古诗词

葺西轩已毕工奉呈志宏成彦

李纲

华藏千函得纵观,庄严聊使道场安。huá cáng qiān hán dé zòng guān,zhuāng yán liáo shǐ dào chǎng ān。
巧遮斜日青松架,旋植新花红药栏。qiǎo zhē xié rì qīng sōng jià,xuán zhí xīn huā hóng yào lán。
弹指宝楼开处速,游心法界到时宽。dàn zhǐ bǎo lóu kāi chù sù,yóu xīn fǎ jiè dào shí kuān。
含容万象犹馀地,须作毗卢丈室看。hán róng wàn xiàng yóu yú dì,xū zuò pí lú zhàng shì kàn。
李纲

李纲

李纲(1083年-1140年2月5日),北宋末、南宋初抗金名臣,民族英雄。字伯纪,号梁溪先生,祖籍福建邵武,祖父一代迁居江苏无锡。李纲能诗文,写有不少爱国篇章。亦能词,其咏史之作,形象鲜明生动,风格沉雄劲健。著有《梁溪先生文集》、《靖康传信录》、《梁溪词》。 李纲的作品>>

猜您喜欢

读韩偓诗并记有感其一

李纲

唐室昔不竞,天纲遂陵迟。táng shì xī bù jìng,tiān gāng suì líng chí。
阉竖擅朝政,奸雄肆觎窥。yān shù shàn cháo zhèng,jiān xióng sì yú kuī。
天子遭迫胁,翠盖蒙尘飞。tiān zi zāo pò xié,cuì gài méng chén fēi。
矢石集黄屋,四郊皆鼓鼙。shǐ shí jí huáng wū,sì jiāo jiē gǔ pí。
群凶虽殄灭,国命亦已移。qún xiōng suī tiǎn miè,guó mìng yì yǐ yí。
韩子司翰苑,实被昭宗知。hán zi sī hàn yuàn,shí bèi zhāo zōng zhī。
忠言虽屡贡,颠厦诚难支。zhōng yán suī lǚ gòng,diān shà chéng nán zhī。
谪官旅南土,召复不敢归。zhé guān lǚ nán tǔ,zhào fù bù gǎn guī。
当时白马驿,从横卿相尸。dāng shí bái mǎ yì,cóng héng qīng xiāng shī。
投之浊流中,至今耆旧悲。tóu zhī zhuó liú zhōng,zhì jīn qí jiù bēi。
夫子乃幸免,祸福良难期。fū zi nǎi xìng miǎn,huò fú liáng nán qī。
假道寓沙阳,空门知所依。jiǎ dào yù shā yáng,kōng mén zhī suǒ yī。
虽逾二百载,犹传赠僧诗。suī yú èr bǎi zài,yóu chuán zèng sēng shī。
邑令真好事,作记刊丰碑。yì lìng zhēn hǎo shì,zuò jì kān fēng bēi。
文辞虽浅陋,事实颇可追。wén cí suī qiǎn lòu,shì shí pǒ kě zhuī。
读之三叹息,吊古情悽洏。dú zhī sān tàn xī,diào gǔ qíng qī ér。
寄声藏去者,擅有将奚为。jì shēng cáng qù zhě,shàn yǒu jiāng xī wèi。

志宏复示秋意五篇次韵和之

李纲

秋风到枕前,策策鸣窗苇。qiū fēng dào zhěn qián,cè cè míng chuāng wěi。
起看山吐月,残夜楼明水。qǐ kàn shān tǔ yuè,cán yè lóu míng shuǐ。
皎月与我心,清净两无滓。jiǎo yuè yǔ wǒ xīn,qīng jìng liǎng wú zǐ。
玉露滴烟霄,飘然杂桂子。yù lù dī yān xiāo,piāo rán zá guì zi。
姮娥应笑人,仳离放红蕊。héng é yīng xiào rén,pǐ lí fàng hóng ruǐ。
乘风游广寒,三十亿万里。chéng fēng yóu guǎng hán,sān shí yì wàn lǐ。
宫阙不胜寒,九奏感人耳。gōng quē bù shèng hán,jiǔ zòu gǎn rén ěr。
不如且世间,浩歌书著纸。bù rú qiě shì jiān,hào gē shū zhù zhǐ。

