古诗词

晓枕三首

范成大

煮汤听成万籁,添被知是五更。zhǔ tāng tīng chéng wàn lài,tiān bèi zhī shì wǔ gèng。
陆续满城钟动,须臾后巷鸡鸣。lù xù mǎn chéng zhōng dòng,xū yú hòu xiàng jī míng。
范成大

范成大

范成大(1126-1193),字致能,号称石湖居士。汉族,平江吴县(今江苏苏州)人。南宋诗人。谥文穆。从江西派入手,后学习中、晚唐诗,继承了白居易、王建、张籍等诗人新乐府的现实主义精神,终于自成一家。风格平易浅显、清新妩媚。诗题材广泛,以反映农村社会生活内容的作品成就最高。他与杨万里、陆游、尤袤合称南宋“中兴四大诗人”。 范成大的作品>>

猜您喜欢

惊蛰家人子辈为易疏帘

范成大

二分春色到穷阎,儿女祈翁出滞淹。èr fēn chūn sè dào qióng yán,ér nǚ qí wēng chū zhì yān。
幽蛰夜惊雷奋地,小窗朝爽日筛帘。yōu zhé yè jīng léi fèn dì,xiǎo chuāng cháo shuǎng rì shāi lián。
惠风全解墨池冻,清昼剩翻云笈签。huì fēng quán jiě mò chí dòng,qīng zhòu shèng fān yún jí qiān。
亲友莫嗔情话少,向来屏息似龟蟾。qīn yǒu mò chēn qíng huà shǎo,xiàng lái píng xī shì guī chán。

信笔

范成大

天地同浮水上萍,羲娥迭耀案头萤。tiān dì tóng fú shuǐ shàng píng,xī é dié yào àn tóu yíng。
山中名器两芒屩,花下友朋双玉瓶。shān zhōng míng qì liǎng máng juē,huā xià yǒu péng shuāng yù píng。
童子昔曾夸了了,主翁今但诺醒醒。tóng zi xī céng kuā le le,zhǔ wēng jīn dàn nuò xǐng xǐng。
归田赢得多无事,输与诸公汗简青。guī tián yíng dé duō wú shì,shū yǔ zhū gōng hàn jiǎn qīng。

送文季高倅兴元

范成大

素衣京洛怅成缁,青鬓江吴喜未丝。sù yī jīng luò chàng chéng zī,qīng bìn jiāng wú xǐ wèi sī。
烛暗不眠谈旧事,酒阑作恶问行期。zhú àn bù mián tán jiù shì,jiǔ lán zuò è wèn xíng qī。
琴书情话须亲戚,风雨残春更别离。qín shū qíng huà xū qīn qī,fēng yǔ cán chūn gèng bié lí。
屈指归来重一笑,扫除门巷著旌麾。qū zhǐ guī lái zhòng yī xiào,sǎo chú mén xiàng zhù jīng huī。

请息斋书事三首

范成大

覆雨翻云转手成,纷纷轻薄可怜生。fù yǔ fān yún zhuǎn shǒu chéng,fēn fēn qīng báo kě lián shēng。
天无寒暑无时令,人不炎凉不世情。tiān wú hán shǔ wú shí lìng,rén bù yán liáng bù shì qíng。
栩栩算来俱蝶梦,喈喈能有几鸡鸣。xǔ xǔ suàn lái jù dié mèng,jiē jiē néng yǒu jǐ jī míng。
冰山侧畔红尘涨,不隔瑶台月露清。bīng shān cè pàn hóng chén zhǎng,bù gé yáo tái yuè lù qīng。

请息斋书事三首

范成大

刻木牵丝罢戏场,祭馀雨后两相忘。kè mù qiān sī bà xì chǎng,jì yú yǔ hòu liǎng xiāng wàng。
门虽有雀尚廷尉,食已无鱼休孟尝。mén suī yǒu què shàng tíng wèi,shí yǐ wú yú xiū mèng cháng。
虱里趋时真是贼,虎中宣力任为伥。shī lǐ qū shí zhēn shì zéi,hǔ zhōng xuān lì rèn wèi chāng。
篱东舍北谁情话,鸡语鸥盟意却长。lí dōng shě běi shuí qíng huà,jī yǔ ōu méng yì què zhǎng。

请息斋书事三首

范成大

聚蚋醯边闹似雷,乞儿争背向寒灰。jù ruì xī biān nào shì léi,qǐ ér zhēng bèi xiàng hán huī。
长平失势见何晚,栗里息交归去来。zhǎng píng shī shì jiàn hé wǎn,lì lǐ xī jiāo guī qù lái。
休问江湖鱼有沫,但蕲云水鹤无媒。xiū wèn jiāng hú yú yǒu mò,dàn qí yún shuǐ hè wú méi。
岩扉岫幌牢扃钥,不是渔樵不与开。yán fēi xiù huǎng láo jiōng yào,bù shì yú qiáo bù yǔ kāi。

云露

范成大

饮少尝遭大户嗤,病中全是独醒时。yǐn shǎo cháng zāo dà hù chī,bìng zhōng quán shì dú xǐng shí。
三年鲁望自怜赋,万祀渊明真止诗。sān nián lǔ wàng zì lián fù,wàn sì yuān míng zhēn zhǐ shī。
破戒忽传云露法,赏心仍把雪梅枝。pò jiè hū chuán yún lù fǎ,shǎng xīn réng bǎ xuě méi zhī。
一杯未问长生事,先罥蛛尘药裹丝。yī bēi wèi wèn zhǎng shēng shì,xiān juàn zhū chén yào guǒ sī。

