古诗词

甲辰人日病中吟六言六首以自嘲

范成大

政尔荣枯卫涩,刚云人厄天穷。zhèng ěr róng kū wèi sè,gāng yún rén è tiān qióng。
归咎四冲临岁,乞怜九曜过宫。guī jiù sì chōng lín suì,qǐ lián jiǔ yào guò gōng。
范成大

范成大

范成大(1126-1193),字致能,号称石湖居士。汉族,平江吴县(今江苏苏州)人。南宋诗人。谥文穆。从江西派入手,后学习中、晚唐诗,继承了白居易、王建、张籍等诗人新乐府的现实主义精神,终于自成一家。风格平易浅显、清新妩媚。诗题材广泛,以反映农村社会生活内容的作品成就最高。他与杨万里、陆游、尤袤合称南宋“中兴四大诗人”。 范成大的作品>>

猜您喜欢

吴歈一首送丘宗卿自平江移会稽

范成大

吴儿与君缘不薄,再骑竹马迎南郭。wú ér yǔ jūn yuán bù báo,zài qí zhú mǎ yíng nán guō。
吴儿与君缘复浅,坐席才温旗脚转。wú ér yǔ jūn yuán fù qiǎn,zuò xí cái wēn qí jiǎo zhuǎn。
东人赋重越吟悲,趣了兹段随朝鸡。dōng rén fù zhòng yuè yín bēi,qù le zī duàn suí cháo jī。
胸奇百鍊当活国,君岂独私吴与越。xiōng qí bǎi liàn dāng huó guó,jūn qǐ dú sī wú yǔ yuè。
鹤鸣樟桥猿夜啼,匈奴未灭家何为。hè míng zhāng qiáo yuán yè tí,xiōng nú wèi miè jiā hé wèi。
功成他年归结屋,好在山花休斩竹。gōng chéng tā nián guī jié wū,hǎo zài shān huā xiū zhǎn zhú。

立春大雪招亲友共春盘坐上作

范成大

积雪锢万瓦,云容如死灰。jī xuě gù wàn wǎ,yún róng rú sǐ huī。
岂惟梅柳寒,小槽冰春醅。qǐ wéi méi liǔ hán,xiǎo cáo bīng chūn pēi。
东风乃多事,仍将六花来。dōng fēng nǎi duō shì,réng jiāng liù huā lái。
儿女晓翻饼,呵手把一杯。ér nǚ xiǎo fān bǐng,hē shǒu bǎ yī bēi。
菘甲剪翠羽,韭黄㔃金钗。sōng jiǎ jiǎn cuì yǔ,jiǔ huáng jué jīn chāi。
齿牙幸牢洁,对案心眼开。chǐ yá xìng láo jié,duì àn xīn yǎn kāi。
华年惜节物,况此霜鬓摧。huá nián xī jié wù,kuàng cǐ shuāng bìn cuī。
如何千日病,三见寅杓回。rú hé qiān rì bìng,sān jiàn yín biāo huí。
旁人不堪忧,我心犹始孩。páng rén bù kān yōu,wǒ xīn yóu shǐ hái。
衰翁岂知道,痴绝忘形骸。shuāi wēng qǐ zhī dào,chī jué wàng xíng hái。
化儿任恶剧,欢伯有奇怀。huà ér rèn è jù,huān bó yǒu qí huái。
馀寒会退听,一笑当安排。yú hán huì tuì tīng,yī xiào dāng ān pái。

严子文以春雪数作用为瑞不宜多为韵赋诗见寄次韵

范成大

同云痴不扫,梅柳春到迟。tóng yún chī bù sǎo,méi liǔ chūn dào chí。
笙歌暖寒会,当任主人为。shēng gē nuǎn hán huì,dāng rèn zhǔ rén wèi。
围尺庸何伤,袤丈乃非瑞。wéi chǐ yōng hé shāng,mào zhàng nǎi fēi ruì。
郢中姑度曲,山左已驱疠。yǐng zhōng gū dù qū,shān zuǒ yǐ qū lì。
世无辟寒香,谁能不龟手。shì wú pì hán xiāng,shuí néng bù guī shǒu。
邻舍索米归,衾裯无恙不。lín shě suǒ mǐ guī,qīn chóu wú yàng bù。
贫人寒切骨,无地兼无锥。pín rén hán qiè gǔ,wú dì jiān wú zhuī。
安知双彩胜,但写入春宜。ān zhī shuāng cǎi shèng,dàn xiě rù chūn yí。
贩夫博口食,奈此不售何。fàn fū bó kǒu shí,nài cǐ bù shòu hé。
无术慰啼号,汝今一身多。wú shù wèi tí hào,rǔ jīn yī shēn duō。

