古诗词

题邵平种瓜图

李纲

君不见伯成子高让侯爵,在野终年自耕穫。jūn bù jiàn bó chéng zi gāo ràng hóu jué,zài yě zhōng nián zì gēng huò。
下风趋问礼徒勤,俋俋田间事无落。xià fēng qū wèn lǐ tú qín,yì yì tián jiān shì wú luò。
又不见於陵仲子推相位,为人灌园刈葵藿。yòu bù jiàn yú líng zhòng zi tuī xiāng wèi,wèi rén guàn yuán yì kuí huò。
抱瓮区区同汉阴,不糁藜羹有馀乐。bào wèng qū qū tóng hàn yīn,bù sǎn lí gēng yǒu yú lè。
古来贤达有如此,志趣未可常情度。gǔ lái xián dá yǒu rú cǐ,zhì qù wèi kě cháng qíng dù。
力辞富贵居贱贫,凛若风霜陨轻箨。lì cí fù guì jū jiàn pín,lǐn ruò fēng shuāng yǔn qīng tuò。
邵平本自侯东陵,秦破国除休一壑。shào píng běn zì hóu dōng líng,qín pò guó chú xiū yī hè。
当时汉祖疑酂侯,置卫增封意非薄。dāng shí hàn zǔ yí cuó hóu,zhì wèi zēng fēng yì fēi báo。
众宾皆贺平独吊,一言转祸推先觉。zhòng bīn jiē hè píng dú diào,yī yán zhuǎn huò tuī xiān jué。
以兹智略佐风云,复取故封何所怍。yǐ zī zhì lüè zuǒ fēng yún,fù qǔ gù fēng hé suǒ zuò。
归来种瓜青门外,灌溉锄耘甘寂寞。guī lái zhǒng guā qīng mén wài,guàn gài chú yún gān jì mò。
长安之东壤尤美,翠蔓离离照城郭。zhǎng ān zhī dōng rǎng yóu měi,cuì màn lí lí zhào chéng guō。
秋阳正炽瓜正肥,解衣摘实如俯鹤。qiū yáng zhèng chì guā zhèng féi,jiě yī zhāi shí rú fǔ hè。
儿童随立形骨清,挈笠携筐助操作。ér tóng suí lì xíng gǔ qīng,qiè lì xié kuāng zhù cāo zuò。
遂令世美东陵瓜,身后高名动寥廓。suì lìng shì měi dōng líng guā,shēn hòu gāo míng dòng liáo kuò。
屠贩曾闻封绛灌,奴仆从来兴卫霍。tú fàn céng wén fēng jiàng guàn,nú pū cóng lái xīng wèi huò。
高鸟已尽良弓藏,更有韩彭辱囚缚。gāo niǎo yǐ jǐn liáng gōng cáng,gèng yǒu hán péng rǔ qiú fù。
何如终老守瓜畦,自饱饱他真不恶。hé rú zhōng lǎo shǒu guā qí,zì bǎo bǎo tā zhēn bù è。
龙眠也是可怜人,画此端令事如昨。lóng mián yě shì kě lián rén,huà cǐ duān lìng shì rú zuó。
世间如画画如梦,聊为作歌资一噱。shì jiān rú huà huà rú mèng,liáo wèi zuò gē zī yī jué。
李纲

李纲

李纲(1083年-1140年2月5日),北宋末、南宋初抗金名臣,民族英雄。字伯纪,号梁溪先生,祖籍福建邵武,祖父一代迁居江苏无锡。李纲能诗文,写有不少爱国篇章。亦能词,其咏史之作,形象鲜明生动,风格沉雄劲健。著有《梁溪先生文集》、《靖康传信录》、《梁溪词》。 李纲的作品>>

