古诗词

八月十一日次茶陵县入湖南界有感

李纲

忆昔湖南全盛日,郡邑乡村尽充实。yì xī hú nán quán shèng rì,jùn yì xiāng cūn jǐn chōng shí。
连年兵火人烟稀,田野荆榛气萧瑟。lián nián bīng huǒ rén yān xī,tián yě jīng zhēn qì xiāo sè。
我初入境重伤怀,空有山川照旌节。wǒ chū rù jìng zhòng shāng huái,kōng yǒu shān chuān zhào jīng jié。
试呼耆老细询问,未语吞声已先咽。shì hū qí lǎo xì xún wèn,wèi yǔ tūn shēng yǐ xiān yàn。
自从虏骑犯长沙,巨寇如麻恣驰突。zì cóng lǔ qí fàn zhǎng shā,jù kòu rú má zì chí tū。
杀人不异犬与羊,至今涧谷犹流血。shā rén bù yì quǎn yǔ yáng,zhì jīn jiàn gǔ yóu liú xuè。
盗贼纵横尚可避,官吏贪残不可说。dào zéi zòng héng shàng kě bì,guān lì tān cán bù kě shuō。
挟威倚势甚豺狼,刻削诛求到毫发。xié wēi yǐ shì shén chái láng,kè xuē zhū qiú dào háo fā。
父子妻孥不相保,何止肌肤困鞭挞。fù zi qī nú bù xiāng bǎo,hé zhǐ jī fū kùn biān tà。
上户逃移下户死,人口凋零十无八。shàng hù táo yí xià hù sǐ,rén kǒu diāo líng shí wú bā。
九重深远那得知,使者宽容失讥察。jiǔ zhòng shēn yuǎn nà dé zhī,shǐ zhě kuān róng shī jī chá。
今朝幸睹汉官仪,愿使斯民再苏活。jīn cháo xìng dǔ hàn guān yí,yuàn shǐ sī mín zài sū huó。
我闻此语心如摧,平生况有阳城拙。wǒ wén cǐ yǔ xīn rú cuī,píng shēng kuàng yǒu yáng chéng zhuō。
行移州县遣官僚,尽罢科须治奸猾。xíng yí zhōu xiàn qiǎn guān liáo,jǐn bà kē xū zhì jiān huá。
巨蠹推穷付囹圄,社鼠城狐扫巢穴。jù dù tuī qióng fù líng yǔ,shè shǔ chéng hú sǎo cháo xué。
削平群盗拊疮痍,报政何须待期月。xuē píng qún dào fǔ chuāng yí,bào zhèng hé xū dài qī yuè。
祖宗德泽感人深,周汉正赖宣光哲。zǔ zōng dé zé gǎn rén shēn,zhōu hàn zhèng lài xuān guāng zhé。
中兴之运期有在,庶以涓微助溟渤。zhōng xīng zhī yùn qī yǒu zài,shù yǐ juān wēi zhù míng bó。
少陵酷爱舂陵行,千古知心有元结。shǎo líng kù ài chōng líng xíng,qiān gǔ zhī xīn yǒu yuán jié。
李纲

李纲

李纲(1083年-1140年2月5日),北宋末、南宋初抗金名臣,民族英雄。字伯纪,号梁溪先生,祖籍福建邵武,祖父一代迁居江苏无锡。李纲能诗文,写有不少爱国篇章。亦能词,其咏史之作,形象鲜明生动,风格沉雄劲健。著有《梁溪先生文集》、《靖康传信录》、《梁溪词》。 李纲的作品>>

猜您喜欢

九日与申伯叔易小饮

李纲

上客相从称玉觞,楚天杳杳湛清光。shàng kè xiāng cóng chēng yù shāng,chǔ tiān yǎo yǎo zhàn qīng guāng。
紫茱黄菊有佳色,白蟹赪鳞聊共尝。zǐ zhū huáng jú yǒu jiā sè,bái xiè chēng lín liáo gòng cháng。
自哂三朝为逐客,常于九日旅殊方。zì shěn sān cháo wèi zhú kè,cháng yú jiǔ rì lǚ shū fāng。
十年往返成何事,赢得萧萧满鬓霜。shí nián wǎng fǎn chéng hé shì,yíng dé xiāo xiāo mǎn bìn shuāng。

