古诗词

次韵季弟善权阻雪古风

李纲

岁晏江南三尺雪,奕奕瀌瀌遂连月。suì yàn jiāng nán sān chǐ xuě,yì yì biāo biāo suì lián yuè。
意浓岂是天纲疏,势重便疑坤轴折。yì nóng qǐ shì tiān gāng shū,shì zhòng biàn yí kūn zhóu zhé。
溪行小艇碎琼瑶,自胜缟带随车辙。xī xíng xiǎo tǐng suì qióng yáo,zì shèng gǎo dài suí chē zhé。
暝投兰若寄僧房,更觉千岩鸟飞绝。míng tóu lán ruò jì sēng fáng,gèng jué qiān yán niǎo fēi jué。
忆昔宣和全盛年,嘉瑞应期来自天。yì xī xuān hé quán shèng nián,jiā ruì yīng qī lái zì tiān。
千官朝贺未央里,仰视龙尾垂蜿蜒。qiān guān cháo hè wèi yāng lǐ,yǎng shì lóng wěi chuí wān yán。
珠树莹煌青琐闼,玉花浮动苍龙阙。zhū shù yíng huáng qīng suǒ tà,yù huā fú dòng cāng lóng quē。
但将歌舞赏清妍,肯信山河会分裂。dàn jiāng gē wǔ shǎng qīng yán,kěn xìn shān hé huì fēn liè。
自从国步多艰难,胡骑长驱窥汉关。zì cóng guó bù duō jiān nán,hú qí zhǎng qū kuī hàn guān。
阴风惨淡随杀气,见雪翻使摧心颜。yīn fēng cǎn dàn suí shā qì,jiàn xuě fān shǐ cuī xīn yán。
古来治理初无别,中国浸强胡浸灭。gǔ lái zhì lǐ chū wú bié,zhōng guó jìn qiáng hú jìn miè。
坐令和气变阳春,肉食于今未宜忽。zuò lìng hé qì biàn yáng chūn,ròu shí yú jīn wèi yí hū。
迂愚放逐恩已宽,敢惮道远貂裘寒。yū yú fàng zhú ēn yǐ kuān,gǎn dàn dào yuǎn diāo qiú hán。
空馀炯炯寸心赤,中夜不寐忧千端。kōng yú jiǒng jiǒng cùn xīn chì,zhōng yè bù mèi yōu qiān duān。
素发飘萧头已满,百年光景行将半。sù fā piāo xiāo tóu yǐ mǎn,bǎi nián guāng jǐng xíng jiāng bàn。
未知梦幻此生中,几回看雪光凌乱。wèi zhī mèng huàn cǐ shēng zhōng,jǐ huí kàn xuě guāng líng luàn。
会当扫动豺狼穴,国耻乘时须一雪。huì dāng sǎo dòng chái láng xué,guó chǐ chéng shí xū yī xuě。
酒酣拔剑斫地歌,心胆开张五情热。jiǔ hān bá jiàn zhuó dì gē,xīn dǎn kāi zhāng wǔ qíng rè。
中兴之运我期皇,江汉更洒累臣血。zhōng xīng zhī yùn wǒ qī huáng,jiāng hàn gèng sǎ lèi chén xuè。
李纲

李纲

李纲(1083年-1140年2月5日),北宋末、南宋初抗金名臣,民族英雄。字伯纪,号梁溪先生,祖籍福建邵武,祖父一代迁居江苏无锡。李纲能诗文,写有不少爱国篇章。亦能词,其咏史之作,形象鲜明生动,风格沉雄劲健。著有《梁溪先生文集》、《靖康传信录》、《梁溪词》。 李纲的作品>>

猜您喜欢

平津晚望

李纲

春入沙阳花满林,七峰倒影碧沈沈。chūn rù shā yáng huā mǎn lín,qī fēng dào yǐng bì shěn shěn。
饥鸢掠水盘旋久,戏鸭浮溪演漾深。jī yuān lüè shuǐ pán xuán jiǔ,xì yā fú xī yǎn yàng shēn。
风景只添流落恨,烟光遥锁别离心。fēng jǐng zhǐ tiān liú luò hèn,yān guāng yáo suǒ bié lí xīn。
浙西三月无消息,始信家书抵万金。zhè xī sān yuè wú xiāo xī,shǐ xìn jiā shū dǐ wàn jīn。

