古诗词

循梅道中遣人如江南走笔寄诸季十首

李纲

海外归来客,天涯老病身。hǎi wài guī lái kè,tiān yá lǎo bìng shēn。
卷开愁细字,冠侧倩傍人。juǎn kāi chóu xì zì,guān cè qiàn bàng rén。
久矣鸳鸾绝,优哉麋鹿亲。jiǔ yǐ yuān luán jué,yōu zāi mí lù qīn。
尤堪浇美酒,醉里发天真。yóu kān jiāo měi jiǔ,zuì lǐ fā tiān zhēn。
李纲

李纲

李纲(1083年-1140年2月5日),北宋末、南宋初抗金名臣,民族英雄。字伯纪,号梁溪先生,祖籍福建邵武,祖父一代迁居江苏无锡。李纲能诗文,写有不少爱国篇章。亦能词,其咏史之作,形象鲜明生动,风格沉雄劲健。著有《梁溪先生文集》、《靖康传信录》、《梁溪词》。 李纲的作品>>

猜您喜欢

邓成彦

李纲

四大假合初不真,筋脉缠络相依因。sì dà jiǎ hé chū bù zhēn,jīn mài chán luò xiāng yī yīn。
□□□□类芭蕉,须叟变灭如浮云。lèi bā jiāo,xū sǒu biàn miè rú fú yún。
风寒暑湿起众疾,痛楚展转劳吟呻。fēng hán shǔ shī qǐ zhòng jí,tòng chǔ zhǎn zhuǎn láo yín shēn。
医工对治巧用药,分别佐使甘酸辛。yī gōng duì zhì qiǎo yòng yào,fēn bié zuǒ shǐ gān suān xīn。
须知病者谁受病,其中必有不病人。xū zhī bìng zhě shuí shòu bìng,qí zhōng bì yǒu bù bìng rén。
于斯荐取自调伏,沈疴消散如埃尘。yú sī jiàn qǔ zì diào fú,shěn kē xiāo sàn rú āi chén。
本来面目只一体,安用更分精与神。běn lái miàn mù zhǐ yī tǐ,ān yòng gèng fēn jīng yǔ shén。
欲识其中不病者,即是毗卢清净身。yù shí qí zhōng bù bìng zhě,jí shì pí lú qīng jìng shēn。

兴宗志宏见和岩桂长篇再赋前韵奉呈

李纲

月中有桂光更多,扶疏一轮枝干罗。yuè zhōng yǒu guì guāng gèng duō,fú shū yī lún zhī gàn luó。
天风飘下广寒子,岂与凡种同其科。tiān fēng piāo xià guǎng hán zi,qǐ yǔ fán zhǒng tóng qí kē。
四时不改碧玉叶,满庭自擢青铜柯。sì shí bù gǎi bì yù yè,mǎn tíng zì zhuó qīng tóng kē。
森然众木共培植,无异野鹤群鸡鹅。sēn rán zhòng mù gòng péi zhí,wú yì yě hè qún jī é。
秋来隐圃风露冷,喷花看蕊尤婆娑。qiū lái yǐn pǔ fēng lù lěng,pēn huā kàn ruǐ yóu pó suō。
圃中自有隐君子,心与世远恬无波。pǔ zhōng zì yǒu yǐn jūn zi,xīn yǔ shì yuǎn tián wú bō。
对花度此九秋色,不以物外伤天和。duì huā dù cǐ jiǔ qiū sè,bù yǐ wù wài shāng tiān hé。
西邻栟榈更好古,妙年欲制芰与荷。xī lín bēn lǘ gèng hǎo gǔ,miào nián yù zhì jì yǔ hé。
连墙请谒不知倦,宜尔鬓发忘其皤。lián qiáng qǐng yè bù zhī juàn,yí ěr bìn fā wàng qí pó。
天生逸才当有用,委弃寂寞理则那。tiān shēng yì cái dāng yǒu yòng,wěi qì jì mò lǐ zé nà。
吾衰尚有惜花意,零落奈此馨香何。wú shuāi shàng yǒu xī huā yì,líng luò nài cǐ xīn xiāng hé。
却思梁溪有小圃,只恐松竹荒寒莎。què sī liáng xī yǒu xiǎo pǔ,zhǐ kǒng sōng zhú huāng hán shā。
未能归去老三径,且把诗句从公哦。wèi néng guī qù lǎo sān jìng,qiě bǎ shī jù cóng gōng ó。

