古诗词

次韵和虞公明察院赋所藏李成山水

李纲

画史古多有,李生独宝传。huà shǐ gǔ duō yǒu,lǐ shēng dú bǎo chuán。
譬犹古人书,墨妙称诚悬。pì yóu gǔ rén shū,mò miào chēng chéng xuán。
尤物世难蓄,变化登云天。yóu wù shì nán xù,biàn huà dēng yún tiān。
流落人间者,遗迹犹绵绵。liú luò rén jiān zhě,yí jì yóu mián mián。
此本更奇绝,高深自山渊。cǐ běn gèng qí jué,gāo shēn zì shān yuān。
想当盘礴时,舐笔应如椽。xiǎng dāng pán bó shí,shì bǐ yīng rú chuán。
楼观抱空曲,林芿霭层巅。lóu guān bào kōng qū,lín rèng ǎi céng diān。
屹然岩石姿,润比金玉坚。yì rán yán shí zī,rùn bǐ jīn yù jiān。
倏忽变寒暑,霏微起云烟。shū hū biàn hán shǔ,fēi wēi qǐ yún yān。
高堂寓远目,如堕嵩华前。gāo táng yù yuǎn mù,rú duò sōng huá qián。
回观旧所藏,一一可弃捐。huí guān jiù suǒ cáng,yī yī kě qì juān。
乃知盖代手,笔力能旋乾。nǎi zhī gài dài shǒu,bǐ lì néng xuán qián。
众工画山水,意匠劳雕镌。zhòng gōng huà shān shuǐ,yì jiàng láo diāo juān。
惟兹得简易,大巧初天全。wéi zī dé jiǎn yì,dà qiǎo chū tiān quán。
鉴裁有精识,丹青孰争先。jiàn cái yǒu jīng shí,dān qīng shú zhēng xiān。
何须嫫姆丑,始辨西施妍。hé xū mó mǔ chǒu,shǐ biàn xī shī yán。
嗟我性迂拙,漂流方隐廛。jiē wǒ xìng yū zhuō,piāo liú fāng yǐn chán。
幸从长者游,坐使伊郁宣。xìng cóng zhǎng zhě yóu,zuò shǐ yī yù xuān。
啸咏图史间,高台谢牵挛。xiào yǒng tú shǐ jiān,gāo tái xiè qiān luán。
新诗与妙画,更使穷钻研。xīn shī yǔ miào huà,gèng shǐ qióng zuān yán。
愧乏色丝句,为续金声篇。kuì fá sè sī jù,wèi xù jīn shēng piān。
端思画中趣,只欲休林泉。duān sī huà zhōng qù,zhǐ yù xiū lín quán。
李纲

李纲

李纲(1083年-1140年2月5日),北宋末、南宋初抗金名臣,民族英雄。字伯纪,号梁溪先生,祖籍福建邵武,祖父一代迁居江苏无锡。李纲能诗文,写有不少爱国篇章。亦能词,其咏史之作,形象鲜明生动,风格沉雄劲健。著有《梁溪先生文集》、《靖康传信录》、《梁溪词》。 李纲的作品>>

猜您喜欢

画草虫八物蝇

李纲

情态真可憎,画成因误墨。qíng tài zhēn kě zēng,huà chéng yīn wù mò。
薨薨乱鸡鸣,惨惨变白黑。hōng hōng luàn jī míng,cǎn cǎn biàn bái hēi。

画草虫八物蜂

李纲

杪忽腰如壶,联绵窠若屋。miǎo hū yāo rú hú,lián mián kē ruò wū。
毋轻怀袖间,防此虿尾毒。wú qīng huái xiù jiān,fáng cǐ chài wěi dú。

画草虫八物蝶

李纲

粉翅摇春晖,翩翾自来往。fěn chì yáo chūn huī,piān xuān zì lái wǎng。
勿贪花草香,触此饥蛛网。wù tān huā cǎo xiāng,chù cǐ jī zhū wǎng。

画草虫八物螳螂

李纲

飘飘绿衣郎,怒臂欲当辙。piāo piāo lǜ yī láng,nù bì yù dāng zhé。
君王求勇士,嘉尔能仗节。jūn wáng qiú yǒng shì,jiā ěr néng zhàng jié。

画草虫八物蜻蜓

李纲

双睛碧珠莹,四翅青罗薄。shuāng jīng bì zhū yíng,sì chì qīng luó báo。
但知逐飞蚊,不复顾黄雀。dàn zhī zhú fēi wén,bù fù gù huáng què。

画草虫八物蟪蛅

李纲

戚戚鸣岁暮,不知有春秋。qī qī míng suì mù,bù zhī yǒu chūn qiū。
肯信鲲与鹏,同作逍遥游。kěn xìn kūn yǔ péng,tóng zuò xiāo yáo yóu。

画草虫八物络纬

李纲

露下草根冷,戛然长悲鸣。lù xià cǎo gēn lěng,jiá rán zhǎng bēi míng。
谁知两股间,能作无穷声。shuí zhī liǎng gǔ jiān,néng zuò wú qióng shēng。

归次海康登平仙亭次莱公韵

李纲

碧海瞰危亭,波光混大清。bì hǎi kàn wēi tíng,bō guāng hùn dà qīng。
旷怀知乐此,夷险本来平。kuàng huái zhī lè cǐ,yí xiǎn běn lái píng。

宿道傍僧舍次蒋颖叔壁间韵

李纲

竟日碧山中,清宵憩宝宫。jìng rì bì shān zhōng,qīng xiāo qì bǎo gōng。
客愁无那处,一叶已秋风。kè chóu wú nà chù,yī yè yǐ qiū fēng。

子房

李纲

汉楚存亡谈笑中,子房初不有其功。hàn chǔ cún wáng tán xiào zhōng,zi fáng chū bù yǒu qí gōng。
闭门辟谷思轻举,肯叹淮阴犬与弓。bì mén pì gǔ sī qīng jǔ,kěn tàn huái yīn quǎn yǔ gōng。

读楚元王传

李纲

设醴当年为穆生,偶忘微礼便辞荣。shè lǐ dāng nián wèi mù shēng,ǒu wàng wēi lǐ biàn cí róng。
固知申白无先见,衣赭髡钳始自惊。gù zhī shēn bái wú xiān jiàn,yī zhě kūn qián shǐ zì jīng。

严陵滩下作二首其二

李纲

帝座高悬汉客星,樵渔今亦想英声。dì zuò gāo xuán hàn kè xīng,qiáo yú jīn yì xiǎng yīng shēng。
钓台直下三千尺,谁谓先生只钓名。diào tái zhí xià sān qiān chǐ,shuí wèi xiān shēng zhǐ diào míng。

绝句

李纲

殷侯左降惟书字,陆相南迁不著书。yīn hóu zuǒ jiàng wéi shū zì,lù xiāng nán qiān bù zhù shū。
今我新诗三百首,坐令二子觉区区。jīn wǒ xīn shī sān bǎi shǒu,zuò lìng èr zi jué qū qū。

偶题

李纲

日照溪光碧起鳞,溪头雁鹜自成群。rì zhào xī guāng bì qǐ lín,xī tóu yàn wù zì chéng qún。
可怜独鹤归何处,万里相随一片云。kě lián dú hè guī hé chù,wàn lǐ xiāng suí yī piàn yún。

趋真亭

李纲

烟霞深处一亭闲,石磴萦纡紫翠间。yān xiá shēn chù yī tíng xián,shí dèng yíng yū zǐ cuì jiān。
但觉峰峦劳顾揖,不知身到武夷山。dàn jué fēng luán láo gù yī,bù zhī shēn dào wǔ yí shān。