古诗词

爱雪歌

范成大

平生爱雪如子猷,江湖乘兴常泛舟。píng shēng ài xuě rú zi yóu,jiāng hú chéng xīng cháng fàn zhōu。
长篙斫冰阴火迸,玉板破碎凝不流。zhǎng gāo zhuó bīng yīn huǒ bèng,yù bǎn pò suì níng bù liú。
淙琤大响出船底,两舷戛击锵鸣球。cóng chēng dà xiǎng chū chuán dǐ,liǎng xián jiá jī qiāng míng qiú。
棹夫披蓑舞白凤,滩子挽繂拖素虬。zhào fū pī suō wǔ bái fèng,tān zi wǎn lǜ tuō sù qiú。
四开篷窗爱清供,风卷花絮飞来稠。sì kāi péng chuāng ài qīng gōng,fēng juǎn huā xù fēi lái chóu。
飘飘着衣宝唾住,片片入酒春酥浮。piāo piāo zhe yī bǎo tuò zhù,piàn piàn rù jiǔ chūn sū fú。
醉中榜入玉烟去,耳热不管寒飕飕。zuì zhōng bǎng rù yù yān qù,ěr rè bù guǎn hán sōu sōu。
大千空蒙到何许,日暮未肯回船头。dà qiān kōng méng dào hé xǔ,rì mù wèi kěn huí chuán tóu。
夜深冻合随处泊,歌呼达晓鱼龙愁。yè shēn dòng hé suí chù pō,gē hū dá xiǎo yú lóng chóu。
明朝掬雪颒且漱,挥毫落纸云烟遒。míng cháo jū xuě huì qiě shù,huī háo luò zhǐ yún yān qiú。
新诗往往成故事,至今句法留沧洲。xīn shī wǎng wǎng chéng gù shì,zhì jīn jù fǎ liú cāng zhōu。
推迁华年弦柱换,俯仰归鬓塘蒲秋。tuī qiān huá nián xián zhù huàn,fǔ yǎng guī bìn táng pú qiū。
晓衾闻雪亦健起,径欲一棹追昔游。xiǎo qīn wén xuě yì jiàn qǐ,jìng yù yī zhào zhuī xī yóu。
毡衫肨肛束浑脱,絮帽匼匝蒙兜鍪。zhān shān pàng gāng shù hún tuō,xù mào kē zā méng dōu móu。
十步出门九步坐,儿女遮说相苛留。shí bù chū mén jiǔ bù zuò,ér nǚ zhē shuō xiāng kē liú。
谓言此是少年事,岁晚牖户当绸缪。wèi yán cǐ shì shǎo nián shì,suì wǎn yǒu hù dāng chóu móu。
万景无穷鼎鼎至,百年有限垂垂休。wàn jǐng wú qióng dǐng dǐng zhì,bǎi nián yǒu xiàn chuí chuí xiū。
梦随落雁堕沙嘴,愁对饥鸱蹲瓦沟。mèng suí luò yàn duò shā zuǐ,chóu duì jī chī dūn wǎ gōu。
重寻胜践可复许,且挹清寒揩病眸。zhòng xún shèng jiàn kě fù xǔ,qiě yì qīng hán kāi bìng móu。
须臾未遽妨性命,呼童尽卷风帘钩。xū yú wèi jù fáng xìng mìng,hū tóng jǐn juǎn fēng lián gōu。
范成大

范成大

范成大(1126-1193),字致能,号称石湖居士。汉族,平江吴县(今江苏苏州)人。南宋诗人。谥文穆。从江西派入手,后学习中、晚唐诗,继承了白居易、王建、张籍等诗人新乐府的现实主义精神,终于自成一家。风格平易浅显、清新妩媚。诗题材广泛,以反映农村社会生活内容的作品成就最高。他与杨万里、陆游、尤袤合称南宋“中兴四大诗人”。 范成大的作品>>

猜您喜欢

题徐熙风牡丹二首紫花

范成大

蕊珠仙驭晓骖鸾,道服朝元露未干。ruǐ zhū xiān yù xiǎo cān luán,dào fú cháo yuán lù wèi gàn。
天半刚风如激箭,绿绡飘荡紫绡寒。tiān bàn gāng fēng rú jī jiàn,lǜ xiāo piāo dàng zǐ xiāo hán。

题徐熙风牡丹二首紫花

范成大

寒入仙裙粟玉肌,舞馀全不耐风吹。hán rù xiān qún sù yù jī,wǔ yú quán bù nài fēng chuī。
从教旅拒春无力,细看腰支袅袅时。cóng jiào lǚ jù chūn wú lì,xì kàn yāo zhī niǎo niǎo shí。

