古诗词

初冬近饮酒作

范成大

天水边陲南接蜀,秦山翠照峨峨绿。tiān shuǐ biān chuí nán jiē shǔ,qín shān cuì zhào é é lǜ。
世间岂有粪金牛,枉使五丁斧山玉。shì jiān qǐ yǒu fèn jīn niú,wǎng shǐ wǔ dīng fǔ shān yù。
罢侯置守自蜀始,监郡东来两成毂。bà hóu zhì shǒu zì shǔ shǐ,jiān jùn dōng lái liǎng chéng gǔ。
至今芙蓉城上土,邦人犹记张仪筑。zhì jīn fú róng chéng shàng tǔ,bāng rén yóu jì zhāng yí zhù。
偏方远僻坐井底,岂知东国穷锋镞。piān fāng yuǎn pì zuò jǐng dǐ,qǐ zhī dōng guó qióng fēng zú。
十月为正布时令,方验水行改周木。shí yuè wèi zhèng bù shí lìng,fāng yàn shuǐ xíng gǎi zhōu mù。
南征北戍幸息肩,洒酒炰豚贺新属。nán zhēng běi shù xìng xī jiān,sǎ jiǔ páo tún hè xīn shǔ。
祖龙妄意一至万,当道已闻神妪哭。zǔ lóng wàng yì yī zhì wàn,dāng dào yǐ wén shén yù kū。
炎家天子起编户,政患嬴皇威令酷。yán jiā tiān zi qǐ biān hù,zhèng huàn yíng huáng wēi lìng kù。
急于恩纪缓文法,正岁尚犹传五六。jí yú ēn jì huǎn wén fǎ,zhèng suì shàng yóu chuán wǔ liù。
吾民久已作秦民,迄今十月犹遗俗。wú mín jiǔ yǐ zuò qín mín,qì jīn shí yuè yóu yí sú。
野人何暇论年代,但忆每逢多稼熟。yě rén hé xiá lùn nián dài,dàn yì měi féng duō jià shú。
青裾女子翻茜袖,抽镰穫稻腰如束。qīng jū nǚ zi fān qiàn xiù,chōu lián huò dào yāo rú shù。
三时勤苦一时好,自古有年非汝独。sān shí qín kǔ yī shí hǎo,zì gǔ yǒu nián fēi rǔ dú。
七雄争战已遥远,万代兴亡真返复。qī xióng zhēng zhàn yǐ yáo yuǎn,wàn dài xīng wáng zhēn fǎn fù。
洛诵徒劳口嗫嚅,不如屡把壶中醁。luò sòng tú láo kǒu niè rú,bù rú lǚ bǎ hú zhōng lù。
范成大

范成大

范成大(1126-1193),字致能,号称石湖居士。汉族,平江吴县(今江苏苏州)人。南宋诗人。谥文穆。从江西派入手,后学习中、晚唐诗,继承了白居易、王建、张籍等诗人新乐府的现实主义精神,终于自成一家。风格平易浅显、清新妩媚。诗题材广泛,以反映农村社会生活内容的作品成就最高。他与杨万里、陆游、尤袤合称南宋“中兴四大诗人”。 范成大的作品>>

猜您喜欢

夜归

范成大

竹舆伊轧走长街,掠面风清醉梦回。zhú yú yī yà zǒu zhǎng jiē,lüè miàn fēng qīng zuì mèng huí。
曲巷无声门户闭,一灯犹照酒垆开。qū xiàng wú shēng mén hù bì,yī dēng yóu zhào jiǔ lú kāi。

戏题致远书房

范成大

照丛菊靥万黄金,欹架薇条半绿阴。zhào cóng jú yè wàn huáng jīn,yī jià wēi tiáo bàn lǜ yīn。
逋客已随丹凤诏,但馀花草怨秋深。bū kè yǐ suí dān fèng zhào,dàn yú huā cǎo yuàn qiū shēn。

月夜泛舟新塘

范成大

溪上清风柳万重,绿烟无路月朦胧。xī shàng qīng fēng liǔ wàn zhòng,lǜ yān wú lù yuè méng lóng。
船头忽逐回塘转,一水迢迢却向东。chuán tóu hū zhú huí táng zhuǎn,yī shuǐ tiáo tiáo què xiàng dōng。

