古诗词

巫山高

范成大

湿云不收烟雨霏,峡船作滩梢庙矶。shī yún bù shōu yān yǔ fēi,xiá chuán zuò tān shāo miào jī。
杜鹃无声猿叫断,惟有饥鸦迎客飞。dù juān wú shēng yuán jiào duàn,wéi yǒu jī yā yíng kè fēi。
西真功高佐禹迹,斧凿鳞皴倚天壁。xī zhēn gōng gāo zuǒ yǔ jì,fǔ záo lín cūn yǐ tiān bì。
上有瑶簪十二尖,下有黄湍三百尺。shàng yǒu yáo zān shí èr jiān,xià yǒu huáng tuān sān bǎi chǐ。
蔓花虬木风烟昏,藓佩翠帷香火寒。màn huā qiú mù fēng yān hūn,xiǎn pèi cuì wéi xiāng huǒ hán。
灵斿飘忽定何许,时有行人开庙门。líng yóu piāo hū dìng hé xǔ,shí yǒu xíng rén kāi miào mén。
楚客词章元是讽,纷纷馀子空嘲弄。chǔ kè cí zhāng yuán shì fěng,fēn fēn yú zi kōng cháo nòng。
玉色頩颜不可干,人间错说高唐梦。yù sè pīng yán bù kě gàn,rén jiān cuò shuō gāo táng mèng。
范成大

范成大

范成大(1126-1193),字致能,号称石湖居士。汉族,平江吴县(今江苏苏州)人。南宋诗人。谥文穆。从江西派入手,后学习中、晚唐诗,继承了白居易、王建、张籍等诗人新乐府的现实主义精神,终于自成一家。风格平易浅显、清新妩媚。诗题材广泛,以反映农村社会生活内容的作品成就最高。他与杨万里、陆游、尤袤合称南宋“中兴四大诗人”。 范成大的作品>>

猜您喜欢

天平寺

范成大

旧游仿佛记三年,轰饮题诗夜满山。jiù yóu fǎng fú jì sān nián,hōng yǐn tí shī yè mǎn shān。
山上白云应解笑,又将尘土涴朱颜。shān shàng bái yún yīng jiě xiào,yòu jiāng chén tǔ wò zhū yán。

白云泉

范成大

龙头高啄嗽飞流,玉醴甘浑乳气浮。lóng tóu gāo zhuó sòu fēi liú,yù lǐ gān hún rǔ qì fú。
扪腹煮泉烹斗胯,真成骑鹤上扬州。mén fù zhǔ quán pēng dòu kuà,zhēn chéng qí hè shàng yáng zhōu。

山顶

范成大

翠屏无路强攀缘,我与枯藤各半仙。cuì píng wú lù qiáng pān yuán,wǒ yǔ kū téng gè bàn xiān。
不敢高声天阙近,人间漠漠但寒烟。bù gǎn gāo shēng tiān quē jìn,rén jiān mò mò dàn hán yān。

山径

范成大

云根新径络山腰,暗绿交阴宿露飘。yún gēn xīn jìng luò shān yāo,àn lǜ jiāo yīn sù lù piāo。
行到竹深啼鸟闹,鹁鸠老怨画眉娇。xíng dào zhú shēn tí niǎo nào,bó jiū lǎo yuàn huà méi jiāo。

泉亭

范成大

收拾风烟锁翠微,乱山穷处结岩扉。shōu shí fēng yān suǒ cuì wēi,luàn shān qióng chù jié yán fēi。
青天不尽鸟飞尽,吴楚川原似衲衣。qīng tiān bù jǐn niǎo fēi jǐn,wú chǔ chuān yuán shì nà yī。

金氏庵

范成大

醉墨题窗侧暮鸦,蔓藤缘壁走青蛇。zuì mò tí chuāng cè mù yā,màn téng yuán bì zǒu qīng shé。
春深有燕捎飞蝶,日暮无人扫落花。chūn shēn yǒu yàn shāo fēi dié,rì mù wú rén sǎo luò huā。

平云阁

范成大

背倚天峰涌化宫,横空阁道拖双虹。bèi yǐ tiān fēng yǒng huà gōng,héng kōng gé dào tuō shuāng hóng。
火云六月应奇绝,青琐玲珑八面风。huǒ yún liù yuè yīng qí jué,qīng suǒ líng lóng bā miàn fēng。

铁锡

范成大

八环流韵宝枝鸣,古铁无花紫翠明。bā huán liú yùn bǎo zhī míng,gǔ tiě wú huā zǐ cuì míng。
莫遣闲人容易振,泉飞石落鬼寰惊。mò qiǎn xián rén róng yì zhèn,quán fēi shí luò guǐ huán jīng。

放鹤亭

范成大

石门关外古亭基,树老藤枯野径微。shí mén guān wài gǔ tíng jī,shù lǎo téng kū yě jìng wēi。
放鹤道人今不见,故应人与鹤俱飞。fàng hè dào rén jīn bù jiàn,gù yīng rén yǔ hè jù fēi。

马迹石

范成大

跨马凌空亦快哉,龙腰鹤背谩徘徊。kuà mǎ líng kōng yì kuài zāi,lóng yāo hè bèi mán pái huái。
游人欲识仙踪处,但觅苍崖白塔来。yóu rén yù shí xiān zōng chù,dàn mì cāng yá bái tǎ lái。

金沙

范成大

庄严福地守灵仙,不为人闲计子钱。zhuāng yán fú dì shǒu líng xiān,bù wèi rén xián jì zi qián。
一掬斓斑光照眼,路傍馋隶枉流涎。yī jū lán bān guāng zhào yǎn,lù bàng chán lì wǎng liú xián。

龙母庙

范成大

孝龙分职隶湘西,天许宁亲岁一归。xiào lóng fēn zhí lì xiāng xī,tiān xǔ níng qīn suì yī guī。
风雹春春损桃李,山中寒食尚冬衣。fēng báo chūn chūn sǔn táo lǐ,shān zhōng hán shí shàng dōng yī。

白莲堂

范成大

古木参天护碧池,青钱弱叶战涟漪。gǔ mù cān tiān hù bì chí,qīng qián ruò yè zhàn lián yī。
匆匆游子匆匆去,不见风清月冷时。cōng cōng yóu zi cōng cōng qù,bù jiàn fēng qīng yuè lěng shí。

白善坑

范成大

银须玉璞紫金精,犯难穷探亦有名。yín xū yù pú zǐ jīn jīng,fàn nán qióng tàn yì yǒu míng。
白垩区区土同价,吴侬无事亦轻生。bái è qū qū tǔ tóng jià,wú nóng wú shì yì qīng shēng。

戏题药裹

范成大

卷却丝纶扬却竿,莫随鱼鳖弄腥涎。juǎn què sī lún yáng què gān,mò suí yú biē nòng xīng xián。
须知别有垂钩处,枯海无风浪拍天。xū zhī bié yǒu chuí gōu chù,kū hǎi wú fēng làng pāi tiān。