题张晞颜两花图二首繁杏

范成大

红粉团枝一万重,当年独自费东风。hóng fěn tuán zhī yī wàn zhòng,dāng nián dú zì fèi dōng fēng。
若为报答春无赖,付与笙歌鼎沸中。ruò wèi bào dá chūn wú lài,fù yǔ shēng gē dǐng fèi zhōng。

题张晞颜两花图二首繁杏

范成大

雪薄冰轻不耐春,雨中愁绪月中真。xuě báo bīng qīng bù nài chūn,yǔ zhōng chóu xù yuè zhōng zhēn。
莫教梦作云飞去,留伴昭阳第一人。mò jiào mèng zuò yún fēi qù,liú bàn zhāo yáng dì yī rén。

次韵龚养正送水仙花

范成大

色界香尘付八还,正观不起况邪观。sè jiè xiāng chén fù bā hái,zhèng guān bù qǐ kuàng xié guān。
花前犹有诗情在,还作凌波步月看。huā qián yóu yǒu shī qíng zài,hái zuò líng bō bù yuè kàn。

正月六日风雪大作

范成大

滕六无端巽二痴,翻天作恶破春迟。téng liù wú duān xùn èr chī,fān tiān zuò è pò chūn chí。
邀梅勒柳何功业,谁与停杯一问之。yāo méi lēi liǔ hé gōng yè,shuí yǔ tíng bēi yī wèn zhī。

正月六日风雪大作

范成大

奇寒何事入芳辰,不管灯枝欲试新。qí hán hé shì rù fāng chén,bù guǎn dēng zhī yù shì xīn。
即日反风吹尽雪,东君已费一分春。jí rì fǎn fēng chuī jǐn xuě,dōng jūn yǐ fèi yī fēn chūn。

元夕四首

范成大

粉痕红点万花攒,玉气珠光宝月团。fěn hén hóng diǎn wàn huā zǎn,yù qì zhū guāng bǎo yuè tuán。
帘箔通明香似雾,东君无处着春寒。lián bó tōng míng xiāng shì wù,dōng jūn wú chù zhe chūn hán。

元夕四首

范成大

不夜城中陆地莲,小梅初破月初圆。bù yè chéng zhōng lù dì lián,xiǎo méi chū pò yuè chū yuán。
新年第一佳时节,谁肯如翁闭户眠。xīn nián dì yī jiā shí jié,shuí kěn rú wēng bì hù mián。

元夕四首

范成大

药炉汤鼎煮孤灯,禅版蒲团老病僧。yào lú tāng dǐng zhǔ gū dēng,chán bǎn pú tuán lǎo bìng sēng。
儿女强修元夕供,玉蛾先避雪鬅鬙。ér nǚ qiáng xiū yuán xī gōng,yù é xiān bì xuě péng sēng。

元夕四首

范成大

落梅秾李趁时新,枯木崖边一任春。luò méi nóng lǐ chèn shí xīn,kū mù yá biān yī rèn chūn。
尚爱乡音醒病耳,隔墙时有卖饧人。shàng ài xiāng yīn xǐng bìng ěr,gé qiáng shí yǒu mài táng rén。

书怀二绝再送文季高兼呈新帅阎才元侍郎

范成大

剑关云栈守非难,函谷泥封久未刊。jiàn guān yún zhàn shǒu fēi nán,hán gǔ ní fēng jiǔ wèi kān。
今日汉中谁国士,莫教春草上斋坛。jīn rì hàn zhōng shuí guó shì,mò jiào chūn cǎo shàng zhāi tán。

书怀二绝再送文季高兼呈新帅阎才元侍郎

范成大

西出阳关有旧知,薰风渌水泛莲时。xī chū yáng guān yǒu jiù zhī,xūn fēng lù shuǐ fàn lián shí。
烦君传语诗书帅,更寄台城别后词。fán jūn chuán yǔ shī shū shuài,gèng jì tái chéng bié hòu cí。

枕上闻蒲饼焦

范成大

晓寒燕雀噤春阴,珍重清簧度好音。xiǎo hán yàn què jìn chūn yīn,zhēn zhòng qīng huáng dù hǎo yīn。
窗色熹微欹枕听,梦成舟舣竹溪深。chuāng sè xī wēi yī zhěn tīng,mèng chéng zhōu yǐ zhú xī shēn。

寄题石湖海棠二首

范成大

手开芳径越城头,红锦屠苏结绮楼。shǒu kāi fāng jìng yuè chéng tóu,hóng jǐn tú sū jié qǐ lóu。
不把万枝银烛照,淡云微月替人愁。bù bǎ wàn zhī yín zhú zhào,dàn yún wēi yuè tì rén chóu。