寄题莫氏椿桂堂

范成大

君不见衣冠盛事今犹昔,前说燕山后崇德。jūn bù jiàn yī guān shèng shì jīn yóu xī,qián shuō yàn shān hòu chóng dé。
联翩五组带天香,世上籯金贱如砾。lián piān wǔ zǔ dài tiān xiāng,shì shàng yíng jīn jiàn rú lì。
他年诗礼到云来,日日高堂称寿杯。tā nián shī lǐ dào yún lái,rì rì gāo táng chēng shòu bēi。
桂长孙枝椿不老,却比窦家应更好。guì zhǎng sūn zhī chūn bù lǎo,què bǐ dòu jiā yīng gèng hǎo。

舫斋信笔

范成大

燕居故可乐,病卧翻可怜。yàn jū gù kě lè,bìng wò fān kě lián。
身闲傥更健,其人半神仙。shēn xián tǎng gèng jiàn,qí rén bàn shén xiān。
既无扬州鹤,龙钟任吾年。jì wú yáng zhōu hè,lóng zhōng rèn wú nián。
南斋深而明,略似西江船。nán zhāi shēn ér míng,lüè shì xī jiāng chuán。
船中何所有,药气杂炉烟。chuán zhōng hé suǒ yǒu,yào qì zá lú yān。
亲朋稀老伴,暂来即飘然。qīn péng xī lǎo bàn,zàn lái jí piāo rán。
秋蝇独恋恋,终朝相扑缘。qiū yíng dú liàn liàn,zhōng cháo xiāng pū yuán。
霜晴日色浓,窗纸烘春妍。shuāng qíng rì sè nóng,chuāng zhǐ hōng chūn yán。
但愁添眼花,瞑坐聊参禅。dàn chóu tiān yǎn huā,míng zuò liáo cān chán。
困从定中生,瞢腾梦相牵。kùn cóng dìng zhōng shēng,méng téng mèng xiāng qiān。
三昧未得力,十魔方现前。sān mèi wèi dé lì,shí mó fāng xiàn qián。
欠伸付一笑,朽腐难雕镌。qiàn shēn fù yī xiào,xiǔ fǔ nán diāo juān。
东蓝午斋动,风顺钟鼓传。dōng lán wǔ zhāi dòng,fēng shùn zhōng gǔ chuán。
家人亦相呼,趣具先生餐。jiā rén yì xiāng hū,qù jù xiān shēng cān。
牛呞能几何,蝉腹易便便。niú shī néng jǐ hé,chán fù yì biàn biàn。
此日虽可惜,姑付食与眠。cǐ rì suī kě xī,gū fù shí yǔ mián。

病中不复问节序四遇重阳既不能登高又不觞客聊书老怀

范成大

四时变迁翻覆手,百卉于人亦何有。sì shí biàn qiān fān fù shǒu,bǎi huì yú rén yì hé yǒu。
骚客颠诗亦狂酒,强惜黄花爱重九。sāo kè diān shī yì kuáng jiǔ,qiáng xī huáng huā ài zhòng jiǔ。
少年习气似陶公,采采金英满衣袖。shǎo nián xí qì shì táo gōng,cǎi cǎi jīn yīng mǎn yī xiù。
携壶木末最关情,欹帽风前几搔首。xié hú mù mò zuì guān qíng,yī mào fēng qián jǐ sāo shǒu。
馋吻偏怜粽栗香,新衣不管囊萸臭。chán wěn piān lián zòng lì xiāng,xīn yī bù guǎn náng yú chòu。
贪将节物趁遨头,肯向宾筵称病叟。tān jiāng jié wù chèn áo tóu,kěn xiàng bīn yán chēng bìng sǒu。
如今衰飒悟空华,现在去来飞电走。rú jīn shuāi sà wù kōng huá,xiàn zài qù lái fēi diàn zǒu。
登临旧迹如梦断,觞咏故人多骨朽。dēng lín jiù jì rú mèng duàn,shāng yǒng gù rén duō gǔ xiǔ。
百年长短随隙驹,万化陈新直刍狗。bǎi nián zhǎng duǎn suí xì jū,wàn huà chén xīn zhí chú gǒu。
不堪把玩堪一笑,安用岁时歌拊缶。bù kān bǎ wán kān yī xiào,ān yòng suì shí gē fǔ fǒu。
家人亦复探新篘,插花洗盏为翁寿。jiā rén yì fù tàn xīn chōu,chā huā xǐ zhǎn wèi wēng shòu。
蒲团困坐眼慵开,莫把故情看老丑。pú tuán kùn zuò yǎn yōng kāi,mò bǎ gù qíng kàn lǎo chǒu。
挽须儿女太痴生,更问今年有诗否。wǎn xū ér nǚ tài chī shēng,gèng wèn jīn nián yǒu shī fǒu。

