古诗词

爱雪歌

范成大

平生爱雪如子猷,江湖乘兴常泛舟。píng shēng ài xuě rú zi yóu,jiāng hú chéng xīng cháng fàn zhōu。
长篙斫冰阴火迸,玉板破碎凝不流。zhǎng gāo zhuó bīng yīn huǒ bèng,yù bǎn pò suì níng bù liú。
淙琤大响出船底,两舷戛击锵鸣球。cóng chēng dà xiǎng chū chuán dǐ,liǎng xián jiá jī qiāng míng qiú。
棹夫披蓑舞白凤,滩子挽繂拖素虬。zhào fū pī suō wǔ bái fèng,tān zi wǎn lǜ tuō sù qiú。
四开篷窗爱清供,风卷花絮飞来稠。sì kāi péng chuāng ài qīng gōng,fēng juǎn huā xù fēi lái chóu。
飘飘着衣宝唾住,片片入酒春酥浮。piāo piāo zhe yī bǎo tuò zhù,piàn piàn rù jiǔ chūn sū fú。
醉中榜入玉烟去,耳热不管寒飕飕。zuì zhōng bǎng rù yù yān qù,ěr rè bù guǎn hán sōu sōu。
大千空蒙到何许,日暮未肯回船头。dà qiān kōng méng dào hé xǔ,rì mù wèi kěn huí chuán tóu。
夜深冻合随处泊,歌呼达晓鱼龙愁。yè shēn dòng hé suí chù pō,gē hū dá xiǎo yú lóng chóu。
明朝掬雪颒且漱,挥毫落纸云烟遒。míng cháo jū xuě huì qiě shù,huī háo luò zhǐ yún yān qiú。
新诗往往成故事,至今句法留沧洲。xīn shī wǎng wǎng chéng gù shì,zhì jīn jù fǎ liú cāng zhōu。
推迁华年弦柱换,俯仰归鬓塘蒲秋。tuī qiān huá nián xián zhù huàn,fǔ yǎng guī bìn táng pú qiū。
晓衾闻雪亦健起,径欲一棹追昔游。xiǎo qīn wén xuě yì jiàn qǐ,jìng yù yī zhào zhuī xī yóu。
毡衫肨肛束浑脱,絮帽匼匝蒙兜鍪。zhān shān pàng gāng shù hún tuō,xù mào kē zā méng dōu móu。
十步出门九步坐,儿女遮说相苛留。shí bù chū mén jiǔ bù zuò,ér nǚ zhē shuō xiāng kē liú。
谓言此是少年事,岁晚牖户当绸缪。wèi yán cǐ shì shǎo nián shì,suì wǎn yǒu hù dāng chóu móu。
万景无穷鼎鼎至,百年有限垂垂休。wàn jǐng wú qióng dǐng dǐng zhì,bǎi nián yǒu xiàn chuí chuí xiū。
梦随落雁堕沙嘴,愁对饥鸱蹲瓦沟。mèng suí luò yàn duò shā zuǐ,chóu duì jī chī dūn wǎ gōu。
重寻胜践可复许,且挹清寒揩病眸。zhòng xún shèng jiàn kě fù xǔ,qiě yì qīng hán kāi bìng móu。
须臾未遽妨性命,呼童尽卷风帘钩。xū yú wèi jù fáng xìng mìng,hū tóng jǐn juǎn fēng lián gōu。
范成大

范成大

范成大(1126-1193),字致能,号称石湖居士。汉族,平江吴县(今江苏苏州)人。南宋诗人。谥文穆。从江西派入手,后学习中、晚唐诗,继承了白居易、王建、张籍等诗人新乐府的现实主义精神,终于自成一家。风格平易浅显、清新妩媚。诗题材广泛,以反映农村社会生活内容的作品成就最高。他与杨万里、陆游、尤袤合称南宋“中兴四大诗人”。 范成大的作品>>

猜您喜欢

林夫人挽词

范成大

翰墨门阑正岿然,故应婉娩亦儒先。hàn mò mén lán zhèng kuī rán,gù yīng wǎn miǎn yì rú xiān。
与闻古学三千礼,能诵家书四百篇。yǔ wén gǔ xué sān qiān lǐ,néng sòng jiā shū sì bǎi piān。
卜协妫姜占永世,梦呼辰巳谶凋年。bo xié guī jiāng zhàn yǒng shì,mèng hū chén sì chèn diāo nián。
班姬合有遗文在,后日从容访孟坚。bān jī hé yǒu yí wén zài,hòu rì cóng róng fǎng mèng jiān。

