古诗词

兰江竹枝词十二首

胡应麟

饮水白虹千丈强,来来去去罢褰裳。yǐn shuǐ bái hóng qiān zhàng qiáng,lái lái qù qù bà qiān shang。
中流不碍蚤行客,隔水休呼夜渡娘。zhōng liú bù ài zǎo xíng kè,gé shuǐ xiū hū yè dù niáng。

胡应麟

明金华府兰溪人,字元瑞,号少室山人,更号石羊生。万历间举人,久不第。筑室山中,购书四万余卷,记诵淹博,多所撰著。曾携诗谒王世贞,为世贞激赏。有《少室山房类稿》、《少室山房笔丛》、《诗薮》。 胡应麟的作品>>

猜您喜欢

拟古二十首

胡应麟

彼美东邻子,习礼明书诗。bǐ měi dōng lín zi,xí lǐ míng shū shī。
十五登君堂,新婚谐结缡。shí wǔ dēng jūn táng,xīn hūn xié jié lí。
愿为双飞鸿,百岁不相离。yuàn wèi shuāng fēi hóng,bǎi suì bù xiāng lí。
风波起中路,忽去天一涯。fēng bō qǐ zhōng lù,hū qù tiān yī yá。
不惜去日远,但恐欢爱移。bù xī qù rì yuǎn,dàn kǒng huān ài yí。
黄尘蔽关塞,会合无前期。huáng chén bì guān sāi,huì hé wú qián qī。
愿君策高足,努力趋明时。yuàn jūn cè gāo zú,nǔ lì qū míng shí。
生当聚华堂,死当长别离。shēng dāng jù huá táng,sǐ dāng zhǎng bié lí。

拟古二十首

胡应麟

灼灼芳树枝,敷荣一何早。zhuó zhuó fāng shù zhī,fū róng yī hé zǎo。
绿条被繁英,初日何杲杲。lǜ tiáo bèi fán yīng,chū rì hé gǎo gǎo。
感此芳春时,采掇寄远道。gǎn cǐ fāng chūn shí,cǎi duō jì yuǎn dào。
馨香不终夕,零落随百草。xīn xiāng bù zhōng xī,líng luò suí bǎi cǎo。
盛年处空闺,颜色为谁好。shèng nián chù kōng guī,yán sè wèi shuí hǎo。

拟古二十首

胡应麟

严霜瘁百草,节序忽复易。yán shuāng cuì bǎi cǎo,jié xù hū fù yì。
噭噭双飞雁,云中各自适。jiào jiào shuāng fēi yàn,yún zhōng gè zì shì。
念我同衾人,索处异南北。niàn wǒ tóng qīn rén,suǒ chù yì nán běi。
披衣望天宇,众星何历历。pī yī wàng tiān yǔ,zhòng xīng hé lì lì。
牵牛隔河梁,织女限东壁。qiān niú gé hé liáng,zhī nǚ xiàn dōng bì。
彷徨间一水,欲往步难即。páng huáng jiān yī shuǐ,yù wǎng bù nán jí。
同心复异地,何异不相识。tóng xīn fù yì dì,hé yì bù xiāng shí。

拟古二十首

胡应麟

清晨出大梁,遥瞻北邙道。qīng chén chū dà liáng,yáo zhān běi máng dào。
野火烧平田,白杨半枯槁。yě huǒ shāo píng tián,bái yáng bàn kū gǎo。
人生寄宇宙,忽若原上草。rén shēng jì yǔ zhòu,hū ruò yuán shàng cǎo。
去日常苦多,来日常苦少。qù rì cháng kǔ duō,lái rì cháng kǔ shǎo。
少者日以壮,壮者日趋老。shǎo zhě rì yǐ zhuàng,zhuàng zhě rì qū lǎo。
幻躯无百年,富贵何足保。huàn qū wú bǎi nián,fù guì hé zú bǎo。
思为鲁中圣,万世同寿考。sī wèi lǔ zhōng shèng,wàn shì tóng shòu kǎo。

拟古二十首

胡应麟

高城跨东南,大道夷且直。gāo chéng kuà dōng nán,dà dào yí qiě zhí。
青楼间绮疏,曈曈照初日。qīng lóu jiān qǐ shū,tóng tóng zhào chū rì。
五陵侠少年,结束事游昵。wǔ líng xiá shǎo nián,jié shù shì yóu nì。
白马饰银鞍,连翩度阡陌。bái mǎ shì yín ān,lián piān dù qiān mò。
美人遥目成,相对理瑶瑟。měi rén yáo mù chéng,xiāng duì lǐ yáo sè。
十千轻一笑,百万当一掷。shí qiān qīng yī xiào,bǎi wàn dāng yī zhì。
为乐愿及晨,为欢愿及夕。wèi lè yuàn jí chén,wèi huān yuàn jí xī。
红颜匪百岁,何由保金石。hóng yán fěi bǎi suì,hé yóu bǎo jīn shí。