骤寒吟

范成大

九月奇寒前未闻,巷南巷北无行人。jiǔ yuè qí hán qián wèi wén,xiàng nán xiàng běi wú xíng rén。
冥凌尽用大冬手,肯为岁华留小春。míng líng jǐn yòng dà dōng shǒu,kěn wèi suì huá liú xiǎo chūn。
阴风吹雨作冰屑,驼裘如铁绵裘折。yīn fēng chuī yǔ zuò bīng xiè,tuó qiú rú tiě mián qiú zhé。
可怜篱下木芙蓉,不独宜霜更宜雪。kě lián lí xià mù fú róng,bù dú yí shuāng gèng yí xuě。

重阳后半月天气温丽忽变奇寒晦日大雪乡人御冬之计多未办

范成大

狂飙吹小春,刮面剧剑铓。kuáng biāo chuī xiǎo chūn,guā miàn jù jiàn máng。
云气泼浓墨,午窗变曛黄。yún qì pō nóng mò,wǔ chuāng biàn xūn huáng。
六花大如掌,浩荡来无乡。liù huā dà rú zhǎng,hào dàng lái wú xiāng。
青女正熟睡,不记行新霜。qīng nǚ zhèng shú shuì,bù jì xíng xīn shuāng。
寒暑故密移,滕巽乃尔狂。hán shǔ gù mì yí,téng xùn nǎi ěr kuáng。
南邻炭未买,北邻绵未装。nán lín tàn wèi mǎi,běi lín mián wèi zhuāng。
敢论酒价涌,束薪逾桂芳。gǎn lùn jiǔ jià yǒng,shù xīn yú guì fāng。
岂不解蚤计,善舞须袖长。qǐ bù jiě zǎo jì,shàn wǔ xū xiù zhǎng。
频年田薄收,十家九空囊。pín nián tián báo shōu,shí jiā jiǔ kōng náng。
被冻知不免,但恨太匆忙。bèi dòng zhī bù miǎn,dàn hèn tài cōng máng。
今朝复何朝,晴色挂屋梁。jīn cháo fù hé cháo,qíng sè guà wū liáng。
人物各解严,儿童笑相将。rén wù gè jiě yán,ér tóng xiào xiāng jiāng。
熙如谷黍温,免作沟木僵。xī rú gǔ shǔ wēn,miǎn zuò gōu mù jiāng。
两邻报无恙,为汝歌慨慷。liǎng lín bào wú yàng,wèi rǔ gē kǎi kāng。

重送伯卿

范成大

雪花来无时,入春遂三作。xuě huā lái wú shí,rù chūn suì sān zuò。
冰柱冻不解,去地才一握。bīng zhù dòng bù jiě,qù dì cái yī wò。
东风畏奇寒,未敢破梅萼。dōng fēng wèi qí hán,wèi gǎn pò méi è。
已僵员峤蚕,那问纥干雀。yǐ jiāng yuán jiào cán,nà wèn gē gàn què。
万径无行踪,扣户惊剥啄。wàn jìng wú xíng zōng,kòu hù jīng bō zhuó。
故人竹叶舟,岁晚梦漂泊。gù rén zhú yè zhōu,suì wǎn mèng piāo pō。
自云饥所驱,岂不念丘壑。zì yún jī suǒ qū,qǐ bù niàn qiū hè。
经谊金华省,文采石渠阁。jīng yì jīn huá shěng,wén cǎi shí qú gé。
平生百未试,墨绶吓猿鹤。píng shēng bǎi wèi shì,mò shòu xià yuán hè。
取舍一熊掌,得丧两蜗角。qǔ shě yī xióng zhǎng,dé sàng liǎng wō jiǎo。
不嫌干进钝,俯仰无愧怍。bù xián gàn jìn dùn,fǔ yǎng wú kuì zuò。
低回簿书丛,万卷无处著。dī huí bù shū cóng,wàn juǎn wú chù zhù。
惜哉小举袖,负此不龟药。xī zāi xiǎo jǔ xiù,fù cǐ bù guī yào。
颇闻江皋县,讼简民气乐。pǒ wén jiāng gāo xiàn,sòng jiǎn mín qì lè。
政成松竹林,诂训缉家学。zhèng chéng sōng zhú lín,gǔ xùn jī jiā xué。
乃翁力菑畬,待子收播穫。nǎi wēng lì zāi shē,dài zi shōu bō huò。
三年此书出,众说眇萤爝。sān nián cǐ shū chū,zhòng shuō miǎo yíng jué。
持归许窥观,慰我久离索。chí guī xǔ kuī guān,wèi wǒ jiǔ lí suǒ。
今朝云泼墨,霰雨纵横落。jīn cháo yún pō mò,xiàn yǔ zòng héng luò。
樯竿挽不住,帆峭北风恶。qiáng gān wǎn bù zhù,fān qiào běi fēng è。
难忘昆弟语,易散清夜酌。nán wàng kūn dì yǔ,yì sàn qīng yè zhuó。
匆匆别知赋,掩涕倚郛郭。cōng cōng bié zhī fù,yǎn tì yǐ fú guō。

