古诗词

病中三偈

范成大

莫把无言绝病根,病根深处是无言。mò bǎ wú yán jué bìng gēn,bìng gēn shēn chù shì wú yán。
丈夫解却维摩缚,八字轰开不二门。zhàng fū jiě què wéi mó fù,bā zì hōng kāi bù èr mén。
范成大

范成大

范成大(1126-1193),字致能,号称石湖居士。汉族,平江吴县(今江苏苏州)人。南宋诗人。谥文穆。从江西派入手,后学习中、晚唐诗,继承了白居易、王建、张籍等诗人新乐府的现实主义精神,终于自成一家。风格平易浅显、清新妩媚。诗题材广泛,以反映农村社会生活内容的作品成就最高。他与杨万里、陆游、尤袤合称南宋“中兴四大诗人”。 范成大的作品>>

猜您喜欢

青青涧上松送致远入官

范成大

青青涧上松,郁郁涧底柏。qīng qīng jiàn shàng sōng,yù yù jiàn dǐ bǎi。
松森上曾云,柏局抱幽石。sōng sēn shàng céng yún,bǎi jú bào yōu shí。
偃植虽不同,臭味乃相得。yǎn zhí suī bù tóng,chòu wèi nǎi xiāng dé。
千霜与百雪,偶立众芳侧。qiān shuāng yǔ bǎi xuě,ǒu lì zhòng fāng cè。
众芳岂不好,岁晏扫无迹。zhòng fāng qǐ bù hǎo,suì yàn sǎo wú jì。
广厦罩群木,万牛挽山泽。guǎng shà zhào qún mù,wàn niú wǎn shān zé。
松材可世用,攀援入王国。sōng cái kě shì yòng,pān yuán rù wáng guó。
草木岂有情,亦复念离析。cǎo mù qǐ yǒu qíng,yì fù niàn lí xī。
君看此翠柏,错莫无颜色。jūn kàn cǐ cuì bǎi,cuò mò wú yán sè。
孤阴愁月夜,独籁怨风夕。gū yīn chóu yuè yè,dú lài yuàn fēng xī。
苍官何当归,相望长相忆。cāng guān hé dāng guī,xiāng wàng zhǎng xiāng yì。

除夜感怀

范成大

松楸百年哀,霜露终岁悲。sōng qiū bǎi nián āi,shuāng lù zhōng suì bēi。
天地岂汝偏,鬼神谅无私。tiān dì qǐ rǔ piān,guǐ shén liàng wú sī。
孤穷罪当尔,我今怨尤谁。gū qióng zuì dāng ěr,wǒ jīn yuàn yóu shuí。
噎绝梦自语,伶俜影相随。yē jué mèng zì yǔ,líng pīng yǐng xiāng suí。
岂无一经传,政坐五鬼嗤。qǐ wú yī jīng chuán,zhèng zuò wǔ guǐ chī。
凿枘共龃龉,榛荆费耘耔。záo ruì gòng jǔ yǔ,zhēn jīng fèi yún zǐ。
付畀逾丘山,奉承劣毫厘。fù bì yú qiū shān,fèng chéng liè háo lí。
生男九族欢,所愿作门楣。shēng nán jiǔ zú huān,suǒ yuàn zuò mén méi。
时命有大谬,生男竟何裨。shí mìng yǒu dà miù,shēng nán jìng hé bì。
匏瓜谩枵腹,蒲柳无真姿。páo guā mán xiāo fù,pú liǔ wú zhēn zī。
蹙缩高颧颊,萧骚短髯髭。cù suō gāo quán jiá,xiāo sāo duǎn rán zī。
贫病老岁月,斗杓坐成移。pín bìng lǎo suì yuè,dòu biāo zuò chéng yí。
晓风凄以寒,帘幕相纷披。xiǎo fēng qī yǐ hán,lián mù xiāng fēn pī。
月星炯我冠,雾雨泫我衣。yuè xīng jiǒng wǒ guān,wù yǔ xuàn wǒ yī。
焄蒿奉祠事,苦泪落酒卮。xūn hāo fèng cí shì,kǔ lèi luò jiǔ zhī。
逝者日已远,生者日以衰。shì zhě rì yǐ yuǎn,shēng zhě rì yǐ shuāi。
羸骖驾九折,日暮抱长饥。léi cān jià jiǔ zhé,rì mù bào zhǎng jī。
岐路正巉绝,耿耿谁当知。qí lù zhèng chán jué,gěng gěng shuí dāng zhī。

