古诗词

夜霁天象明润仰观有感成一百韵时岁在斗荧惑在氐微甚辰镇陵犯于翼轸间夜半斗杓转占帝座未明台星尚拆云

李纲

昊穹运宸极,示人文灿然。hào qióng yùn chén jí,shì rén wén càn rán。
万象森布列,七曜纷回还。wàn xiàng sēn bù liè,qī yào fēn huí hái。
体物具六扰,面朝别三垣。tǐ wù jù liù rǎo,miàn cháo bié sān yuán。
德隆乃循轨,政错因失躔。dé lóng nǎi xún guǐ,zhèng cuò yīn shī chán。
日月有薄蚀,星辰或相挻。rì yuè yǒu báo shí,xīng chén huò xiāng shān。
晕适与佩玦,精祲光属联。yūn shì yǔ pèi jué,jīng jìn guāng shǔ lián。
灾祥本人致,销弭术在焉。zāi xiáng běn rén zhì,xiāo mǐ shù zài yān。
譬犹五藏病,察色推其原。pì yóu wǔ cáng bìng,chá sè tuī qí yuán。
讵有使之者,一气兆所先。jù yǒu shǐ zhī zhě,yī qì zhào suǒ xiān。
应病投药石,厥疾尚可痊。yīng bìng tóu yào shí,jué jí shàng kě quán。
恬不加料理,瞑眩知何缘。tián bù jiā liào lǐ,míng xuàn zhī hé yuán。
愈病当以药,弭灾当以言。yù bìng dāng yǐ yào,mǐ zāi dāng yǐ yán。
苦言逆人耳,龟筴穷根源。kǔ yán nì rén ěr,guī cè qióng gēn yuán。
甘言悦人意,无乃有后艰。gān yán yuè rén yì,wú nǎi yǒu hòu jiān。
虚心行正说,天道咫尺间。xū xīn xíng zhèng shuō,tiān dào zhǐ chǐ jiān。
太戊正厥事,桑谷反为妍。tài wù zhèng jué shì,sāng gǔ fǎn wèi yán。
宋景知爱民,法星退亦遄。sòng jǐng zhī ài mín,fǎ xīng tuì yì chuán。
精诚所感格,应效犹衡权。jīng chéng suǒ gǎn gé,yīng xiào yóu héng quán。
尧舜曰钦若,七政齐玑璿。yáo shùn yuē qīn ruò,qī zhèng qí jī xuán。
周公戒成王,敬德享历年。zhōu gōng jiè chéng wáng,jìng dé xiǎng lì nián。
奈何后世士,导使不畏天。nài hé hòu shì shì,dǎo shǐ bù wèi tiān。
为子傲厥考,获罪安祷旃。wèi zi ào jué kǎo,huò zuì ān dǎo zhān。
论议肇熙丰,猷为终政宣。lùn yì zhào xī fēng,yóu wèi zhōng zhèng xuān。
皇天岂无意,儆戒良拳拳。huáng tiān qǐ wú yì,jǐng jiè liáng quán quán。
长星逾万丈,赤气夜缤纷。zhǎng xīng yú wàn zhàng,chì qì yè bīn fēn。
是为兵革祥,厥异古未闻。shì wèi bīng gé xiáng,jué yì gǔ wèi wén。
台谏既钳舌,太史亦讳论。tái jiàn jì qián shé,tài shǐ yì huì lùn。
事始初破睦,衅成继开燕。shì shǐ chū pò mù,xìn chéng jì kāi yàn。
至今为厉阶,祸难相连延。zhì jīn wèi lì jiē,huò nán xiāng lián yán。
迨于靖康初,储皇御乾坤。dài yú jìng kāng chū,chǔ huáng yù qián kūn。
胡雏遽犯顺,铁骑凌天阍。hú chú jù fàn shùn,tiě qí líng tiān hūn。
虽含恭俭姿,顾乏英伟臣。suī hán gōng jiǎn zī,gù fá yīng wěi chén。
邪正相杂揉,盈庭事纷纭。xié zhèng xiāng zá róu,yíng tíng shì fēn yún。
机会一朝失,安危自兹分。jī huì yī cháo shī,ān wēi zì zī fēn。
愚儒不远虑,贼退已安眠。yú rú bù yuǎn lǜ,zéi tuì yǐ ān mián。
岂无绕朝策,谁著祖生鞭。qǐ wú rào cháo cè,shuí zhù zǔ shēng biān。
彗孛扫紫微,急怒如戈鋋。huì bèi sǎo zǐ wēi,jí nù rú gē chán。
谀臣秘其事,犹欲饰以文。yú chén mì qí shì,yóu yù shì yǐ wén。
逾月始避殿,何以应乎乾。yú yuè shǐ bì diàn,hé yǐ yīng hū qián。
黠虏再称兵,东都满旌旃。xiá lǔ zài chēng bīng,dōng dōu mǎn jīng zhān。
金汤失险固,豺虎肆噬吞。jīn tāng shī xiǎn gù,chái hǔ sì shì tūn。
八骏狩沙漠,神州遂崩奔。bā jùn shòu shā mò,shén zhōu suì bēng bēn。
坐令鸱枭徒,盗据黄屋尊。zuò lìng chī xiāo tú,dào jù huáng wū zūn。
上帝眷明德,中兴属吾君。shàng dì juàn míng dé,zhōng xīng shǔ wú jūn。
建炎继大统,威令赫以新。jiàn yán jì dà tǒng,wēi lìng hè yǐ xīn。
四海望膏泽,攘戎拯斯民。sì hǎi wàng gāo zé,rǎng róng zhěng sī mín。
光明日初出,照烛穷天渊。guāng míng rì chū chū,zhào zhú qióng tiān yuān。
阴云忽蔽塞,寰宇陡蒙昏。yīn yún hū bì sāi,huán yǔ dǒu méng hūn。
迄今四寒暑,天变何其繁。qì jīn sì hán shǔ,tiān biàn hé qí fán。
