古诗词

从圣集乞黄岩鱼鲊

范成大

截玉凝膏腻白,点酥粘粟轻红。jié yù níng gāo nì bái,diǎn sū zhān sù qīng hóng。
千里来从何处,想看舶浪帆风。qiān lǐ lái cóng hé chù,xiǎng kàn bó làng fān fēng。
范成大

范成大

范成大(1126-1193),字致能,号称石湖居士。汉族,平江吴县(今江苏苏州)人。南宋诗人。谥文穆。从江西派入手,后学习中、晚唐诗,继承了白居易、王建、张籍等诗人新乐府的现实主义精神,终于自成一家。风格平易浅显、清新妩媚。诗题材广泛,以反映农村社会生活内容的作品成就最高。他与杨万里、陆游、尤袤合称南宋“中兴四大诗人”。 范成大的作品>>

猜您喜欢

谢江东漕杨廷秀秘监送江东集并索近诗二首

范成大

远道悠悠日暮云,愁眉今日为君轩。yuǎn dào yōu yōu rì mù yún,chóu méi jīn rì wèi jūn xuān。
残灯独照江东集,短梦相寻白下门。cán dēng dú zhào jiāng dōng jí,duǎn mèng xiāng xún bái xià mén。
即事想多梅蕊句,有谁堪共桂花樽。jí shì xiǎng duō méi ruǐ jù,yǒu shuí kān gòng guì huā zūn。
斯文赖有斯人在,会合何时得细论。sī wén lài yǒu sī rén zài,huì hé hé shí dé xì lùn。

谢江东漕杨廷秀秘监送江东集并索近诗二首

范成大

秃翁衰雪涕垂颐,仿佛三生懒散师。tū wēng shuāi xuě tì chuí yí,fǎng fú sān shēng lǎn sàn shī。
浃髓沦肤都是病,倾囷倒廪更无诗。jiā suǐ lún fū dōu shì bìng,qīng qūn dào lǐn gèng wú shī。
笑看笔格网丝遍,闲数窗棂花影移。xiào kàn bǐ gé wǎng sī biàn,xián shù chuāng líng huā yǐng yí。
事业光阴今若此,故人休说旧襟期。shì yè guāng yīn jīn ruò cǐ,gù rén xiū shuō jiù jīn qī。

再到虎丘

范成大

不过溪桥又两年,偶随筇竹访幽禅。bù guò xī qiáo yòu liǎng nián,ǒu suí qióng zhú fǎng yōu chán。
有缘再踏云岩路,无处重寻石井泉。yǒu yuán zài tà yún yán lù,wú chù zhòng xún shí jǐng quán。
拟辍半山分座住,先携一枕借床眠。nǐ chuò bàn shān fēn zuò zhù,xiān xié yī zhěn jiè chuáng mián。
觉来饱吃红莲饭,正是塘东稻熟天。jué lái bǎo chī hóng lián fàn,zhèng shì táng dōng dào shú tiān。

雪寒围炉小集

范成大

席帘纸阁护香浓,说有谈空爱烛红。xí lián zhǐ gé hù xiāng nóng,shuō yǒu tán kōng ài zhú hóng。
高饤膻根浇杏酪,旋融雪汁煮松风。gāo dìng shān gēn jiāo xìng lào,xuán róng xuě zhī zhǔ sōng fēng。
康年气象冬三白,浮世功名酒一中。kāng nián qì xiàng dōng sān bái,fú shì gōng míng jiǔ yī zhōng。
无事闭门渠易得,何人蹑屐响墙东。wú shì bì mén qú yì dé,hé rén niè jī xiǎng qiáng dōng。

送赵从善少卿将漕淮东

范成大

玉笋风标右汉廷,起家聊直使车星。yù sǔn fēng biāo yòu hàn tíng,qǐ jiā liáo zhí shǐ chē xīng。
古来将相多头黑,此去功名尚鬓青。gǔ lái jiāng xiāng duō tóu hēi,cǐ qù gōng míng shàng bìn qīng。
披草两年南北巷,折梅明日短长亭。pī cǎo liǎng nián nán běi xiàng,zhé méi míng rì duǎn zhǎng tíng。
门前车辙从今少,寂寞柴荆且暂扃。mén qián chē zhé cóng jīn shǎo,jì mò chái jīng qiě zàn jiōng。

闰月四日石湖众芳烂熳

范成大

北垞南冈总是家,儿童随逐任驩哗。běi chá nán gāng zǒng shì jiā,ér tóng suí zhú rèn huān huā。
开尝腊尾蒸来酒,点数春头接过花。kāi cháng là wěi zhēng lái jiǔ,diǎn shù chūn tóu jiē guò huā。
尽把园林蒙锦绣,多添门户锁烟霞。jǐn bǎ yuán lín méng jǐn xiù,duō tiān mén hù suǒ yān xiá。
杖藜想被春风笑,扶却衰翁管物华。zhàng lí xiǎng bèi chūn fēng xiào,fú què shuāi wēng guǎn wù huá。