菊花开日即重阳二首

李纲

南方气候殊,佳月即中秋。nán fāng qì hòu shū,jiā yuè jí zhōng qiū。
昨者月既望,萧萧风雨愁。zuó zhě yuè jì wàng,xiāo xiāo fēng yǔ chóu。
安得一轮玉,清光满溪楼。ān dé yī lún yù,qīng guāng mǎn xī lóu。
酌酒自起舞,与之相献酬。zhuó jiǔ zì qǐ wǔ,yǔ zhī xiāng xiàn chóu。

和陶渊明采菊东篱下二首

李纲

九日但孤坐,悄然无世喧。jiǔ rì dàn gū zuò,qiāo rán wú shì xuān。
菊花殊未开,始知气候偏。jú huā shū wèi kāi,shǐ zhī qì hòu piān。
开轩寓远目,相对惟青山。kāi xuān yù yuǎn mù,xiāng duì wéi qīng shān。
昏鸦已接翅,独鹤何时还。hūn yā yǐ jiē chì,dú hè hé shí hái。
且尽杯中物,此外无足言。qiě jǐn bēi zhōng wù,cǐ wài wú zú yán。

和陶渊明采菊东篱下二首

李纲

小雨湿丛菊,何当喷金英。xiǎo yǔ shī cóng jú,hé dāng pēn jīn yīng。
嚼蕊亦可人,萧然慰我情。jué ruǐ yì kě rén,xiāo rán wèi wǒ qíng。
羁旅念家远,浊酒还独倾。jī lǚ niàn jiā yuǎn,zhuó jiǔ hái dú qīng。
云表雁初过,草根虫自鸣。yún biǎo yàn chū guò,cǎo gēn chóng zì míng。
岁晏将如何,一醉豁平生。suì yàn jiāng rú hé,yī zuì huō píng shēng。

寓轩用竹为窗隔以御西风戏成小诗纪其事示志宏

李纲

昔我自帝所,远谪来沙阳。xī wǒ zì dì suǒ,yuǎn zhé lái shā yáng。
由春以涉夏,及此秋气凉。yóu chūn yǐ shè xià,jí cǐ qiū qì liáng。
节物日凄紧,白露结为霜。jié wù rì qī jǐn,bái lù jié wèi shuāng。
行当入室处,聊复葺我堂。xíng dāng rù shì chù,liáo fù qì wǒ táng。
伐竹制窗牖,朴素无青黄。fá zhú zhì chuāng yǒu,pǔ sù wú qīng huáng。
西风屏寒色,短日来孤光。xī fēng píng hán sè,duǎn rì lái gū guāng。
草木已零落,但闻菊蕊香。cǎo mù yǐ líng luò,dàn wén jú ruǐ xiāng。
超然适燕处,便足傲羲皇。chāo rán shì yàn chù,biàn zú ào xī huáng。
释氏戒恋著,一宿寄枯桑。shì shì jiè liàn zhù,yī sù jì kū sāng。
今我日必葺,于道无乃荒。jīn wǒ rì bì qì,yú dào wú nǎi huāng。
彼以著故戒,无著何所妨。bǐ yǐ zhù gù jiè,wú zhù hé suǒ fáng。
譬犹梦中境,离著可两忘。pì yóu mèng zhōng jìng,lí zhù kě liǎng wàng。
傥能达此理,随寓皆道场。tǎng néng dá cǐ lǐ,suí yù jiē dào chǎng。

传画美人戏成

李纲

美人颜色娇如花,鬒发光翳朝阳鸦。měi rén yán sè jiāo rú huā,zhěn fā guāng yì cháo yáng yā。
玉钗斜插翠眉蹙,岂亦有恨来天涯。yù chāi xié chā cuì méi cù,qǐ yì yǒu hèn lái tiān yá。
画工善画无穷意,故把双眸剪秋水。huà gōng shàn huà wú qióng yì,gù bǎ shuāng móu jiǎn qiū shuǐ。
丹青幻出亦动人,况复嫣然能启齿。dān qīng huàn chū yì dòng rén,kuàng fù yān rán néng qǐ chǐ。
年来居士心如灰,草户金锤击不开。nián lái jū shì xīn rú huī,cǎo hù jīn chuí jī bù kāi。
纵教天女来相试,虚烦云雨下阳台。zòng jiào tiān nǚ lái xiāng shì,xū fán yún yǔ xià yáng tái。