次韵唐子光席上赏梅

范成大

玉枝横斜照清空,纤手撚香□□公。yù zhī héng xié zhào qīng kōng,xiān shǒu niǎn xiāng gōng。
水部无人广平去,后来我辈犹情钟。shuǐ bù wú rén guǎng píng qù,hòu lái wǒ bèi yóu qíng zhōng。
谁喷昭华送愁绝,叫云三弄怨斜月。shuí pēn zhāo huá sòng chóu jué,jiào yún sān nòng yuàn xié yuè。
径须踏雪问前村,莫待马蹄如踣铁。jìng xū tà xuě wèn qián cūn,mò dài mǎ tí rú bó tiě。
春风压尽百花桥,尊前仍有董娇娆。chūn fēng yā jǐn bǎi huā qiáo,zūn qián réng yǒu dǒng jiāo ráo。
惜无楚客歌成雪,空有萧郎眼似刀。xī wú chǔ kè gē chéng xuě,kōng yǒu xiāo láng yǎn shì dāo。

夜行上沙见梅记东坡作诗招魂之句

范成大

玉妃谪人世,乃在流水村。yù fēi zhé rén shì,nǎi zài liú shuǐ cūn。
天风吹婵娟,飘堕寂莫滨。tiān fēng chuī chán juān,piāo duò jì mò bīn。
芳心怨命薄,玉色凄路尘。fāng xīn yuàn mìng báo,yù sè qī lù chén。
佳人来无期,日暮多碧云。jiā rén lái wú qī,rì mù duō bì yún。
溪声为咽绝,月亦低微颦。xī shēng wèi yàn jué,yuè yì dī wēi pín。
相逢倦游子,一笑不复珍。xiāng féng juàn yóu zi,yī xiào bù fù zhēn。
脉脉问不语,亭亭意弥真。mài mài wèn bù yǔ,tíng tíng yì mí zhēn。
要我冰雪句,招此欲断魂。yào wǒ bīng xuě jù,zhāo cǐ yù duàn hún。
苏仙上宾天,妙意终难陈。sū xiān shàng bīn tiān,miào yì zhōng nán chén。
璿柄忽倾堕,晓岚愁翠昏。xuán bǐng hū qīng duò,xiǎo lán chóu cuì hūn。

次韵唐子光教授河豚

范成大

世间尤物美恶并,江乡未用夸吴羹。shì jiān yóu wù měi è bìng,jiāng xiāng wèi yòng kuā wú gēng。
清宫洞房寒热媒,深山大泽龙蛇生。qīng gōng dòng fáng hán rè méi,shēn shān dà zé lóng shé shēng。
胡夷信美胎杀气,不奈吴儿苦知味。hú yí xìn měi tāi shā qì,bù nài wú ér kǔ zhī wèi。
杨花欲动荻芽肥,污手死心摇食指。yáng huā yù dòng dí yá féi,wū shǒu sǐ xīn yáo shí zhǐ。
食鱼要是□黄粱,古来不必须河鲂。shí yú yào shì huáng liáng,gǔ lái bù bì xū hé fáng。
君看嗔腹似浑脱,宁肯滑甘随芥姜。jūn kàn chēn fù shì hún tuō,níng kěn huá gān suí jiè jiāng。
先生法语峻立壁,讥评不使一钱直。xiān shēng fǎ yǔ jùn lì bì,jī píng bù shǐ yī qián zhí。
膨亨从此迹如扫,坐令梅老诗无力。péng hēng cóng cǐ jì rú sǎo,zuò lìng méi lǎo shī wú lì。
悬知仙骨有青冥,风香久已涤膻腥。xuán zhī xiān gǔ yǒu qīng míng,fēng xiāng jiǔ yǐ dí shān xīng。
大笑日华解毒法,何如肘后餐霞经。dà xiào rì huá jiě dú fǎ,hé rú zhǒu hòu cān xiá jīng。

倦绣

范成大

猧儿弄暖缘阶走,花气薰人浓似酒。wō ér nòng nuǎn yuán jiē zǒu,huā qì xūn rén nóng shì jiǔ。
困来如醉复如愁,不管低鬟钗燕溜。kùn lái rú zuì fù rú chóu,bù guǎn dī huán chāi yàn liū。
无端心绪向天涯,想见樯竿幡脚斜。wú duān xīn xù xiàng tiān yá,xiǎng jiàn qiáng gān fān jiǎo xié。
槐阴忽到帘旌上,迟却寻常一线花。huái yīn hū dào lián jīng shàng,chí què xún cháng yī xiàn huā。

倚竹

范成大

轻薄人情翻覆手,冰容却耐幽居久。qīng báo rén qíng fān fù shǒu,bīng róng què nài yōu jū jiǔ。
关中旧事逐春休,付与新人莫回首。guān zhōng jiù shì zhú chūn xiū,fù yǔ xīn rén mò huí shǒu。
目送斜阳忘却归,竹风摇曳翠罗衣。mù sòng xié yáng wàng què guī,zhú fēng yáo yè cuì luó yī。
君看脉脉无言处,中有杜陵饥客诗。jūn kàn mài mài wú yán chù,zhōng yǒu dù líng jī kè shī。