丙午新正书怀十首

范成大

不用桃符贴画鸡,身心安处是天倪。bù yòng táo fú tiē huà jī,shēn xīn ān chù shì tiān ní。
行年六十旧历日,汗脚尺三新杖藜。xíng nián liù shí jiù lì rì,hàn jiǎo chǐ sān xīn zhàng lí。
祝我剩周花甲子,谢人深劝玉东西。zhù wǒ shèng zhōu huā jiǎ zi,xiè rén shēn quàn yù dōng xī。
春风若借筋骸便,先渡南村学灌畦。chūn fēng ruò jiè jīn hái biàn,xiān dù nán cūn xué guàn qí。

丙午新正书怀十首

范成大

瘦骨难胜遇节衣,日高催起趁晨炊。shòu gǔ nán shèng yù jié yī,rì gāo cuī qǐ chèn chén chuī。
病怜楖栗随身惯,老觉屠苏到手迟。bìng lián zhì lì suí shēn guàn,lǎo jué tú sū dào shǒu chí。
一饱但蕲庚癸诺,百年甘守甲辰雌。yī bǎo dàn qí gēng guǐ nuò,bǎi nián gān shǒu jiǎ chén cí。
莫言此外都无事,柳眼梅梢正索诗。mò yán cǐ wài dōu wú shì,liǔ yǎn méi shāo zhèng suǒ shī。

丙午新正书怀十首

范成大

煮茗烧香了岁时,静中光景笑中嬉。zhǔ míng shāo xiāng le suì shí,jìng zhōng guāng jǐng xiào zhōng xī。
身闲一日似两日,春浅南枝如北枝。shēn xián yī rì shì liǎng rì,chūn qiǎn nán zhī rú běi zhī。
朝镜略无功业到,午窗惟有睡魔知。cháo jìng lüè wú gōng yè dào,wǔ chuāng wéi yǒu shuì mó zhī。
年来并束床头易,一任平章济叔痴。nián lái bìng shù chuáng tóu yì,yī rèn píng zhāng jì shū chī。

丙午新正书怀十首

范成大

穷巷闲门本阒然,强将爆竹聒阶前。qióng xiàng xián mén běn qù rán,qiáng jiāng bào zhú guā jiē qián。
人情旧雨非今雨,老境增年是减年。rén qíng jiù yǔ fēi jīn yǔ,lǎo jìng zēng nián shì jiǎn nián。
口不两匙休足谷,身能几屐莫言钱。kǒu bù liǎng shi xiū zú gǔ,shēn néng jǐ jī mò yán qián。
扫除一室空诸有,庞老家人总解禅。sǎo chú yī shì kōng zhū yǒu,páng lǎo jiā rén zǒng jiě chán。

丙午新正书怀十首

范成大

厉风翻海雪漫天,百计逃寒息万缘。lì fēng fān hǎi xuě màn tiān,bǎi jì táo hán xī wàn yuán。
稳作被炉如卧炕,厚裁绵旋胜披毡。wěn zuò bèi lú rú wò kàng,hòu cái mián xuán shèng pī zhān。
尊前现在瞢腾醉,饭后无何烂熳眠。zūn qián xiàn zài méng téng zuì,fàn hòu wú hé làn màn mián。
斟酌出门高兴尽,从教闲却剡溪船。zhēn zhuó chū mén gāo xīng jǐn,cóng jiào xián què shàn xī chuán。

丙午新正书怀十首

范成大

俗情如絮已泥沾,因病偷闲意属厌。sú qíng rú xù yǐ ní zhān,yīn bìng tōu xián yì shǔ yàn。
鹏鴳相安无可笑,熊鱼自古不容兼。péng yàn xiāng ān wú kě xiào,xióng yú zì gǔ bù róng jiān。
灰藏榾柮多时暖,雪压蔓菁满意甜。huī cáng gǔ duò duō shí nuǎn,xuě yā màn jīng mǎn yì tián。
温饱闭门吾事办,异时书判指如签。wēn bǎo bì mén wú shì bàn,yì shí shū pàn zhǐ rú qiān。

丙午新正书怀十首

范成大

炭熟香浓石鼎煨,人言小閤是春台。tàn shú xiāng nóng shí dǐng wēi,rén yán xiǎo gé shì chūn tái。
蕉心翠展一冬在,梅藟粉融连夜开。jiāo xīn cuì zhǎn yī dōng zài,méi lěi fěn róng lián yè kāi。
肃肃九冰妨发育,温温三火护恢台。sù sù jiǔ bīng fáng fā yù,wēn wēn sān huǒ hù huī tái。
养生此外无遗说,梨枣元须趁暖栽。yǎng shēng cǐ wài wú yí shuō,lí zǎo yuán xū chèn nuǎn zāi。

丙午新正书怀十首

范成大

经过扫轨但幽栖,巢稳林深寄一枝。jīng guò sǎo guǐ dàn yōu qī,cháo wěn lín shēn jì yī zhī。
栗里归来窗下卧,香山老去病中诗。lì lǐ guī lái chuāng xià wò,xiāng shān lǎo qù bìng zhōng shī。
东风马耳尘劳后,半夜鸡声睡熟时。dōng fēng mǎ ěr chén láo hòu,bàn yè jī shēng shuì shú shí。
俯仰平生尽尘迹,恰如腷膊几枰棋。fǔ yǎng píng shēng jǐn chén jì,qià rú bì bó jǐ píng qí。