志宏复示秋意五篇次韵和之

李纲

秋色一夜改,白露漙苍苇。qiū sè yī yè gǎi,bái lù tuán cāng wěi。
冠屦变凄清,如濯沧浪水。guān jù biàn qī qīng,rú zhuó cāng làng shuǐ。
慢肤素多汗,执热结成滓。màn fū sù duō hàn,zhí rè jié chéng zǐ。
振衣得新凉,俨若侍君子。zhèn yī dé xīn liáng,yǎn ruò shì jūn zi。
起观庭中花,露叶耿烟蕊。qǐ guān tíng zhōng huā,lù yè gěng yān ruǐ。
景物但可人,溪山即吾里。jǐng wù dàn kě rén,xī shān jí wú lǐ。
浮生驹过隙,百年一瞬耳。fú shēng jū guò xì,bǎi nián yī shùn ěr。
惟有古圣贤,高名在毫纸。wéi yǒu gǔ shèng xián,gāo míng zài háo zhǐ。

志宏复示秋意五篇次韵和之

李纲

秋风振回溪,宿鹭起汀苇。qiū fēng zhèn huí xī,sù lù qǐ tīng wěi。
孤飞一片雪,寒影落烟水。gū fēi yī piàn xuě,hán yǐng luò yān shuǐ。
羽毛可为仪,皓洁绝埃滓。yǔ máo kě wèi yí,hào jié jué āi zǐ。
心迹两翛然,邈若佳公子。xīn jì liǎng xiāo rán,miǎo ruò jiā gōng zi。
却栖碧山岑,瑶树发琼蕊。què qī bì shān cén,yáo shù fā qióng ruǐ。
岂知黄鹄心,一举眇千里。qǐ zhī huáng gǔ xīn,yī jǔ miǎo qiān lǐ。
翔集太液池,彼此皆戏耳。xiáng jí tài yè chí,bǐ cǐ jiē xì ěr。
丹青虽善画,为我拂水纸。dān qīng suī shàn huà,wèi wǒ fú shuǐ zhǐ。

志宏复示秋意五篇次韵和之

李纲

秋风入虚堂,凄微带烟苇。qiū fēng rù xū táng,qī wēi dài yān wěi。
堂中拙居士,湛然如止水。táng zhōng zhuō jū shì,zhàn rán rú zhǐ shuǐ。
默坐观是心,自觉无纤滓。mò zuò guān shì xīn,zì jué wú xiān zǐ。
不知读何经,但说舍利子。bù zhī dú hé jīng,dàn shuō shě lì zi。
心清闻妙香,天花散芳蕊。xīn qīng wén miào xiāng,tiān huā sàn fāng ruǐ。
含容河沙界,方寸知几里。hán róng hé shā jiè,fāng cùn zhī jǐ lǐ。
神光常在目,妙响不离耳。shén guāng cháng zài mù,miào xiǎng bù lí ěr。
处处获圆通,谁云钻故纸。chù chù huò yuán tōng,shuí yún zuān gù zhǐ。

志宏复示秋意五篇次韵和之

李纲

秋兴殊未极,秋溪可杭苇。qiū xīng shū wèi jí,qiū xī kě háng wěi。
顺流欲东行,一观沧溟水。shùn liú yù dōng xíng,yī guān cāng míng shuǐ。
洗我万古愁,胸中莹无滓。xǐ wǒ wàn gǔ chóu,xiōng zhōng yíng wú zǐ。
又欲归梁溪,候门有稚子。yòu yù guī liáng xī,hòu mén yǒu zhì zi。
携幼酒盈樽,泛此东篱蕊。xié yòu jiǔ yíng zūn,fàn cǐ dōng lí ruǐ。
躬耕复著书,茗饮追甫里。gōng gēng fù zhù shū,míng yǐn zhuī fǔ lǐ。
听子场屋声,入我山林耳。tīng zi chǎng wū shēng,rù wǒ shān lín ěr。
文字惊世人,一日传万纸。wén zì jīng shì rén,yī rì chuán wàn zhǐ。