次韵严子文旅中见赠

范成大

杯中畴昔共江天,倾座新诗报警联。bēi zhōng chóu xī gòng jiāng tiān,qīng zuò xīn shī bào jǐng lián。
海浦寸心空共月,京华双鬓各凋年。hǎi pǔ cùn xīn kōng gòng yuè,jīng huá shuāng bìn gè diāo nián。
交情敢说同方友,句法甘从弟子员。jiāo qíng gǎn shuō tóng fāng yǒu,jù fǎ gān cóng dì zi yuán。
有意数从文字饮,何须争著祖生鞭。yǒu yì shù cóng wén zì yǐn,hé xū zhēng zhù zǔ shēng biān。

次韵子文客舍小楼

范成大

客里仍携一束书,闭门虹气自凌虚。kè lǐ réng xié yī shù shū,bì mén hóng qì zì líng xū。
未闻光范延珠履,谁向甘泉从玉车。wèi wén guāng fàn yán zhū lǚ,shuí xiàng gān quán cóng yù chē。
散尽生涯千答布,收将文价百车渠。sàn jǐn shēng yá qiān dá bù,shōu jiāng wén jià bǎi chē qú。
淹留且结西湖夏,同到秋风赋遂初。yān liú qiě jié xī hú xià,tóng dào qiū fēng fù suì chū。

送洪景卢内翰使虏二首

范成大

金章玉色照离亭,战伐和亲决此行。jīn zhāng yù sè zhào lí tíng,zhàn fá hé qīn jué cǐ xíng。
国有威灵双节重,家传忠义一身轻。guó yǒu wēi líng shuāng jié zhòng,jiā chuán zhōng yì yī shēn qīng。
平生海内文场伯,今日胸中武库兵。píng shēng hǎi nèi wén chǎng bó,jīn rì xiōng zhōng wǔ kù bīng。
万里往来公有相,淮濆阴德贯神明。wàn lǐ wǎng lái gōng yǒu xiāng,huái fén yīn dé guàn shén míng。

送洪景卢内翰使虏二首

范成大

檄到中原杀气销,穹庐那敢说天骄。xí dào zhōng yuán shā qì xiāo,qióng lú nà gǎn shuō tiān jiāo。
今年蕃始来和汉,即日燕当远徙辽。jīn nián fān shǐ lái hé hàn,jí rì yàn dāng yuǎn xǐ liáo。
北土未干遗老泪,西陵应望孝孙朝。běi tǔ wèi gàn yí lǎo lèi,xī líng yīng wàng xiào sūn cháo。
著鞭往矣功名会,麟阁丹青上九霄。zhù biān wǎng yǐ gōng míng huì,lín gé dān qīng shàng jiǔ xiāo。

洪景卢内翰使还入境以诗迓之

范成大

玉帛干戈汹并驰,孤臣叱驭触危机。yù bó gàn gē xiōng bìng chí,gū chén chì yù chù wēi jī。
关山无极申舟去,天地有情苏武归。guān shān wú jí shēn zhōu qù,tiān dì yǒu qíng sū wǔ guī。
汉月凌秋随使节,胡尘卷暑避征衣。hàn yuè líng qiū suí shǐ jié,hú chén juǎn shǔ bì zhēng yī。
国人渴望公颜色,为报褰帷入帝畿。guó rén kě wàng gōng yán sè,wèi bào qiān wéi rù dì jī。

送汪圣锡侍郎帅福唐

范成大

承明才入又南州,重见旌旗照柁楼。chéng míng cái rù yòu nán zhōu,zhòng jiàn jīng qí zhào duò lóu。
道义平生无捷径,风波随处有虚舟。dào yì píng shēng wú jié jìng,fēng bō suí chù yǒu xū zhōu。
如公未可违文石,稽古何妨欠碧油。rú gōng wèi kě wéi wén shí,jī gǔ hé fáng qiàn bì yóu。
我亦登门烦著录,此行无力为王留。wǒ yì dēng mén fán zhù lù,cǐ xíng wú lì wèi wáng liú。

送王纯白郎中赴闽漕

范成大

声利场中百战鏖,今谁勇退似公豪。shēng lì chǎng zhōng bǎi zhàn áo,jīn shuí yǒng tuì shì gōng háo。
缓寻南粤千山路,先破西兴百尺涛。huǎn xún nán yuè qiān shān lù,xiān pò xī xīng bǎi chǐ tāo。
平日曼容嫌禄厚,他年文本叹官高。píng rì màn róng xián lù hòu,tā nián wén běn tàn guān gāo。
才名政尔归安往,富贵追踪未可逃。cái míng zhèng ěr guī ān wǎng,fù guì zhuī zōng wèi kě táo。

