古诗词

爱雪歌

范成大

平生爱雪如子猷,江湖乘兴常泛舟。píng shēng ài xuě rú zi yóu,jiāng hú chéng xīng cháng fàn zhōu。
长篙斫冰阴火迸,玉板破碎凝不流。zhǎng gāo zhuó bīng yīn huǒ bèng,yù bǎn pò suì níng bù liú。
淙琤大响出船底,两舷戛击锵鸣球。cóng chēng dà xiǎng chū chuán dǐ,liǎng xián jiá jī qiāng míng qiú。
棹夫披蓑舞白凤,滩子挽繂拖素虬。zhào fū pī suō wǔ bái fèng,tān zi wǎn lǜ tuō sù qiú。
四开篷窗爱清供,风卷花絮飞来稠。sì kāi péng chuāng ài qīng gōng,fēng juǎn huā xù fēi lái chóu。
飘飘着衣宝唾住,片片入酒春酥浮。piāo piāo zhe yī bǎo tuò zhù,piàn piàn rù jiǔ chūn sū fú。
醉中榜入玉烟去,耳热不管寒飕飕。zuì zhōng bǎng rù yù yān qù,ěr rè bù guǎn hán sōu sōu。
大千空蒙到何许,日暮未肯回船头。dà qiān kōng méng dào hé xǔ,rì mù wèi kěn huí chuán tóu。
夜深冻合随处泊,歌呼达晓鱼龙愁。yè shēn dòng hé suí chù pō,gē hū dá xiǎo yú lóng chóu。
明朝掬雪颒且漱,挥毫落纸云烟遒。míng cháo jū xuě huì qiě shù,huī háo luò zhǐ yún yān qiú。
新诗往往成故事,至今句法留沧洲。xīn shī wǎng wǎng chéng gù shì,zhì jīn jù fǎ liú cāng zhōu。
推迁华年弦柱换,俯仰归鬓塘蒲秋。tuī qiān huá nián xián zhù huàn,fǔ yǎng guī bìn táng pú qiū。
晓衾闻雪亦健起,径欲一棹追昔游。xiǎo qīn wén xuě yì jiàn qǐ,jìng yù yī zhào zhuī xī yóu。
毡衫肨肛束浑脱,絮帽匼匝蒙兜鍪。zhān shān pàng gāng shù hún tuō,xù mào kē zā méng dōu móu。
十步出门九步坐,儿女遮说相苛留。shí bù chū mén jiǔ bù zuò,ér nǚ zhē shuō xiāng kē liú。
谓言此是少年事,岁晚牖户当绸缪。wèi yán cǐ shì shǎo nián shì,suì wǎn yǒu hù dāng chóu móu。
万景无穷鼎鼎至,百年有限垂垂休。wàn jǐng wú qióng dǐng dǐng zhì,bǎi nián yǒu xiàn chuí chuí xiū。
梦随落雁堕沙嘴,愁对饥鸱蹲瓦沟。mèng suí luò yàn duò shā zuǐ,chóu duì jī chī dūn wǎ gōu。
重寻胜践可复许,且挹清寒揩病眸。zhòng xún shèng jiàn kě fù xǔ,qiě yì qīng hán kāi bìng móu。
须臾未遽妨性命,呼童尽卷风帘钩。xū yú wèi jù fáng xìng mìng,hū tóng jǐn juǎn fēng lián gōu。
范成大

范成大

范成大(1126-1193),字致能,号称石湖居士。汉族,平江吴县(今江苏苏州)人。南宋诗人。谥文穆。从江西派入手,后学习中、晚唐诗,继承了白居易、王建、张籍等诗人新乐府的现实主义精神,终于自成一家。风格平易浅显、清新妩媚。诗题材广泛,以反映农村社会生活内容的作品成就最高。他与杨万里、陆游、尤袤合称南宋“中兴四大诗人”。 范成大的作品>>

猜您喜欢

刘德修少卿避暑惠山因便寄赠

范成大

鸣凤朝阳尺五天,匆匆忽过白鸥边。míng fèng cháo yáng chǐ wǔ tiān,cōng cōng hū guò bái ōu biān。
遥怜海内无双士,独酌人间第二泉。yáo lián hǎi nèi wú shuāng shì,dú zhuó rén jiān dì èr quán。
决去君今身似叶,赠行谁有笔如椽。jué qù jūn jīn shēn shì yè,zèng xíng shuí yǒu bǐ rú chuán。
老夫但祝重相见,未拟消魂赋黯然。lǎo fū dàn zhù zhòng xiāng jiàn,wèi nǐ xiāo hún fù àn rán。

