古诗词

题唐氏所藏崔白画雪中山水

李纲

我昔曾为阳羡游,正值雪花大如掌。wǒ xī céng wèi yáng xiàn yóu,zhèng zhí xuě huā dà rú zhǎng。
开门恍讶天地白,云涌群山入书幌。kāi mén huǎng yà tiān dì bái,yún yǒng qún shān rù shū huǎng。
铜官远并玉峰寒,罨画暗流冰片响。tóng guān yuǎn bìng yù fēng hán,yǎn huà àn liú bīng piàn xiǎng。
千岩万壑争出奇,应接高低迷俯仰。qiān yán wàn hè zhēng chū qí,yīng jiē gāo dī mí fǔ yǎng。
十年不到浙江西,寤寐胜游劳梦想。shí nián bù dào zhè jiāng xī,wù mèi shèng yóu láo mèng xiǎng。
大梁崔白岂善幻,断取山川移异壤。dà liáng cuī bái qǐ shàn huàn,duàn qǔ shān chuān yí yì rǎng。
当时眼界无尽观,都在一幅生绡上。dāng shí yǎn jiè wú jǐn guān,dōu zài yī fú shēng xiāo shàng。
南方炎热瘴疠地,使我翛然毛骨爽。nán fāng yán rè zhàng lì dì,shǐ wǒ xiāo rán máo gǔ shuǎng。
天光惨淡阴气凝,片片飞花来苍莽。tiān guāng cǎn dàn yīn qì níng,piàn piàn fēi huā lái cāng mǎng。
毫端造化成六出,不比馀工得其髣。háo duān zào huà chéng liù chū,bù bǐ yú gōng dé qí fǎng。
连峰合沓波涛翻,负雪崔嵬几千丈。lián fēng hé dá bō tāo fān,fù xuě cuī wéi jǐ qiān zhàng。
谷幽草木枝干老,岩曲楼台檐角敞。gǔ yōu cǎo mù zhī gàn lǎo,yán qū lóu tái yán jiǎo chǎng。
溪头水落正石出,暮霭沉舟暗鱼网。xī tóu shuǐ luò zhèng shí chū,mù ǎi chén zhōu àn yú wǎng。
山墙野壁茅屋深,风扬青帘如五两。shān qiáng yě bì máo wū shēn,fēng yáng qīng lián rú wǔ liǎng。
买鱼酌酒者谁子,应有幽人坐同飨。mǎi yú zhuó jiǔ zhě shuí zi,yīng yǒu yōu rén zuò tóng xiǎng。
平生爱雪喜山水,对此乍觉神情恍。píng shēng ài xuě xǐ shān shuǐ,duì cǐ zhà jué shén qíng huǎng。
明窗静看久愈妍,似倩麻姑为爬痒。míng chuāng jìng kàn jiǔ yù yán,shì qiàn má gū wèi pá yǎng。
一时名手真绝艺,妙处工夫谁与赏。yī shí míng shǒu zhēn jué yì,miào chù gōng fū shuí yǔ shǎng。
生前裘马颇萧条,身后丹青空倜傥。shēng qián qiú mǎ pǒ xiāo tiáo,shēn hòu dān qīng kōng tì tǎng。
惠崇声价亦相先,滕薛未知当孰长。huì chóng shēng jià yì xiāng xiān,téng xuē wèi zhī dāng shú zhǎng。
我家梁溪富溪山,雪里寒光含万象。wǒ jiā liáng xī fù xī shān,xuě lǐ hán guāng hán wàn xiàng。
每同子猷乘小艇,不数王恭披素氅。měi tóng zi yóu chéng xiǎo tǐng,bù shù wáng gōng pī sù chǎng。
故山猿鹤会相思,感物兴怀增勇往。gù shān yuán hè huì xiāng sī,gǎn wù xīng huái zēng yǒng wǎng。
时平事定归去来,安得飞翰出尘鞅。shí píng shì dìng guī qù lái,ān dé fēi hàn chū chén yāng。
李纲

李纲

李纲(1083年-1140年2月5日),北宋末、南宋初抗金名臣,民族英雄。字伯纪,号梁溪先生,祖籍福建邵武,祖父一代迁居江苏无锡。李纲能诗文,写有不少爱国篇章。亦能词,其咏史之作,形象鲜明生动,风格沉雄劲健。著有《梁溪先生文集》、《靖康传信录》、《梁溪词》。 李纲的作品>>

猜您喜欢

七峰诗序朝阳峰

李纲

先得朝阳一段红,何年鸣凤集梧桐。xiān dé cháo yáng yī duàn hóng,hé nián míng fèng jí wú tóng。
归舟行到湾环处,知是沙溪第一峰。guī zhōu xíng dào wān huán chù,zhī shì shā xī dì yī fēng。

七峰诗序碧云峰

李纲

落日衔山隐半轮,桑榆残照起游氛。luò rì xián shān yǐn bàn lún,sāng yú cán zhào qǐ yóu fēn。
佳人怅望何时见,万里平凝合碧云。jiā rén chàng wàng hé shí jiàn,wàn lǐ píng níng hé bì yún。

