古诗词

次韵志宏见赠拙轩

李纲

梁溪之拙天下绝,六年出入黄金阙。liáng xī zhī zhuō tiān xià jué,liù nián chū rù huáng jīn quē。
太官珍膳厌膻肥,谪堕沙阳甘笋蕨。tài guān zhēn shàn yàn shān féi,zhé duò shā yáng gān sǔn jué。
胸中空洞何所有,羞逐缁尘事奔走。xiōng zhōng kōng dòng hé suǒ yǒu,xiū zhú zī chén shì bēn zǒu。
鹪鹩本是栖一枝,鲋鱼何用求升斗。jiāo liáo běn shì qī yī zhī,fù yú hé yòng qiú shēng dòu。
翻羹触讳拙谁如,悻悻还惭浅丈夫。fān gēng chù huì zhuō shuí rú,xìng xìng hái cán qiǎn zhàng fū。
小轩燕处聊自榜,方丈迥觉含空虚。xiǎo xuān yàn chù liáo zì bǎng,fāng zhàng jiǒng jué hán kōng xū。
簿书粗了多暇日,坐看日光摇霁隙。bù shū cū le duō xiá rì,zuò kàn rì guāng yáo jì xì。
百年销没向此中,金玉满堂何所益。bǎi nián xiāo méi xiàng cǐ zhōng,jīn yù mǎn táng hé suǒ yì。
不如便作逍遥人,富贵于我如浮云。bù rú biàn zuò xiāo yáo rén,fù guì yú wǒ rú fú yún。
欲知内外孰轻重,何翅鸿毛与万钧。yù zhī nèi wài shú qīng zhòng,hé chì hóng máo yǔ wàn jūn。
平生习气未能已,更续春秋修旧史。píng shēng xí qì wèi néng yǐ,gèng xù chūn qiū xiū jiù shǐ。
马迁忍耻托空文,欲洗前非徒费水。mǎ qiān rěn chǐ tuō kōng wén,yù xǐ qián fēi tú fèi shuǐ。
虞卿归隐亦著书,笔墨自可为欢娱。yú qīng guī yǐn yì zhù shū,bǐ mò zì kě wèi huān yú。
心闲意到时一扫,何用寸寸参釐铢。xīn xián yì dào shí yī sǎo,hé yòng cùn cùn cān lí zhū。
扩然无事还面壁,禅悦为床法为食。kuò rán wú shì hái miàn bì,chán yuè wèi chuáng fǎ wèi shí。
月光照破客尘空,那有丝毫挂欣戚。yuè guāng zhào pò kè chén kōng,nà yǒu sī háo guà xīn qī。
栟榈好学今所无,返从拙者来问途。bēn lǘ hǎo xué jīn suǒ wú,fǎn cóng zhuō zhě lái wèn tú。
拙翁已拙更何说,万里清风一轮月。zhuō wēng yǐ zhuō gèng hé shuō,wàn lǐ qīng fēng yī lún yuè。
李纲

李纲

李纲(1083年-1140年2月5日),北宋末、南宋初抗金名臣,民族英雄。字伯纪,号梁溪先生,祖籍福建邵武,祖父一代迁居江苏无锡。李纲能诗文,写有不少爱国篇章。亦能词,其咏史之作,形象鲜明生动,风格沉雄劲健。著有《梁溪先生文集》、《靖康传信录》、《梁溪词》。 李纲的作品>>

猜您喜欢

武夷山

李纲

百里云山碧玉林,雕锼融结见天心。bǎi lǐ yún shān bì yù lín,diāo sōu róng jié jiàn tiān xīn。
幔亭会散笙箫远,天柱风高烟雾深。màn tíng huì sàn shēng xiāo yuǎn,tiān zhù fēng gāo yān wù shēn。
画鹤独留青嶂表,林花常发紫岩阴。huà hè dú liú qīng zhàng biǎo,lín huā cháng fā zǐ yán yīn。
梦魂清切先曾到,故使飘零特特临。mèng hún qīng qiè xiān céng dào,gù shǐ piāo líng tè tè lín。

幔亭峰

李纲

燕罢虹桥绝世氛,曾孙谁见武夷君。yàn bà hóng qiáo jué shì fēn,céng sūn shuí jiàn wǔ yí jūn。
更无裀幕空中举,时有笙竽静处闻。gèng wú yīn mù kōng zhōng jǔ,shí yǒu shēng yú jìng chù wén。
猿鸟夜啼千嶂月,松篁寒锁一溪云。yuán niǎo yè tí qiān zhàng yuè,sōng huáng hán suǒ yī xī yún。
洞天杳杳知何处,翠石苍崖日欲曛。dòng tiān yǎo yǎo zhī hé chù,cuì shí cāng yá rì yù xūn。