猜您喜欢

读诸葛武侯传

李纲

天下兵戈正云沸,伏龙凤雏那可致。tiān xià bīng gē zhèng yún fèi,fú lóng fèng chú nà kě zhì。
掉头自作梁甫吟,垄上躬耕方得意。diào tóu zì zuò liáng fǔ yín,lǒng shàng gōng gēng fāng dé yì。
将军汉裔真英雄,惠然三顾草庐中。jiāng jūn hàn yì zhēn yīng xióng,huì rán sān gù cǎo lú zhōng。
心期吻合论世故,如鱼得水云从龙。xīn qī wěn hé lùn shì gù,rú yú dé shuǐ yún cóng lóng。
指麾顾眄定巴蜀,抗魏连吴分鼎足。zhǐ huī gù miǎn dìng bā shǔ,kàng wèi lián wú fēn dǐng zú。
受遗乃在永安宫,叹息君臣难继躅。shòu yí nǎi zài yǒng ān gōng,tàn xī jūn chén nán jì zhú。
南征五月深渡泸,上疏北伐遵遗谟。nán zhēng wǔ yuè shēn dù lú,shàng shū běi fá zūn yí mó。
连年动众扰关辅,数战未必非良图。lián nián dòng zhòng rǎo guān fǔ,shù zhàn wèi bì fēi liáng tú。
大星夜坠惊营垒,壮志雄谋嗟已矣。dà xīng yè zhuì jīng yíng lěi,zhuàng zhì xióng móu jiē yǐ yǐ。
至今鱼腹浅沙中,八阵依然照江水。zhì jīn yú fù qiǎn shā zhōng,bā zhèn yī rán zhào jiāng shuǐ。

崇阳道中作四首

李纲

我行江南春,初见农事作。wǒ xíng jiāng nán chūn,chū jiàn nóng shì zuò。
及兹旅湖外,秋稻半已穫。jí zī lǚ hú wài,qiū dào bàn yǐ huò。
隔林闻晚舂,稿秸积篱落。gé lín wén wǎn chōng,gǎo jiē jī lí luò。
童稚亦熙熙,田家有馀乐。tóng zhì yì xī xī,tián jiā yǒu yú lè。

崇阳道中作四首

李纲

连年兵甲兴,犹幸东南稔。lián nián bīng jiǎ xīng,yóu xìng dōng nán rěn。
食足无叛民,闾里得安枕。shí zú wú pàn mín,lǘ lǐ dé ān zhěn。
传闻江淮间,蝗旱今犹甚。chuán wén jiāng huái jiān,huáng hàn jīn yóu shén。
努力事燮调,未寒心已凛。nǔ lì shì xiè diào,wèi hán xīn yǐ lǐn。

寓崇阳西山定林院有感二首其二

李纲

清霜初入候,落叶半辞柯。qīng shuāng chū rù hòu,luò yè bàn cí kē。
岁晏遽如许,时艰将若何。suì yàn jù rú xǔ,shí jiān jiāng ruò hé。
关山空岁月,江汉自风波。guān shān kōng suì yuè,jiāng hàn zì fēng bō。

次韵郑教授见寄

李纲

泛梗飘萍逐水流,故人书到正霜秋。fàn gěng piāo píng zhú shuǐ liú,gù rén shū dào zhèng shuāng qiū。
扶颠拯溺多迂论,问舍求田更拙谋。fú diān zhěng nì duō yū lùn,wèn shě qiú tián gèng zhuō móu。
辇道凄凉沙碛外,钩陈寂寞楚江头。niǎn dào qī liáng shā qì wài,gōu chén jì mò chǔ jiāng tóu。

