古诗词

次韵顾子美提举许雪中见过之作

李纲

残腊苦寒情味恶,万里风云欣雪作。cán là kǔ hán qíng wèi è,wàn lǐ fēng yún xīn xuě zuò。
夜积端愁坤轴倾,晓望却惊天界扩。yè jī duān chóu kūn zhóu qīng,xiǎo wàng què jīng tiān jiè kuò。
玉龙鳞甲卧群山,水海波澜凝巨壑。yù lóng lín jiǎ wò qún shān,shuǐ hǎi bō lán níng jù hè。
谢家儿女自多才,笑咏飞花度罗幕。xiè jiā ér nǚ zì duō cái,xiào yǒng fēi huā dù luó mù。
金炉未觉兽炭温,锦帐犹讶貂裘薄。jīn lú wèi jué shòu tàn wēn,jǐn zhàng yóu yà diāo qiú báo。
书生饥甚况复寒,坐听朱弦折临狱。shū shēng jī shén kuàng fù hán,zuò tīng zhū xián zhé lín yù。
松孤竹老念山林,甲冷戈寒悯沙漠。sōng gū zhú lǎo niàn shān lín,jiǎ lěng gē hán mǐn shā mò。
岂思龙尾贺千官,且叠琴心舞双鹤。qǐ sī lóng wěi hè qiān guān,qiě dié qín xīn wǔ shuāng hè。
瑶林玉树粲回环,勿谓轩庭全冷落。yáo lín yù shù càn huí huán,wù wèi xuān tíng quán lěng luò。
拥门但作袁安卧,命驾谁思子猷乐。yōng mén dàn zuò yuán ān wò,mìng jià shuí sī zi yóu lè。
溪山如画真自知,金玉满堂端不博。xī shān rú huà zhēn zì zhī,jīn yù mǎn táng duān bù bó。
烦公携具款我门,注目遥空登晚阁。fán gōng xié jù kuǎn wǒ mén,zhù mù yáo kōng dēng wǎn gé。
冻吟犹作号寒声,此病欲医那有药。dòng yín yóu zuò hào hán shēng,cǐ bìng yù yī nà yǒu yào。
公家故自富香醪,我亦安能辞巨杓。gōng jiā gù zì fù xiāng láo,wǒ yì ān néng cí jù biāo。
醉看万事雪销凝,妙观圆成不须学。zuì kàn wàn shì xuě xiāo níng,miào guān yuán chéng bù xū xué。
李纲

李纲

李纲(1083年-1140年2月5日),北宋末、南宋初抗金名臣,民族英雄。字伯纪,号梁溪先生,祖籍福建邵武,祖父一代迁居江苏无锡。李纲能诗文,写有不少爱国篇章。亦能词,其咏史之作,形象鲜明生动,风格沉雄劲健。著有《梁溪先生文集》、《靖康传信录》、《梁溪词》。 李纲的作品>>

猜您喜欢

六言颂六首赠安国觉老

李纲

本来滴水滴冻,岂碍彻风彻颠。běn lái dī shuǐ dī dòng,qǐ ài chè fēng chè diān。
欲问东西祖意,莫嫌吃饭参禅。yù wèn dōng xī zǔ yì,mò xián chī fàn cān chán。

六言颂六首赠安国觉老

李纲

不用读书读史,自能说西说东。bù yòng dú shū dú shǐ,zì néng shuō xī shuō dōng。
若人欲了此法,一源通处皆通。ruò rén yù le cǐ fǎ,yī yuán tōng chù jiē tōng。

六言颂六首赠安国觉老

李纲

信口长吟短咏,落笔春蚓秋蛇。xìn kǒu zhǎng yín duǎn yǒng,luò bǐ chūn yǐn qiū shé。
万法无心契合,丝毫拟议即差。wàn fǎ wú xīn qì hé,sī háo nǐ yì jí chà。

六言颂六首赠安国觉老

李纲

莫问是魔是佛,休言学道学禅。mò wèn shì mó shì fú,xiū yán xué dào xué chán。
若能不作圣解,便是人间散仙。ruò néng bù zuò shèng jiě,biàn shì rén jiān sàn xiān。
1504«9596979899100101