次韵知府王仲行尚书鹿鸣燕古风

范成大

昔人重远行,供帐饯出祖。xī rén zhòng yuǎn xíng,gōng zhàng jiàn chū zǔ。
矧今燕嘉宾,宜有赠行语。shěn jīn yàn jiā bīn,yí yǒu zèng xíng yǔ。
府公文章公,青紫拾芥取。fǔ gōng wén zhāng gōng,qīng zǐ shí jiè qǔ。
联翩二百言,字字劝稽古。lián piān èr bǎi yán,zì zì quàn jī gǔ。
戒之书鱼蠹,勉以云鹏举。jiè zhī shū yú dù,miǎn yǐ yún péng jǔ。
作霖要实用,洗兵嫌不武。zuò lín yào shí yòng,xǐ bīng xián bù wǔ。
诸生承意气,脱迹蜕农圃。zhū shēng chéng yì qì,tuō jì tuì nóng pǔ。
明年一声雷,幽蛰起平楚。míng nián yī shēng léi,yōu zhé qǐ píng chǔ。
班行入鹓鹭,榜贴缀龙虎。bān xíng rù yuān lù,bǎng tiē zhuì lóng hǔ。
回头谢府公,公言非漫与。huí tóu xiè fǔ gōng,gōng yán fēi màn yǔ。
府公亦庙廊,来莅琼林俎。fǔ gōng yì miào láng,lái lì qióng lín zǔ。
千载吴趋行,愁绝白纻舞。qiān zài wú qū xíng,chóu jué bái zhù wǔ。
我闻有此作,病卧嗟未睹。wǒ wén yǒu cǐ zuò,bìng wò jiē wèi dǔ。
今晨梅驿动,副墨到衡宇。jīn chén méi yì dòng,fù mò dào héng yǔ。
调高瑟音希,芒寒剑光吐。diào gāo sè yīn xī,máng hán jiàn guāng tǔ。
谁云鹿鸣废,正赖广微补。shuí yún lù míng fèi,zhèng lài guǎng wēi bǔ。
当年群玉会,方贺肃飙羽。dāng nián qún yù huì,fāng hè sù biāo yǔ。
倡酬久寂寞,邂逅相劳苦。chàng chóu jiǔ jì mò,xiè hòu xiāng láo kǔ。
世故万浮云,交情一旧雨。shì gù wàn fú yún,jiāo qíng yī jiù yǔ。
谁当将诗坛,君实东道主。shuí dāng jiāng shī tán,jūn shí dōng dào zhǔ。

三月十六日石湖书事三首

范成大

春事日以阑,暑阴正清美。chūn shì rì yǐ lán,shǔ yīn zhèng qīng měi。
拖筇入林下,秀绿照衣袂。tuō qióng rù lín xià,xiù lǜ zhào yī mèi。
卢橘梅子黄,樱桃桑椹紫。lú jú méi zi huáng,yīng táo sāng shèn zǐ。
荷依浪花颤,笋破苔色起。hé yī làng huā chàn,sǔn pò tái sè qǐ。
风日收宿阴,物色有新意。fēng rì shōu sù yīn,wù sè yǒu xīn yì。
邻曲知我归,争来问何似。lín qū zhī wǒ guī,zhēng lái wèn hé shì。
病恼今有无,加饭日能几。bìng nǎo jīn yǒu wú,jiā fàn rì néng jǐ。
掀髯谢父老,衰雪已如此。xiān rán xiè fù lǎo,shuāi xuě yǐ rú cǐ。

