古诗词

畴老修撰所藏华岳衡岳

李纲

往年跨马观羌戌,道历太华西临雍。wǎng nián kuà mǎ guān qiāng xū,dào lì tài huá xī lín yōng。
伟哉造化巧凝结,元气孕此金芙蓉。wěi zāi zào huà qiǎo níng jié,yuán qì yùn cǐ jīn fú róng。
平原陡起三万仞,峻屏却略罗秋空。píng yuán dǒu qǐ sān wàn rèn,jùn píng què lüè luó qiū kōng。
巍然雄尊镇西极,众山班列如朝宗。wēi rán xióng zūn zhèn xī jí,zhòng shān bān liè rú cháo zōng。
天池潋滟喷山顶,泻作瀑布飞长虹。tiān chí liàn yàn pēn shān dǐng,xiè zuò pù bù fēi zhǎng hóng。
亭亭仙掌摩碧落,晓日照耀五指红。tíng tíng xiān zhǎng mó bì luò,xiǎo rì zhào yào wǔ zhǐ hóng。
巨灵赑屃运神力,导河擘华留其踪。jù líng bì xì yùn shén lì,dǎo hé bāi huá liú qí zōng。
烟寒风远张超谷,霞驳雾开毛女峰。yān hán fēng yuǎn zhāng chāo gǔ,xiá bó wù kāi máo nǚ fēng。
希夷故隐今尚在,白云依旧时东封。xī yí gù yǐn jīn shàng zài,bái yún yī jiù shí dōng fēng。
回头一别二十载,不意见之图画中。huí tóu yī bié èr shí zài,bù yì jiàn zhī tú huà zhōng。
生绡六幅挂清昼,隐耳飒飒闻松风。shēng xiāo liù fú guà qīng zhòu,yǐn ěr sà sà wén sōng fēng。
山中草木旧相识,恍如梦到云台宫。shān zhōng cǎo mù jiù xiāng shí,huǎng rú mèng dào yún tái gōng。
神游绝巘窥玉井,欲取莲藕根株通。shén yóu jué yǎn kuī yù jǐng,yù qǔ lián ǒu gēn zhū tōng。
好奇何必似韩子,悬崖侧足悲途穷。hǎo qí hé bì shì hán zi,xuán yá cè zú bēi tú qióng。
从公传此岳真相,永结清好无时终。cóng gōng chuán cǐ yuè zhēn xiāng,yǒng jié qīng hǎo wú shí zhōng。
李纲

李纲

李纲(1083年-1140年2月5日),北宋末、南宋初抗金名臣,民族英雄。字伯纪,号梁溪先生,祖籍福建邵武,祖父一代迁居江苏无锡。李纲能诗文,写有不少爱国篇章。亦能词,其咏史之作,形象鲜明生动,风格沉雄劲健。著有《梁溪先生文集》、《靖康传信录》、《梁溪词》。 李纲的作品>>

猜您喜欢

冬日闲居遣兴十首

李纲

泽国杳何许,雁书初报安。zé guó yǎo hé xǔ,yàn shū chū bào ān。
枝间鸟鹊喜,原上鹡鸰难。zhī jiān niǎo què xǐ,yuán shàng jí líng nán。
松菊荒三径,轩裳厌一官。sōng jú huāng sān jìng,xuān shang yàn yī guān。
黄粱何日熟,客梦正邯郸。huáng liáng hé rì shú,kè mèng zhèng hán dān。

冬日闲居遣兴十首

李纲

衰病寓僧房,闲中气味长。shuāi bìng yù sēng fáng,xián zhōng qì wèi zhǎng。
盘深饶芋栗,地僻懒冠裳。pán shēn ráo yù lì,dì pì lǎn guān shang。
坐隐乌皮几,行携古锦囊。zuò yǐn wū pí jǐ,xíng xié gǔ jǐn náng。
接篱颠倒著,不是醉高阳。jiē lí diān dào zhù,bù shì zuì gāo yáng。

冬日闲居遣兴十首

李纲

僻处掩松门,知非更念恩。pì chù yǎn sōng mén,zhī fēi gèng niàn ēn。
庭空从雀啅,山暖觉蜂喧。tíng kōng cóng què zhuó,shān nuǎn jué fēng xuān。
木叶静如扫,茶花开正繁。mù yè jìng rú sǎo,chá huā kāi zhèng fán。
萧条岁云暮,倚杖自忘言。xiāo tiáo suì yún mù,yǐ zhàng zì wàng yán。

立春后一日风雨殊有寒色偶成

李纲

竟夕北风号,春回雨已膏。jìng xī běi fēng hào,chūn huí yǔ yǐ gāo。
归程离海峤,旧服理绨袍。guī chéng lí hǎi jiào,jiù fú lǐ tí páo。
宿瘴须寒压,清愁欲醉逃。sù zhàng xū hán yā,qīng chóu yù zuì táo。
何当入江浙,雪片洒鹅毛。hé dāng rù jiāng zhè,xuě piàn sǎ é máo。

容南道中二首

李纲

路入容南境,风烟自一方。lù rù róng nán jìng,fēng yān zì yī fāng。
山空云苒苒,春动水茫茫。shān kōng yún rǎn rǎn,chūn dòng shuǐ máng máng。
紫府丹砂秘,幽村碧树芳。zǐ fǔ dān shā mì,yōu cūn bì shù fāng。
肃然有佳致,作个是炎荒。sù rán yǒu jiā zhì,zuò gè shì yán huāng。