传画忠义图

李纲

君臣以道合,言出心莫逆。jūn chén yǐ dào hé,yán chū xīn mò nì。
膏泽下于民,美化施无极。gāo zé xià yú mín,měi huà shī wú jí。
中世此道衰,言如水投石。zhōng shì cǐ dào shuāi,yán rú shuǐ tóu shí。
义士以死争,直谏或有益。yì shì yǐ sǐ zhēng,zhí jiàn huò yǒu yì。
折槛制留今,断鞅事存昔。zhé kǎn zhì liú jīn,duàn yāng shì cún xī。
当车血污轮,伏蒲涕沾席。dāng chē xuè wū lún,fú pú tì zhān xí。
昭然贯日诚,屹尔回天力。zhāo rán guàn rì chéng,yì ěr huí tiān lì。
谁将丹青手,图此忠义迹。shuí jiāng dān qīng shǒu,tú cǐ zhōng yì jì。
传之置坐隅,能使懦夫激。chuán zhī zhì zuò yú,néng shǐ nuò fū jī。
斯人不复见,壮哉古遗直。sī rén bù fù jiàn,zhuàng zāi gǔ yí zhí。

题富郑公画像

李纲

天骄自昔难羁縻,凭陵中夏侵北垂。tiān jiāo zì xī nán jī mí,píng líng zhōng xià qīn běi chuí。
秦城万里堑山谷,汉女远嫁为阏氏。qín chéng wàn lǐ qiàn shān gǔ,hàn nǚ yuǎn jià wèi è shì。
赫然武帝事征伐,天下骚动士马疲。hè rán wǔ dì shì zhēng fá,tiān xià sāo dòng shì mǎ pí。
古来制御无上策,本朝镇抚诚得宜。gǔ lái zhì yù wú shàng cè,běn cháo zhèn fǔ chéng dé yí。
祖宗守边有良将,胡骑远遁不敢窥。zǔ zōng shǒu biān yǒu liáng jiāng,hú qí yuǎn dùn bù gǎn kuī。
澶渊之役起仓卒,当时众议何其危。chán yuān zhī yì qǐ cāng zú,dāng shí zhòng yì hé qí wēi。
莱公庭争乃亲讨,貔虎百万从六飞。lái gōng tíng zhēng nǎi qīn tǎo,pí hǔ bǎi wàn cóng liù fēi。
弩机暗发虏酋殒,震怖屈膝祈完归。nǔ jī àn fā lǔ qiú yǔn,zhèn bù qū xī qí wán guī。
欢盟从此到今日,生灵休息诚赖之。huān méng cóng cǐ dào jīn rì,shēng líng xiū xī chéng lài zhī。
中间桀骜邀岁赐,悬河之辩亦莫支。zhōng jiān jié ào yāo suì cì,xuán hé zhī biàn yì mò zhī。
笃生郑公为民社,一言剖决遂不疑。dǔ shēng zhèng gōng wèi mín shè,yī yán pōu jué suì bù yí。
莱郑之功实终始,配入太庙铭鼎彝。lái zhèng zhī gōng shí zhōng shǐ,pèi rù tài miào míng dǐng yí。
我生后公不及识,再拜图像涕泗洟。wǒ shēng hòu gōng bù jí shí,zài bài tú xiàng tì sì tì。
安得如公之人在廊庙,坐使德泽渐烝黎。ān dé rú gōng zhī rén zài láng miào,zuò shǐ dé zé jiàn zhēng lí。