日中有黑子,翩若燕雀翻。rì zhōng yǒu hēi zi,piān ruò yàn què fān。
赤氛环斗枢,黑祲如突烟。chì fēn huán dòu shū,hēi jìn rú tū yān。
三台日离拆,帝座亦屡迁。sān tái rì lí chāi,dì zuò yì lǚ qiān。
连年盛夏寒,雨霖日联绵。lián nián shèng xià hán,yǔ lín rì lián mián。
昨宵偶晴霁,仰视青霄端。zuó xiāo ǒu qíng jì,yǎng shì qīng xiāo duān。
五纬失躔次,荧惑仅如钱。wǔ wěi shī chán cì,yíng huò jǐn rú qián。
太白扬其辉,入镇光相联。tài bái yáng qí huī,rù zhèn guāng xiāng lián。
灾变不虚发,天心尚周旋。zāi biàn bù xū fā,tiān xīn shàng zhōu xuán。
岌然国势蹙,人谋益回邅。jí rán guó shì cù,rén móu yì huí zhān。
飘腾寇骄横,搏逐逾鹰鹯。piāo téng kòu jiāo héng,bó zhú yú yīng zhān。
前年蹂关陜,杀气摩东川。qián nián róu guān xiá,shā qì mó dōng chuān。
去年破山东,轻骑犯淮壖。qù nián pò shān dōng,qīng qí fàn huái ruán。
今年扰江湖,深寇台与温。jīn nián rǎo jiāng hú,shēn kòu tái yǔ wēn。
东南几藩府,接境遭刘虔。dōng nán jǐ fān fǔ,jiē jìng zāo liú qián。
将帅望风遁,巨贼摩其肩。jiāng shuài wàng fēng dùn,jù zéi mó qí jiān。
屠戮到稚乳,焚烧无尺椽。tú lù dào zhì rǔ,fén shāo wú chǐ chuán。
翠华亦飘荡,泛海御楼船。cuì huá yì piāo dàng,fàn hǎi yù lóu chuán。
士卒颇携贰,谁与守四边。shì zú pǒ xié èr,shuí yǔ shǒu sì biān。
内变不能弭,何以御外患。nèi biàn bù néng mǐ,hé yǐ yù wài huàn。
哀哉烝黎心,戴宋何其坚。āi zāi zhēng lí xīn,dài sòng hé qí jiān。
肝脑涂草野,不忍负国恩。gān nǎo tú cǎo yě,bù rěn fù guó ēn。
乃知祖宗德,渗漉深渊泉。nǎi zhī zǔ zōng dé,shèn lù shēn yuān quán。
如何廊庙谋,略不加矜怜。rú hé láng miào móu,lüè bù jiā jīn lián。
堂堂艺祖业,挥斥极八埏。táng táng yì zǔ yè,huī chì jí bā shān。
谁陈退避策,一一欲弃捐。shuí chén tuì bì cè,yī yī yù qì juān。
儿戏失两河,甘心丧中原。ér xì shī liǎng hé,gān xīn sàng zhōng yuán。
虽为东南行,初不治篱藩。suī wèi dōng nán xíng,chū bù zhì lí fān。
东晋有江左,保守百馀年。dōng jìn yǒu jiāng zuǒ,bǎo shǒu bǎi yú nián。
问谁居腹心,王导与谢安。wèn shuí jū fù xīn,wáng dǎo yǔ xiè ān。
强藩总重兵,控扼摧凶奸。qiáng fān zǒng zhòng bīng,kòng è cuī xiōng jiān。
坐待天下定,此理恐太漫。zuò dài tiān xià dìng,cǐ lǐ kǒng tài màn。
胡不法光武,奋起由空拳。hú bù fǎ guāng wǔ,fèn qǐ yóu kōng quán。
劳身马上治,介冑被沾汗。láo shēn mǎ shàng zhì,jiè zhòu bèi zhān hàn。
履危救民死,国祚乃复传。lǚ wēi jiù mín sǐ,guó zuò nǎi fù chuán。
正如大厦倾,扶持极艰难。zhèng rú dà shà qīng,fú chí jí jiān nán。
一日葺一日,旧业傥可全。yī rì qì yī rì,jiù yè tǎng kě quán。
略不事撑拄,摧压何由完。lüè bù shì chēng zhǔ,cuī yā hé yóu wán。
厥今谁股肱,前辙或未悛。jué jīn shuí gǔ gōng,qián zhé huò wèi quān。
尚容狐鼠辈,寝庙恣穴穿。shàng róng hú shǔ bèi,qǐn miào zì xué chuān。
但为一身谋,真若蚁慕膻。dàn wèi yī shēn móu,zhēn ruò yǐ mù shān。
风雨正凌暴,不顾栋宇颠。fēng yǔ zhèng líng bào,bù gù dòng yǔ diān。
宵人用必危,范子何其贤。xiāo rén yòng bì wēi,fàn zi hé qí xián。
嗟我素愚拙,三朝荷陶甄。jiē wǒ sù yú zhuō,sān cháo hé táo zhēn。
愧无徙薪策,徒有燋头愆。kuì wú xǐ xīn cè,tú yǒu jiāo tóu qiān。
罪大幸不死,归途极洄沿。zuì dà xìng bù sǐ,guī tú jí huí yán。
废食念宗社,伤心痛元元。fèi shí niàn zōng shè,shāng xīn tòng yuán yuán。
不知狂言发,感愤成此篇。bù zhī kuáng yán fā,gǎn fèn chéng cǐ piān。
何当采诗人,为致冕旒前。hé dāng cǎi shī rén,wèi zhì miǎn liú qián。
虽膺斧钺诛,暝目无所冤。suī yīng fǔ yuè zhū,míng mù wú suǒ yuān。
史鳅以尸谏,一语不敢烦。shǐ qiū yǐ shī jiàn,yī yǔ bù gǎn fán。
君臣同修德,庶可回苍圆。jūn chén tóng xiū dé,shù kě huí cāng yuán。
李纲

