古诗词

初冬近饮酒作

范成大

天水边陲南接蜀,秦山翠照峨峨绿。tiān shuǐ biān chuí nán jiē shǔ,qín shān cuì zhào é é lǜ。
世间岂有粪金牛,枉使五丁斧山玉。shì jiān qǐ yǒu fèn jīn niú,wǎng shǐ wǔ dīng fǔ shān yù。
罢侯置守自蜀始,监郡东来两成毂。bà hóu zhì shǒu zì shǔ shǐ,jiān jùn dōng lái liǎng chéng gǔ。
至今芙蓉城上土,邦人犹记张仪筑。zhì jīn fú róng chéng shàng tǔ,bāng rén yóu jì zhāng yí zhù。
偏方远僻坐井底,岂知东国穷锋镞。piān fāng yuǎn pì zuò jǐng dǐ,qǐ zhī dōng guó qióng fēng zú。
十月为正布时令,方验水行改周木。shí yuè wèi zhèng bù shí lìng,fāng yàn shuǐ xíng gǎi zhōu mù。
南征北戍幸息肩,洒酒炰豚贺新属。nán zhēng běi shù xìng xī jiān,sǎ jiǔ páo tún hè xīn shǔ。
祖龙妄意一至万,当道已闻神妪哭。zǔ lóng wàng yì yī zhì wàn,dāng dào yǐ wén shén yù kū。
炎家天子起编户,政患嬴皇威令酷。yán jiā tiān zi qǐ biān hù,zhèng huàn yíng huáng wēi lìng kù。
急于恩纪缓文法,正岁尚犹传五六。jí yú ēn jì huǎn wén fǎ,zhèng suì shàng yóu chuán wǔ liù。
吾民久已作秦民,迄今十月犹遗俗。wú mín jiǔ yǐ zuò qín mín,qì jīn shí yuè yóu yí sú。
野人何暇论年代,但忆每逢多稼熟。yě rén hé xiá lùn nián dài,dàn yì měi féng duō jià shú。
青裾女子翻茜袖,抽镰穫稻腰如束。qīng jū nǚ zi fān qiàn xiù,chōu lián huò dào yāo rú shù。
三时勤苦一时好,自古有年非汝独。sān shí qín kǔ yī shí hǎo,zì gǔ yǒu nián fēi rǔ dú。
七雄争战已遥远,万代兴亡真返复。qī xióng zhēng zhàn yǐ yáo yuǎn,wàn dài xīng wáng zhēn fǎn fù。
洛诵徒劳口嗫嚅,不如屡把壶中醁。luò sòng tú láo kǒu niè rú,bù rú lǚ bǎ hú zhōng lù。
范成大

范成大

范成大(1126-1193),字致能,号称石湖居士。汉族,平江吴县(今江苏苏州)人。南宋诗人。谥文穆。从江西派入手,后学习中、晚唐诗,继承了白居易、王建、张籍等诗人新乐府的现实主义精神,终于自成一家。风格平易浅显、清新妩媚。诗题材广泛,以反映农村社会生活内容的作品成就最高。他与杨万里、陆游、尤袤合称南宋“中兴四大诗人”。 范成大的作品>>

猜您喜欢

甲午岁朝寓桂林记去年是日泊桐江谒严子陵祠迤逦度岭感怀赋诗

范成大

去年晓缆解江皋,也把屠苏泛浊醪。qù nián xiǎo lǎn jiě jiāng gāo,yě bǎ tú sū fàn zhuó láo。
一席饱风渔浦阔,千山封雪钓台高。yī xí bǎo fēng yú pǔ kuò,qiān shān fēng xuě diào tái gāo。
将军老矣鸣孤剑,客子归哉咏大刀。jiāng jūn lǎo yǐ míng gū jiàn,kè zi guī zāi yǒng dà dāo。
早晚扁舟寻旧路,柁楼吹笛破云涛。zǎo wǎn biǎn zhōu xún jiù lù,duò lóu chuī dí pò yún tāo。

癸水亭落成示坐客长老之记曰癸水绕东城永不见刀兵余作亭于水上其详具记中

范成大

天将福地巩严城,形胜山川表里明。tiān jiāng fú dì gǒng yán chéng,xíng shèng shān chuān biǎo lǐ míng。
旧说桂林无瘴气,今知漓水辟刀兵。jiù shuō guì lín wú zhàng qì,jīn zhī lí shuǐ pì dāo bīng。
云深铜柱边声乐,月冷珠池海面平。yún shēn tóng zhù biān shēng lè,yuè lěng zhū chí hǎi miàn píng。
愿挽江流接河汉,为君直北洗欃枪。yuàn wǎn jiāng liú jiē hé hàn,wèi jūn zhí běi xǐ chán qiāng。

