古诗词

八月十一日次茶陵县入湖南界有感

李纲

忆昔湖南全盛日,郡邑乡村尽充实。yì xī hú nán quán shèng rì,jùn yì xiāng cūn jǐn chōng shí。
连年兵火人烟稀,田野荆榛气萧瑟。lián nián bīng huǒ rén yān xī,tián yě jīng zhēn qì xiāo sè。
我初入境重伤怀,空有山川照旌节。wǒ chū rù jìng zhòng shāng huái,kōng yǒu shān chuān zhào jīng jié。
试呼耆老细询问,未语吞声已先咽。shì hū qí lǎo xì xún wèn,wèi yǔ tūn shēng yǐ xiān yàn。
自从虏骑犯长沙,巨寇如麻恣驰突。zì cóng lǔ qí fàn zhǎng shā,jù kòu rú má zì chí tū。
杀人不异犬与羊,至今涧谷犹流血。shā rén bù yì quǎn yǔ yáng,zhì jīn jiàn gǔ yóu liú xuè。
盗贼纵横尚可避,官吏贪残不可说。dào zéi zòng héng shàng kě bì,guān lì tān cán bù kě shuō。
挟威倚势甚豺狼,刻削诛求到毫发。xié wēi yǐ shì shén chái láng,kè xuē zhū qiú dào háo fā。
父子妻孥不相保,何止肌肤困鞭挞。fù zi qī nú bù xiāng bǎo,hé zhǐ jī fū kùn biān tà。
上户逃移下户死,人口凋零十无八。shàng hù táo yí xià hù sǐ,rén kǒu diāo líng shí wú bā。
九重深远那得知,使者宽容失讥察。jiǔ zhòng shēn yuǎn nà dé zhī,shǐ zhě kuān róng shī jī chá。
今朝幸睹汉官仪,愿使斯民再苏活。jīn cháo xìng dǔ hàn guān yí,yuàn shǐ sī mín zài sū huó。
我闻此语心如摧,平生况有阳城拙。wǒ wén cǐ yǔ xīn rú cuī,píng shēng kuàng yǒu yáng chéng zhuō。
行移州县遣官僚,尽罢科须治奸猾。xíng yí zhōu xiàn qiǎn guān liáo,jǐn bà kē xū zhì jiān huá。
巨蠹推穷付囹圄,社鼠城狐扫巢穴。jù dù tuī qióng fù líng yǔ,shè shǔ chéng hú sǎo cháo xué。
削平群盗拊疮痍,报政何须待期月。xuē píng qún dào fǔ chuāng yí,bào zhèng hé xū dài qī yuè。
祖宗德泽感人深,周汉正赖宣光哲。zǔ zōng dé zé gǎn rén shēn,zhōu hàn zhèng lài xuān guāng zhé。
中兴之运期有在,庶以涓微助溟渤。zhōng xīng zhī yùn qī yǒu zài,shù yǐ juān wēi zhù míng bó。
少陵酷爱舂陵行,千古知心有元结。shǎo líng kù ài chōng líng xíng,qiān gǔ zhī xīn yǒu yuán jié。
李纲

李纲

李纲(1083年-1140年2月5日),北宋末、南宋初抗金名臣,民族英雄。字伯纪,号梁溪先生,祖籍福建邵武,祖父一代迁居江苏无锡。李纲能诗文,写有不少爱国篇章。亦能词,其咏史之作,形象鲜明生动,风格沉雄劲健。著有《梁溪先生文集》、《靖康传信录》、《梁溪词》。 李纲的作品>>

猜您喜欢

题石井慈济泉二首

李纲

谁将石洞当泉池,馀溜溅溅落水陂。shuí jiāng shí dòng dāng quán chí,yú liū jiàn jiàn luò shuǐ bēi。
山骨凿开苍玛瑙,云腴凝贮碧琉璃。shān gǔ záo kāi cāng mǎ nǎo,yún yú níng zhù bì liú lí。
龟浮水面寒光动,竹舞岩端翠影垂。guī fú shuǐ miàn hán guāng dòng,zhú wǔ yán duān cuì yǐng chuí。
泉石幽奇天下少,秘藏休使北人知。quán shí yōu qí tiān xià shǎo,mì cáng xiū shǐ běi rén zhī。

