古诗词

清明日得家书四首

李纲

南荒炎瘴地,槐火又清明。nán huāng yán zhàng dì,huái huǒ yòu qīng míng。
海峤无春色,江湖有战声。hǎi jiào wú chūn sè,jiāng hú yǒu zhàn shēng。
系书来雁足,归思羡鹏程。xì shū lái yàn zú,guī sī xiàn péng chéng。
欲挽天河水,滂沱洗甲兵。yù wǎn tiān hé shuǐ,pāng tuó xǐ jiǎ bīng。
李纲

李纲

李纲(1083年-1140年2月5日),北宋末、南宋初抗金名臣,民族英雄。字伯纪,号梁溪先生,祖籍福建邵武,祖父一代迁居江苏无锡。李纲能诗文,写有不少爱国篇章。亦能词,其咏史之作,形象鲜明生动,风格沉雄劲健。著有《梁溪先生文集》、《靖康传信录》、《梁溪词》。 李纲的作品>>

猜您喜欢

张次东中奉挽词三首

李纲

贾父褰帷日,于公驷马门。jiǎ fù qiān wéi rì,yú gōng sì mǎ mén。
十年持使节,两郡拥朱轓。shí nián chí shǐ jié,liǎng jùn yōng zhū fān。
无复功名会,空馀气概存。wú fù gōng míng huì,kōng yú qì gài cún。
凄凉九原路,楚些与招魂。qī liáng jiǔ yuán lù,chǔ xiē yǔ zhāo hún。

张次东中奉挽词三首

李纲

寓意樽中渌,陶然得此生。yù yì zūn zhōng lù,táo rán dé cǐ shēng。
孔融真好客,阮籍自忘形。kǒng róng zhēn hǎo kè,ruǎn jí zì wàng xíng。
议论千夫屈,风流一坐倾。yì lùn qiān fū qū,fēng liú yī zuò qīng。
伤心将玉树,寂寞閟佳城。shāng xīn jiāng yù shù,jì mò bì jiā chéng。

张次东中奉挽词三首

李纲

南国多奇士,如公岂易求。nán guó duō qí shì,rú gōng qǐ yì qiú。
才高虽擅誉,命阨未封侯。cái gāo suī shàn yù,mìng è wèi fēng hóu。
故宅风烟惨,新阡松桂幽。gù zhái fēng yān cǎn,xīn qiān sōng guì yōu。
遥传一掬泪,为洒暮江头。yáo chuán yī jū lèi,wèi sǎ mù jiāng tóu。

奉酬胡俊明博士见寄

李纲

载笔螭坳侍九天,谪来山泽作臞仙。zài bǐ chī ào shì jiǔ tiān,zhé lái shān zé zuò qú xiān。
鸣冈敢并喈喈凤,感气聊同嘒嘒蝉。míng gāng gǎn bìng jiē jiē fèng,gǎn qì liáo tóng huì huì chán。
引义每惭爰叔直,著鞭常恐祖生先。yǐn yì měi cán yuán shū zhí,zhù biān cháng kǒng zǔ shēng xiān。
庭闱一去三千里,自叹飘零曷日还。tíng wéi yī qù sān qiān lǐ,zì tàn piāo líng hé rì hái。

用前韵留别诸弟

李纲

久陪鸳鹭日朝天,却爱江湖作散仙。jiǔ péi yuān lù rì cháo tiān,què ài jiāng hú zuò sàn xiān。
但有园林种松菊,便胜冠冕著貂蝉。dàn yǒu yuán lín zhǒng sōng jú,biàn shèng guān miǎn zhù diāo chán。
棣华春早相辉映,雁序风高自后先。dì huá chūn zǎo xiāng huī yìng,yàn xù fēng gāo zì hòu xiān。
暂此睽离休怅望,为荒三径徯予还。zàn cǐ kuí lí xiū chàng wàng,wèi huāng sān jìng xī yǔ hái。

吴江五首其五

李纲

重过松江忆旧游,依然风景照行舟。zhòng guò sōng jiāng yì jiù yóu,yī rán fēng jǐng zhào xíng zhōu。
危桥跨水虹垂影,高阁凭虚蜃吐楼。wēi qiáo kuà shuǐ hóng chuí yǐng,gāo gé píng xū shèn tǔ lóu。
渺渺冲烟归钓艇,轻轻点浪舞沙鸥。miǎo miǎo chōng yān guī diào tǐng,qīng qīng diǎn làng wǔ shā ōu。
暮天横笛江村起,激烈能令逐客愁。mù tiān héng dí jiāng cūn qǐ,jī liè néng lìng zhú kè chóu。

吴江五首其五

李纲

木落水寒天气清,江湖合处一桥横。mù luò shuǐ hán tiān qì qīng,jiāng hú hé chù yī qiáo héng。
波涛万顷琉璃滑,栏槛千寻螮蝀明。bō tāo wàn qǐng liú lí huá,lán kǎn qiān xún dì dōng míng。
茶灶笔床随陆子,莼羹鲈鲙忆张生。chá zào bǐ chuáng suí lù zi,chún gēng lú kuài yì zhāng shēng。
他时若我归来后,定向江头事钓耕。tā shí ruò wǒ guī lái hòu,dìng xiàng jiāng tóu shì diào gēng。