检校石湖新田

范成大

今朝南野试开荒,分手耘锄草棘场。jīn cháo nán yě shì kāi huāng,fēn shǒu yún chú cǎo jí chǎng。
下地若干全种秫,高原无几谩栽桑。xià dì ruò gàn quán zhǒng shú,gāo yuán wú jǐ mán zāi sāng。
芦芽碧处重增岸,梅子黄时早浚塘。lú yá bì chù zhòng zēng àn,méi zi huáng shí zǎo jùn táng。
田里只知温饱事,从今拚却半年忙。tián lǐ zhǐ zhī wēn bǎo shì,cóng jīn pàn què bàn nián máng。

送文处厚归蜀类试

范成大

万里东来万里归,正怜寡妇与孤儿。wàn lǐ dōng lái wàn lǐ guī,zhèng lián guǎ fù yǔ gū ér。
死生契阔心如铁,风雨飘摇鬓欲丝。sǐ shēng qì kuò xīn rú tiě,fēng yǔ piāo yáo bìn yù sī。
早集汉庭陪振鹭,莫留岷岭恋蹲鸱。zǎo jí hàn tíng péi zhèn lù,mò liú mín lǐng liàn dūn chī。
故家零落今馀几,门户非君更属谁。gù jiā líng luò jīn yú jǐ,mén hù fēi jūn gèng shǔ shuí。

元夕呈冲卿侍郎

范成大

人间胜事不常有,自古年华无重回。rén jiān shèng shì bù cháng yǒu,zì gǔ nián huá wú zhòng huí。
半夜飞云并行月,平明微雨拂轻埃。bàn yè fēi yún bìng xíng yuè,píng míng wēi yǔ fú qīng āi。
莲花正在山头发,桃树应从洞里开。lián huā zhèng zài shān tóu fā,táo shù yīng cóng dòng lǐ kāi。
寄语夫君急行柬,省闱看是辟书来。jì yǔ fū jūn jí xíng jiǎn,shěng wéi kàn shì pì shū lái。

上元观灯

范成大

万家罗绮竞喧阗,乐事能并在锦川。wàn jiā luó qǐ jìng xuān tián,lè shì néng bìng zài jǐn chuān。
兰烛连衢千对烂,冰轮此夕十分圆。lán zhú lián qú qiān duì làn,bīng lún cǐ xī shí fēn yuán。
喜逢蜀国寻春日,正是摩陀供佛天。xǐ féng shǔ guó xún chūn rì,zhèng shì mó tuó gōng fú tiān。
人物熙熙醒醉里,却思风景似当年。rén wù xī xī xǐng zuì lǐ,què sī fēng jǐng shì dāng nián。

予寓邑中与诸子讲学巨山侄孙转示初冬书事因用韵

范成大

霜风几夕报初寒,蟋蟀归来已四迁。shuāng fēng jǐ xī bào chū hán,xī shuài guī lái yǐ sì qiān。
旧物有毡眠软暖,讲堂逢鳝馈新鲜。jiù wù yǒu zhān mián ruǎn nuǎn,jiǎng táng féng shàn kuì xīn xiān。
功名久已遗清老,征戍何由及晚年。gōng míng jiǔ yǐ yí qīng lǎo,zhēng shù hé yóu jí wǎn nián。
暴客更缘贫见外,时危身老亦悠然。bào kè gèng yuán pín jiàn wài,shí wēi shēn lǎo yì yōu rán。

次韵项丈雪诗

范成大

兜罗世界三千刹,重璧楼台十二城。dōu luó shì jiè sān qiān shā,zhòng bì lóu tái shí èr chéng。
云暗峨嵋封古色,日曛鳷鹊溜春声。yún àn é méi fēng gǔ sè,rì xūn zhī què liū chūn shēng。
莫将蕉叶评摩诘,且撚梅花慰广平。mò jiāng jiāo yè píng mó jí,qiě niǎn méi huā wèi guǎng píng。
更忆缑山可怜夜,怯寒谁与伴调笙。gèng yì gōu shān kě lián yè,qiè hán shuí yǔ bàn diào shēng。

江上

范成大

天色无情淡,江声不断流。tiān sè wú qíng dàn,jiāng shēng bù duàn liú。
古人愁不尽,留与后人愁。gǔ rén chóu bù jǐn,liú yǔ hòu rén chóu。

题立雪图

范成大

堂下心如铁,庵中语似雷。táng xià xīn rú tiě,ān zhōng yǔ shì léi。
有人参此语,三个一坑埋。yǒu rén cān cǐ yǔ,sān gè yī kēng mái。

小涧

范成大

石碍珠旒溅,滩平雾縠铺。shí ài zhū liú jiàn,tān píng wù hú pù。
小童能好事,系马斸菖蒲。xiǎo tóng néng hǎo shì,xì mǎ zhǔ chāng pú。