古诗词

初冬近饮酒作

范成大

天水边陲南接蜀,秦山翠照峨峨绿。tiān shuǐ biān chuí nán jiē shǔ,qín shān cuì zhào é é lǜ。
世间岂有粪金牛,枉使五丁斧山玉。shì jiān qǐ yǒu fèn jīn niú,wǎng shǐ wǔ dīng fǔ shān yù。
罢侯置守自蜀始,监郡东来两成毂。bà hóu zhì shǒu zì shǔ shǐ,jiān jùn dōng lái liǎng chéng gǔ。
至今芙蓉城上土,邦人犹记张仪筑。zhì jīn fú róng chéng shàng tǔ,bāng rén yóu jì zhāng yí zhù。
偏方远僻坐井底,岂知东国穷锋镞。piān fāng yuǎn pì zuò jǐng dǐ,qǐ zhī dōng guó qióng fēng zú。
十月为正布时令,方验水行改周木。shí yuè wèi zhèng bù shí lìng,fāng yàn shuǐ xíng gǎi zhōu mù。
南征北戍幸息肩,洒酒炰豚贺新属。nán zhēng běi shù xìng xī jiān,sǎ jiǔ páo tún hè xīn shǔ。
祖龙妄意一至万,当道已闻神妪哭。zǔ lóng wàng yì yī zhì wàn,dāng dào yǐ wén shén yù kū。
炎家天子起编户,政患嬴皇威令酷。yán jiā tiān zi qǐ biān hù,zhèng huàn yíng huáng wēi lìng kù。
急于恩纪缓文法,正岁尚犹传五六。jí yú ēn jì huǎn wén fǎ,zhèng suì shàng yóu chuán wǔ liù。
吾民久已作秦民,迄今十月犹遗俗。wú mín jiǔ yǐ zuò qín mín,qì jīn shí yuè yóu yí sú。
野人何暇论年代,但忆每逢多稼熟。yě rén hé xiá lùn nián dài,dàn yì měi féng duō jià shú。
青裾女子翻茜袖,抽镰穫稻腰如束。qīng jū nǚ zi fān qiàn xiù,chōu lián huò dào yāo rú shù。
三时勤苦一时好,自古有年非汝独。sān shí qín kǔ yī shí hǎo,zì gǔ yǒu nián fēi rǔ dú。
七雄争战已遥远,万代兴亡真返复。qī xióng zhēng zhàn yǐ yáo yuǎn,wàn dài xīng wáng zhēn fǎn fù。
洛诵徒劳口嗫嚅,不如屡把壶中醁。luò sòng tú láo kǒu niè rú,bù rú lǚ bǎ hú zhōng lù。
范成大

范成大

范成大(1126-1193),字致能,号称石湖居士。汉族,平江吴县(今江苏苏州)人。南宋诗人。谥文穆。从江西派入手,后学习中、晚唐诗,继承了白居易、王建、张籍等诗人新乐府的现实主义精神,终于自成一家。风格平易浅显、清新妩媚。诗题材广泛,以反映农村社会生活内容的作品成就最高。他与杨万里、陆游、尤袤合称南宋“中兴四大诗人”。 范成大的作品>>

猜您喜欢

余与陆务观自圣政所分袂每别辄五年离合又常以六月似有数者中岩送别至挥泪失声留此为赠

范成大

宦途流转几沉浮,鸡黍何年共一丘。huàn tú liú zhuǎn jǐ chén fú,jī shǔ hé nián gòng yī qiū。
动辄五年迟远信,常于三伏话羁愁。dòng zhé wǔ nián chí yuǎn xìn,cháng yú sān fú huà jī chóu。
月生后夜天应老,泪落中岩水不流。yuè shēng hòu yè tiān yīng lǎo,lèi luò zhōng yán shuǐ bù liú。
一语相开仍自解,除书闻已趣刀头。yī yǔ xiāng kāi réng zì jiě,chú shū wén yǐ qù dāo tóu。

凌云九顶

范成大

聊为东坡载酒游,万龛迎我到峰头。liáo wèi dōng pō zài jiǔ yóu,wàn kān yíng wǒ dào fēng tóu。
江摇九顶风雷过,云抹三峨日夜浮。jiāng yáo jiǔ dǐng fēng léi guò,yún mǒ sān é rì yè fú。
古佛临流都坐断,行人识路亦归休。gǔ fú lín liú dōu zuò duàn,xíng rén shí lù yì guī xiū。
酣酣午枕眠方丈,一笑闲身始自由。hān hān wǔ zhěn mián fāng zhàng,yī xiào xián shēn shǐ zì yóu。