嗅梅

范成大

雪意勒花愁未解,背阴一朵寒先退。xuě yì lēi huā chóu wèi jiě,bèi yīn yī duǒ hán xiān tuì。
东风还是去年香,不比人心容易改。dōng fēng hái shì qù nián xiāng,bù bǐ rén xīn róng yì gǎi。
宿酒瞢腾正耐春,花枝人面两时新。sù jiǔ méng téng zhèng nài chūn,huā zhī rén miàn liǎng shí xīn。
相看好作风流伴,只恐花枝却妒人。xiāng kàn hǎo zuò fēng liú bàn,zhǐ kǒng huā zhī què dù rén。

贺乐丈先生南郭新居

范成大

新堂燕雀喜,竹篱挂藤萝。xīn táng yàn què xǐ,zhú lí guà téng luó。
崩奔风涛里,得此巢龟荷。bēng bēn fēng tāo lǐ,dé cǐ cháo guī hé。
西山效爽气,南浦供清波。xī shān xiào shuǎng qì,nán pǔ gōng qīng bō。
会心不在远,容膝何须多。huì xīn bù zài yuǎn,róng xī hé xū duō。
先生淮海俊,踏地尝兵戈。xiān shēng huái hǎi jùn,tà dì cháng bīng gē。
飘飘万里道,芒鞋厌关河。piāo piāo wàn lǐ dào,máng xié yàn guān hé。
风吹落下邑,楚语成吴歌。fēng chuī luò xià yì,chǔ yǔ chéng wú gē。
岂不有故国,荒垣鞠秋莎。qǐ bù yǒu gù guó,huāng yuán jū qiū shā。
无庸说当归,到处皆南柯。wú yōng shuō dāng guī,dào chù jiē nán kē。
卜迁不我遐,一水明青罗。bo qiān bù wǒ xiá,yī shuǐ míng qīng luó。
闭户长独佳,奈客剥啄何。bì hù zhǎng dú jiā,nài kè bō zhuó hé。
会令苍苔石,屐齿如蜂窠。huì lìng cāng tái shí,jī chǐ rú fēng kē。

岁旱邑人祷第五罗汉得雨乐先生有诗次韵

范成大

海山之湫龙所宫,溅瀑下赴声琤琮。hǎi shān zhī jiǎo lóng suǒ gōng,jiàn pù xià fù shēng chēng cóng。
碧矑大士何许主,爱此匹练飞冥蒙。bì lú dà shì hé xǔ zhǔ,ài cǐ pǐ liàn fēi míng méng。
偶然宴坐百千劫,神力悲愿俱无穷。ǒu rán yàn zuò bǎi qiān jié,shén lì bēi yuàn jù wú qióng。
向来火云挟日走,沙煎日烂千山童。xiàng lái huǒ yún xié rì zǒu,shā jiān rì làn qiān shān tóng。
陆浑风高煽热属,泾川草肥闲雨工。lù hún fēng gāo shān rè shǔ,jīng chuān cǎo féi xián yǔ gōng。
万口嗷嗷叫此士,炉燎未吐诚先通。wàn kǒu áo áo jiào cǐ shì,lú liáo wèi tǔ chéng xiān tōng。
暮尘卷地羊角暗,朝霞横天鱼尾红。mù chén juǎn dì yáng jiǎo àn,cháo xiá héng tiān yú wěi hóng。
商羊摩霄鸢起舞,居然一澍歌年丰。shāng yáng mó xiāo yuān qǐ wǔ,jū rán yī shù gē nián fēng。
人言佛陀入三昧,断取世界如旋蓬。rén yán fú tuó rù sān mèi,duàn qǔ shì jiè rú xuán péng。
指麾释梵骏奔走,况尔风伯并雷公。zhǐ huī shì fàn jùn bēn zǒu,kuàng ěr fēng bó bìng léi gōng。
风骚老将亦赞喜,笔阵独扫诗坛空。fēng sāo lǎo jiāng yì zàn xǐ,bǐ zhèn dú sǎo shī tán kōng。
嗟余啸咏不释手,一曲何啻歌三终。jiē yú xiào yǒng bù shì shǒu,yī qū hé chì gē sān zhōng。