江月五首

李纲

一更山吐月,金篆缭轻澜。yī gèng shān tǔ yuè,jīn zhuàn liáo qīng lán。
清光满四海,独向沙阳看。qīng guāng mǎn sì hǎi,dú xiàng shā yáng kàn。
桂魄缘空迥,云峰醮影寒。guì pò yuán kōng jiǒng,yún fēng jiào yǐng hán。
姮娥谩愁思,相对漏声残。héng é mán chóu sī,xiāng duì lòu shēng cán。

江月五首

李纲

二更山吐月,风露霭清夜。èr gèng shān tǔ yuè,fēng lù ǎi qīng yè。
待月泛兰舟,停桡碧峰下。dài yuè fàn lán zhōu,tíng ráo bì fēng xià。
樽罍兴未穷,枕簟凉可藉。zūn léi xīng wèi qióng,zhěn diàn liáng kě jí。
言携二三子,吊古相与话。yán xié èr sān zi,diào gǔ xiāng yǔ huà。

江月五首

李纲

三更山吐月,羁客方独起。sān gèng shān tǔ yuè,jī kè fāng dú qǐ。
起游溪上阁,胜景乃如此。qǐ yóu xī shàng gé,shèng jǐng nǎi rú cǐ。
露满七峰松,烟笼一川水。lù mǎn qī fēng sōng,yān lóng yī chuān shuǐ。
奔走尘埃间,顾未之知耳。bēn zǒu chén āi jiān,gù wèi zhī zhī ěr。

江月五首

李纲

四更山吐月,夜静月尤明。sì gèng shān tǔ yuè,yè jìng yuè yóu míng。
玉梳挂碧落,银汉自从横。yù shū guà bì luò,yín hàn zì cóng héng。
寥泬群动息,溪中有舟行。liáo jué qún dòng xī,xī zhōng yǒu zhōu xíng。
吾家渺何在,极目望江城。wú jiā miǎo hé zài,jí mù wàng jiāng chéng。

江月五首

李纲

五更山吐月,禅室正清幽。wǔ gèng shān tǔ yuè,chán shì zhèng qīng yōu。
星河光破碎,钟鼓起高楼。xīng hé guāng pò suì,zhōng gǔ qǐ gāo lóu。
展转不成梦,冷落还悲秋。zhǎn zhuǎn bù chéng mèng,lěng luò hái bēi qiū。
五咏继苏子,谁为商声讴。wǔ yǒng jì sū zi,shuí wèi shāng shēng ōu。

玉局有眉子石砚歌予来沙阳独携一圆砚乃眉子石也戏次其韵

李纲

美人多恨颦双眉,眼波秋水增清奇。měi rén duō hèn pín shuāng méi,yǎn bō qiū shuǐ zēng qīng qí。
天然此石巧相似,儒生作砚声酸嘶。tiān rán cǐ shí qiǎo xiāng shì,rú shēng zuò yàn shēng suān sī。
横云惨淡远山碧,犹带深闺画时色。héng yún cǎn dàn yuǎn shān bì,yóu dài shēn guī huà shí sè。
金坚玉润月轮圆,笑杀世间铜雀渴。jīn jiān yù rùn yuè lún yuán,xiào shā shì jiān tóng què kě。
十年提挈随拙翁,相携谪堕溪山中。shí nián tí qiè suí zhuō wēng,xiāng xié zhé duò xī shān zhōng。
窗明几净日相对,风露夜永灯光红。chuāng míng jǐ jìng rì xiāng duì,fēng lù yè yǒng dēng guāng hóng。
毛颖陈玄用功处,发秃肌销留不住。máo yǐng chén xuán yòng gōng chù,fā tū jī xiāo liú bù zhù。
与君长此结幽欢,我自多言子无语。yǔ jūn zhǎng cǐ jié yōu huān,wǒ zì duō yán zi wú yǔ。