问月堂酌别

范成大

半明灯火话悲酸,此会情知后会难。bàn míng dēng huǒ huà bēi suān,cǐ huì qíng zhī hòu huì nán。
四海宦游多聚散,一生情事足悲欢。sì hǎi huàn yóu duō jù sàn,yī shēng qíng shì zú bēi huān。
鬓丝今夜不多黑,酒量彻明无数宽。bìn sī jīn yè bù duō hēi,jiǔ liàng chè míng wú shù kuān。
醉梦登舟都不记,但闻风雨满江寒。zuì mèng dēng zhōu dōu bù jì,dàn wén fēng yǔ mǎn jiāng hán。

别后寄题汉嘉月榭

范成大

隐吏诗情卜筑幽,同年惜别劝淹留。yǐn lì shī qíng bo zhù yōu,tóng nián xī bié quàn yān liú。
试倾万景湖亭酒,来看半轮江月秋。shì qīng wàn jǐng hú tíng jiǔ,lái kàn bàn lún jiāng yuè qiū。
川路虽长犹共此,夜船空载且归休。chuān lù suī zhǎng yóu gòng cǐ,yè chuán kōng zài qiě guī xiū。
碧岩胜处频回首,好事谁能更小楼。bì yán shèng chù pín huí shǒu,hǎo shì shuí néng gèng xiǎo lóu。

峨眉县

范成大

穷乡未省识旌旄,鸡犬欢呼巷陌骚。qióng xiāng wèi shěng shí jīng máo,jī quǎn huān hū xiàng mò sāo。
村媪聚观行绩布,野翁迎拜跽然蒿。cūn ǎo jù guān xíng jì bù,yě wēng yíng bài jì rán hāo。
泉清土沃稻芒蚤,县古林深槐瘿高。quán qīng tǔ wò dào máng zǎo,xiàn gǔ lín shēn huái yǐng gāo。
珍重里儒来献颂,盛言千载此丘遭。zhēn zhòng lǐ rú lái xiàn sòng,shèng yán qiān zài cǐ qiū zāo。

初入大峨

范成大

烟霞沉痼不须医,此去真同汗漫期。yān xiá chén gù bù xū yī,cǐ qù zhēn tóng hàn màn qī。
曾款上清临大面,仍从太白问峨眉。céng kuǎn shàng qīng lín dà miàn,réng cóng tài bái wèn é méi。
山中缘法如今熟,世上功名自古痴。shān zhōng yuán fǎ rú jīn shú,shì shàng gōng míng zì gǔ chī。
剩作画图归挂壁,他年犹欲卧游之。shèng zuò huà tú guī guà bì,tā nián yóu yù wò yóu zhī。

八十四盘

范成大

冥鸿无伴鹤孤飞,回首尘笼一笑嬉。míng hóng wú bàn hè gū fēi,huí shǒu chén lóng yī xiào xī。
八十四盘新拄杖,万三千乘旧牙旗。bā shí sì pán xīn zhǔ zhàng,wàn sān qiān chéng jiù yá qí。
石梯碧滑云生后,木叶红斑雪霁时。shí tī bì huá yún shēng hòu,mù yè hóng bān xuě jì shí。
说与同行莫惆怅,人间捷径转嵚巇。shuō yǔ tóng xíng mò chóu chàng,rén jiān jié jìng zhuǎn qīn xī。

娑罗平

范成大

仙圣飞行此是家,路逢真境但惊呀。xiān shèng fēi xíng cǐ shì jiā,lù féng zhēn jìng dàn jīng ya。
神农尝外尽灵药,天女散馀多异花。shén nóng cháng wài jǐn líng yào,tiān nǚ sàn yú duō yì huā。
岚雨逼衣寒似铁,冰泉炊米硬于沙。lán yǔ bī yī hán shì tiě,bīng quán chuī mǐ yìng yú shā。
峰头事事殊尘世,缺甃跳梁笑井蛙。fēng tóu shì shì shū chén shì,quē zhòu tiào liáng xiào jǐng wā。

思佛亭晓望

范成大

栗烈刚风刮病眸,登临何啻缓千忧。lì liè gāng fēng guā bìng móu,dēng lín hé chì huǎn qiān yōu。
界天暑雪青城外,涌地晴云瓦屋头。jiè tiān shǔ xuě qīng chéng wài,yǒng dì qíng yún wǎ wū tóu。
浩荡他年夸北客,苍茫何处认西州。hào dàng tā nián kuā běi kè,cāng máng hé chù rèn xī zhōu。
千岩万壑须寻遍,身是江湖不系舟。qiān yán wàn hè xū xún biàn,shēn shì jiāng hú bù xì zhōu。