题石井慈济泉二首

李纲

岩石嵌空湛碧泉,酌甘鉴静意萧然。yán shí qiàn kōng zhàn bì quán,zhuó gān jiàn jìng yì xiāo rán。
幽深端有神龙穴,虚迥疑藏古洞天。yōu shēn duān yǒu shén lóng xué,xū jiǒng yí cáng gǔ dòng tiān。
云影漾波光璀璀,石渠飞溜响涓涓。yún yǐng yàng bō guāng cuǐ cuǐ,shí qú fēi liū xiǎng juān juān。
会须掬取岩中水,洒作膏霖遍八埏。huì xū jū qǔ yán zhōng shuǐ,sǎ zuò gāo lín biàn bā shān。

小溪

李纲

脉脉寒溪彻底明,临流聊复濯吾缨。mài mài hán xī chè dǐ míng,lín liú liáo fù zhuó wú yīng。
风微静爱琉璃色,竹密遥闻环佩声。fēng wēi jìng ài liú lí sè,zhú mì yáo wén huán pèi shēng。
漾月下摇金潋滟,涵虚不动镜澄泓。yàng yuè xià yáo jīn liàn yàn,hán xū bù dòng jìng chéng hóng。
自怜逐客难淹泊,不为溪山景太清。zì lián zhú kè nán yān pō,bù wèi xī shān jǐng tài qīng。

过紫溪值雪

李纲

明时报国敢怀安,远谪方知行路难。míng shí bào guó gǎn huái ān,yuǎn zhé fāng zhī xíng lù nán。
云隔江乡来雁寂,雪飞闽岭敝貂寒。yún gé jiāng xiāng lái yàn jì,xuě fēi mǐn lǐng bì diāo hán。
韩诗解道蓝关恨,贾赋聊凭鵩鸟宽。hán shī jiě dào lán guān hèn,jiǎ fù liáo píng fú niǎo kuān。
谁念紫皇香案吏,飘零已觉鬓毛乾。shuí niàn zǐ huáng xiāng àn lì,piāo líng yǐ jué bìn máo qián。

雪中过分水岭六首

李纲

寒云漠漠雪霏霏,正是行人度岭时。hán yún mò mò xuě fēi fēi,zhèng shì xíng rén dù lǐng shí。
密洒峰峦开玉府,乱妆林木发琼枝。mì sǎ fēng luán kāi yù fǔ,luàn zhuāng lín mù fā qióng zhī。
步高渐入烟霄路,望远都迷涧壑姿。bù gāo jiàn rù yān xiāo lù,wàng yuǎn dōu mí jiàn hè zī。
回首江乡何处是,断蓬飘梗不胜悲。huí shǒu jiāng xiāng hé chù shì,duàn péng piāo gěng bù shèng bēi。

雪中过分水岭六首

李纲

闽山高处却无风,密雪飞云堕晓空。mǐn shān gāo chù què wú fēng,mì xuě fēi yún duò xiǎo kōng。
去路似从银色界,此身疑到广寒宫。qù lù shì cóng yín sè jiè,cǐ shēn yí dào guǎng hán gōng。
落梅飘絮来琼树,涌浪崩云叠玉峰。luò méi piāo xù lái qióng shù,yǒng làng bēng yún dié yù fēng。
景色幽奇无似雪,平生观雪此为雄。jǐng sè yōu qí wú shì xuě,píng shēng guān xuě cǐ wèi xióng。

雪中过分水岭六首

李纲

蔼蔼层阴送雪来,乱山深处白皑皑。ǎi ǎi céng yīn sòng xuě lái,luàn shān shēn chù bái ái ái。
积岩错认蓝田玉,著树全疑庾岭梅。jī yán cuò rèn lán tián yù,zhù shù quán yí yǔ lǐng méi。
光射九霄来夜月,冷凝千嶂蛰春雷。guāng shè jiǔ xiāo lái yè yuè,lěng níng qiān zhàng zhé chūn léi。
武夷路近须晴霁,为卷风云一饷开。wǔ yí lù jìn xū qíng jì,wèi juǎn fēng yún yī xiǎng kāi。

雪中过分水岭六首

李纲

一夜同云凝不开,晓寒整辔马虺尵。yī yè tóng yún níng bù kāi,xiǎo hán zhěng pèi mǎ huī tuí。
千岩万壑萦纡处,密雪回风散漫来。qiān yán wàn hè yíng yū chù,mì xuě huí fēng sàn màn lái。
愁里溪声琴的历,望中山色玉崔嵬。chóu lǐ xī shēng qín de lì,wàng zhōng shān sè yù cuī wéi。
溪山得雪尤奇绝,模写无工恨不才。xī shān dé xuě yóu qí jué,mó xiě wú gōng hèn bù cái。

