kè,dōng xià kàn chuí hóng。

新津道中

范成大

雨后郊原净,村村各好音。yǔ hòu jiāo yuán jìng,cūn cūn gè hǎo yīn。
宿云浮竹色,清溜走桤阴。sù yún fú zhú sè,qīng liū zǒu qī yīn。
曲沼擎青盖,新畦艺绿针。qū zhǎo qíng qīng gài,xīn qí yì lǜ zhēn。
江天空阔处,不受暑光侵。jiāng tiān kōng kuò chù,bù shòu shǔ guāng qīn。