古诗词

五哀诗汉梁王太傅贾谊

李纲

贾生公辅器,弱冠游汉廷。jiǎ shēng gōng fǔ qì,ruò guān yóu hàn tíng。
高论帝王略,妙极理乱情。gāo lùn dì wáng lüè,miào jí lǐ luàn qíng。
出意对诏令,惊倒诸老生。chū yì duì zhào lìng,jīng dào zhū lǎo shēng。
从容画筹策,籍籍飞英声。cóng róng huà chóu cè,jí jí fēi yīng shēng。
是时汉初定,颇杂秦霸称。shì shí hàn chū dìng,pǒ zá qín bà chēng。
力还治古制,物物与正名。lì hái zhì gǔ zhì,wù wù yǔ zhèng míng。
改朔易服色,庶几礼乐兴。gǎi shuò yì fú sè,shù jǐ lǐ lè xīng。
仪章悉草具,舆议当公卿。yí zhāng xī cǎo jù,yú yì dāng gōng qīng。
岂知绛灌徒,谮毁如建瓴。qǐ zhī jiàng guàn tú,zèn huǐ rú jiàn líng。
天子疏不用,谪去长沙城。tiān zi shū bù yòng,zhé qù zhǎng shā chéng。
翩然渡湘水,投书吊屈平。piān rán dù xiāng shuǐ,tóu shū diào qū píng。
弃鼎宝康瓠,铅刀钝青萍。qì dǐng bǎo kāng hù,qiān dāo dùn qīng píng。
微言岂悼屈,聊复以自评。wēi yán qǐ dào qū,liáo fù yǐ zì píng。
长沙地卑湿,安得寿且宁。zhǎng shā dì bēi shī,ān dé shòu qiě níng。
及观鵩鸟赋,颇觉生死轻。jí guān fú niǎo fù,pǒ jué shēng sǐ qīng。
晚奉宣室对,夜半前席听。wǎn fèng xuān shì duì,yè bàn qián xí tīng。
文帝岂易遇,所言略施行。wén dì qǐ yì yù,suǒ yán lüè shī xíng。
虽不位卿相,儒者良已荣。suī bù wèi qīng xiāng,rú zhě liáng yǐ róng。
梁王坠马死,泣涕亦伤生。liáng wáng zhuì mǎ sǐ,qì tì yì shāng shēng。
受任乃如此,孤忠本精诚。shòu rèn nǎi rú cǐ,gū zhōng běn jīng chéng。
奈何君臣义,浇薄返不明。nài hé jūn chén yì,jiāo báo fǎn bù míng。
缅怀古人心,使我气拂膺。miǎn huái gǔ rén xīn,shǐ wǒ qì fú yīng。
李纲

李纲

李纲(1083年-1140年2月5日),北宋末、南宋初抗金名臣,民族英雄。字伯纪,号梁溪先生,祖籍福建邵武,祖父一代迁居江苏无锡。李纲能诗文,写有不少爱国篇章。亦能词,其咏史之作,形象鲜明生动,风格沉雄劲健。著有《梁溪先生文集》、《靖康传信录》、《梁溪词》。 李纲的作品>>

猜您喜欢

惜花

李纲

瓶水养花花已老,零落春风寒不扫。píng shuǐ yǎng huā huā yǐ lǎo,líng luò chūn fēng hán bù sǎo。
从教几案积残红,尚有馀香慰衰槁。cóng jiào jǐ àn jī cán hóng,shàng yǒu yú xiāng wèi shuāi gǎo。

食笋蕨

李纲

太官饱食厌膻腥,却喜沙阳有竹萌。tài guān bǎo shí yàn shān xīng,què xǐ shā yáng yǒu zhú méng。
山蕨迩来尤脆美,一杯聊试煮坡羹。shān jué ěr lái yóu cuì měi,yī bēi liáo shì zhǔ pō gēng。

学草书

李纲

平生行事见真书,草圣空惭点画疏。píng shēng xíng shì jiàn zhēn shū,cǎo shèng kōng cán diǎn huà shū。
今日试临寒食帖,却疑羲献不难如。jīn rì shì lín hán shí tiē,què yí xī xiàn bù nán rú。