雪中过分水岭六首

李纲

瑶妃游戏水晶房,故剪冰花试晓妆。yáo fēi yóu xì shuǐ jīng fáng,gù jiǎn bīng huā shì xiǎo zhuāng。
坐见初平岩畔石,化为元放陇头羊。zuò jiàn chū píng yán pàn shí,huà wèi yuán fàng lǒng tóu yáng。
培堆积玉寒光莹,顷刻开梅冷艳香。péi duī jī yù hán guāng yíng,qǐng kè kāi méi lěng yàn xiāng。
好是碧天云散后,野蟾来助一轮光。hǎo shì bì tiān yún sàn hòu,yě chán lái zhù yī lún guāng。

雪中过分水岭六首

李纲

玉龙耕种素芝田,误入飞琼小洞天。yù lóng gēng zhǒng sù zhī tián,wù rù fēi qióng xiǎo dòng tiān。
璧月珠星争璀璨,瑶环瑜珥斗婵娟。bì yuè zhū xīng zhēng cuǐ càn,yáo huán yú ěr dòu chán juān。
水晶宫阙云腴滑,白玉楼台雾彩鲜。shuǐ jīng gōng quē yún yú huá,bái yù lóu tái wù cǎi xiān。
骨冷魂清难久驻,恍然昆阆梦游仙。gǔ lěng hún qīng nán jiǔ zhù,huǎng rán kūn láng mèng yóu xiān。

次大安驿雪霁

李纲

雪霁烟村风满林,暮天垂影碧沉沉。xuě jì yān cūn fēng mǎn lín,mù tiān chuí yǐng bì chén chén。
一轮明月光相射,千里白云寒更深。yī lún míng yuè guāng xiāng shè,qiān lǐ bái yún hán gèng shēn。
寂寞樽盈陶令酒,飘零泪满仲宣襟。jì mò zūn yíng táo lìng jiǔ,piāo líng lèi mǎn zhòng xuān jīn。
灯残夜永不成寐,庄舄悽然自越吟。dēng cán yè yǒng bù chéng mèi,zhuāng xì qī rán zì yuè yín。

山家

李纲

青山掩映野人家,翠竹苍松一径斜。qīng shān yǎn yìng yě rén jiā,cuì zhú cāng sōng yī jìng xié。
夜对月钩沉浅浦,晓看鸟篆印平沙。yè duì yuè gōu chén qiǎn pǔ,xiǎo kàn niǎo zhuàn yìn píng shā。
溪头驯畜多宜鹜,园里灵苗可种茶。xī tóu xùn chù duō yí wù,yuán lǐ líng miáo kě zhǒng chá。
占尽溪山幽胜处,自将风物向人夸。zhàn jǐn xī shān yōu shèng chù,zì jiāng fēng wù xiàng rén kuā。

将次武夷

李纲

行行路近武夷山,秀气蜿蜒百里间。xíng xíng lù jìn wǔ yí shān,xiù qì wān yán bǎi lǐ jiān。
苍石插天云缥缈,碧溪通壑水弯环。cāng shí chā tiān yún piāo miǎo,bì xī tōng hè shuǐ wān huán。
神仙恍惚谁能识,洞府深沉自不关。shén xiān huǎng hū shuí néng shí,dòng fǔ shēn chén zì bù guān。
我向湖中如得路,便应脱屣谢尘寰。wǒ xiàng hú zhōng rú dé lù,biàn yīng tuō xǐ xiè chén huán。

崇安宰见示武夷山图记

李纲

征轩欲作武夷游,先借图经次第求。zhēng xuān yù zuò wǔ yí yóu,xiān jiè tú jīng cì dì qiú。
须信神仙真窟宅,故令峰岫巧雕锼。xū xìn shén xiān zhēn kū zhái,gù lìng fēng xiù qiǎo diāo sōu。
四时花木千岩秀,一水波澜九曲流。sì shí huā mù qiān yán xiù,yī shuǐ bō lán jiǔ qū liú。
明日泛舟山下去,按图细细问踪由。míng rì fàn zhōu shān xià qù,àn tú xì xì wèn zōng yóu。

自入闽境值雪默祷武夷君游山日雪霁有感

李纲

鄙陋安能到古人,寸心潜格武夷君。bǐ lòu ān néng dào gǔ rén,cùn xīn qián gé wǔ yí jūn。
誓辞叱散蛮溪雾,诗句驱开衡岳云。shì cí chì sàn mán xī wù,shī jù qū kāi héng yuè yún。
忠谠自应惭吏部,精诚何敢并将军。zhōng dǎng zì yīng cán lì bù,jīng chéng hé gǎn bìng jiāng jūn。
氛霾卷尽留残雪,妆点峰峦意更勤。fēn mái juǎn jǐn liú cán xuě,zhuāng diǎn fēng luán yì gèng qín。