次韵虢国夫人夜游图

李纲

金鞍玉勒连钱骢,车如流水马如龙。jīn ān yù lēi lián qián cōng,chē rú liú shuǐ mǎ rú lóng。
遗簪堕珥碎珠翠,蜜炬夜入蓬莱宫。yí zān duò ěr suì zhū cuì,mì jù yè rù péng lái gōng。
曲江宫殿春蒲柳,玉盘犀箸传纤手。qū jiāng gōng diàn chūn pú liǔ,yù pán xī zhù chuán xiān shǒu。
坐中绰约尽天人,锦茵云幕清无尘。zuò zhōng chuò yuē jǐn tiān rén,jǐn yīn yún mù qīng wú chén。
赐名大国动光彩,马嵬回首空啼痕。cì míng dà guó dòng guāng cǎi,mǎ wéi huí shǒu kōng tí hén。
我欲题诗吊千古,丧国亡家皆此路。wǒ yù tí shī diào qiān gǔ,sàng guó wáng jiā jiē cǐ lù。
嫣然一笑倾人城,皓齿明眸真女虎。yān rán yī xiào qīng rén chéng,hào chǐ míng móu zhēn nǚ hǔ。

次韵俞祖仁寒翠亭翠字韵

李纲

爱奇走山林,蜡屐穷幽閟。ài qí zǒu shān lín,là jī qióng yōu bì。
萧然岩壑趣,乃在经行内。xiāo rán yán hè qù,nǎi zài jīng xíng nèi。
缅怀谪仙人,名湖自张谓。miǎn huái zhé xiān rén,míng hú zì zhāng wèi。
至今郎官湖,邈与岘山对。zhì jīn láng guān hú,miǎo yǔ xiàn shān duì。
我游古兰若,殿阁烟霞外。wǒ yóu gǔ lán ruò,diàn gé yān xiá wài。
眷兹道傍亭,胜境久翳昩。juàn zī dào bàng tíng,shèng jìng jiǔ yì mò。
洗开松竹林,寒色霭苍翠。xǐ kāi sōng zhú lín,hán sè ǎi cāng cuì。
戏题榜间名,笔墨聊自恣。xì tí bǎng jiān míng,bǐ mò liáo zì zì。
时方春雨馀,涧水正横溃。shí fāng chūn yǔ yú,jiàn shuǐ zhèng héng kuì。
泉声落亭前,散作珠点碎。quán shēng luò tíng qián,sàn zuò zhū diǎn suì。
景物岂殊昔,因之不遐弃。jǐng wù qǐ shū xī,yīn zhī bù xiá qì。
佳哉二三子,诗酒作文会。jiā zāi èr sān zi,shī jiǔ zuò wén huì。
留连不忍去,吟哦薄昏晦。liú lián bù rěn qù,yín ó báo hūn huì。
我咏诗中言,端有亭上味。wǒ yǒng shī zhōng yán,duān yǒu tíng shàng wèi。

次韵志宏见示寒翠亭之作

李纲

虚亭枕山麓,万籁如笙箫。xū tíng zhěn shān lù,wàn lài rú shēng xiāo。
佳哉松竹林,飒然风露秋。jiā zāi sōng zhú lín,sà rán fēng lù qiū。
我题亭上名,过客为少留。wǒ tí tíng shàng míng,guò kè wèi shǎo liú。
所嗟结搆小,未称山光浮。suǒ jiē jié gòu xiǎo,wèi chēng shān guāng fú。
缅怀琅琊亭,醉翁昔曾游。miǎn huái láng yá tíng,zuì wēng xī céng yóu。
今我聊复尔,一洗胸中愁。jīn wǒ liáo fù ěr,yī xǐ xiōng zhōng chóu。
数子真好事,佳句相与搜。shù zi zhēn hǎo shì,jiā jù xiāng yǔ sōu。
会当同胜会,及此月如钩。huì dāng tóng shèng huì,jí cǐ yuè rú gōu。