古诗词

五哀诗汉处士祢衡

李纲

祢生抱逸韵,乃是古之狂。mí shēng bào yì yùn,nǎi shì gǔ zhī kuáng。
负才颇傲物,齿少气方刚。fù cái pǒ ào wù,chǐ shǎo qì fāng gāng。
怀刺游许下,漫灭竟摧藏。huái cì yóu xǔ xià,màn miè jìng cuī cáng。
肯从屠沽儿,借面与吊丧。kěn cóng tú gū ér,jiè miàn yǔ diào sàng。
伟哉孔文举,国宝借路傍。wěi zāi kǒng wén jǔ,guó bǎo jiè lù bàng。
上书荐一鹗,欲使观翱翔。shàng shū jiàn yī è,yù shǐ guān áo xiáng。
振翼云汉间,永垂虹蜺光。zhèn yì yún hàn jiān,yǒng chuí hóng ní guāng。
飞兔与腰袅,灭没不可望。fēi tù yǔ yāo niǎo,miè méi bù kě wàng。
观其慰辞荐,器识岂易量。guān qí wèi cí jiàn,qì shí qǐ yì liàng。
平生轻魏祖,纵口成否臧。píng shēng qīng wèi zǔ,zòng kǒu chéng fǒu zāng。
召令为鼓吏,阅试当改装。zhào lìng wèi gǔ lì,yuè shì dāng gǎi zhuāng。
蹀?初散步,掺挝作渔阳。dié dié chū sàn bù,càn wō zuò yú yáng。
声节既悲壮,容态随低昂。shēng jié jì bēi zhuàng,róng tài suí dī áng。
岑牟与单绞,裸袒易故裳。cén móu yǔ dān jiǎo,luǒ tǎn yì gù shang。
却来坐军门,画地声琅琅。què lái zuò jūn mén,huà dì shēng láng láng。
曹瞒黠如鬼,嗜杀犹虎狼。cáo mán xiá rú guǐ,shì shā yóu hǔ láng。
缩手不敢动,送与刘及黄。suō shǒu bù gǎn dòng,sòng yǔ liú jí huáng。
娱宾赋鹦鹉,节奏陵笙簧。yú bīn fù yīng wǔ,jié zòu líng shēng huáng。
援笔不加点,粲然已成章。yuán bǐ bù jiā diǎn,càn rán yǐ chéng zhāng。
高才竟为累,兰麝空馀香。gāo cái jìng wèi lèi,lán shè kōng yú xiāng。
至今鹦鹉洲,葭苇秋苍苍。zhì jīn yīng wǔ zhōu,jiā wěi qiū cāng cāng。
丑哉杀士名,千古不可忘。chǒu zāi shā shì míng,qiān gǔ bù kě wàng。
李纲

李纲

李纲(1083年-1140年2月5日),北宋末、南宋初抗金名臣,民族英雄。字伯纪,号梁溪先生,祖籍福建邵武,祖父一代迁居江苏无锡。李纲能诗文,写有不少爱国篇章。亦能词,其咏史之作,形象鲜明生动,风格沉雄劲健。著有《梁溪先生文集》、《靖康传信录》、《梁溪词》。 李纲的作品>>

猜您喜欢

画草虫八物蝇

李纲

情态真可憎,画成因误墨。qíng tài zhēn kě zēng,huà chéng yīn wù mò。
薨薨乱鸡鸣,惨惨变白黑。hōng hōng luàn jī míng,cǎn cǎn biàn bái hēi。

画草虫八物蜂

李纲

杪忽腰如壶,联绵窠若屋。miǎo hū yāo rú hú,lián mián kē ruò wū。
毋轻怀袖间,防此虿尾毒。wú qīng huái xiù jiān,fáng cǐ chài wěi dú。

画草虫八物蝶

李纲

粉翅摇春晖,翩翾自来往。fěn chì yáo chūn huī,piān xuān zì lái wǎng。
勿贪花草香,触此饥蛛网。wù tān huā cǎo xiāng,chù cǐ jī zhū wǎng。