李纲

李纲(1083年-1140年2月5日),北宋末、南宋初抗金名臣,民族英雄。字伯纪,号梁溪先生,祖籍福建邵武,祖父一代迁居江苏无锡。李纲能诗文,写有不少爱国篇章。亦能词,其咏史之作,形象鲜明生动,风格沉雄劲健。著有《梁溪先生文集》、《靖康传信录》、《梁溪词》。 李纲的作品>>

猜您喜欢

秋暑戏题

李纲

少昊行秋尚炽然,祝融何事苦侵权。shǎo hào xíng qiū shàng chì rán,zhù róng hé shì kǔ qīn quán。
欲呼屏翳来清道,却恨羲和懒著鞭。yù hū píng yì lái qīng dào,què hèn xī hé lǎn zhù biān。
盐米相仍无日了,图书拨置且闲眠。yán mǐ xiāng réng wú rì le,tú shū bō zhì qiě xián mián。
个中自有清凉地,不在中间及两边。gè zhōng zì yǒu qīng liáng dì,bù zài zhōng jiān jí liǎng biān。

秋雨

李纲

飒然风雨作新凉,卧听檐声气韵长。sà rán fēng yǔ zuò xīn liáng,wò tīng yán shēng qì yùn zhǎng。
驱扫炎蒸逐流火,招邀秋月到虚堂。qū sǎo yán zhēng zhú liú huǒ,zhāo yāo qiū yuè dào xū táng。
日边梦断甘飘泊,泽国音稀堕渺茫。rì biān mèng duàn gān piāo pō,zé guó yīn xī duò miǎo máng。
犹喜北窗灯可近,简编为释九回肠。yóu xǐ běi chuāng dēng kě jìn,jiǎn biān wèi shì jiǔ huí cháng。