三月十六日石湖书事三首

范成大

种木二十年,手开南野荒。zhǒng mù èr shí nián,shǒu kāi nán yě huāng。
苒苒新岁月,依依旧林塘。rǎn rǎn xīn suì yuè,yī yī jiù lín táng。
污莱擅下湿,岑蔚骄众芳。wū lái shàn xià shī,cén wèi jiāo zhòng fāng。
菱母尚能瘦,竹孙如许长。líng mǔ shàng néng shòu,zhú sūn rú xǔ zhǎng。
忆初学圃时,刀笠冒风霜。yì chū xué pǔ shí,dāo lì mào fēng shuāng。
今兹百不堪,裹帽人扶将。jīn zī bǎi bù kān,guǒ mào rén fú jiāng。
龙钟数能来,犹胜两相忘。lóng zhōng shù néng lái,yóu shèng liǎng xiāng wàng。

三月十六日石湖书事三首

范成大

湖光明可鉴,山色净如沐。hú guāng míng kě jiàn,shān sè jìng rú mù。
闲心惬旧观,愁眼快奇瞩。xián xīn qiè jiù guān,chóu yǎn kuài qí zhǔ。
依然北窗下,凝尘满书簏。yī rán běi chuāng xià,níng chén mǎn shū lù。
访我乌皮几,拂我青毡褥。fǎng wǒ wū pí jǐ,fú wǒ qīng zhān rù。
荒哉赋远游,幸甚遂初服。huāng zāi fù yuǎn yóu,xìng shén suì chū fú。
老红饯馀春,众绿自幽馥。lǎo hóng jiàn yú chūn,zhòng lǜ zì yōu fù。
好风吹晚晴,斜照入疏竹。hǎo fēng chuī wǎn qíng,xié zhào rù shū zhú。
兀坐胎息匀,不觉清梦熟。wù zuò tāi xī yún,bù jué qīng mèng shú。

秋雷叹

范成大

立秋之雷损万斛,吴侬记此占年谷。lì qiū zhī léi sǔn wàn hú,wú nóng jì cǐ zhàn nián gǔ。
汰哉丰隆无藉在,政用此时鸣孛辘。tài zāi fēng lóng wú jí zài,zhèng yòng cǐ shí míng bèi lù。
向来夏旱连三月,吁嗟上诉声满屋。xiàng lái xià hàn lián sān yuè,xū jiē shàng sù shēng mǎn wū。
讼风未憖复占雷,助魃为妖天更酷。sòng fēng wèi yìn fù zhàn léi,zhù bá wèi yāo tiān gèng kù。
我虽闲寂忝祠史,家请官供尚仓粟。wǒ suī xián jì tiǎn cí shǐ,jiā qǐng guān gōng shàng cāng sù。
尘甑贫交满目前,卒岁将何救枵腹。chén zèng pín jiāo mǎn mù qián,zú suì jiāng hé jiù xiāo fù。
但愿吴侬言不验,共割黄云炊白玉。dàn yuàn wú nóng yán bù yàn,gòng gē huáng yún chuī bái yù。
天人远近叵戏论,裨灶安能尸祸福。tiān rén yuǎn jìn pǒ xì lùn,bì zào ān néng shī huò fú。

送同年朱师古龙图赴潼川

范成大

杏园耆旧如晨星,白头相对眼故青。xìng yuán qí jiù rú chén xīng,bái tóu xiāng duì yǎn gù qīng。
奉常礼乐照东蜀,十年清名留汉廷。fèng cháng lǐ lè zhào dōng shǔ,shí nián qīng míng liú hàn tíng。
蜀人减估天恩厚,高议清阴犹记否。shǔ rén jiǎn gū tiān ēn hòu,gāo yì qīng yīn yóu jì fǒu。
迩来闻道更蠲除,此段始终君一手。ěr lái wén dào gèng juān chú,cǐ duàn shǐ zhōng jūn yī shǒu。
归见岷峨无愧词,父老笑迎还叹咨。guī jiàn mín é wú kuì cí,fù lǎo xiào yíng hái tàn zī。
贾生未可去宣室,屯膏一州谁谓宜。jiǎ shēng wèi kě qù xuān shì,tún gāo yī zhōu shuí wèi yí。
魏阙江湖关出处,招头不用催鸣橹。wèi quē jiāng hú guān chū chù,zhāo tóu bù yòng cuī míng lǔ。
遥知梦境尚京尘,哑咤满船闻鲁语。yáo zhī mèng jìng shàng jīng chén,yǎ zhà mǎn chuán wén lǔ yǔ。