闻山东盗所谓丁一箭者拥数万众临江破黄州官吏皆保武昌江湖间骚然未知备御之策感而赋诗

李纲

时危贵权谋,盗贼本王臣。shí wēi guì quán móu,dào zéi běn wáng chén。
招徕驾驭之,自足张吾军。zhāo lái jià yù zhī,zì zú zhāng wú jūn。
蜂虿固有毒,犀象亦可驯。fēng chài gù yǒu dú,xī xiàng yì kě xùn。
恩威傥得所,摩拊还其淳。ēn wēi tǎng dé suǒ,mó fǔ hái qí chún。
光武制铜马,曹公用黄巾。guāng wǔ zhì tóng mǎ,cáo gōng yòng huáng jīn。
资其战大敌,且以苏良民。zī qí zhàn dà dí,qiě yǐ sū liáng mín。
去年议招抚,乃以此义陈。qù nián yì zhāo fǔ,nǎi yǐ cǐ yì chén。
置司未阅月,来者如屯云。zhì sī wèi yuè yuè,lái zhě rú tún yún。
奈何力沮罢,坐使复纷纷。nài hé lì jǔ bà,zuò shǐ fù fēn fēn。
传闻中原寇,铁马动成群。chuán wén zhōng yuán kòu,tiě mǎ dòng chéng qún。
虎兕出于柙,玉石同其焚。hǔ sì chū yú xiá,yù shí tóng qí fén。
京辅困抄掠,遂及江湖滨。jīng fǔ kùn chāo lüè,suì jí jiāng hú bīn。
东南久平定,郡县无城闉。dōng nán jiǔ píng dìng,jùn xiàn wú chéng yīn。
天堑非不险,谁与守要津。tiān qiàn fēi bù xiǎn,shuí yǔ shǒu yào jīn。
古来重镇地,控扼非其人。gǔ lái zhòng zhèn dì,kòng è fēi qí rén。
小敌已震惧,大者当何云。xiǎo dí yǐ zhèn jù,dà zhě dāng hé yún。
人谋自回遹,天意讵不仁。rén móu zì huí yù,tiān yì jù bù rén。
安得回阳辉,一令四海春。ān dé huí yáng huī,yī lìng sì hǎi chūn。

渊圣皇帝赐宝剑生铁花感而赋诗

李纲

靖康虏骑窥帝闉,中原惨澹生烟尘。jìng kāng lǔ qí kuī dì yīn,zhōng yuán cǎn dàn shēng yān chén。
帝谓细柳真将军,总兵欲使挥浮云。dì wèi xì liǔ zhēn jiāng jūn,zǒng bīng yù shǐ huī fú yún。
解赐宝剑御府珍,鱼肠盘屈松桧纹。jiě cì bǎo jiàn yù fǔ zhēn,yú cháng pán qū sōng guì wén。
缕金错翠舟瑶琨,剸截犀象如羔豚。lǚ jīn cuò cuì zhōu yáo kūn,tuán jié xī xiàng rú gāo tún。
驱逐狂寇出边垠,妖腰乱领徒纷纷。qū zhú kuáng kòu chū biān yín,yāo yāo luàn lǐng tú fēn fēn。
龙吟蛟吼清夜闻,乃知此物能通神。lóng yín jiāo hǒu qīng yè wén,nǎi zhī cǐ wù néng tōng shén。
迩来杜门空念恩,旧事谁复可共论。ěr lái dù mén kōng niàn ēn,jiù shì shuí fù kě gòng lùn。
今晨开匣观龙文,铁花绣涩苍藓痕。jīn chén kāi xiá guān lóng wén,tiě huā xiù sè cāng xiǎn hén。
东南卑湿相蒸熏,坐使三尺光铓昏。dōng nán bēi shī xiāng zhēng xūn,zuò shǐ sān chǐ guāng máng hūn。
安得砺砥来峨岷,淬锋敛锷硎发新。ān dé lì dǐ lái é mín,cuì fēng liǎn è xíng fā xīn。
霜寒冰滑无皵皲,指麾尚可清妖氛。shuāng hán bīng huá wú què jūn,zhǐ huī shàng kě qīng yāo fēn。
愿提此剑平戎獯,犬羊虽众气可吞。yuàn tí cǐ jiàn píng róng xūn,quǎn yáng suī zhòng qì kě tūn。
手斩可汗羁可敦,天旋日转还两君。shǒu zhǎn kě hàn jī kě dūn,tiān xuán rì zhuǎn hái liǎng jūn。
书铭却勒燕然勋,摅愤刷耻志乃伸。shū míng què lēi yàn rán xūn,shū fèn shuā chǐ zhì nǎi shēn。
壮怀聊可垂乾坤,缇绣什袭传仍昆。zhuàng huái liáo kě chuí qián kūn,tí xiù shén xí chuán réng kūn。
卫绾之赐何足云。wèi wǎn zhī cì hé zú yún。