拟古二十首

胡应麟

回车灞原上,白日忽将暮。huí chē bà yuán shàng,bái rì hū jiāng mù。
石门高崔嵬,悲风起长路。shí mén gāo cuī wéi,bēi fēng qǐ zhǎng lù。
借问何人阡,无乃前朝墓。jiè wèn hé rén qiān,wú nǎi qián cháo mù。
人生寄一世,奄忽迅朝露。rén shēng jì yī shì,yǎn hū xùn cháo lù。
荒哉秦汉主,寻仙起遐慕。huāng zāi qín hàn zhǔ,xún xiān qǐ xiá mù。
弱水不可援,三山竟焉度。ruò shuǐ bù kě yuán,sān shān jìng yān dù。
玉碗出人间,徒为赤松误。yù wǎn chū rén jiān,tú wèi chì sōng wù。
伤彼泉下人,喟焉策蹇步。shāng bǐ quán xià rén,kuì yān cè jiǎn bù。
吹竽宴华堂,娱乐从所务。chuī yú yàn huá táng,yú lè cóng suǒ wù。
飘飘极心志,千载为旦暮。piāo piāo jí xīn zhì,qiān zài wèi dàn mù。

拟古二十首

胡应麟

驱车越长道,还归故里闾。qū chē yuè zhǎng dào,hái guī gù lǐ lǘ。
少小客咸阳,今来廿载馀。shǎo xiǎo kè xián yáng,jīn lái niàn zài yú。
亲知半凋落,冢墓留村墟。qīn zhī bàn diāo luò,zhǒng mù liú cūn xū。
松柏俨成行,狐兔交路衢。sōng bǎi yǎn chéng xíng,hú tù jiāo lù qú。
门巷寂无人,谁为问邻居。mén xiàng jì wú rén,shuí wèi wèn lín jū。
停车再叹息,日暮长欷吁。tíng chē zài tàn xī,rì mù zhǎng xī xū。
客行尽九州,不如守敝庐。kè xíng jǐn jiǔ zhōu,bù rú shǒu bì lú。

拟古二十首

胡应麟

浮生若飞蓬,寄迹宇宙间。fú shēng ruò fēi péng,jì jì yǔ zhòu jiān。
万物皆有尽,胡为长苦颜。wàn wù jiē yǒu jǐn,hú wèi zhǎng kǔ yán。
旨酒列高台,嘉宾共盘桓。zhǐ jiǔ liè gāo tái,jiā bīn gòng pán huán。
夜阑当秉烛,日晏当沈酣。yè lán dāng bǐng zhú,rì yàn dāng shěn hān。
人生无百年,譬彼东逝川。rén shēng wú bǎi nián,pì bǐ dōng shì chuān。
生者不暂欢,死者宁复还。shēng zhě bù zàn huān,sǐ zhě níng fù hái。

拟古二十首

胡应麟

昭昭三五夕,皎月流素光。zhāo zhāo sān wǔ xī,jiǎo yuè liú sù guāng。
徘徊入高楼,照我罗衣裳。pái huái rù gāo lóu,zhào wǒ luó yī shang。
揽衣坐叹息,起步仍彷徨。lǎn yī zuò tàn xī,qǐ bù réng páng huáng。
良人怀远游,九载客他乡。liáng rén huái yuǎn yóu,jiǔ zài kè tā xiāng。
空闺知岁暮,独处知夜长。kōng guī zhī suì mù,dú chù zhī yè zhǎng。
嗷嗷云中雁,随风忽南翔。áo áo yún zhōng yàn,suí fēng hū nán xiáng。
安能假羽翼,万里来君傍。ān néng jiǎ yǔ yì,wàn lǐ lái jūn bàng。

拟古二十首

胡应麟

凛凛北风至,霜雪零前除。lǐn lǐn běi fēng zhì,shuāng xuě líng qián chú。
惜哉征人妇,岁宴恒寡娱。xī zāi zhēng rén fù,suì yàn héng guǎ yú。
夙昔奉衾裯,矢志誓不渝。sù xī fèng qīn chóu,shǐ zhì shì bù yú。
如何弃我去,悠悠长路隅。rú hé qì wǒ qù,yōu yōu zhǎng lù yú。
思君隔天末,邈如秦与越。sī jūn gé tiān mò,miǎo rú qín yǔ yuè。
欢爱宁复论,铅华为君绝。huān ài níng fù lùn,qiān huá wèi jūn jué。
君怀如明月,妾心如冰雪。jūn huái rú míng yuè,qiè xīn rú bīng xuě。
君怀有圆缺,妾心徒皎洁。jūn huái yǒu yuán quē,qiè xīn tú jiǎo jié。