明妃曲

李纲

昭君自恃颜如花,肯赂画史丹青加。zhāo jūn zì shì yán rú huā,kěn lù huà shǐ dān qīng jiā。
十年望幸不得见,一日远嫁来天涯。shí nián wàng xìng bù dé jiàn,yī rì yuǎn jià lái tiān yá。
辞宫脉脉洒红泪,出塞漠漠惊黄沙。cí gōng mài mài sǎ hóng lèi,chū sāi mò mò jīng huáng shā。
宁辞玉质配夷虏,但恨拙谋羞汉家。níng cí yù zhì pèi yí lǔ,dàn hèn zhuō móu xiū hàn jiā。
穹庐腥膻厌酥酪,曲调幽怨传琵琶。qióng lú xīng shān yàn sū lào,qū diào yōu yuàn chuán pí pá。
汉宫美女不知数,骨委黄土纷如麻。hàn gōng měi nǚ bù zhī shù,gǔ wěi huáng tǔ fēn rú má。
当时失意虽可恨,犹得千古诗人夸。dāng shí shī yì suī kě hèn,yóu dé qiān gǔ shī rén kuā。

是夜复乘泛碧斋至北溪口观新桥与兴宗志宏分题予得泛字

李纲

秋高气倍清,夜静舟初泛。qiū gāo qì bèi qīng,yè jìng zhōu chū fàn。
露华浩如洗,月色寒可鉴。lù huá hào rú xǐ,yuè sè hán kě jiàn。
林峦与邑屋,左右入轩槛。lín luán yǔ yì wū,zuǒ yòu rù xuān kǎn。
晶荧星影摇,崷崒山光蘸。jīng yíng xīng yǐng yáo,qiú zú shān guāng zhàn。
风微烟幂幂,溪远波湛湛。fēng wēi yān mì mì,xī yuǎn bō zhàn zhàn。
端疑客乘槎,坐使云河犯。duān yí kè chéng chá,zuò shǐ yún hé fàn。
观梁且停桡,恋月愁系缆。guān liáng qiě tíng ráo,liàn yuè chóu xì lǎn。
景幽费摹写,思妙造古淡。jǐng yōu fèi mó xiě,sī miào zào gǔ dàn。
吾方久于此,胜赏岂云暂。wú fāng jiǔ yú cǐ,shèng shǎng qǐ yún zàn。
愿同二三子,险韵时得探。yuàn tóng èr sān zi,xiǎn yùn shí dé tàn。

志宏得碧字以诗来次其韵

李纲

明月照清溪,影落千寻碧。míng yuè zhào qīng xī,yǐng luò qiān xún bì。
轻风皱微澜,荡漾摇金色。qīng fēng zhòu wēi lán,dàng yàng yáo jīn sè。
相携理桂楫,及此万籁寂。xiāng xié lǐ guì jí,jí cǐ wàn lài jì。
天空露气寒,栖鸟正缩瑟。tiān kōng lù qì hán,qī niǎo zhèng suō sè。
何人起秋思,数弄月中笛。hé rén qǐ qiū sī,shù nòng yuè zhōng dí。
坐使迁客情,悽然感去国。zuò shǐ qiān kè qíng,qī rán gǎn qù guó。
清游得英俊,胜赏饱泉石。qīng yóu dé yīng jùn,shèng shǎng bǎo quán shí。
岂殊在吾家,亲戚欬于侧。qǐ shū zài wú jiā,qīn qī kài yú cè。
赋诗各言怀,险韵对勍敌。fù shī gè yán huái,xiǎn yùn duì qíng dí。
归来气未衰,开匣看三尺。guī lái qì wèi shuāi,kāi xiá kàn sān chǐ。

兴宗得斋字以诗来次其韵

李纲

佳月霭秋色,翛然感予怀。jiā yuè ǎi qiū sè,xiāo rán gǎn yǔ huái。
言携二三友,泛此溪中斋。yán xié èr sān yǒu,fàn cǐ xī zhōng zhāi。
风露生万里,屋木凭两涯。fēng lù shēng wàn lǐ,wū mù píng liǎng yá。
凄微烟雾合,芬馥天香来。qī wēi yān wù hé,fēn fù tiān xiāng lái。
恍若度云汉,奔月游瑶台。huǎng ruò dù yún hàn,bēn yuè yóu yáo tái。
灏气集肺腑,洒濯无纤埃。hào qì jí fèi fǔ,sǎ zhuó wú xiān āi。
沉沉夜寥阒,回舟兴悠哉。chén chén yè liáo qù,huí zhōu xīng yōu zāi。
澄波静如练,何异浮江淮。chéng bō jìng rú liàn,hé yì fú jiāng huái。
但恨景物美,实难赋咏才。dàn hèn jǐng wù měi,shí nán fù yǒng cái。
斯文当共勉,天意属吾侪。sī wén dāng gòng miǎn,tiān yì shǔ wú chái。