天柱峰

李纲

巉巉千丈插烟空,始见天南一柱峰。chán chán qiān zhàng chā yān kōng,shǐ jiàn tiān nán yī zhù fēng。
绝顶雾开擎日月,半岩云暝噫雷风。jué dǐng wù kāi qíng rì yuè,bàn yán yún míng yī léi fēng。
俯临万壑林芿秀,高压群山气象雄。fǔ lín wàn hè lín rèng xiù,gāo yā qún shān qì xiàng xióng。
谁道共工曾触折,断鳌端是女娲功。shuí dào gòng gōng céng chù zhé,duàn áo duān shì nǚ wā gōng。

洞天穴

李纲

沈沈幽穴閟云烟,玉宇琼楼锁洞天。shěn shěn yōu xué bì yún yān,yù yǔ qióng lóu suǒ dòng tiān。
自向壶中飞日月,更于物外起山川。zì xiàng hú zhōng fēi rì yuè,gèng yú wù wài qǐ shān chuān。
刘公隐后今谁继,张湛仙来不记年。liú gōng yǐn hòu jīn shuí jì,zhāng zhàn xiān lái bù jì nián。
紫府若容幽客到,诛茅欲卜隐屏前。zǐ fǔ ruò róng yōu kè dào,zhū máo yù bo yǐn píng qián。

泛舟至睎真馆遇雪

李纲

云散天开一饷中,依前飞雪落层空。yún sàn tiān kāi yī xiǎng zhōng,yī qián fēi xuě luò céng kōng。
琼花巧缀岩端树,玉屑飘随洞里风。qióng huā qiǎo zhuì yán duān shù,yù xiè piāo suí dòng lǐ fēng。
溪浅且游仙掌石,云深不见幔亭峰。xī qiǎn qiě yóu xiān zhǎng shí,yún shēn bù jiàn màn tíng fēng。
斯游清绝平生少,图画方知未是工。sī yóu qīng jué píng shēng shǎo,tú huà fāng zhī wèi shì gōng。

泛舟至睎真馆遇雪

李纲

行到清溪六曲头,森然峰岫照人幽。xíng dào qīng xī liù qū tóu,sēn rán fēng xiù zhào rén yōu。
雪花拂水轻轻舞,石濑依岩浅浅流。xuě huā fú shuǐ qīng qīng wǔ,shí lài yī yán qiǎn qiǎn liú。
不尽清光常在目,未穷幽兴且回舟。bù jǐn qīng guāng cháng zài mù,wèi qióng yōu xīng qiě huí zhōu。
追寻欲遍神仙窟,须向他时卜再游。zhuī xún yù biàn shén xiān kū,xū xiàng tā shí bo zài yóu。

赠舅氏吴子和

李纲

契阔从来叹岁阴,幸因谪宦款清襟。qì kuò cóng lái tàn suì yīn,xìng yīn zhé huàn kuǎn qīng jīn。
犯颜逆耳事已往,问舍求田意转深。fàn yán nì ěr shì yǐ wǎng,wèn shě qiú tián yì zhuǎn shēn。
岂有声名惊海宇,且忻山水共登临。qǐ yǒu shēng míng jīng hǎi yǔ,qiě xīn shān shuǐ gòng dēng lín。
渭阳情重知何赠,玉佩琼琚称我心。wèi yáng qíng zhòng zhī hé zèng,yù pèi qióng jū chēng wǒ xīn。

自建阳泛舟至建安

李纲

一叶轻舠漾碧流,却怜舟子解操舟。yī yè qīng dāo yàng bì liú,què lián zhōu zi jiě cāo zhōu。
急滩乱石疑难渡,短楫轻桡反自由。jí tān luàn shí yí nán dù,duǎn jí qīng ráo fǎn zì yóu。
去国飘零同泛梗,凌波超忽逐飞鸥。qù guó piāo líng tóng fàn gěng,líng bō chāo hū zhú fēi ōu。
建溪百里才终日,过尽千岩万壑幽。jiàn xī bǎi lǐ cái zhōng rì,guò jǐn qiān yán wàn hè yōu。