七峰诗序妙高峰

李纲

叠嶪层峦枕碧流,七峰此地最奇幽。dié yè céng luán zhěn bì liú,qī fēng cǐ dì zuì qí yōu。
登临若会妙高意,便识德云真比丘。dēng lín ruò huì miào gāo yì,biàn shí dé yún zhēn bǐ qiū。

七峰诗序真隐峰

李纲

杳霭青松映白云,地灵境寂好栖神。yǎo ǎi qīng sōng yìng bái yún,dì líng jìng jì hǎo qī shén。
结庐占尽溪山景,安得超然真隐人。jié lú zhàn jǐn xī shān jǐng,ān dé chāo rán zhēn yǐn rén。

七峰诗序桂华峰

李纲

桂华岁岁吐秋风,香满溪城十里中。guì huá suì suì tǔ qiū fēng,xiāng mǎn xī chéng shí lǐ zhōng。
怪底士夫多折得,移根初自广寒宫。guài dǐ shì fū duō zhé dé,yí gēn chū zì guǎng hán gōng。

七峰诗序凝翠东峰

李纲

两峰凝翠对飞檐,缺处青岑出远尖。liǎng fēng níng cuì duì fēi yán,quē chù qīng cén chū yuǎn jiān。
暮雨朝云时点缀,何须画栋与珠帘。mù yǔ cháo yún shí diǎn zhuì,hé xū huà dòng yǔ zhū lián。

七峰诗序凝翠西峰

李纲

翠峰高阁两相宜,独倚阑干注目时。cuì fēng gāo gé liǎng xiāng yí,dú yǐ lán gàn zhù mù shí。
休问江山非故国,且将爽气慰梁溪。xiū wèn jiāng shān fēi gù guó,qiě jiāng shuǎng qì wèi liáng xī。

七峰诗序太史溪

李纲

平溪渌静见游鱼,十里无声若画图。píng xī lù jìng jiàn yóu yú,shí lǐ wú shēng ruò huà tú。
但道曾经太史爱,不须污染目为愚。dàn dào céng jīng tài shǐ ài,bù xū wū rǎn mù wèi yú。

畴老见示荔枝绝句次韵

李纲

炎月南闽丹荔子,绛绡微皱裹明珠。yán yuè nán mǐn dān lì zi,jiàng xiāo wēi zhòu guǒ míng zhū。
金盘数颗已堪赏,何况莆阳十万株。jīn pán shù kē yǐ kān shǎng,hé kuàng pú yáng shí wàn zhū。

尝新橄榄二绝句

李纲

岂无崖蜜十分甜,竞爱清严解变甘。qǐ wú yá mì shí fēn tián,jìng ài qīng yán jiě biàn gān。
堪笑区区弃捐者,半途回味始知惭。kān xiào qū qū qì juān zhě,bàn tú huí wèi shǐ zhī cán。

尝新橄榄二绝句

李纲

蠲疴毒药宁便舌,逆耳忠言却利行。juān kē dú yào níng biàn shé,nì ěr zhōng yán què lì xíng。
世上但能珍橄榄,那知言药更甘清。shì shàng dàn néng zhēn gǎn lǎn,nà zhī yán yào gèng gān qīng。

白鹭

李纲

白鹭孤飞映碧峰,皎如片雪落轻风。bái lù gū fēi yìng bì fēng,jiǎo rú piàn xuě luò qīng fēng。
徊翔意态虽容与,心在清波寸鬣中。huái xiáng yì tài suī róng yǔ,xīn zài qīng bō cùn liè zhōng。

次韵丹霞录示罗畴老唱和诗四首其二和太华庵闻牡丹芍药花香

李纲

嘉卉多生佛氏宫,一经鼻观便圆通。jiā huì duō shēng fú shì gōng,yī jīng bí guān biàn yuán tōng。
妙香来处非和合,岂在根尘吸染中。miào xiāng lái chù fēi hé hé,qǐ zài gēn chén xī rǎn zhōng。

次韵丹霞录示罗畴老唱和诗四首其二和太华庵闻牡丹芍药花香

李纲

鳞鬣从容戏碧漪,拈槌击拂更无疑。lín liè cóng róng xì bì yī,niān chuí jī fú gèng wú yí。
闻经听法都休说,自是鱼中有导师。wén jīng tīng fǎ dōu xiū shuō,zì shì yú zhōng yǒu dǎo shī。

次韵丹霞录示罗畴老唱和诗四首其二和太华庵闻牡丹芍药花香

李纲

一缕铜炉沉水烟,庵中晏坐孰为禅。yī lǚ tóng lú chén shuǐ yān,ān zhōng yàn zuò shú wèi chán。
灵山法会何曾散,莲社高风尚宛然。líng shān fǎ huì hé céng sàn,lián shè gāo fēng shàng wǎn rán。