古诗词

游鼓山灵源洞次周元仲韵

李纲

碧海吸长江,清波逾练净。bì hǎi xī zhǎng jiāng,qīng bō yú liàn jìng。
我为鼓山游,潮落初放艇。wǒ wèi gǔ shān yóu,cháo luò chū fàng tǐng。
连峰翠崔嵬,倒影涵玉镜。lián fēng cuì cuī wéi,dào yǐng hán yù jìng。
舍舟访招提,木末缭危磴。shě zhōu fǎng zhāo tí,mù mò liáo wēi dèng。
凌云开宝阁,震谷韵幽磬。líng yún kāi bǎo gé,zhèn gǔ yùn yōu qìng。
乃知大丛林,托栖必深夐。nǎi zhī dà cóng lín,tuō qī bì shēn xiòng。
灵源更瑰奇,岩壑相隐映。líng yuán gèng guī qí,yán hè xiāng yǐn yìng。
森罗尽尤物,无乃太兼并。sēn luó jǐn yóu wù,wú nǎi tài jiān bìng。
伟哉造化力,至巧于此罄。wěi zāi zào huà lì,zhì qiǎo yú cǐ qìng。
烟云互卷舒,变态初不定。yān yún hù juǎn shū,biàn tài chū bù dìng。
岂惟冠一方,实最东南胜。qǐ wéi guān yī fāng,shí zuì dōng nán shèng。
周行洞浃中,泉石若奔竞。zhōu xíng dòng jiā zhōng,quán shí ruò bēn jìng。
飘萧毛发清,涤濯肺腑莹。piāo xiāo máo fā qīng,dí zhuó fèi fǔ yíng。
当年喝水人,端恐溷观听。dāng nián hē shuǐ rén,duān kǒng hùn guān tīng。
是心如虚空,动寂岂妨并。shì xīn rú xū kōng,dòng jì qǐ fáng bìng。
兵戈正联绵,幽讨亦云幸。bīng gē zhèng lián mián,yōu tǎo yì yún xìng。
相携得佳侣,散策谢轩乘。xiāng xié dé jiā lǚ,sàn cè xiè xuān chéng。
媮安朝夕间,未可笑赵孟。tōu ān cháo xī jiān,wèi kě xiào zhào mèng。
淹留遂忘归,怅望云海暝。yān liú suì wàng guī,chàng wàng yún hǎi míng。
不负惠询期,更起沧洲兴。bù fù huì xún qī,gèng qǐ cāng zhōu xīng。
李纲

李纲

李纲(1083年-1140年2月5日),北宋末、南宋初抗金名臣,民族英雄。字伯纪,号梁溪先生,祖籍福建邵武,祖父一代迁居江苏无锡。李纲能诗文,写有不少爱国篇章。亦能词,其咏史之作,形象鲜明生动,风格沉雄劲健。著有《梁溪先生文集》、《靖康传信录》、《梁溪词》。 李纲的作品>>

猜您喜欢

叶梦授龙图同游丹霞见和四绝句再次前韵

李纲

渡水扪萝款石扉,杖藜同著旧缁衣。dù shuǐ mén luó kuǎn shí fēi,zhàng lí tóng zhù jiù zī yī。
犹嫌林下諠僮仆,欲学孤云野鹤飞。yóu xián lín xià xuān tóng pū,yù xué gū yún yě hè fēi。

叶梦授龙图同游丹霞见和四绝句再次前韵

李纲

烟霞绚彩染幽岩,紫翠葱茏云木参。yān xiá xuàn cǎi rǎn yōu yán,zǐ cuì cōng lóng yún mù cān。
幸有幽人共清赏,岂惟风月友成三。xìng yǒu yōu rén gòng qīng shǎng,qǐ wéi fēng yuè yǒu chéng sān。

叶梦授龙图同游丹霞见和四绝句再次前韵

李纲

夜寒月影照虚廊,境寂心清发妙香。yè hán yuè yǐng zhào xū láng,jìng jì xīn qīng fā miào xiāng。
藜藿山林有馀乐,未应肉食念华堂。lí huò shān lín yǒu yú lè,wèi yīng ròu shí niàn huá táng。

叶梦授送家园梅花且以绝句十五章见示次其韵

李纲

天欲春光一点回,素英先识化工裁。tiān yù chūn guāng yī diǎn huí,sù yīng xiān shí huà gōng cái。
恼人不作铅华态,愿下当年玉镜台。nǎo rén bù zuò qiān huá tài,yuàn xià dāng nián yù jìng tái。