读东坡和渊明贫士诗寄诸子侄云重九俯迩樽俎萧然今余亦有此叹因次其韵将录寄梁溪诸弟以发数千里一笑

李纲

迂疏得远谪,漂泊将何依。yū shū dé yuǎn zhé,piāo pō jiāng hé yī。
区区一寸心,未报三春晖。qū qū yī cùn xīn,wèi bào sān chūn huī。
岁月不我与,急景惊翻飞。suì yuè bù wǒ yǔ,jí jǐng jīng fān fēi。
方看社燕来,又见霜鸿归。fāng kàn shè yàn lái,yòu jiàn shuāng hóng guī。
宽恩尚廪禄,未迫寒与饥。kuān ēn shàng lǐn lù,wèi pò hán yǔ jī。
荒山俯佳节,九月诚可悲。huāng shān fǔ jiā jié,jiǔ yuè chéng kě bēi。

读东坡和渊明贫士诗寄诸子侄云重九俯迩樽俎萧然今余亦有此叹因次其韵将录寄梁溪诸弟以发数千里一笑

李纲

凄凉寓僧舍,寂寞坐松轩。qī liáng yù sēng shě,jì mò zuò sōng xuān。
虽辞万钟禄,尚未自灌园。suī cí wàn zhōng lù,shàng wèi zì guàn yuán。
仲尼犹在陈,我厨晨有烟。zhòng ní yóu zài chén,wǒ chú chén yǒu yān。
藜羹得一饱,滴露味自研。lí gēng dé yī bǎo,dī lù wèi zì yán。
寒窗写周易,更咏五千言。hán chuāng xiě zhōu yì,gèng yǒng wǔ qiān yán。
儒生真可笑,饿隐称其贤。rú shēng zhēn kě xiào,è yǐn chēng qí xián。

读东坡和渊明贫士诗寄诸子侄云重九俯迩樽俎萧然今余亦有此叹因次其韵将录寄梁溪诸弟以发数千里一笑

李纲

何以写我意,寄之朱丝琴。hé yǐ xiě wǒ yì,jì zhī zhū sī qín。
钟期久已死,千古无知音。zhōng qī jiǔ yǐ sǐ,qiān gǔ wú zhī yīn。
弃置不复弹,调家难绎寻。qì zhì bù fù dàn,diào jiā nán yì xún。
东篱采青蕊,浊酒聊孤斟。dōng lí cǎi qīng ruǐ,zhuó jiǔ liáo gū zhēn。
千驷所不顾,一斗诚可钦。qiān sì suǒ bù gù,yī dòu chéng kě qīn。
陶然又复醉,谁识渊明心。táo rán yòu fù zuì,shuí shí yuān míng xīn。

读东坡和渊明贫士诗寄诸子侄云重九俯迩樽俎萧然今余亦有此叹因次其韵将录寄梁溪诸弟以发数千里一笑

李纲

肮脏老张镐,寂寞穷黔娄。āng zàng lǎo zhāng gǎo,jì mò qióng qián lóu。
古人日已远,此意谁复酬。gǔ rén rì yǐ yuǎn,cǐ yì shuí fù chóu。
墨翟突不黔,仲尼辙环周。mò dí tū bù qián,zhòng ní zhé huán zhōu。
岂为一身计,实怀四海忧。qǐ wèi yī shēn jì,shí huái sì hǎi yōu。
沮溺但躬耕,吾岂斯人俦。jǔ nì dàn gōng gēng,wú qǐ sī rén chóu。
有酒且径醉,无酒不必求。yǒu jiǔ qiě jìng zuì,wú jiǔ bù bì qiú。