善权即事十首

李纲

荆溪移棹雪漫漫,皓色连空眼界宽。jīng xī yí zhào xuě màn màn,hào sè lián kōng yǎn jiè kuān。
练带萦回迷罨画,玉屏崷崒失铜官。liàn dài yíng huí mí yǎn huà,yù píng qiú zú shī tóng guān。
风飘珠蕊来玄圃,槎泛银潢到广寒。fēng piāo zhū ruǐ lái xuán pǔ,chá fàn yín huáng dào guǎng hán。
安得丹青似摩诘,生绡写作画图看。ān dé dān qīng shì mó jí,shēng xiāo xiě zuò huà tú kàn。

善权即事十首

李纲

十日荆溪雪未晴,敲冰聊作善权行。shí rì jīng xī xuě wèi qíng,qiāo bīng liáo zuò shàn quán xíng。
最怜击碎琼瑶片,欲爱长闻环佩声。zuì lián jī suì qióng yáo piàn,yù ài zhǎng wén huán pèi shēng。
百仞岩端仙梵过,千株松下老僧迎。bǎi rèn yán duān xiān fàn guò,qiān zhū sōng xià lǎo sēng yíng。
斯游自觉平生少,颇怪淹留景太清。sī yóu zì jué píng shēng shǎo,pǒ guài yān liú jǐng tài qīng。

善权即事十首

李纲

雪著溪山澹复浓,行舟疑在玉壶中。xuě zhù xī shān dàn fù nóng,xíng zhōu yí zài yù hú zhōng。
云藏半岭深难见,冰塞长川邈未通。yún cáng bàn lǐng shēn nán jiàn,bīng sāi zhǎng chuān miǎo wèi tōng。
赖有僧房容假榻,未应尘迹叹飘蓬。lài yǒu sēng fáng róng jiǎ tà,wèi yīng chén jì tàn piāo péng。
劳生梦幻成何事,万古闲愁一笑空。láo shēng mèng huàn chéng hé shì,wàn gǔ xián chóu yī xiào kōng。

善权即事十首

李纲

山崦溪湾三四家,竹篱茅舍暮烟斜。shān yān xī wān sān sì jiā,zhú lí máo shě mù yān xié。
仙村自种田田玉,梅径疑开处处花。xiān cūn zì zhǒng tián tián yù,méi jìng yí kāi chù chù huā。
近渚冰销迷浴鹭,远村烟暝数栖鸦。jìn zhǔ bīng xiāo mí yù lù,yuǎn cūn yān míng shù qī yā。
年年值雪长为客,对此悽然感岁华。nián nián zhí xuě zhǎng wèi kè,duì cǐ qī rán gǎn suì huá。

善权即事十首

李纲

小童又报雪花飞,深炷炉烟欲起时。xiǎo tóng yòu bào xuě huā fēi,shēn zhù lú yān yù qǐ shí。
淅沥乍闻经竹叶,飘萧初看著松枝。xī lì zhà wén jīng zhú yè,piāo xiāo chū kàn zhù sōng zhī。
南人共讶何曾见,北顾深颦有所思。nán rén gòng yà hé céng jiàn,běi gù shēn pín yǒu suǒ sī。
牢落无言自搔首,却惊华发顿成丝。láo luò wú yán zì sāo shǒu,què jīng huá fā dùn chéng sī。

善权即事十首

李纲

一夜凝寒雪意浓,禅房睡美不闻钟。yī yè níng hán xuě yì nóng,chán fáng shuì měi bù wén zhōng。
起看银色三千界,更忆瑶台十二重。qǐ kàn yín sè sān qiān jiè,gèng yì yáo tái shí èr zhòng。
戴白苍官尤觉好,折腰青士若为容。dài bái cāng guān yóu jué hǎo,zhé yāo qīng shì ruò wèi róng。
暮晴透出寒蟾色,为照溪头群玉峰。mù qíng tòu chū hán chán sè,wèi zhào xī tóu qún yù fēng。

善权即事十首

李纲

连日风云匝地阴,玉花飞舞满烟岑。lián rì fēng yún zā dì yīn,yù huā fēi wǔ mǎn yān cén。
竹窗夜色棋方适,书幌朝寒酒倍斟。zhú chuāng yè sè qí fāng shì,shū huǎng cháo hán jiǔ bèi zhēn。
幸有高人同胜赏,不妨佳处得幽寻。xìng yǒu gāo rén tóng shèng shǎng,bù fáng jiā chù dé yōu xún。
庭前暗积知多少,自策筇枝探浅深。tíng qián àn jī zhī duō shǎo,zì cè qióng zhī tàn qiǎn shēn。

