古诗词

著迂论有感

李纲

长笑梁溪翁,平生有馀拙。zhǎng xiào liáng xī wēng,píng shēng yǒu yú zhuō。
于今欲行古,无乃亦痴绝。yú jīn yù xíng gǔ,wú nǎi yì chī jué。
施之廊庙间,放步足已跌。shī zhī láng miào jiān,fàng bù zú yǐ diē。
下帷更潜思,又复广陈说。xià wéi gèng qián sī,yòu fù guǎng chén shuō。
从来坐言语,得谤今未歇。cóng lái zuò yán yǔ,dé bàng jīn wèi xiē。
曾不少创惩,譊譊祇强聒。céng bù shǎo chuàng chéng,náo náo qí qiáng guā。
惟堪覆酱瓿,讵足议往辙。wéi kān fù jiàng bù,jù zú yì wǎng zhé。
掉头谓不然,此理君未察。diào tóu wèi bù rán,cǐ lǐ jūn wèi chá。
立言与行事,垂世初不别。lì yán yǔ xíng shì,chuí shì chū bù bié。
身穷言乃彰,贻范有前哲。shēn qióng yán nǎi zhāng,yí fàn yǒu qián zhé。
周文拘羑里,易象乃成列。zhōu wén jū yǒu lǐ,yì xiàng nǎi chéng liè。
仲尼道不行,褒贬代赏罚。zhòng ní dào bù xíng,bāo biǎn dài shǎng fá。
屈原困椒兰,泽畔采薇蕨。qū yuán kùn jiāo lán,zé pàn cǎi wēi jué。
离骚体风雅,光可争日月。lí sāo tǐ fēng yǎ,guāng kě zhēng rì yuè。
虞卿罢赵相,梁魏颇屑屑。yú qīng bà zhào xiāng,liáng wèi pǒ xiè xiè。
世亦传春秋,端为穷愁设。shì yì chuán chūn qiū,duān wèi qióng chóu shè。
圣贤垂简编,往往因愤发。shèng xián chuí jiǎn biān,wǎng wǎng yīn fèn fā。
避谤不著书,陆子良已黠。bì bàng bù zhù shū,lù zi liáng yǐ xiá。
区区祸福间,何足议宏达。qū qū huò fú jiān,hé zú yì hóng dá。
泛览古人心,一一可坐阅。fàn lǎn gǔ rén xīn,yī yī kě zuò yuè。
大略观规模,微情析毫发。dà lüè guān guī mó,wēi qíng xī háo fā。
幽光发干将,潜慝戮饕餮。yōu guāng fā gàn jiāng,qián tè lù tāo tiè。
会有知我人,玩味为击节。huì yǒu zhī wǒ rén,wán wèi wèi jī jié。
安知千载后,观乐无季札。ān zhī qiān zài hòu,guān lè wú jì zhá。
岂能继潜夫,粗可仿荀悦。qǐ néng jì qián fū,cū kě fǎng xún yuè。
子云方草玄,解嘲何可缺。zi yún fāng cǎo xuán,jiě cháo hé kě quē。
李纲

李纲

李纲(1083年-1140年2月5日),北宋末、南宋初抗金名臣,民族英雄。字伯纪,号梁溪先生,祖籍福建邵武,祖父一代迁居江苏无锡。李纲能诗文,写有不少爱国篇章。亦能词,其咏史之作,形象鲜明生动,风格沉雄劲健。著有《梁溪先生文集》、《靖康传信录》、《梁溪词》。 李纲的作品>>

猜您喜欢

北归将自英韶趋江表因游清远峡碧落洞谒六祖于曹溪望韶石渡庾岭皆峤南绝景也适江西道梗遵海而归此志不遂赋五绝见意庾岭

李纲

谁言庾岭极荒遐,夹道青松释梵家。shuí yán yǔ lǐng jí huāng xiá,jiā dào qīng sōng shì fàn jiā。
暍暑北归遵海上,无因一为折梅花。yē shǔ běi guī zūn hǎi shàng,wú yīn yī wèi zhé méi huā。

泛舟循惠间山水清绝口号四首

李纲

雨过溪流没旧滩,舟行竟日画图间。yǔ guò xī liú méi jiù tān,zhōu xíng jìng rì huà tú jiān。
重重翠绿相环揖,卧看王维著色山。zhòng zhòng cuì lǜ xiāng huán yī,wò kàn wáng wéi zhù sè shān。

泛舟循惠间山水清绝口号四首

李纲

烟雨霏霏溪上村,白沙翠竹对柴门。yān yǔ fēi fēi xī shàng cūn,bái shā cuì zhú duì chái mén。
江湖战斗波成血,耕凿樵渔如不闻。jiāng hú zhàn dòu bō chéng xuè,gēng záo qiáo yú rú bù wén。