吴江五首其五

李纲

返照澄波彻底明,江边弭棹若为情。fǎn zhào chéng bō chè dǐ míng,jiāng biān mǐ zhào ruò wèi qíng。
风烟漠漠无今古,舟楫纷纷尽利名。fēng yān mò mò wú jīn gǔ,zhōu jí fēn fēn jǐn lì míng。
潮落片帆归浦屿,云寒一雁过江城。cháo luò piàn fān guī pǔ yǔ,yún hán yī yàn guò jiāng chéng。
孤臣放逐三千里,此去龙津尚几程。gū chén fàng zhú sān qiān lǐ,cǐ qù lóng jīn shàng jǐ chéng。

吴江五首其五

李纲

系缆江头日脚沈,鲈肥酒美只孤斟。xì lǎn jiāng tóu rì jiǎo shěn,lú féi jiǔ měi zhǐ gū zhēn。
长桥千步风涛稳,横笛一声烟水深。zhǎng qiáo qiān bù fēng tāo wěn,héng dí yī shēng yān shuǐ shēn。
契阔离亲宁素愿,迂愚报国祗丹心。qì kuò lí qīn níng sù yuàn,yū yú bào guó zhī dān xīn。
远游自是男儿事,更把离骚细细寻。yuǎn yóu zì shì nán ér shì,gèng bǎ lí sāo xì xì xún。

初到临平见山二首

李纲

我见青山若故人,峰峦照眼自相亲。wǒ jiàn qīng shān ruò gù rén,fēng luán zhào yǎn zì xiāng qīn。
只应今日爱山意,便是他时傲世因。zhǐ yīng jīn rì ài shān yì,biàn shì tā shí ào shì yīn。
点缀白云春缥渺,萦回绿水晚奫沦。diǎn zhuì bái yún chūn piāo miǎo,yíng huí lǜ shuǐ wǎn yūn lún。
君恩若许归田里,定卜山间老此身。jūn ēn ruò xǔ guī tián lǐ,dìng bo shān jiān lǎo cǐ shēn。

初到临平见山二首

李纲

孤舟渺渺两山间,终日钩帘只看山。gū zhōu miǎo miǎo liǎng shān jiān,zhōng rì gōu lián zhǐ kàn shān。
落日半衔霞未散,疏林远暝乌初还。luò rì bàn xián xiá wèi sàn,shū lín yuǎn míng wū chū hái。
悽凉离恨谁能寄,浩荡诗愁自莫删。qī liáng lí hèn shuí néng jì,hào dàng shī chóu zì mò shān。
赖有青山可人意,与君相对且开颜。lài yǒu qīng shān kě rén yì,yǔ jūn xiāng duì qiě kāi yán。

望潮

李纲

樟亭一望浙江潮,震地凌空气象骄。zhāng tíng yī wàng zhè jiāng cháo,zhèn dì líng kōng qì xiàng jiāo。
十万军声来海峤,三千银界混烟霄。shí wàn jūn shēng lái hǎi jiào,sān qiān yín jiè hùn yān xiāo。
素车白马纵横骛,翔鹭飞鸥散漫飘。sù chē bái mǎ zòng héng wù,xiáng lù fēi ōu sàn màn piāo。
好是波平风稳后,一帆千里不崇朝。hǎo shì bō píng fēng wěn hòu,yī fān qiān lǐ bù chóng cháo。

张南仲置酒心渊堂值雨

李纲

自别西湖日置怀,却因谪宦得重来。zì bié xī hú rì zhì huái,què yīn zhé huàn dé zhòng lái。
云深不见孤山寺,风急难乘摇碧斋。yún shēn bù jiàn gū shān sì,fēng jí nán chéng yáo bì zhāi。
未放幽情穷水石,且将离恨泥樽罍。wèi fàng yōu qíng qióng shuǐ shí,qiě jiāng lí hèn ní zūn léi。
胜游须遍山南北,何日晴天为一开。shèng yóu xū biàn shān nán běi,hé rì qíng tiān wèi yī kāi。

严陵滩下作二首其一

李纲

世祖龙飞万国朝,故人依旧隐蓬蒿。shì zǔ lóng fēi wàn guó cháo,gù rén yī jiù yǐn péng hāo。
羊裘肯换貂冠贵,钓石终齐凤阙高。yáng qiú kěn huàn diāo guān guì,diào shí zhōng qí fèng quē gāo。
共宿客星亲帝座,贻书直气压时豪。gòng sù kè xīng qīn dì zuò,yí shū zhí qì yā shí háo。
东京臣子多名节,皆自先生铸此曹。dōng jīng chén zi duō míng jié,jiē zì xiān shēng zhù cǐ cáo。

水硙

李纲

凿木为机运不休,溪边叠石駃溪流。záo mù wèi jī yùn bù xiū,xī biān dié shí jué xī liú。
但知随水能旋转,肯道舂粮不自由。dàn zhī suí shuǐ néng xuán zhuǎn,kěn dào chōng liáng bù zì yóu。
轮辐讵为君子器,机关端与小人谋。lún fú jù wèi jūn zi qì,jī guān duān yǔ xiǎo rén móu。
方知抱瓮汉阴老,混沌何须是假修。fāng zhī bào wèng hàn yīn lǎo,hùn dùn hé xū shì jiǎ xiū。