画草虫八物螳螂

李纲

飘飘绿衣郎,怒臂欲当辙。piāo piāo lǜ yī láng,nù bì yù dāng zhé。
君王求勇士,嘉尔能仗节。jūn wáng qiú yǒng shì,jiā ěr néng zhàng jié。

画草虫八物蜻蜓

李纲

双睛碧珠莹,四翅青罗薄。shuāng jīng bì zhū yíng,sì chì qīng luó báo。
但知逐飞蚊,不复顾黄雀。dàn zhī zhú fēi wén,bù fù gù huáng què。

画草虫八物蟪蛅

李纲

戚戚鸣岁暮,不知有春秋。qī qī míng suì mù,bù zhī yǒu chūn qiū。
肯信鲲与鹏,同作逍遥游。kěn xìn kūn yǔ péng,tóng zuò xiāo yáo yóu。

画草虫八物络纬

李纲

露下草根冷,戛然长悲鸣。lù xià cǎo gēn lěng,jiá rán zhǎng bēi míng。
谁知两股间,能作无穷声。shuí zhī liǎng gǔ jiān,néng zuò wú qióng shēng。

归次海康登平仙亭次莱公韵

李纲

碧海瞰危亭,波光混大清。bì hǎi kàn wēi tíng,bō guāng hùn dà qīng。
旷怀知乐此,夷险本来平。kuàng huái zhī lè cǐ,yí xiǎn běn lái píng。

宿道傍僧舍次蒋颖叔壁间韵

李纲

竟日碧山中,清宵憩宝宫。jìng rì bì shān zhōng,qīng xiāo qì bǎo gōng。
客愁无那处,一叶已秋风。kè chóu wú nà chù,yī yè yǐ qiū fēng。

子房

李纲

汉楚存亡谈笑中,子房初不有其功。hàn chǔ cún wáng tán xiào zhōng,zi fáng chū bù yǒu qí gōng。
闭门辟谷思轻举,肯叹淮阴犬与弓。bì mén pì gǔ sī qīng jǔ,kěn tàn huái yīn quǎn yǔ gōng。

读楚元王传

李纲

设醴当年为穆生,偶忘微礼便辞荣。shè lǐ dāng nián wèi mù shēng,ǒu wàng wēi lǐ biàn cí róng。
固知申白无先见,衣赭髡钳始自惊。gù zhī shēn bái wú xiān jiàn,yī zhě kūn qián shǐ zì jīng。

严陵滩下作二首其二

李纲

帝座高悬汉客星,樵渔今亦想英声。dì zuò gāo xuán hàn kè xīng,qiáo yú jīn yì xiǎng yīng shēng。
钓台直下三千尺,谁谓先生只钓名。diào tái zhí xià sān qiān chǐ,shuí wèi xiān shēng zhǐ diào míng。

绝句

李纲

殷侯左降惟书字,陆相南迁不著书。yīn hóu zuǒ jiàng wéi shū zì,lù xiāng nán qiān bù zhù shū。
今我新诗三百首,坐令二子觉区区。jīn wǒ xīn shī sān bǎi shǒu,zuò lìng èr zi jué qū qū。

偶题

李纲

日照溪光碧起鳞,溪头雁鹜自成群。rì zhào xī guāng bì qǐ lín,xī tóu yàn wù zì chéng qún。
可怜独鹤归何处,万里相随一片云。kě lián dú hè guī hé chù,wàn lǐ xiāng suí yī piàn yún。

趋真亭

李纲

烟霞深处一亭闲,石磴萦纡紫翠间。yān xiá shēn chù yī tíng xián,shí dèng yíng yū zǐ cuì jiān。
但觉峰峦劳顾揖,不知身到武夷山。dàn jué fēng luán láo gù yī,bù zhī shēn dào wǔ yí shān。