次韵许季韶通判水乡席上

范成大

青山绿浦竹间明,仿佛苕溪好处行。qīng shān lǜ pǔ zhú jiān míng,fǎng fú sháo xī hǎo chù xíng。
解愠风来如故旧,催诗雨作要将迎。jiě yùn fēng lái rú gù jiù,cuī shī yǔ zuò yào jiāng yíng。
休兵幕府乌鸢乐,熟稻边城鼓笛声。xiū bīng mù fǔ wū yuān lè,shú dào biān chéng gǔ dí shēng。
摹写个中须彩笔,句成仍挟水云清。mó xiě gè zhōng xū cǎi bǐ,jù chéng réng xié shuǐ yún qīng。

次韵平江韩子师侍郎见寄三首

范成大

自古四愁湘水深,谁将城郭启山林。zì gǔ sì chóu xiāng shuǐ shēn,shuí jiāng chéng guō qǐ shān lín。
有情碧嶂团栾绕,无数朱楼缥缈临。yǒu qíng bì zhàng tuán luán rào,wú shù zhū lóu piāo miǎo lín。
蚺鼓揭天惊客坐,象鍪航海厌蛮琛。rán gǔ jiē tiān jīng kè zuò,xiàng móu háng hǎi yàn mán chēn。
三千客路长安远,故旧书来直万金。sān qiān kè lù zhǎng ān yuǎn,gù jiù shū lái zhí wàn jīn。

次韵平江韩子师侍郎见寄三首

范成大

灵泉杖屦浙江头,经济长怀尚典州。líng quán zhàng jù zhè jiāng tóu,jīng jì zhǎng huái shàng diǎn zhōu。
堂上读书朝气爽,台前呼月海光浮。táng shàng dú shū cháo qì shuǎng,tái qián hū yuè hǎi guāng fú。
交情尺素勤双鲤,笔力枯松挽万牛。jiāo qíng chǐ sù qín shuāng lǐ,bǐ lì kū sōng wǎn wàn niú。
已把三章翻乐府,为君击节变蛮讴。yǐ bǎ sān zhāng fān lè fǔ,wèi jūn jī jié biàn mán ōu。

次韵平江韩子师侍郎见寄三首

范成大

前年冲雪过双溪,风帽泥鞯骑吹随。qián nián chōng xuě guò shuāng xī,fēng mào ní jiān qí chuī suí。
烂醉依前逢锦瑟,好音惟是欠黄鹂。làn zuì yī qián féng jǐn sè,hǎo yīn wéi shì qiàn huáng lí。
功名未试玉璜玦,离别频倾金屈卮。gōng míng wèi shì yù huáng jué,lí bié pín qīng jīn qū zhī。
畴昔北征烦吉梦,南征合有梦归时。chóu xī běi zhēng fán jí mèng,nán zhēng hé yǒu mèng guī shí。

水乡酌别但能之主管能之将过石康

范成大

南郭河桥市井喧,绿荷香处有江天。nán guō hé qiáo shì jǐng xuān,lǜ hé xiāng chù yǒu jiāng tiān。
一帘梅雨炉烟外,三叠阳关烛泪前。yī lián méi yǔ lú yān wài,sān dié yáng guān zhú lèi qián。
马耳西风君并海,船头北渚我归田。mǎ ěr xī fēng jūn bìng hǎi,chuán tóu běi zhǔ wǒ guī tián。
后期只恐参商似,且醉金槽四十弦。hòu qī zhǐ kǒng cān shāng shì,qiě zuì jīn cáo sì shí xián。

淳熙甲午桂林鹿鸣燕辄赋小诗少见劝驾之意

范成大

维南吾国最多儒,耸看招招赴陇书。wéi nán wú guó zuì duō rú,sǒng kàn zhāo zhāo fù lǒng shū。
竹实秋风辞穴凤,桃花春浪脱渊鱼。zhú shí qiū fēng cí xué fèng,táo huā chūn làng tuō yuān yú。
月宫移种新栽桂,江水朝宗旧凿渠。yuè gōng yí zhǒng xīn zāi guì,jiāng shuǐ cháo zōng jiù záo qú。
况有状头坊井上,明年应表第三闾。kuàng yǒu zhuàng tóu fāng jǐng shàng,míng nián yīng biǎo dì sān lǘ。