拟古二十首

胡应麟

清晨启重关,有客千里至。qīng chén qǐ zhòng guān,yǒu kè qiān lǐ zhì。
手携尺一书,言我故人寄。shǒu xié chǐ yī shū,yán wǒ gù rén jì。
长跪问故人,客亦无所言。zhǎng guì wèn gù rén,kè yì wú suǒ yán。
开缄读素书,宛若睹所欢。kāi jiān dú sù shū,wǎn ruò dǔ suǒ huān。
上有金错刀,下有白玉环。shàng yǒu jīn cuò dāo,xià yǒu bái yù huán。
明月三五满,故人会当返。míng yuè sān wǔ mǎn,gù rén huì dāng fǎn。

拟古二十首

胡应麟

仲秋凉气肃,呖呖雁南度。zhòng qiū liáng qì sù,lì lì yàn nán dù。
北斗倚阑干,气运凄以暮。běi dòu yǐ lán gàn,qì yùn qī yǐ mù。
悲来抚长剑,浩歌起庭户。bēi lái fǔ zhǎng jiàn,hào gē qǐ tíng hù。
一为远方客,永别亲与故。yī wèi yuǎn fāng kè,yǒng bié qīn yǔ gù。
频夜梦室家,展转忽已寤。pín yè mèng shì jiā,zhǎn zhuǎn hū yǐ wù。
念欲还故乡,按辔遵广路。niàn yù hái gù xiāng,àn pèi zūn guǎng lù。
悠悠大河水,一苇安可渡。yōu yōu dà hé shuǐ,yī wěi ān kě dù。

拟古二十首

胡应麟

亭亭孤桐树,托根峄山岑。tíng tíng gū tóng shù,tuō gēn yì shān cén。
良工琢其枝,为我匣中琴。liáng gōng zuó qí zhī,wèi wǒ xiá zhōng qín。
胶漆相交结,珍重逾南金。jiāo qī xiāng jiāo jié,zhēn zhòng yú nán jīn。
被以朱丝弦,弹以白雪吟。bèi yǐ zhū sī xián,dàn yǐ bái xuě yín。
清音顺风扬,四坐畴同心。qīng yīn shùn fēng yáng,sì zuò chóu tóng xīn。
佳人隔天末,日暮涕沾襟。jiā rén gé tiān mò,rì mù tì zhān jīn。

又拟古八首

胡应麟

冉冉岁云暮,念君远别离。rǎn rǎn suì yún mù,niàn jūn yuǎn bié lí。
浮云蔽原野,四顾白日驰。fú yún bì yuán yě,sì gù bái rì chí。
夙昔幸同衾,欢爱誓不移。sù xī xìng tóng qīn,huān ài shì bù yí。
如何百年好,去我忽若遗。rú hé bǎi nián hǎo,qù wǒ hū ruò yí。
严风起天末,霜雪盈路歧。yán fēng qǐ tiān mò,shuāng xuě yíng lù qí。
晨起践关山,薄暮长抱饥。chén qǐ jiàn guān shān,báo mù zhǎng bào jī。
音徽日夜隔,会合当何时。yīn huī rì yè gé,huì hé dāng hé shí。
恨无晨风翼,并起东南飞。hèn wú chén fēng yì,bìng qǐ dōng nán fēi。

又拟古八首

胡应麟

高楼有思妇,被服姣且妍。gāo lóu yǒu sī fù,bèi fú jiāo qiě yán。
横琴理清曲,渌水被幽兰。héng qín lǐ qīng qū,lù shuǐ bèi yōu lán。
一弹浮云暮,再鼓流风旋。yī dàn fú yún mù,zài gǔ liú fēng xuán。
哀音振林木,听者为忘餐。āi yīn zhèn lín mù,tīng zhě wèi wàng cān。
借问何人妇,感叹停朱弦。jiè wèn hé rén fù,gǎn tàn tíng zhū xián。
征夫越万里,一别岁载迁。zhēng fū yuè wàn lǐ,yī bié suì zài qiān。
铅华坐销歇,太息空婵娟。qiān huá zuò xiāo xiē,tài xī kōng chán juān。