读东坡和渊明贫士诗寄诸子侄云重九俯迩樽俎萧然今余亦有此叹因次其韵将录寄梁溪诸弟以发数千里一笑

李纲

佳晨迫九日,旅食寓江干。jiā chén pò jiǔ rì,lǚ shí yù jiāng gàn。
颇同谪仙人,漂泊来铜官。pǒ tóng zhé xiān rén,piāo pō lái tóng guān。
樽俎何萧条,菊蕊渐可餐。zūn zǔ hé xiāo tiáo,jú ruǐ jiàn kě cān。
回风吹青松,惨惨岁将寒。huí fēng chuī qīng sōng,cǎn cǎn suì jiāng hán。
但有杯中物,不愧箪瓢颜。dàn yǒu bēi zhōng wù,bù kuì dān piáo yán。
一觞复一咏,明月窥禅关。yī shāng fù yī yǒng,míng yuè kuī chán guān。

读东坡和渊明贫士诗寄诸子侄云重九俯迩樽俎萧然今余亦有此叹因次其韵将录寄梁溪诸弟以发数千里一笑

李纲

自我去廊庙,远举如飞蓬。zì wǒ qù láng miào,yuǎn jǔ rú fēi péng。
徇道敢怀禄,谋身殊未工。xùn dào gǎn huái lù,móu shēn shū wèi gōng。
空馀耿耿心,不惭楚两龚。kōng yú gěng gěng xīn,bù cán chǔ liǎng gōng。
幸然诸季贤,意气与我同。xìng rán zhū jì xián,yì qì yǔ wǒ tóng。
何当恩听归,兵息道路通。hé dāng ēn tīng guī,bīng xī dào lù tōng。
却寻惠山路,杖策得相从。què xún huì shān lù,zhàng cè dé xiāng cóng。

读东坡和渊明贫士诗寄诸子侄云重九俯迩樽俎萧然今余亦有此叹因次其韵将录寄梁溪诸弟以发数千里一笑

李纲

我家梁溪上,梦堕江湖州。wǒ jiā liáng xī shàng,mèng duò jiāng hú zhōu。
块处无与语,谁复为朋俦。kuài chù wú yǔ yǔ,shuí fù wèi péng chóu。
远怀作重阳,置酒临清流。yuǎn huái zuò zhòng yáng,zhì jiǔ lín qīng liú。
插花独我少,感物增离忧。chā huā dú wǒ shǎo,gǎn wù zēng lí yōu。
我亦事杯杓,阿宗相献酬。wǒ yì shì bēi biāo,ā zōng xiāng xiàn chóu。
欲寄一枝菊,川途方阻修。yù jì yī zhī jú,chuān tú fāng zǔ xiū。

次韵渊明九日闲居

李纲

天地一逆旅,于焉寓此生。tiān dì yī nì lǚ,yú yān yù cǐ shēng。
群阴惨将暮,共爱九日名。qún yīn cǎn jiāng mù,gòng ài jiǔ rì míng。
气清霜露肃,天朗山川明。qì qīng shuāng lù sù,tiān lǎng shān chuān míng。
月户蔼夜色,风林飒秋声。yuè hù ǎi yè sè,fēng lín sà qiū shēng。
东篱菊有华,可以延我龄。dōng lí jú yǒu huá,kě yǐ yán wǒ líng。
采采金琐碎,泛此玉觞倾。cǎi cǎi jīn suǒ suì,fàn cǐ yù shāng qīng。
一醉遗万物,况复轩裳荣。yī zuì yí wàn wù,kuàng fù xuān shang róng。
渊明骨已朽,千载同兹情。yuān míng gǔ yǐ xiǔ,qiān zài tóng zī qíng。
时危丹砂远,岁晏将何成。shí wēi dān shā yuǎn,suì yàn jiāng hé chéng。