善权即事十首

李纲

山空鸟雀傍檐楹,景邃惟闻钟鼓声。shān kōng niǎo què bàng yán yíng,jǐng suì wéi wén zhōng gǔ shēng。
懒瓒但知煨紫芋,少陵何处斸黄精。lǎn zàn dàn zhī wēi zǐ yù,shǎo líng hé chù zhǔ huáng jīng。
江南寇盗休无赖,塞北烟尘迄未平。jiāng nán kòu dào xiū wú lài,sāi běi yān chén qì wèi píng。
太息浮生端值此,不如无念契无生。tài xī fú shēng duān zhí cǐ,bù rú wú niàn qì wú shēng。

善权即事十首

李纲

霁色初开雪未融,坐来风撼落长松。jì sè chū kāi xuě wèi róng,zuò lái fēng hàn luò zhǎng sōng。
林芿趫捷缘饥鼠,洞壑深沉蛰老龙。lín rèng qiáo jié yuán jī shǔ,dòng hè shēn chén zhé lǎo lóng。
致远未须金騕袅,凭高且看玉芙蓉。zhì yuǎn wèi xū jīn yǎo niǎo,píng gāo qiě kàn yù fú róng。
丰年最有田家乐,雪屋何妨入夜舂。fēng nián zuì yǒu tián jiā lè,xuě wū hé fáng rù yè chōng。

善权即事十首

李纲

朝来鸟雀报新晴,乍喜窗间日影明。cháo lái niǎo què bào xīn qíng,zhà xǐ chuāng jiān rì yǐng míng。
糁径杨花浑寂寞,倚檐冰柱漫峥嵘。sǎn jìng yáng huā hún jì mò,yǐ yán bīng zhù màn zhēng róng。
早梅向暖垂垂发,好鸟知时得得鸣。zǎo méi xiàng nuǎn chuí chuí fā,hǎo niǎo zhī shí dé dé míng。
从此阳光渐舒畅,放回春色满江城。cóng cǐ yáng guāng jiàn shū chàng,fàng huí chūn sè mǎn jiāng chéng。

次季弟韵赋梅花三

李纲

冷蕊疏枝烟水滨,江南此地又逢春。lěng ruǐ shū zhī yān shuǐ bīn,jiāng nán cǐ dì yòu féng chūn。
年年行路常为客,的的寒花解笑人。nián nián xíng lù cháng wèi kè,de de hán huā jiě xiào rén。
雪里暗香来鼻观,风前高格见天真。xuě lǐ àn xiāng lái bí guān,fēng qián gāo gé jiàn tiān zhēn。
谁言对尔销愁得,一段清愁特地新。shuí yán duì ěr xiāo chóu dé,yī duàn qīng chóu tè dì xīn。

次季弟韵赋梅花三

李纲

年年青女久横陈,赖有江梅漏泄春。nián nián qīng nǚ jiǔ héng chén,lài yǒu jiāng méi lòu xiè chūn。
孤洁如亲隐君子,风流似对谪仙人。gū jié rú qīn yǐn jūn zi,fēng liú shì duì zhé xiān rén。
雅期兰蕙香非远,解笑松华色未真。yǎ qī lán huì xiāng fēi yuǎn,jiě xiào sōng huá sè wèi zhēn。
开罢枝头著青实,故教桃李一番新。kāi bà zhī tóu zhù qīng shí,gù jiào táo lǐ yī fān xīn。

次季弟韵赋梅花三

李纲

群芳冻死未招魂,谁使梅花独占春。qún fāng dòng sǐ wèi zhāo hún,shuí shǐ méi huā dú zhàn chūn。
愿折繁华凭驿使,为传幽思恼诗人。yuàn zhé fán huá píng yì shǐ,wèi chuán yōu sī nǎo shī rén。
心驰魏阙惭商鼎,路入章江忆子真。xīn chí wèi quē cán shāng dǐng,lù rù zhāng jiāng yì zi zhēn。
莫道广平心似铁,赋辞得得与清新。mò dào guǎng píng xīn shì tiě,fù cí dé dé yǔ qīng xīn。

寓宁国县圃中桃李杂花盛开感而赋诗

李纲

春光不为干戈薄,花县纵观桃李开。chūn guāng bù wèi gàn gē báo,huā xiàn zòng guān táo lǐ kāi。
可惜繁华劳剪刻,莫教风雨便残摧。kě xī fán huá láo jiǎn kè,mò jiào fēng yǔ biàn cán cuī。
溪山有意相辉映,蜂蝶多情自往来。xī shān yǒu yì xiāng huī yìng,fēng dié duō qíng zì wǎng lái。
应笑逐臣心似铁,客中扶病亦登台。yīng xiào zhú chén xīn shì tiě,kè zhōng fú bìng yì dēng tái。