古诗词

次韵上元宰胡俊明蒋山勤老唱和古风

李纲

竺教流传入中土,以相求之无自可。zhú jiào liú chuán rù zhōng tǔ,yǐ xiāng qiú zhī wú zì kě。
达磨西来直指心,拟议之间已蹉过。dá mó xī lái zhí zhǐ xīn,nǐ yì zhī jiān yǐ cuō guò。
皮髓谁分深浅机,祖祢翻贻子孙祸。pí suǐ shuí fēn shēn qiǎn jī,zǔ mí fān yí zi sūn huò。
钟山禅老真可人,高唱宗风震江左。zhōng shān chán lǎo zhēn kě rén,gāo chàng zōng fēng zhèn jiāng zuǒ。
学流云集欲何为,佛祖要须自心作。xué liú yún jí yù hé wèi,fú zǔ yào xū zì xīn zuò。
宰官倥偬牒讼间,偷暇相从还作么。zǎi guān kōng zǒng dié sòng jiān,tōu xiá xiāng cóng hái zuò me。
也知襟抱素相亲,更把篇章迭酬和。yě zhī jīn bào sù xiāng qīn,gèng bǎ piān zhāng dié chóu hé。
词严义密读难晓,字顺文从识皆妥。cí yán yì mì dú nán xiǎo,zì shùn wén cóng shí jiē tuǒ。
应怜孤陋方杜门,亦欲追随良未果。yīng lián gū lòu fāng dù mén,yì yù zhuī suí liáng wèi guǒ。
故将佳句寄幽人,此意勤渠滋愧荷。gù jiāng jiā jù jì yōu rén,cǐ yì qín qú zī kuì hé。
谈空摩诘无一言,听法文殊非两个。tán kōng mó jí wú yī yán,tīng fǎ wén shū fēi liǎng gè。
若将情解议真如,明眼人前应看破。ruò jiāng qíng jiě yì zhēn rú,míng yǎn rén qián yīng kàn pò。
世间万法互低昂,正若旋轮与推磨。shì jiān wàn fǎ hù dī áng,zhèng ruò xuán lún yǔ tuī mó。
随时俯仰乃善谋,就中拙者无过我。suí shí fǔ yǎng nǎi shàn móu,jiù zhōng zhuō zhě wú guò wǒ。
九折羊肠欲着鞭,万里沧溟思纵柁。jiǔ zhé yáng cháng yù zhe biān,wàn lǐ cāng míng sī zòng duò。
只今行年四十馀,已觉衰颓多坐卧。zhǐ jīn xíng nián sì shí yú,yǐ jué shuāi tuí duō zuò wò。
平生作具何所施,尽以付之一弄火。píng shēng zuò jù hé suǒ shī,jǐn yǐ fù zhī yī nòng huǒ。
回光返照默自参,妙湛本然无点涴。huí guāng fǎn zhào mò zì cān,miào zhàn běn rán wú diǎn wò。
公方齿壮志气豪,正可立功同魏颗。gōng fāng chǐ zhuàng zhì qì háo,zhèng kě lì gōng tóng wèi kē。
胡为亦复味禅那,坐视轩裳如絷锁。hú wèi yì fù wèi chán nà,zuò shì xuān shang rú zhí suǒ。
莲社庄严清净池,丈室含容高广座。lián shè zhuāng yán qīng jìng chí,zhàng shì hán róng gāo guǎng zuò。
他时共结香火缘,心期耿耿当非颇。tā shí gòng jié xiāng huǒ yuán,xīn qī gěng gěng dāng fēi pǒ。
为余稽首问勤师,如师材德诚磊砢。wèi yú jī shǒu wèn qín shī,rú shī cái dé chéng lěi kē。
钓龙罗凤大江滨,法器谁为语无堕。diào lóng luó fèng dà jiāng bīn,fǎ qì shuí wèi yǔ wú duò。
庭前倘有立雪人,我欲因风致三贺。tíng qián tǎng yǒu lì xuě rén,wǒ yù yīn fēng zhì sān hè。
李纲

李纲

李纲(1083年-1140年2月5日),北宋末、南宋初抗金名臣,民族英雄。字伯纪,号梁溪先生,祖籍福建邵武,祖父一代迁居江苏无锡。李纲能诗文,写有不少爱国篇章。亦能词,其咏史之作,形象鲜明生动,风格沉雄劲健。著有《梁溪先生文集》、《靖康传信录》、《梁溪词》。 李纲的作品>>

猜您喜欢

七峰诗序朝阳峰

李纲

先得朝阳一段红,何年鸣凤集梧桐。xiān dé cháo yáng yī duàn hóng,hé nián míng fèng jí wú tóng。
归舟行到湾环处,知是沙溪第一峰。guī zhōu xíng dào wān huán chù,zhī shì shā xī dì yī fēng。