与胡经仲陈朋元游照山堂梅数百株盛开

范成大

九陌缁尘满客襟,钱塘门外有园林。jiǔ mò zī chén mǎn kè jīn,qián táng mén wài yǒu yuán lín。
胡床住处梅无限,酒旆垂边柳未深。hú chuáng zhù chù méi wú xiàn,jiǔ pèi chuí biān liǔ wèi shēn。
晴日暖风千里目,残山剩水一人心。qíng rì nuǎn fēng qiān lǐ mù,cán shān shèng shuǐ yī rén xīn。
元方伯始皆吾党,解后清游直万金。yuán fāng bó shǐ jiē wú dǎng,jiě hòu qīng yóu zhí wàn jīn。

送张真甫中书奉祠归蜀

范成大

种成桃李恰新阴,忽忆家山丛桂林。zhǒng chéng táo lǐ qià xīn yīn,hū yì jiā shān cóng guì lín。
客路莫嫌归计拙,春江争似骇机深。kè lù mò xián guī jì zhuō,chūn jiāng zhēng shì hài jī shēn。
一封朝奏钧天梦,万里江行魏阙心。yī fēng cháo zòu jūn tiān mèng,wàn lǐ jiāng xíng wèi quē xīn。
后日还朝饱风露,黑头应有雪丝侵。hòu rì hái cháo bǎo fēng lù,hēi tóu yīng yǒu xuě sī qīn。

送周子充左史奉祠归庐陵

范成大

黄鹄飘然下九关,江船载月客俱还。huáng gǔ piāo rán xià jiǔ guān,jiāng chuán zài yuè kè jù hái。
名高岂是孤臣愿,身退聊开壮士颜。míng gāo qǐ shì gū chén yuàn,shēn tuì liáo kāi zhuàng shì yán。
倾盖当年真旦暮,沾巾明日有河山。qīng gài dāng nián zhēn dàn mù,zhān jīn míng rì yǒu hé shān。
后期淹速都难料,相对犹怜鬓未斑。hòu qī yān sù dōu nán liào,xiāng duì yóu lián bìn wèi bān。

送陈天予大监同年使闽

范成大

春关十载记英游,蚤喜时才近采旒。chūn guān shí zài jì yīng yóu,zǎo xǐ shí cái jìn cǎi liú。
夷路著鞭方逸驾,急流回首忽扁舟。yí lù zhù biān fāng yì jià,jí liú huí shǒu hū biǎn zhōu。
云霄正稳君犹去,尘土无边我合休。yún xiāo zhèng wěn jūn yóu qù,chén tǔ wú biān wǒ hé xiū。
问讯后车容客否,茶山荔浦看南州。wèn xùn hòu chē róng kè fǒu,chá shān lì pǔ kàn nán zhōu。

送李仲镇宰溧阳

范成大

相逢已叹十年迟,冷淡贫交又语离。xiāng féng yǐ tàn shí nián chí,lěng dàn pín jiāo yòu yǔ lí。
玉笋换班通籍后,黄梅催雨送帆时。yù sǔn huàn bān tōng jí hòu,huáng méi cuī yǔ sòng fān shí。
月岩家世犹为县,金濑溪山好赋诗。yuè yán jiā shì yóu wèi xiàn,jīn lài xī shān hǎo fù shī。
唤起酸寒孟东野,倒流三峡洗馀悲。huàn qǐ suān hán mèng dōng yě,dào liú sān xiá xǐ yú bēi。

送吴元茂丞浦江

范成大

玉笋翻乘县佐车,飘然不肯待新除。yù sǔn fān chéng xiàn zuǒ chē,piāo rán bù kěn dài xīn chú。
才名已被人争说,官薄何妨计小疏。cái míng yǐ bèi rén zhēng shuō,guān báo hé fáng jì xiǎo shū。
忆昨西湖同我载,从今南浦望君书。yì zuó xī hú tóng wǒ zài,cóng jīn nán pǔ wàng jūn shū。
遥知敛板趋风后,始觉丞哉果负予。yáo zhī liǎn bǎn qū fēng hòu,shǐ jué chéng zāi guǒ fù yǔ。

雪晴呈子永

范成大

碧空无处泊同云,晴入荒园鸟雀驯。bì kōng wú chù pō tóng yún,qíng rù huāng yuán niǎo què xùn。
冰面小风池欲动,雪边浓日瓦如薰。bīng miàn xiǎo fēng chí yù dòng,xuě biān nóng rì wǎ rú xūn。
尘容俗状长为客,冷蕊疏枝又作春。chén róng sú zhuàng zhǎng wèi kè,lěng ruǐ shū zhī yòu zuò chūn。
诗卷岂能生暖热,犯寒聊复恼比邻。shī juǎn qǐ néng shēng nuǎn rè,fàn hán liáo fù nǎo bǐ lín。