建溪再得雪乡人以为宜茶

李纲

闽岭今冬雪再华,清寒芳润最宜茶。mǐn lǐng jīn dōng xuě zài huá,qīng hán fāng rùn zuì yí chá。
泛瓯欲斗千金价,著树先开六出花。fàn ōu yù dòu qiān jīn jià,zhù shù xiān kāi liù chū huā。
圭璧自须呈瑞质,旗枪未肯放灵芽。guī bì zì xū chéng ruì zhì,qí qiāng wèi kěn fàng líng yá。
传闻龙饼先春贡,已到钧天玉帝家。chuán wén lóng bǐng xiān chūn gòng,yǐ dào jūn tiān yù dì jiā。

梅花二首

李纲

寒梅昨夜泄春光,标格依然压众芳。hán méi zuó yè xiè chūn guāng,biāo gé yī rán yā zhòng fāng。
袅袅露枝团玉白,轻轻烟蕊簇金黄。niǎo niǎo lù zhī tuán yù bái,qīng qīng yān ruǐ cù jīn huáng。
瑶妃谪堕溪村寂,雪片飘残月径香。yáo fēi zhé duò xī cūn jì,xuě piàn piāo cán yuè jìng xiāng。
却笑汉宫争宠女,竞将娇额学新妆。què xiào hàn gōng zhēng chǒng nǚ,jìng jiāng jiāo é xué xīn zhuāng。

梅花二首

李纲

数枝玉雪小溪滨,先得阳和一点春。shù zhī yù xuě xiǎo xī bīn,xiān dé yáng hé yī diǎn chūn。
冷艳幽姿难与并,暗香疏影孰为邻。lěng yàn yōu zī nán yǔ bìng,àn xiāng shū yǐng shú wèi lín。
广平不害心如铁,和靖须知句有神。guǎng píng bù hài xīn rú tiě,hé jìng xū zhī jù yǒu shén。
亦对寒芳动诗兴,却嫌标格太清真。yì duì hán fāng dòng shī xīng,què xián biāo gé tài qīng zhēn。

剑浦道中二首

李纲

宿雾霏霏隐翠岚,傍溪幽石自巉岩。sù wù fēi fēi yǐn cuì lán,bàng xī yōu shí zì chán yán。
樵歌递响来危径,渔网连舟集小潭。qiáo gē dì xiǎng lái wēi jìng,yú wǎng lián zhōu jí xiǎo tán。
野渡无人闲寂寂,林花着雨落毵毵。yě dù wú rén xián jì jì,lín huā zhe yǔ luò sān sān。
谁知逐客凄凉意,岁宴南迁剑浦南。shuí zhī zhú kè qī liáng yì,suì yàn nán qiān jiàn pǔ nán。

剑浦道中二首

李纲

此去平津路匪遥,岭云溪雨自萧萧。cǐ qù píng jīn lù fěi yáo,lǐng yún xī yǔ zì xiāo xiāo。
山深泻涧泉长响,地暖凌寒草不凋。shān shēn xiè jiàn quán zhǎng xiǎng,dì nuǎn líng hán cǎo bù diāo。
放逐却教穷水石,登临因得狎渔樵。fàng zhú què jiào qióng shuǐ shí,dēng lín yīn dé xiá yú qiáo。
谁怜泽畔人憔悴,更把骚辞赋大招。shuí lián zé pàn rén qiáo cuì,gèng bǎ sāo cí fù dà zhāo。

自建安陆行至剑浦

李纲

闻道延平黯淡滩,舟行至此惨愁颜。wén dào yán píng àn dàn tān,zhōu xíng zhì cǐ cǎn chóu yán。
千金素佩垂堂戒,九折宁辞去路艰。qiān jīn sù pèi chuí táng jiè,jiǔ zhé níng cí qù lù jiān。
涉险虽知凭信义,藏幽须信足神奸。shè xiǎn suī zhī píng xìn yì,cáng yōu xū xìn zú shén jiān。
劳生自取那惆恨,只羡飞云自在闲。láo shēng zì qǔ nà chóu hèn,zhǐ xiàn fēi yún zì zài xián。

双溪阁

李纲

凌虚高阁枕双溪,四出飞檐鸟翼齐。líng xū gāo gé zhěn shuāng xī,sì chū fēi yán niǎo yì qí。
山锁烟光青合匝,水分丁字碧凄迷。shān suǒ yān guāng qīng hé zā,shuǐ fēn dīng zì bì qī mí。
蟠虬旧化张公剑,翥凤今留鲁国题。pán qiú jiù huà zhāng gōng jiàn,zhù fèng jīn liú lǔ guó tí。
放逐因能穷胜赏,登临那惜醉如泥。fàng zhú yīn néng qióng shèng shǎng,dēng lín nà xī zuì rú ní。