余抵沙阳之夕民居延火几爇官局因念以论水得罪复以火惊殊可笑叹戏成此诗

李纲

囊封论水谪天涯,才到沙阳火复随。náng fēng lùn shuǐ zhé tiān yá,cái dào shā yáng huǒ fù suí。
本为玄冥遭放逐,却因回禄更惊疑。běn wèi xuán míng zāo fàng zhú,què yīn huí lù gèng jīng yí。
生辰端是穷申未,学易何曾悟坎离。shēng chén duān shì qióng shēn wèi,xué yì hé céng wù kǎn lí。
烂额焦头那足惜,只愁蓬迹久飘移。làn é jiāo tóu nà zú xī,zhǐ chóu péng jì jiǔ piāo yí。

除夜

李纲

年来三百六十日,忽忽过尽唯今宵。nián lái sān bǎi liù shí rì,hū hū guò jǐn wéi jīn xiāo。
天涯远谪罪未解,家问久缺心无聊。tiān yá yuǎn zhé zuì wèi jiě,jiā wèn jiǔ quē xīn wú liáo。
强倾浊酒慰愁独,坐对寒灯尤寂寥。qiáng qīng zhuó jiǔ wèi chóu dú,zuò duì hán dēng yóu jì liáo。
钟鸣漏尽不成寐,世事又属明年朝。zhōng míng lòu jǐn bù chéng mèi,shì shì yòu shǔ míng nián cháo。

立春日

李纲

春风吹到海南边,气候浑如二月天。chūn fēng chuī dào hǎi nán biān,qì hòu hún rú èr yuè tiān。
幡胜戴来聊应节,鼓箫鸣处已祈田。fān shèng dài lái liáo yīng jié,gǔ xiāo míng chù yǐ qí tián。
花梢柳眼争明媚,溪色山光愈翠鲜。huā shāo liǔ yǎn zhēng míng mèi,xī sè shān guāng yù cuì xiān。
生菜春盘谁与送,玉人纤手自婵娟。shēng cài chūn pán shuí yǔ sòng,yù rén xiān shǒu zì chán juān。

春昼书怀

李纲

春院沈沈昼掩关,坐看云起面前山。chūn yuàn shěn shěn zhòu yǎn guān,zuò kàn yún qǐ miàn qián shān。
静中图史尤多味,身外功名已厚颜。jìng zhōng tú shǐ yóu duō wèi,shēn wài gōng míng yǐ hòu yán。
匣砚细磨鸲鹆眼,茶瓯深泛鹧鸪斑。xiá yàn xì mó qú yù yǎn,chá ōu shēn fàn zhè gū bān。
簿书粗了无馀事,更有何人似我闲。bù shū cū le wú yú shì,gèng yǒu hé rén shì wǒ xián。

春雪

李纲

怪底春来暖太深,忽惊雪片堕层阴。guài dǐ chūn lái nuǎn tài shēn,hū jīng xuě piàn duò céng yīn。
廉纤带雨初犹薄,散漫随风遽不禁。lián xiān dài yǔ chū yóu báo,sàn màn suí fēng jù bù jìn。
光炫峰峦皆玉色,寒侵花木欲灰心。guāng xuàn fēng luán jiē yù sè,hán qīn huā mù yù huī xīn。
沙阳逐客家何在,拥鼻凄凉但越吟。shā yáng zhú kè jiā hé zài,yōng bí qī liáng dàn yuè yín。

春雪

李纲

东君也解惜芳容,故把冰花密密封。dōng jūn yě jiě xī fāng róng,gù bǎ bīng huā mì mì fēng。
索索响寒窗外竹,亭亭戴白岭头松。suǒ suǒ xiǎng hán chuāng wài zhú,tíng tíng dài bái lǐng tóu sōng。
只惊满眼飘风絮,不觉濒溪卧玉龙。zhǐ jīng mǎn yǎn piāo fēng xù,bù jué bīn xī wò yù lóng。
身在天涯归未得,浇愁直欲倒千钟。shēn zài tiān yá guī wèi dé,jiāo chóu zhí yù dào qiān zhōng。

雪霁

李纲

梦残钟鼓报新晴,虚幌遥看晓日升。mèng cán zhōng gǔ bào xīn qíng,xū huǎng yáo kàn xiǎo rì shēng。
云外崔嵬犹负雪,石间清浅欲销冰。yún wài cuī wéi yóu fù xuě,shí jiān qīng qiǎn yù xiāo bīng。
春归花草蜂寻侣,巢寄檐楹燕语朋。chūn guī huā cǎo fēng xún lǚ,cháo jì yán yíng yàn yǔ péng。
貂敝不禁寒料峭,客愁惟藉酒凭陵。diāo bì bù jìn hán liào qiào,kè chóu wéi jí jiǔ píng líng。