和唐人张为秋醉歌

李纲

秋风愈凄紧,感此梁溪翁。qiū fēng yù qī jǐn,gǎn cǐ liáng xī wēng。
烟水出砂石,风霜脱梧桐。yān shuǐ chū shā shí,fēng shuāng tuō wú tóng。
岁晏无与欢,步屧携苍筇。suì yàn wú yǔ huān,bù xiè xié cāng qióng。
俯视槛中菊,仰瞻峰顶松。fǔ shì kǎn zhōng jú,yǎng zhān fēng dǐng sōng。
有酒聊自适,旋滴真珠红。yǒu jiǔ liáo zì shì,xuán dī zhēn zhū hóng。
长鲸吸百川,坐使玉樽空。zhǎng jīng xī bǎi chuān,zuò shǐ yù zūn kōng。
念古壮气激,怀家归兴浓。niàn gǔ zhuàng qì jī,huái jiā guī xīng nóng。
陶然不知醉,如堕烟雾中。táo rán bù zhī zuì,rú duò yān wù zhōng。
醉魂眇安往,梦渡江水东。zuì hún miǎo ān wǎng,mèng dù jiāng shuǐ dōng。
仿佛生六翮,飘忽腾双龙。fǎng fú shēng liù hé,piāo hū téng shuāng lóng。
醒来无所见,溪冷山重重。xǐng lái wú suǒ jiàn,xī lěng shān zhòng zhòng。
纱窗透残月,瓦枕来疏钟。shā chuāng tòu cán yuè,wǎ zhěn lái shū zhōng。
起视夜将阑,星河粲玲珑。qǐ shì yè jiāng lán,xīng hé càn líng lóng。
乘风欲轻举,骨肉疑都融。chéng fēng yù qīng jǔ,gǔ ròu yí dōu róng。
却思向来醉,岂离方寸地。què sī xiàng lái zuì,qǐ lí fāng cùn dì。
长醉不用醒,萧然谢名利。zhǎng zuì bù yòng xǐng,xiāo rán xiè míng lì。

读陆龟蒙散人歌三复而悲之赋诗以卒其志

李纲

江湖散人气节奇,布衣韦带霜鬓垂。jiāng hú sàn rén qì jié qí,bù yī wéi dài shuāng bìn chuí。
有田甫里多水潦,阖门百指长号饥。yǒu tián fǔ lǐ duō shuǐ lǎo,hé mén bǎi zhǐ zhǎng hào jī。
躬耕粗足输赋税,时赴嘉客同襟期。gōng gēng cū zú shū fù shuì,shí fù jiā kè tóng jīn qī。
西风笠泽起秋色,菰蒲初熟鲈鳜肥。xī fēng lì zé qǐ qiū sè,gū pú chū shú lú guì féi。
扁舟乘兴不知晚,笔床茶灶常相随。biǎn zhōu chéng xīng bù zhī wǎn,bǐ chuáng chá zào cháng xiāng suí。
著书丛杂自编录,巧怪不择文与诗。zhù shū cóng zá zì biān lù,qiǎo guài bù zé wén yǔ shī。
那能枉道窃爵禄,但欲乱世全妻儿。nà néng wǎng dào qiè jué lù,dàn yù luàn shì quán qī ér。
胸中岂无佐时略,却笑诸郎殊不知。xiōng zhōng qǐ wú zuǒ shí lüè,què xiào zhū láng shū bù zhī。
当年富贵尽磨灭,惟有夫子传于斯。dāng nián fù guì jǐn mó miè,wéi yǒu fū zi chuán yú sī。
三高名配范与李,散人虽散元非痴。sān gāo míng pèi fàn yǔ lǐ,sàn rén suī sàn yuán fēi chī。