题寓轩

李纲

秋到寓轩殊不恶,满庭爽气有馀清。qiū dào yù xuān shū bù è,mǎn tíng shuǎng qì yǒu yú qīng。
架松着雨须髯奋,盆沼因风鳞甲生。jià sōng zhe yǔ xū rán fèn,pén zhǎo yīn fēng lín jiǎ shēng。
葵向日光金盏侧,荷翻露颗玉盘倾。kuí xiàng rì guāng jīn zhǎn cè,hé fān lù kē yù pán qīng。
焚香默坐无人会,自觉诸缘次第轻。fén xiāng mò zuò wú rén huì,zì jué zhū yuán cì dì qīng。

九日

李纲

常年九日必题诗,况此飘零海一涯。cháng nián jiǔ rì bì tí shī,kuàng cǐ piāo líng hǎi yī yá。
黄菊未开青蓓蕾,白醪聊吸碧玻瓈。huáng jú wèi kāi qīng bèi lěi,bái láo liáo xī bì bō lí。
登山但极孤云目,整帽还羞短发篦。dēng shān dàn jí gū yún mù,zhěng mào hái xiū duǎn fā bì。
弟妺奉亲倾寿斝,茱萸遍插定吾思。dì mò fèng qīn qīng shòu jiǎ,zhū yú biàn chā dìng wú sī。

次韵杜子美九日蓝田崔氏庄

李纲

远谪须知怀抱宽,节逢九日亦追欢。yuǎn zhé xū zhī huái bào kuān,jié féng jiǔ rì yì zhuī huān。
手挼青蕊看浮盏,蜡剪黄花戏插冠。shǒu ruá qīng ruǐ kàn fú zhǎn,là jiǎn huáng huā xì chā guān。
淅淅斜风飞败叶,萧萧细雨作轻寒。xī xī xié fēng fēi bài yè,xiāo xiāo xì yǔ zuò qīng hán。
天涯只是思亲切,更把家书再四看。tiān yá zhǐ shì sī qīn qiè,gèng bǎ jiā shū zài sì kàn。

九月十四夜月蚀

李纲

碧落遥升白玉盆,云何中夜黯然昏。bì luò yáo shēng bái yù pén,yún hé zhōng yè àn rán hūn。
初疑半被微云掩,浸恐全无巨吻吞。chū yí bàn bèi wēi yún yǎn,jìn kǒng quán wú jù wěn tūn。
惨淡乍看蟾魄出,扶疏更喜桂华存。cǎn dàn zhà kàn chán pò chū,fú shū gèng xǐ guì huá cún。
妖蟆磔死犹馀罪,此外群星尽可原。yāo má zhé sǐ yóu yú zuì,cǐ wài qún xīng jǐn kě yuán。

题李伯时画老子出关图

李纲

请说常无众妙门,当时关尹意何勤。qǐng shuō cháng wú zhòng miào mén,dāng shí guān yǐn yì hé qín。
青牛西去连沙漠,紫气东来见瑞氛。qīng niú xī qù lián shā mò,zǐ qì dōng lái jiàn ruì fēn。
妙法不离三十辐,至言都在五千文。miào fǎ bù lí sān shí fú,zhì yán dōu zài wǔ qiān wén。
世人不解宗慈俭,只欲长生蹑白云。shì rén bù jiě zōng cí jiǎn,zhǐ yù zhǎng shēng niè bái yún。

题入定僧持法师画像

李纲

形若龙蛇千岁蛰,神如日月四时新。xíng ruò lóng shé qiān suì zhé,shén rú rì yuè sì shí xīn。
岂知鸡足山中客,元属莲华社里人。qǐ zhī jī zú shān zhōng kè,yuán shǔ lián huá shè lǐ rén。
岭上祖师提只履,烟中普化露全身。lǐng shàng zǔ shī tí zhǐ lǚ,yān zhōng pǔ huà lù quán shēn。
拘拘守定乾皮袋,毕竟如何始是真。jū jū shǒu dìng qián pí dài,bì jìng rú hé shǐ shì zhēn。

九月十五日夜同陈兴宗邓志宏登凝翠阁观月

李纲

溪阁临虚面势宽,凉天佳月共追欢。xī gé lín xū miàn shì kuān,liáng tiān jiā yuè gòng zhuī huān。
渔舟忽动水光碎,桂魄未高山影寒。yú zhōu hū dòng shuǐ guāng suì,guì pò wèi gāo shān yǐng hán。
色染林峦烟漠漠,气侵笑语露漫漫。sè rǎn lín luán yān mò mò,qì qīn xiào yǔ lù màn màn。
须知此景人间少,更泛兰桨远处看。xū zhī cǐ jǐng rén jiān shǎo,gèng fàn lán jiǎng yuǎn chù kàn。