客舍

范成大

毂击肩摩锦绣堆,朝声汹汹暮声催。gǔ jī jiān mó jǐn xiù duī,cháo shēng xiōng xiōng mù shēng cuī。
忽然忆起长桥路,天镜无边白鸟回。hū rán yì qǐ zhǎng qiáo lù,tiān jìng wú biān bái niǎo huí。

偶书

范成大

出处由人不系天,痴儿富贵更求仙。chū chù yóu rén bù xì tiān,chī ér fù guì gèng qiú xiān。
东家就食西家宿,世事何缘得两全。dōng jiā jiù shí xī jiā sù,shì shì hé yuán dé liǎng quán。

题日记

范成大

谁言万事转头空,未转头时亦梦中。shuí yán wàn shì zhuǎn tóu kōng,wèi zhuǎn tóu shí yì mèng zhōng。
若向梦中寻梦觉,觉来还入大槐宫。ruò xiàng mèng zhōng xún mèng jué,jué lái hái rù dà huái gōng。

枕上

范成大

明月无声满屋梁,梦馀分影上人床。míng yuè wú shēng mǎn wū liáng,mèng yú fēn yǐng shàng rén chuáng。
素娥脉脉翻愁寂,付与风铃语夜长。sù é mài mài fān chóu jì,fù yǔ fēng líng yǔ yè zhǎng。

斑骓

范成大

斑骓别后月纤纤,门外疏桐影画帘。bān zhuī bié hòu yuè xiān xiān,mén wài shū tóng yǐng huà lián。
留下可怜将不去,西风吹上两眉尖。liú xià kě lián jiāng bù qù,xī fēng chuī shàng liǎng méi jiān。

题传记二首

范成大

莫将彩笔寄朝云,红泪罗巾隔路尘。mò jiāng cǎi bǐ jì cháo yún,hóng lèi luó jīn gé lù chén。
说与东风无限恨,倩风吹断去年春。shuō yǔ dōng fēng wú xiàn hèn,qiàn fēng chuī duàn qù nián chūn。

题传记二首

范成大

彩舟归去海山青,寂莫瑶台月自明。cǎi zhōu guī qù hǎi shān qīng,jì mò yáo tái yuè zì míng。
啼雨落花春已尽,梦魂何必更多情。tí yǔ luò huā chūn yǐ jǐn,mèng hún hé bì gèng duō qíng。

云间湖光亭

范成大

微风不动敛涛湍,组练晶晶色界寒。wēi fēng bù dòng liǎn tāo tuān,zǔ liàn jīng jīng sè jiè hán。
斜照发挥犹未尽,月明残夜更来看。xié zhào fā huī yóu wèi jǐn,yuè míng cán yè gèng lái kàn。

病中绝句八首

范成大

空里情知不着花,逢场将病当生涯。kōng lǐ qíng zhī bù zhe huā,féng chǎng jiāng bìng dāng shēng yá。
蒲团软暖无时节,夜听蚊雷晓听鸦。pú tuán ruǎn nuǎn wú shí jié,yè tīng wén léi xiǎo tīng yā。

病中绝句八首

范成大

溽暑薰天地涌泉,弯跧避湿挂行缠。rù shǔ xūn tiān dì yǒng quán,wān quán bì shī guà xíng chán。
出门斟酌无忙事,睡过黄梅细雨天。chū mén zhēn zhuó wú máng shì,shuì guò huáng méi xì yǔ tiān。

病中绝句八首

范成大

石鼎飕飕夜煮汤,乱拖芝术斗温凉。shí dǐng sōu sōu yè zhǔ tāng,luàn tuō zhī shù dòu wēn liáng。
化儿幻我知何用,只与人间试药方。huà ér huàn wǒ zhī hé yòng,zhǐ yǔ rén jiān shì yào fāng。

病中绝句八首

范成大

病中心境两俱降,犹忆江湖白鸟双。bìng zhōng xīn jìng liǎng jù jiàng,yóu yì jiāng hú bái niǎo shuāng。
一夜雨声鸣纸瓦,听成飞雪打船窗。yī yè yǔ shēng míng zhǐ wǎ,tīng chéng fēi xuě dǎ chuán chuāng。