七峰诗序碧云峰

李纲

落日衔山隐半轮,桑榆残照起游氛。luò rì xián shān yǐn bàn lún,sāng yú cán zhào qǐ yóu fēn。
佳人怅望何时见,万里平凝合碧云。jiā rén chàng wàng hé shí jiàn,wàn lǐ píng níng hé bì yún。

七峰诗序妙高峰

李纲

叠嶪层峦枕碧流,七峰此地最奇幽。dié yè céng luán zhěn bì liú,qī fēng cǐ dì zuì qí yōu。
登临若会妙高意,便识德云真比丘。dēng lín ruò huì miào gāo yì,biàn shí dé yún zhēn bǐ qiū。

七峰诗序真隐峰

李纲

杳霭青松映白云,地灵境寂好栖神。yǎo ǎi qīng sōng yìng bái yún,dì líng jìng jì hǎo qī shén。
结庐占尽溪山景,安得超然真隐人。jié lú zhàn jǐn xī shān jǐng,ān dé chāo rán zhēn yǐn rén。

七峰诗序桂华峰

李纲

桂华岁岁吐秋风,香满溪城十里中。guì huá suì suì tǔ qiū fēng,xiāng mǎn xī chéng shí lǐ zhōng。
怪底士夫多折得,移根初自广寒宫。guài dǐ shì fū duō zhé dé,yí gēn chū zì guǎng hán gōng。

七峰诗序凝翠东峰

李纲

两峰凝翠对飞檐,缺处青岑出远尖。liǎng fēng níng cuì duì fēi yán,quē chù qīng cén chū yuǎn jiān。
暮雨朝云时点缀,何须画栋与珠帘。mù yǔ cháo yún shí diǎn zhuì,hé xū huà dòng yǔ zhū lián。

七峰诗序凝翠西峰

李纲

翠峰高阁两相宜,独倚阑干注目时。cuì fēng gāo gé liǎng xiāng yí,dú yǐ lán gàn zhù mù shí。
休问江山非故国,且将爽气慰梁溪。xiū wèn jiāng shān fēi gù guó,qiě jiāng shuǎng qì wèi liáng xī。

七峰诗序太史溪

李纲

平溪渌静见游鱼,十里无声若画图。píng xī lù jìng jiàn yóu yú,shí lǐ wú shēng ruò huà tú。
但道曾经太史爱,不须污染目为愚。dàn dào céng jīng tài shǐ ài,bù xū wū rǎn mù wèi yú。

畴老见示荔枝绝句次韵

李纲

炎月南闽丹荔子,绛绡微皱裹明珠。yán yuè nán mǐn dān lì zi,jiàng xiāo wēi zhòu guǒ míng zhū。
金盘数颗已堪赏,何况莆阳十万株。jīn pán shù kē yǐ kān shǎng,hé kuàng pú yáng shí wàn zhū。

尝新橄榄二绝句

李纲

岂无崖蜜十分甜,竞爱清严解变甘。qǐ wú yá mì shí fēn tián,jìng ài qīng yán jiě biàn gān。
堪笑区区弃捐者,半途回味始知惭。kān xiào qū qū qì juān zhě,bàn tú huí wèi shǐ zhī cán。

尝新橄榄二绝句

李纲

蠲疴毒药宁便舌,逆耳忠言却利行。juān kē dú yào níng biàn shé,nì ěr zhōng yán què lì xíng。
世上但能珍橄榄,那知言药更甘清。shì shàng dàn néng zhēn gǎn lǎn,nà zhī yán yào gèng gān qīng。

白鹭

李纲

白鹭孤飞映碧峰,皎如片雪落轻风。bái lù gū fēi yìng bì fēng,jiǎo rú piàn xuě luò qīng fēng。
徊翔意态虽容与,心在清波寸鬣中。huái xiáng yì tài suī róng yǔ,xīn zài qīng bō cùn liè zhōng。

次韵丹霞录示罗畴老唱和诗四首其二和太华庵闻牡丹芍药花香

李纲

嘉卉多生佛氏宫,一经鼻观便圆通。jiā huì duō shēng fú shì gōng,yī jīng bí guān biàn yuán tōng。
妙香来处非和合,岂在根尘吸染中。miào xiāng lái chù fēi hé hé,qǐ zài gēn chén xī rǎn zhōng。

次韵丹霞录示罗畴老唱和诗四首其二和太华庵闻牡丹芍药花香

李纲

鳞鬣从容戏碧漪,拈槌击拂更无疑。lín liè cóng róng xì bì yī,niān chuí jī fú gèng wú yí。
闻经听法都休说,自是鱼中有导师。wén jīng tīng fǎ dōu xiū shuō,zì shì yú zhōng yǒu dǎo shī。

次韵丹霞录示罗畴老唱和诗四首其二和太华庵闻牡丹芍药花香

李纲

一缕铜炉沉水烟,庵中晏坐孰为禅。yī lǚ tóng lú chén shuǐ yān,ān zhōng yàn zuò shú wèi chán。
灵山法会何曾散,莲社高风尚宛然。líng shān fǎ huì hé céng sàn,lián shè gāo fēng shàng wǎn rán。