光相寺

范成大

峰顶四时如大冬,芳花芳草春自融。fēng dǐng sì shí rú dà dōng,fāng huā fāng cǎo chūn zì róng。
苔痕新晞六月雪,木势旧偃千年风。tái hén xīn xī liù yuè xuě,mù shì jiù yǎn qiān nián fēng。
云物为人布世界,日轮同我行虚空。yún wù wèi rén bù shì jiè,rì lún tóng wǒ xíng xū kōng。
浮生元自有超脱,地上可怜悲攓蓬。fú shēng yuán zì yǒu chāo tuō,dì shàng kě lián bēi qiān péng。

请佛阁晚望雪山数十峰如烂晃耀暑光中

范成大

累块苍然是九州,大千起灭更悠悠。lèi kuài cāng rán shì jiǔ zhōu,dà qiān qǐ miè gèng yōu yōu。
雪光正照天西角,日影长浮雨上头。xuě guāng zhèng zhào tiān xī jiǎo,rì yǐng zhǎng fú yǔ shàng tóu。
峰顶何曾知六月,尘间想已别三秋。fēng dǐng hé céng zhī liù yuè,chén jiān xiǎng yǐ bié sān qiū。
佛毫似欲留人住,横野金桥晚未收。fú háo shì yù liú rén zhù,héng yě jīn qiáo wǎn wèi shōu。

孙真人庵

范成大

何处仙翁旧隐居,青莲巉绝似蓬壶。hé chù xiān wēng jiù yǐn jū,qīng lián chán jué shì péng hú。
云深未到淘朱洞,雨小先寻炼药炉。yún shēn wèi dào táo zhū dòng,yǔ xiǎo xiān xún liàn yào lú。
涧下草香疑可饵,林间虎伏试教呼。jiàn xià cǎo xiāng yí kě ěr,lín jiān hǔ fú shì jiào hū。
闲身尽办供薪水,定肯分山一半无。xián shēn jǐn bàn gōng xīn shuǐ,dìng kěn fēn shān yī bàn wú。

闻威州诸羌退听边事已宁少城筹边楼阑槛修葺亦毕工作诗寄权制帅高子长

范成大

筹边楼上美髯翁,赤白囊飞笑语中。chóu biān lóu shàng měi rán wēng,chì bái náng fēi xiào yǔ zhōng。
勃律天公元采玉,蓬婆雪外昨分弓。bó lǜ tiān gōng yuán cǎi yù,péng pó xuě wài zuó fēn gōng。
踏筵舞罢平阑月,横槊诗成满袖风。tà yán wǔ bà píng lán yuè,héng shuò shī chéng mǎn xiù fēng。
诸校各能歌破阵,何须琴里听平戎。zhū xiào gè néng gē pò zhèn,hé xū qín lǐ tīng píng róng。

犍为江楼

范成大

河边堵立看归篷,三老开头暮欲东。hé biān dǔ lì kàn guī péng,sān lǎo kāi tóu mù yù dōng。
涨水稠滩连峡内,浅山浮石似湘中。zhǎng shuǐ chóu tān lián xiá nèi,qiǎn shān fú shí shì xiāng zhōng。
无人驿路榛榛草,有客江楼浩浩风。wú rén yì lù zhēn zhēn cǎo,yǒu kè jiāng lóu hào hào fēng。
种落尘消少公事,剩裁新语寄诗筒。zhǒng luò chén xiāo shǎo gōng shì,shèng cái xīn yǔ jì shī tǒng。

江安道中

范成大

秾绿连村荔子丹,瘴云将雨暗前湾。nóng lǜ lián cūn lì zi dān,zhàng yún jiāng yǔ àn qián wān。
张旗且喜三滩驶,叱驭曾惊九折艰。zhāng qí qiě xǐ sān tān shǐ,chì yù céng jīng jiǔ zhé jiān。
泸水舟闲迷古渡,马湖碑缺伴荒山。lú shuǐ zhōu xián mí gǔ dù,mǎ hú bēi quē bàn huāng shān。
威名功业吾何有,无事飘飘犯百蛮。wēi míng gōng yè wú hé yǒu,wú shì piāo piāo fàn bǎi mán。