自西津乘泛碧斋归邑小雨

李纲

乱山深处翠光浮,山寺归来泛彩舟。luàn shān shēn chù cuì guāng fú,shān sì guī lái fàn cǎi zhōu。
十里峰峦凝翠霭,一溪烟雨洒清秋。shí lǐ fēng luán níng cuì ǎi,yī xī yān yǔ sǎ qīng qiū。
渔灯照水明还暗,野桂飘香散不收。yú dēng zhào shuǐ míng hái àn,yě guì piāo xiāng sàn bù shōu。
只向画中求好景,不知身在画中游。zhǐ xiàng huà zhōng qiú hǎo jǐng,bù zhī shēn zài huà zhōng yóu。

是日闻报御笔许牵复有感

李纲

闻有佳音自日边,羁臣感极却悽然。wén yǒu jiā yīn zì rì biān,jī chén gǎn jí què qī rán。
矜愚本自加三宥,作赋休云谪九年。jīn yú běn zì jiā sān yòu,zuò fù xiū yún zhé jiǔ nián。
戏膝但能纡彩服,侍香那复望青毡。xì xī dàn néng yū cǎi fú,shì xiāng nà fù wàng qīng zhān。
恩隆天地当何报,击壤为氓老一廛。ēn lóng tiān dì dāng hé bào,jī rǎng wèi máng lǎo yī chán。

送罗惇诗赴举

李纲

计偕西去不容迟,暂聚还分与愿违。jì xié xī qù bù róng chí,zàn jù hái fēn yǔ yuàn wéi。
丹桂一枝应俯拾,青云万里看横飞。dān guì yī zhī yīng fǔ shí,qīng yún wàn lǐ kàn héng fēi。
我方谪宦陪鸠杖,子欲成名戏彩衣。wǒ fāng zhé huàn péi jiū zhàng,zi yù chéng míng xì cǎi yī。
努力争先龙虎榜,发挥家学慰庭闱。nǔ lì zhēng xiān lóng hǔ bǎng,fā huī jiā xué wèi tíng wéi。

从人于柳木得芝一本面径尺馀体圆而攲正类荷叶惜其生于僻远不得与奏牍为赋此诗

李纲

草木何为亦发祥,灵芝三秀向沙阳。cǎo mù hé wèi yì fā xiáng,líng zhī sān xiù xiàng shā yáng。
成丛已茁枯梅上,盈尺还生卧柳傍。chéng cóng yǐ zhuó kū méi shàng,yíng chǐ hái shēng wò liǔ bàng。
叶若圆荷方泻露,色如紫椹更飘香。yè ruò yuán hé fāng xiè lù,sè rú zǐ shèn gèng piāo xiāng。
惜哉地去长安远,不使公卿草贺章。xī zāi dì qù zhǎng ān yuǎn,bù shǐ gōng qīng cǎo hè zhāng。

将去沙阳留别邓季明诸公

李纲

一载沙阳信有缘,宽恩许去却依然。yī zài shā yáng xìn yǒu yuán,kuān ēn xǔ qù què yī rán。
碧斋翠阁已如梦,明月清风长自妍。bì zhāi cuì gé yǐ rú mèng,míng yuè qīng fēng zhǎng zì yán。
溪上客舟横一叶,箧中诗卷剩千篇。xī shàng kè zhōu héng yī yè,qiè zhōng shī juǎn shèng qiān piān。
诸公别后应思我,茗饮时时到寓轩。zhū gōng bié hòu yīng sī wǒ,míng yǐn shí shí dào yù xuān。

谢守送别至黯淡寺

李纲

送远劳为黯淡行,西风斜日袅双旌。sòng yuǎn láo wèi àn dàn xíng,xī fēng xié rì niǎo shuāng jīng。
舟如一叶波涛舞,滩作半天风雨声。zhōu rú yī yè bō tāo wǔ,tān zuò bàn tiān fēng yǔ shēng。
修竹拂云青蓊郁,圆峰对阁翠峥嵘。xiū zhú fú yún qīng wěng yù,yuán fēng duì gé cuì zhēng róng。
如公高义今人少,行客空馀恋德情。rú gōng gāo yì jīn rén shǎo,xíng kè kōng yú liàn dé qíng。