逍遥楼席上赠张邦达教授张癸未省闱门生也同年进士俱会楼上者七人

范成大

畴昔金门看选贤,一星终矣半英躔。chóu xī jīn mén kàn xuǎn xián,yī xīng zhōng yǐ bàn yīng chán。
谁怜蛮府清池句,不著南山捷径鞭。shuí lián mán fǔ qīng chí jù,bù zhù nán shān jié jìng biān。
作者七人茅瘴地,肃霜九月菊残天。zuò zhě qī rén máo zhàng dì,sù shuāng jiǔ yuè jú cán tiān。
浮生聚散如风雨,同倚东楼岂偶然。fú shēng jù sàn rú fēng yǔ,tóng yǐ dōng lóu qǐ ǒu rán。

画工李友直为余作冰天桂海二图冰天画使北虏渡黄河时桂海画游佛子岩道中也戏题

范成大

许国无功浪著鞭,天教饱识汉山川。xǔ guó wú gōng làng zhù biān,tiān jiào bǎo shí hàn shān chuān。
酒边蛮舞花低帽,梦里胡笳雪没鞯。jiǔ biān mán wǔ huā dī mào,mèng lǐ hú jiā xuě méi jiān。
收拾桑榆身老矣,追随萍梗意茫然。shōu shí sāng yú shēn lǎo yǐ,zhuī suí píng gěng yì máng rán。
明朝重上归田奏,更放岷江万里船。míng cháo zhòng shàng guī tián zòu,gèng fàng mín jiāng wàn lǐ chuán。

复作耳鸣二首

范成大

至音岂寂透希夷,珍重幽田为发挥。zhì yīn qǐ jì tòu xī yí,zhēn zhòng yōu tián wèi fā huī。
妙用何关新卷叶,圆通自有倒闻机。miào yòng hé guān xīn juǎn yè,yuán tōng zì yǒu dào wén jī。
梦中鼓响生千偈,觉后舂声失百非。mèng zhōng gǔ xiǎng shēng qiān jì,jué hòu chōng shēng shī bǎi fēi。
寄语爵阴吞贼道,玉床安稳坐朱衣。jì yǔ jué yīn tūn zéi dào,yù chuáng ān wěn zuò zhū yī。

复作耳鸣二首

范成大

东极空歌下始青,西方宝网奏韶英。dōng jí kōng gē xià shǐ qīng,xī fāng bǎo wǎng zòu sháo yīng。
不须路入兜元国,自有音闻室筏城。bù xū lù rù dōu yuán guó,zì yǒu yīn wén shì fá chéng。
牛蚁谁知床下斗,鸡蝇任向梦中鸣。niú yǐ shuí zhī chuáng xià dòu,jī yíng rèn xiàng mèng zhōng míng。
如今却笑难陀种,无耳何劳强听声。rú jīn què xiào nán tuó zhǒng,wú ěr hé láo qiáng tīng shēng。

甲午除夜犹在桂林念致一弟使虏今夕当宿燕山会同馆兄弟南北万里感怅成诗

范成大

把酒新年一笑非,鹡鸰原上巧相违。bǎ jiǔ xīn nián yī xiào fēi,jí líng yuán shàng qiǎo xiāng wéi。
墨浓云瘴我犹住,席大雪花君未归。mò nóng yún zhàng wǒ yóu zhù,xí dà xuě huā jūn wèi guī。
万里关山灯自照,五更风雨梦如飞。wàn lǐ guān shān dēng zì zhào,wǔ gèng fēng yǔ mèng rú fēi。
别离南北人谁免,似此别离人亦稀。bié lí nán běi rén shuí miǎn,shì cǐ bié lí rén yì xī。

乙未元日用前韵书怀今年五十矣

范成大

浮生四十九俱非,楼上行藏与愿违。fú shēng sì shí jiǔ jù fēi,lóu shàng xíng cáng yǔ yuàn wéi。
纵有百年今过半,别无三策但当归。zòng yǒu bǎi nián jīn guò bàn,bié wú sān cè dàn dāng guī。
定中久已安心竟,饱外何须食肉飞。dìng zhōng jiǔ yǐ ān xīn jìng,bǎo wài hé xū shí ròu fēi。
若使一丘并一壑,还乡曲调尽依稀。ruò shǐ yī qiū bìng yī hè,hái xiāng qū diào jǐn yī xī。

再用前韵

范成大

休论今昨总皆非,世味诚甘与我违。xiū lùn jīn zuó zǒng jiē fēi,shì wèi chéng gān yǔ wǒ wéi。
蜀道虽如履平地,杜鹃终劝不如归。shǔ dào suī rú lǚ píng dì,dù juān zhōng quàn bù rú guī。
三冬自苦坐毛颖,一梦微官陪螱飞。sān dōng zì kǔ zuò máo yǐng,yī mèng wēi guān péi wèi fēi。
夜久南枝翻倦鹊,茫茫月白众星稀。yè jiǔ nán zhī fān juàn què,máng máng yuè bái zhòng xīng xī。