次韵时叙赋乐先生新居

范成大

愚士繁俗如囚奴,至人遗形与化俱。yú shì fán sú rú qiú nú,zhì rén yí xíng yǔ huà jù。
纷纭觉梦不可辨,蘧蘧栩栩知谁欤。fēn yún jué mèng bù kě biàn,qú qú xǔ xǔ zhī shuí yú。
百年如泡亦如电,刚欲铸铁充门枢。bǎi nián rú pào yì rú diàn,gāng yù zhù tiě chōng mén shū。
列仙之臞堕山泽,一席三椽良有馀。liè xiān zhī qú duò shān zé,yī xí sān chuán liáng yǒu yú。
平生嵚巇百战勇,顿挫久已归夷途。píng shēng qīn xī bǎi zhàn yǒng,dùn cuò jiǔ yǐ guī yí tú。
光芒无用入诗句,青天白日轰雷车。guāng máng wú yòng rù shī jù,qīng tiān bái rì hōng léi chē。
松煤茧纸妙挥扫,芸香锦囊深贮储。sōng méi jiǎn zhǐ miào huī sǎo,yún xiāng jǐn náng shēn zhù chǔ。
紫露双瓶春夜醉,黄云一棱秋田租。zǐ lù shuāng píng chūn yè zuì,huáng yún yī léng qiū tián zū。
谁能抟扶北溟海,政尔归卧南阳庐。shuí néng tuán fú běi míng hǎi,zhèng ěr guī wò nán yáng lú。
鸿飞冥冥隔云雨,弋人可慕不可呼。hóng fēi míng míng gé yún yǔ,yì rén kě mù bù kě hū。

秋芸有春绿

范成大

秋芸有春绿,疏篱照孤芳。qiū yún yǒu chūn lǜ,shū lí zhào gū fāng。
清霜早晚至,何草能不黄。qīng shuāng zǎo wǎn zhì,hé cǎo néng bù huáng。
宁当念衰落,政尔事容光。níng dāng niàn shuāi luò,zhèng ěr shì róng guāng。
及时且自好,来日殊未量。jí shí qiě zì hǎo,lái rì shū wèi liàng。

三湘怨

范成大

牙樯罨画橹,摇漾三湘浦。yá qiáng yǎn huà lǔ,yáo yàng sān xiāng pǔ。
佳人翔绿裾,含颦为谁舞。jiā rén xiáng lǜ jū,hán pín wèi shuí wǔ。
拳拳新荷叶,愁绝烟水暮。quán quán xīn hé yè,chóu jué yān shuǐ mù。
风云忽飘荡,隐约闻箫鼓。fēng yún hū piāo dàng,yǐn yuē wén xiāo gǔ。

题金牛洞

范成大

故乡江吴多好山,笋舆篾舫相穷年。gù xiāng jiāng wú duō hǎo shān,sǔn yú miè fǎng xiāng qióng nián。
春风吹入江南陌,叠障双峰如旧识。chūn fēng chuī rù jiāng nán mò,dié zhàng shuāng fēng rú jiù shí。
闻道金牛更孱颜,古来铁锁高难攀。wén dào jīn niú gèng càn yán,gǔ lái tiě suǒ gāo nán pān。
自从仙伯弭芝盖,凤舞鸾歌开洞天。zì cóng xiān bó mǐ zhī gài,fèng wǔ luán gē kāi dòng tiān。
新诗剩说山中妙,我不曾游先梦到。xīn shī shèng shuō shān zhōng miào,wǒ bù céng yóu xiān mèng dào。
从渠弱水隔蓬莱,云山何处无瑶草。cóng qú ruò shuǐ gé péng lái,yún shān hé chù wú yáo cǎo。

晓自银林至东灞登舟寄宣城亲戚

范成大

晓山障望眼,脉脉紫翠横。xiǎo shān zhàng wàng yǎn,mài mài zǐ cuì héng。
澄江已不见,况乃江上城。chéng jiāng yǐ bù jiàn,kuàng nǎi jiāng shàng chéng。
结束治野装,木末浮三星。jié shù zhì yě zhuāng,mù mò fú sān xīng。
羸马陇头嘶,小车谷中鸣。léi mǎ lǒng tóu sī,xiǎo chē gǔ zhōng míng。
亭亭东灞树,练练绿浦明。tíng tíng dōng bà shù,liàn liàn lǜ pǔ míng。
篙师笑迎我,新涨没蘋汀。gāo shī xiào yíng wǒ,xīn zhǎng méi píng tīng。
径投一叶去,云水相与平。jìng tóu yī yè qù,yún shuǐ xiāng yǔ píng。
聊将尘土面,照此玻瓈清。liáo jiāng chén tǔ miàn,zhào cǐ bō lí qīng。
怀我二三友,高堂晨欲兴。huái wǒ èr sān yǒu,gāo táng chén yù xīng。
风细桐叶堕,露浓荷盖倾。fēng xì tóng yè duò,lù nóng hé gài qīng。
凝香绕燕几,安知路傍情。níng xiāng rào yàn jǐ,ān zhī lù bàng qíng。