幽栖

范成大

幽栖先自懒衣裳,秋暑薰肌汗似浆。yōu qī xiān zì lǎn yī shang,qiū shǔ xūn jī hàn shì jiāng。
对客绪言多勉强,谋家生事总荒唐。duì kè xù yán duō miǎn qiáng,móu jiā shēng shì zǒng huāng táng。
蚤眠不待星当户,晚饭常占日半墙。zǎo mián bù dài xīng dāng hù,wǎn fàn cháng zhàn rì bàn qiáng。
莫道闲中无外慕,朝朝屈指望新凉。mò dào xián zhōng wú wài mù,cháo cháo qū zhǐ wàng xīn liáng。

园林

范成大

园林随分有清凉,走遍人间梦几场。yuán lín suí fēn yǒu qīng liáng,zǒu biàn rén jiān mèng jǐ chǎng。
铁砚磨成双鬓雪,桑弧射得一绳床。tiě yàn mó chéng shuāng bìn xuě,sāng hú shè dé yī shéng chuáng。
光阴画纸为棋局,事业看题检药囊。guāng yīn huà zhǐ wèi qí jú,shì yè kàn tí jiǎn yào náng。
受用切身如此尔,莫于身外更乾忙。shòu yòng qiè shēn rú cǐ ěr,mò yú shēn wài gèng qián máng。

戏赠勤长老

范成大

从君挥麈演金乘,我已无心缠葛藤。cóng jūn huī zhǔ yǎn jīn chéng,wǒ yǐ wú xīn chán gé téng。
第一圆通三鼓梦,大千世界一窗灯。dì yī yuán tōng sān gǔ mèng,dà qiān shì jiè yī chuāng dēng。
罢参柏子庭前意,权作梅花树下僧。bà cān bǎi zi tíng qián yì,quán zuò méi huā shù xià sēng。
饭饱闲行复闲坐,人间有味是无能。fàn bǎo xián xíng fù xián zuò,rén jiān yǒu wèi shì wú néng。

次韵袁起岩送示郡沼双莲图

范成大

珠渊玉水折方员,涌出双莲照酒边。zhū yuān yù shuǐ zhé fāng yuán,yǒng chū shuāng lián zhào jiǔ biān。
压倒小湖三级草,增光后沼两重莲。yā dào xiǎo hú sān jí cǎo,zēng guāng hòu zhǎo liǎng zhòng lián。
苕华名字元相并,桃叶根株本自连。sháo huá míng zì yuán xiāng bìng,táo yè gēn zhū běn zì lián。
好把吴歈翻楚些,杨荷新曲胜当年。hǎo bǎ wú yú fān chǔ xiē,yáng hé xīn qū shèng dāng nián。

再题白傅诗

范成大

香山岁晚惜芳辰,索酒寻花一笑欣。xiāng shān suì wǎn xī fāng chén,suǒ jiǔ xún huā yī xiào xīn。
列子御风犹有待,邹生吹律强生春。liè zi yù fēng yóu yǒu dài,zōu shēng chuī lǜ qiáng shēng chūn。
若将外物关舒惨,直恐中涂混主宾。ruò jiāng wài wù guān shū cǎn,zhí kǒng zhōng tú hùn zhǔ bīn。
此老故应深解此,逢场聊戏眼前人。cǐ lǎo gù yīng shēn jiě cǐ,féng chǎng liáo xì yǎn qián rén。

有会而作

范成大

拙是天资懒是真,本来何用戒香薰。zhuō shì tiān zī lǎn shì zhēn,běn lái hé yòng jiè xiāng xūn。
强阳气尽冥恩怨,杜德机深泯见闻。qiáng yáng qì jǐn míng ēn yuàn,dù dé jī shēn mǐn jiàn wén。
念动即时漂鬼国,心空随处走魔军。niàn dòng jí shí piāo guǐ guó,xīn kōng suí chù zǒu mó jūn。
室中已自空诸有,休负天机与地文。shì zhōng yǐ zì kōng zhū yǒu,xiū fù tiān jī yǔ dì wén。

次韵袁起岩喜雨

范成大

使君精祷动仙灵,月御俄从毕噣经。shǐ jūn jīng dǎo dòng xiān líng,yuè yù é cóng bì zhòu jīng。
昨夜云头随皂盖,今朝雨脚挂青冥。zuó yè yún tóu suí zào gài,jīn cháo yǔ jiǎo guà qīng míng。
池光拍岸浮州宅,湖面粘天涨洞庭。chí guāng pāi àn fú zhōu zhái,hú miàn zhān tiān zhǎng dòng tíng。
剩采吴歈歌岁事,传归击壤调中听。shèng cǎi wú yú gē suì shì,chuán guī jī rǎng diào zhōng tīng。