溪涨

李纲

中宵骤雨驾惊雷,逗晓盘涡毂浪来。zhōng xiāo zhòu yǔ jià jīng léi,dòu xiǎo pán wō gǔ làng lái。
端恐溪神似河伯,望洋向若始知咍。duān kǒng xī shén shì hé bó,wàng yáng xiàng ruò shǐ zhī hāi。

溪涨

李纲

雨过浑流涨晓溪,茫茫烟水拍春堤。yǔ guò hún liú zhǎng xiǎo xī,máng máng yān shuǐ pāi chūn dī。
凄凉柱史凭虚阁,犹忆都城水自西。qī liáng zhù shǐ píng xū gé,yóu yì dōu chéng shuǐ zì xī。

夜坐三绝句

李纲

春夜沈沈气倍清,残编读彻忽三更。chūn yè shěn shěn qì bèi qīng,cán biān dú chè hū sān gèng。
金釭挑尽空搔首,又听檐间雨滴声。jīn gāng tiāo jǐn kōng sāo shǒu,yòu tīng yán jiān yǔ dī shēng。

夜坐三绝句

李纲

平生最喜夜看书,人静心闲乐有馀。píng shēng zuì xǐ yè kàn shū,rén jìng xīn xián lè yǒu yú。
识尽古人兴废事,何如一枕梦华胥。shí jǐn gǔ rén xīng fèi shì,hé rú yī zhěn mèng huá xū。

夜坐三绝句

李纲

中宵风雨透窗纱,独坐无聊却念家。zhōng xiāo fēng yǔ tòu chuāng shā,dú zuò wú liáo què niàn jiā。
三月浙江无信息,寒灯何事结成花。sān yuè zhè jiāng wú xìn xī,hán dēng hé shì jié chéng huā。

次韵罗丈留宝峰长老之作

李纲

至行孤高金不坚,犀颅鹤骨自巉然。zhì xíng gū gāo jīn bù jiān,xī lú hè gǔ zì chán rán。
宝峰即是如如体,何用归休更觅禅。bǎo fēng jí shì rú rú tǐ,hé yòng guī xiū gèng mì chán。

移花

李纲

幽人怜我葺幽轩,为植名花满槛前。yōu rén lián wǒ qì yōu xuān,wèi zhí míng huā mǎn kǎn qián。
须信人穷天未厌,炎晖变作养花天。xū xìn rén qióng tiān wèi yàn,yán huī biàn zuò yǎng huā tiān。

夜坐观书

李纲

铜漏丁丁杂雨声,夜凉兀坐已三更。tóng lòu dīng dīng zá yǔ shēng,yè liáng wù zuò yǐ sān gèng。
十年奔走成何事,依旧韦编对短檠。shí nián bēn zǒu chéng hé shì,yī jiù wéi biān duì duǎn qíng。

足成梦中

李纲

本来佛法无多子,正觉菩提弹指超。běn lái fú fǎ wú duō zi,zhèng jué pú tí dàn zhǐ chāo。
谁信曹溪一滴水,流归法海作全潮。shuí xìn cáo xī yī dī shuǐ,liú guī fǎ hǎi zuò quán cháo。

偶题二首其二

李纲

退之呵佛乃知佛,王莽崇儒岂信儒。tuì zhī hē fú nǎi zhī fú,wáng mǎng chóng rú qǐ xìn rú。
救弊自须烦诋毁,即真安用假诗书。jiù bì zì xū fán dǐ huǐ,jí zhēn ān yòng jiǎ shī shū。

绝句

李纲

断云飞雨过溪来,檐溜萧萧泻暮阶。duàn yún fēi yǔ guò xī lái,yán liū xiāo xiāo xiè mù jiē。
一饷清凉驱热恼,可怜襟抱向谁开。yī xiǎng qīng liáng qū rè nǎo,kě lián jīn bào xiàng shuí kāi。

夜坐闻笛

李纲

栉栉银云点太清,一天风露月华明。zhì zhì yín yún diǎn tài qīng,yī tiān fēng lù yuè huá míng。
数声何处吹横笛,引起离家去国情。shù shēng hé chù chuī héng dí,yǐn qǐ lí jiā qù guó qíng。