次韵陆敦礼留题皇华驿二首

李纲

貂裘端恐敝缁尘,勇向明时乞得身。diāo qiú duān kǒng bì zī chén,yǒng xiàng míng shí qǐ dé shēn。
却拥紫荷来握节,遥知白鹿已随轮。què yōng zǐ hé lái wò jié,yáo zhī bái lù yǐ suí lún。
棣华辉映蕃宣地,篇什流传放逐人。dì huá huī yìng fān xuān dì,piān shén liú chuán fàng zhú rén。
只恐晋江难久驻,为将直道福生民。zhǐ kǒng jìn jiāng nán jiǔ zhù,wèi jiāng zhí dào fú shēng mín。

次韵陆敦礼留题皇华驿二首

李纲

宫漏初残唱晓鸡,周庐同守禁城扉。gōng lòu chū cán chàng xiǎo jī,zhōu lú tóng shǒu jìn chéng fēi。
龙墀密簉鹓鸾羽,玉殿先瞻日月衣。lóng chí mì zào yuān luán yǔ,yù diàn xiān zhān rì yuè yī。
青琐笑谈情已厚,皂囊章奏意何稀。qīng suǒ xiào tán qíng yǐ hòu,zào náng zhāng zòu yì hé xī。
拥旄昼绣方如意,也念飘零未得归。yōng máo zhòu xiù fāng rú yì,yě niàn piāo líng wèi dé guī。

次韵招志宏见过

李纲

旰起禅房只杜门,忽思嘉客共论文。gàn qǐ chán fáng zhǐ dù mén,hū sī jiā kè gòng lùn wén。
连山雾雨密难解,隐耳雷霆惊乍闻。lián shān wù yǔ mì nán jiě,yǐn ěr léi tíng jīng zhà wén。
我向图书端作蠹,子今胸抱欲吞云。wǒ xiàng tú shū duān zuò dù,zi jīn xiōng bào yù tūn yún。
春堂谈笑能相就,为把沈烟细细焚。chūn táng tán xiào néng xiāng jiù,wèi bǎ shěn yān xì xì fén。

清明日

李纲

忆昔叨尘寓帝京,春光淡荡值清明。yì xī dāo chén yù dì jīng,chūn guāng dàn dàng zhí qīng míng。
赐来新火传红蜡,煮就香糜和白饧。cì lái xīn huǒ chuán hóng là,zhǔ jiù xiāng mí hé bái táng。
游女踏青寻苑草,戏童引线送风筝。yóu nǚ tà qīng xún yuàn cǎo,xì tóng yǐn xiàn sòng fēng zhēng。
沙阳寂寞都无此,卧看山云听水声。shā yáng jì mò dōu wú cǐ,wò kàn shān yún tīng shuǐ shēng。

上巳日

李纲

暮春祓禊集簪裾,锡燕昆明咏乐胥。mù chūn fú xì jí zān jū,xī yàn kūn míng yǒng lè xū。
宝马骁腾随鼓吹,彩舟曼衍戏龙鱼。bǎo mǎ xiāo téng suí gǔ chuī,cǎi zhōu màn yǎn xì lóng yú。
闽山放逐家何在,帝里风光乐自如。mǐn shān fàng zhú jiā hé zài,dì lǐ fēng guāng lè zì rú。
嘉节只添迁客恨,宽恩何日赋归欤。jiā jié zhǐ tiān qiān kè hèn,kuān ēn hé rì fù guī yú。

春暮平津晚望

李纲

风回雨霁已春残,景色苍茫杳霭间。fēng huí yǔ jì yǐ chūn cán,jǐng sè cāng máng yǎo ǎi jiān。
芳草渡头看绿树,白云飞处见青山。fāng cǎo dù tóu kàn lǜ shù,bái yún fēi chù jiàn qīng shān。
莺啼燕语愁肠断,亲老家遥泪点斑。yīng tí yàn yǔ chóu cháng duàn,qīn lǎo jiā yáo lèi diǎn bān。
却笑腐儒何所用,征商偷得半时闲。què xiào fǔ rú hé suǒ yòng,zhēng shāng tōu dé bàn shí xián。

寄诸弟

李纲

自取飘零不复云,索居终日念离群。zì qǔ piāo líng bù fù yún,suǒ jū zhōng rì niàn lí qún。
送书未见来黄耳,陟岵惟知望白云。sòng shū wèi jiàn lái huáng ěr,zhì hù wéi zhī wàng bái yún。
素发偏亲乌鸟急,青春诸季棣华分。sù fā piān qīn wū niǎo jí,qīng chūn zhū jì dì huá fēn。
天涯只有思家切,须使音声不辍闻。tiān yá zhǐ yǒu sī jiā qiè,xū shǐ yīn shēng bù chuò wén。