再次喜雨诗韵以表随车之应

范成大

仙篆驱龙效水灵,佛螺吹梵演云经。xiān zhuàn qū lóng xiào shuǐ líng,fú luó chuī fàn yǎn yún jīng。
何烦础汗生蒸润,便借炉薰作晦冥。hé fán chǔ hàn shēng zhēng rùn,biàn jiè lú xūn zuò huì míng。
一念故应周法界,万神元不隔明庭。yī niàn gù yīng zhōu fǎ jiè,wàn shén yuán bù gé míng tíng。
昌时圭璧形声应,不似周时莫我听。chāng shí guī bì xíng shēng yīng,bù shì zhōu shí mò wǒ tīng。

三次喜雨诗韵少伸嘉颂

范成大

向非贤牧政通灵,几负松陵耒耜经。xiàng fēi xián mù zhèng tōng líng,jǐ fù sōng líng lěi sì jīng。
天籁侵晨占少女,雨师连夜檄玄冥。tiān lài qīn chén zhàn shǎo nǚ,yǔ shī lián yè xí xuán míng。
作霖岂必求商野,召见谁能右汉庭。zuò lín qǐ bì qiú shāng yě,zhào jiàn shuí néng yòu hàn tíng。
闻有追锋传好语,从今侧耳为君听。wén yǒu zhuī fēng chuán hǎo yǔ,cóng jīn cè ěr wèi jūn tīng。

府公录示和提干喜雨之作辄次元韵

范成大

雨挟潮痕涨具区,流渠决决绕幽居。yǔ xié cháo hén zhǎng jù qū,liú qú jué jué rào yōu jū。
荷锄日课都忘倦,抱瓮天机本不疏。hé chú rì kè dōu wàng juàn,bào wèng tiān jī běn bù shū。
且喜水平昌谷稻,莫教雷假介休车。qiě xǐ shuǐ píng chāng gǔ dào,mò jiào léi jiǎ jiè xiū chē。
老翁饱外还多事,更把林间种树书。lǎo wēng bǎo wài hái duō shì,gèng bǎ lín jiān zhǒng shù shū。

雨后田舍书事再用前韵

范成大

村村畦圃艺新区,处处田庐葺旧居。cūn cūn qí pǔ yì xīn qū,chù chù tián lú qì jiù jū。
熟透晚梅红的皪,展开新箨翠扶疏。shú tòu wǎn méi hóng de lì,zhǎn kāi xīn tuò cuì fú shū。
向来矜寡犹遗秉,此去污邪又满车。xiàng lái jīn guǎ yóu yí bǐng,cǐ qù wū xié yòu mǎn chē。
谁解续经如鲁史,为将连岁有年书。shuí jiě xù jīng rú lǔ shǐ,wèi jiāng lián suì yǒu nián shū。

老态

范成大

浮生自有老规模,寒燠随宜不用拘。fú shēng zì yǒu lǎo guī mó,hán yù suí yí bù yòng jū。
未尽九秋先挟纩,犹赊十月已开炉。wèi jǐn jiǔ qiū xiān xié kuàng,yóu shē shí yuè yǐ kāi lú。
一心定后冥欣厌,四大安时适惨舒。yī xīn dìng hòu míng xīn yàn,sì dà ān shí shì cǎn shū。
若使强追年少乐,直成赤手缚於菟。ruò shǐ qiáng zhuī nián shǎo lè,zhí chéng chì shǒu fù yú tú。

忆昔

范成大

铅刀曾齿莫邪铦,游倦归欤雪满髯。qiān dāo céng chǐ mò xié xiān,yóu juàn guī yú xuě mǎn rán。
柳带受风元不结,荷盘承露竟无黏。liǔ dài shòu fēng yuán bù jié,hé pán chéng lù jìng wú nián。
逢场鼓笛如灰冷,送老齑盐似蜜甜。féng chǎng gǔ dí rú huī lěng,sòng lǎo jī yán shì mì tián。
留得本来真面目,行藏何假问龟占。liú dé běn lái zhēn miàn mù,xíng cáng hé jiǎ wèn guī zhàn。

偶至东堂

范成大

岸帻萧骚雪满簪,一闲真是直千金。àn zé xiāo sāo xuě mǎn zān,yī xián zhēn shì zhí qiān jīn。
归来栗里多情话,病后香山少醉吟。guī lái lì lǐ duō qíng huà,bìng hòu xiāng shān shǎo zuì yín。
久坐蒲团蕉叶放,闲拖藜杖藓花深。jiǔ zuò pú tuán jiāo yè fàng,xián tuō lí zhàng xiǎn huā shēn。
饥时吃饭慵时睡,何暇将心更觅心。jī shí chī fàn yōng shí shuì,hé xiá jiāng xīn gèng mì xīn。