叶梦授送家园梅花且以绝句十五章见示次其韵

李纲

道人宴坐得圆通,妙观年来等色空。dào rén yàn zuò dé yuán tōng,miào guān nián lái děng sè kōng。
结习已销花不染,何妨镶丽伴衰翁。jié xí yǐ xiāo huā bù rǎn,hé fáng xiāng lì bàn shuāi wēng。

叶梦授送家园梅花且以绝句十五章见示次其韵

李纲

枝头数点雪初残,折置冰壶分外寒。zhī tóu shù diǎn xuě chū cán,zhé zhì bīng hú fēn wài hán。
烟蕊轻盈未全拆,国香暗淡已欺兰。yān ruǐ qīng yíng wèi quán chāi,guó xiāng àn dàn yǐ qī lán。

叶梦授送家园梅花且以绝句十五章见示次其韵

李纲

殷勤剩作送梅诗,撚断霜髭不为棋。yīn qín shèng zuò sòng méi shī,niǎn duàn shuāng zī bù wèi qí。
只恐苦吟令太瘦,个中风味有谁知。zhǐ kǒng kǔ yín lìng tài shòu,gè zhōng fēng wèi yǒu shuí zhī。

叶梦授送家园梅花且以绝句十五章见示次其韵

李纲

傍雨移梅趁小寒,探春几度独凭栏。bàng yǔ yí méi chèn xiǎo hán,tàn chūn jǐ dù dú píng lán。
不知冷淡缘何事,偏得幽人带笑看。bù zhī lěng dàn yuán hé shì,piān dé yōu rén dài xiào kàn。

叶梦授送家园梅花且以绝句十五章见示次其韵

李纲

坐来寒谷变阳春,雪里开花若有神。zuò lái hán gǔ biàn yáng chūn,xuě lǐ kāi huā ruò yǒu shén。
多作新诗咏尤物,知君最是爱花人。duō zuò xīn shī yǒng yóu wù,zhī jūn zuì shì ài huā rén。

叶梦授送家园梅花且以绝句十五章见示次其韵

李纲

超然标格冠群芳,妙质天教彻骨香。chāo rán biāo gé guān qún fāng,miào zhì tiān jiào chè gǔ xiāng。
烂熳开时何足道,最怜新蕊半涂黄。làn màn kāi shí hé zú dào,zuì lián xīn ruǐ bàn tú huáng。

叶梦授送家园梅花且以绝句十五章见示次其韵

李纲

疏篱烟雨数枝斜,行路于今五见花。shū lí yān yǔ shù zhī xié,xíng lù yú jīn wǔ jiàn huā。
又向闽山和月摘,坐令流寓叹年华。yòu xiàng mǐn shān hé yuè zhāi,zuò lìng liú yù tàn nián huá。

叶梦授送家园梅花且以绝句十五章见示次其韵

李纲

山路相逢若有情,折来书幌愈轻明。shān lù xiāng féng ruò yǒu qíng,zhé lái shū huǎng yù qīng míng。
何须更道能调鼎,小啄微酸已解醒。hé xū gèng dào néng diào dǐng,xiǎo zhuó wēi suān yǐ jiě xǐng。

叶梦授送家园梅花且以绝句十五章见示次其韵

李纲

天生丽质绝尘埃,肯把胭脂漫污腮。tiān shēng lì zhì jué chén āi,kěn bǎ yān zhī màn wū sāi。
幸有清香过于雪,对人何止白皑皑。xìng yǒu qīng xiāng guò yú xuě,duì rén hé zhǐ bái ái ái。

叶梦授送家园梅花且以绝句十五章见示次其韵

李纲

萧疏竹外袅烟梢,清浅溪流映小桥。xiāo shū zhú wài niǎo yān shāo,qīng qiǎn xī liú yìng xiǎo qiáo。
不似僧房静中看,月明风细夜寥寥。bù shì sēng fáng jìng zhōng kàn,yuè míng fēng xì yè liáo liáo。

叶梦授送家园梅花且以绝句十五章见示次其韵

李纲

小轩幽槛最相宜,对酒难禁绰约姿。xiǎo xuān yōu kǎn zuì xiāng yí,duì jiǔ nán jìn chuò yuē zī。
莫讶落英飘万点,待看青子缀疏枝。mò yà luò yīng piāo wàn diǎn,dài kàn qīng zi zhuì shū zhī。