泛舟循惠间山水清绝口号四首

李纲

青山碧水白鸥飞,野岸临流有钓矶。qīng shān bì shuǐ bái ōu fēi,yě àn lín liú yǒu diào jī。
便欲诛茅老沧海,于今江浙可忘归。biàn yù zhū máo lǎo cāng hǎi,yú jīn jiāng zhè kě wàng guī。

泛舟循惠间山水清绝口号四首

李纲

山下清江匹练横,山头红日半轮明。shān xià qīng jiāng pǐ liàn héng,shān tóu hóng rì bàn lún míng。
渔人晚集知多少,静听鸣榔撒网声。yú rén wǎn jí zhī duō shǎo,jìng tīng míng láng sā wǎng shēng。

五月晦寓河源馆舍雨凉新沐偶成一绝

李纲

风雨萧萧作晚凉,山城松桂发天香。fēng yǔ xiāo xiāo zuò wǎn liáng,shān chéng sōng guì fā tiān xiāng。
兰汤沐罢尤清快,一枕江南归梦长。lán tāng mù bà yóu qīng kuài,yī zhěn jiāng nán guī mèng zhǎng。

绝句二首

李纲

深入循梅瘴疠乡,烟云浮动日苍凉。shēn rù xún méi zhàng lì xiāng,yān yún fú dòng rì cāng liáng。
逾年踏遍峤南土,赖有仙翁肘后方。yú nián tà biàn jiào nán tǔ,lài yǒu xiān wēng zhǒu hòu fāng。

绝句二首

李纲

邪气岂能干正气,妄心自不胜真心。xié qì qǐ néng gàn zhèng qì,wàng xīn zì bù shèng zhēn xīn。
治心养气无多术,一点能销瘴毒深。zhì xīn yǎng qì wú duō shù,yī diǎn néng xiāo zhàng dú shēn。

过黄石驿十许里严石间悬瀑潨射声隐然真小三峡也命仆夫剪剔翳荟为行者清心骇目之观戏成两绝

李纲

玉溅珠跳雷雹声,岩端飞瀑蔽林芿。yù jiàn zhū tiào léi báo shēng,yán duān fēi pù bì lín rèng。
呼童取斧开蒙密,一使行人心目清。hū tóng qǔ fǔ kāi méng mì,yī shǐ xíng rén xīn mù qīng。

过黄石驿十许里严石间悬瀑潨射声隐然真小三峡也命仆夫剪剔翳荟为行者清心骇目之观戏成两绝

李纲

终日崎岖山谷间,雨馀林下水潺潺。zhōng rì qí qū shān gǔ jiān,yǔ yú lín xià shuǐ chán chán。
炎方六月不知暑,端为先生从此还。yán fāng liù yuè bù zhī shǔ,duān wèi xiān shēng cóng cǐ hái。

闻蝉

李纲

乔林蔽日沸蝉声,美荫超然风露清。qiáo lín bì rì fèi chán shēng,měi yīn chāo rán fēng lù qīng。
嘒嘒不休聊自乐,岂因人故乃长鸣。huì huì bù xiū liáo zì lè,qǐ yīn rén gù nǎi zhǎng míng。

午暑憩夜明馆道傍清流激湍可爱所乏者茂林修竹耳二首

李纲

火云千丈映溪山,正是人间行路难。huǒ yún qiān zhàng yìng xī shān,zhèng shì rén jiān xíng lù nán。
赖有道傍飞瀑在,喷霜翻雪作清寒。lài yǒu dào bàng fēi pù zài,pēn shuāng fān xuě zuò qīng hán。

午暑憩夜明馆道傍清流激湍可爱所乏者茂林修竹耳二首

李纲

宝气何年夜发明,至今邮舍得佳名。bǎo qì hé nián yè fā míng,zhì jīn yóu shě dé jiā míng。
我来不暇寻光景,但爱锵金漱玉声。wǒ lái bù xiá xún guāng jǐng,dàn ài qiāng jīn shù yù shēng。

客有馈鲜鲫月夜与

李纲

步月溪头放小鲜,银梭掷水势飞翻。bù yuè xī tóu fàng xiǎo xiān,yín suō zhì shuǐ shì fēi fān。
清波真是悠然去,不似洋洋只听言。qīng bō zhēn shì yōu rán qù,bù shì yáng yáng zhǐ tīng yán。

北归次盰江疏山宗瑞

李纲

居士新从海上回,劳烦竹杖与芒鞋。jū shì xīn cóng hǎi shàng huí,láo fán zhú zhàng yǔ máng xié。
故人何用将迎远,明月清风常往来。gù rén hé yòng jiāng yíng yuǎn,míng yuè qīng fēng cháng wǎng lái。