容南道中二首

李纲

闻说容南久,安知客路经。wén shuō róng nán jiǔ,ān zhī kè lù jīng。
沉沉洞天近,湛湛古湫渟。chén chén dòng tiān jìn,zhàn zhàn gǔ jiǎo tíng。
日落峰峦翠,春回草木青。rì luò fēng luán cuì,chūn huí cǎo mù qīng。
丹砂如可问,当卜老岩扃。dān shā rú kě wèn,dāng bo lǎo yán jiōng。

清明日得家书四首

李纲

去国三年久,离家万里馀。qù guó sān nián jiǔ,lí jiā wàn lǐ yú。
岂知戎马际,仍得棣华书。qǐ zhī róng mǎ jì,réng dé dì huá shū。
金鼓震南国,松筠怀故庐。jīn gǔ zhèn nán guó,sōng yún huái gù lú。
寰区端若此,天意竟何如。huán qū duān ruò cǐ,tiān yì jìng hé rú。

清明日得家书四首

李纲

南荒炎瘴地,槐火又清明。nán huāng yán zhàng dì,huái huǒ yòu qīng míng。
海峤无春色,江湖有战声。hǎi jiào wú chūn sè,jiāng hú yǒu zhàn shēng。
系书来雁足,归思羡鹏程。xì shū lái yàn zú,guī sī xiàn péng chéng。
欲挽天河水,滂沱洗甲兵。yù wǎn tiān hé shuǐ,pāng tuó xǐ jiǎ bīng。

清明日得家书四首

李纲

欲归归未得,留滞绣江滨。yù guī guī wèi dé,liú zhì xiù jiāng bīn。
感慨伤春望,侨居多北人。gǎn kǎi shāng chūn wàng,qiáo jū duō běi rén。
苍生未苏息,黄屋尚蒙尘。cāng shēng wèi sū xī,huáng wū shàng méng chén。
王室艰危极,潸然泣老臣。wáng shì jiān wēi jí,shān rán qì lǎo chén。

清明日得家书四首

李纲

烟岚飞翠盖,鲸海泛龙舟。yān lán fēi cuì gài,jīng hǎi fàn lóng zhōu。
退避亦已远,凭陵殊未休。tuì bì yì yǐ yuǎn,píng líng shū wèi xiū。
包胥思恸哭,曹刿愿深谋。bāo xū sī tòng kū,cáo guì yuàn shēn móu。
叹息绕朝策,何人知故侯。tàn xī rào cháo cè,hé rén zhī gù hóu。

泊晋康横翠亭爱其山水秀丽斐然有作二首

李纲

上主疏封地,中兴启帝图。shàng zhǔ shū fēng dì,zhōng xīng qǐ dì tú。
江山连肇庆,云物接苍梧。jiāng shān lián zhào qìng,yún wù jiē cāng wú。
秀气蟠南极,神功本禹谟。xiù qì pán nán jí,shén gōng běn yǔ mó。
邦人荣望意,开府映番禺。bāng rén róng wàng yì,kāi fǔ yìng fān yú。

泊晋康横翠亭爱其山水秀丽斐然有作二首

李纲

环抱大江流,层峦翠霭浮。huán bào dà jiāng liú,céng luán cuì ǎi fú。
神明扶王气,文物冠南州。shén míng fú wáng qì,wén wù guān nán zhōu。
来值炎蒸日,去翻风雨秋。lái zhí yán zhēng rì,qù fān fēng yǔ qiū。
登高望不极,暮角起城楼。dēng gāo wàng bù jí,mù jiǎo qǐ chéng lóu。

出峡

李纲

出峡日将暮,绮霞连水明。chū xiá rì jiāng mù,qǐ xiá lián shuǐ míng。
山遥欣野阔,海近觉江平。shān yáo xīn yě kuò,hǎi jìn jué jiāng píng。
稍稍洲渚转,霏霏烟霭生。shāo shāo zhōu zhǔ zhuǎn,fēi fēi yān ǎi shēng。
舟人喜风便,时发棹讴声。zhōu rén xǐ fēng biàn,shí fā zhào ōu shēng。

新月二首

李纲

碧落银蟾吐,知从何处来。bì luò yín chán tǔ,zhī cóng hé chù lái。
雕弓弦未上,宝镜匣初开。diāo gōng xián wèi shàng,bǎo jìng xiá chū kāi。
照水钩沉影,窥人光满怀。zhào shuǐ gōu chén yǐng,kuī rén guāng mǎn huái。
微升已西没,露坐兴悠哉。wēi shēng yǐ xī méi,lù zuò xīng yōu zāi。

新月二首

李纲

初月明生小,众星寒吐铓。chū yuè míng shēng xiǎo,zhòng xīng hán tǔ máng。
穿林未惊鹊,傍户已窥床。chuān lín wèi jīng què,bàng hù yǐ kuī chuáng。
渐喜山川晓,自令风露凉。jiàn xǐ shān chuān xiǎo,zì lìng fēng lù liáng。
仙人贴片玉,为我赐清光。xiān rén tiē piàn yù,wèi wǒ cì qīng guāng。