古诗词

春晓闻众禽声有感

李纲

春山苍莽天欲明,枕上静听春禽鸣。chūn shān cāng mǎng tiān yù míng,zhěn shàng jìng tīng chūn qín míng。
雏莺初啭正调舌,姹娅乍闻三两声。chú yīng chū zhuàn zhèng diào shé,chà yà zhà wén sān liǎng shēng。
不如归去意良切,脱却泼裤何由行。bù rú guī qù yì liáng qiè,tuō què pō kù hé yóu xíng。
愁人最是断消息,姑恶更觉声娇狞。chóu rén zuì shì duàn xiāo xī,gū è gèng jué shēng jiāo níng。
布谷催耕雨才足,鹁鸠唤妇远将晴。bù gǔ cuī gēng yǔ cái zú,bó jiū huàn fù yuǎn jiāng qíng。
其馀不复识名字,雅音幽韵如簧笙。qí yú bù fù shí míng zì,yǎ yīn yōu yùn rú huáng shēng。
天公怜我太寂寞,故遣尤物怡吾情。tiān gōng lián wǒ tài jì mò,gù qiǎn yóu wù yí wú qíng。
鸾歌凤舞未可见,候虫时鸟聊嘤嘤。luán gē fèng wǔ wèi kě jiàn,hòu chóng shí niǎo liáo yīng yīng。
我生半世困漂泊,巧言谗谤饱所经。wǒ shēng bàn shì kùn piāo pō,qiǎo yán chán bàng bǎo suǒ jīng。
杜门却扫与世绝,欲窒两牖忘雷霆。dù mén què sǎo yǔ shì jué,yù zhì liǎng yǒu wàng léi tíng。
尔声虽好太饶舌,逼耳颇似虚弦惊。ěr shēng suī hǎo tài ráo shé,bī ěr pǒ shì xū xián jīng。
就中提壶可人意,劝我沽酒花间倾。jiù zhōng tí hú kě rén yì,quàn wǒ gū jiǔ huā jiān qīng。
心怀百忧只欲睡,更愿常醉不用醒。xīn huái bǎi yōu zhǐ yù shuì,gèng yuàn cháng zuì bù yòng xǐng。
落花芳草正可藉,玉山自倒知谁令。luò huā fāng cǎo zhèng kě jí,yù shān zì dào zhī shuí lìng。
乌啼鹊噪错昏昼,燕雀啾唧环檐楹。wū tí què zào cuò hūn zhòu,yàn què jiū jī huán yán yíng。
从教一一恣嘲弄,吾方深入无何庭。cóng jiào yī yī zì cháo nòng,wú fāng shēn rù wú hé tíng。
李纲

李纲

李纲(1083年-1140年2月5日),北宋末、南宋初抗金名臣,民族英雄。字伯纪,号梁溪先生,祖籍福建邵武,祖父一代迁居江苏无锡。李纲能诗文,写有不少爱国篇章。亦能词,其咏史之作,形象鲜明生动,风格沉雄劲健。著有《梁溪先生文集》、《靖康传信录》、《梁溪词》。 李纲的作品>>

猜您喜欢

访李道士

李纲

诛茅独占溪一曲,时有白云来伴宿。zhū máo dú zhàn xī yī qū,shí yǒu bái yún lái bàn sù。
自言身在此山中,暮暮朝朝看不足。zì yán shēn zài cǐ shān zhōng,mù mù cháo cháo kàn bù zú。

纪旧梦

李纲

清梦先曾到武夷,玉峰积雪倍幽奇。qīng mèng xiān céng dào wǔ yí,yù fēng jī xuě bèi yōu qí。
小舟游罢寻归路,恰似翛然梦觉时。xiǎo zhōu yóu bà xún guī lù,qià shì xiāo rán mèng jué shí。

天宁老齐珏录庆馀师开堂疏见示

李纲

一别闽山三十年,重来相见两依然。yī bié mǐn shān sān shí nián,zhòng lái xiāng jiàn liǎng yī rán。
烦师录示当时语,犹喜曹溪一派传。fán shī lù shì dāng shí yǔ,yóu xǐ cáo xī yī pài chuán。

春词二十首

李纲

一树梨花傍小轩,结根幽寂更芳妍。yī shù lí huā bàng xiǎo xuān,jié gēn yōu jì gèng fāng yán。
东君有意怜流落,故遣瑶姿堕目前。dōng jūn yǒu yì lián liú luò,gù qiǎn yáo zī duò mù qián。

春词二十首

李纲

晚来急雨作轻寒,只恐梨花落点残。wǎn lái jí yǔ zuò qīng hán,zhǐ kǒng lí huā luò diǎn cán。
唤起小童窗外看,玉妃何事泪栏干。huàn qǐ xiǎo tóng chuāng wài kàn,yù fēi hé shì lèi lán gàn。

春词二十首

李纲

花开好鸟晓关关,惊觉幽窗小梦残。huā kāi hǎo niǎo xiǎo guān guān,jīng jué yōu chuāng xiǎo mèng cán。
宿酒未醒慵起早,透帘红日上三竿。sù jiǔ wèi xǐng yōng qǐ zǎo,tòu lián hóng rì shàng sān gān。

春词二十首

李纲

萧萧槛外翠琅玕,瘦节疏枝特地寒。xiāo xiāo kǎn wài cuì láng gān,shòu jié shū zhī tè dì hán。
谁谓幽居太寥闲,此君长此结清欢。shuí wèi yōu jū tài liáo xián,cǐ jūn zhǎng cǐ jié qīng huān。

春词二十首

李纲

春光淡荡一番新,花气氛氲恼杀人。chūn guāng dàn dàng yī fān xīn,huā qì fēn yūn nǎo shā rén。
只恐花飞春又老,须将酩酊对芳辰。zhǐ kǒng huā fēi chūn yòu lǎo,xū jiāng mǐng dīng duì fāng chén。

春词二十首

李纲

清晨开卷坐幽窗,深注炉烟一缕香。qīng chén kāi juǎn zuò yōu chuāng,shēn zhù lú yān yī lǚ xiāng。
汲水养花颜色好,向人端似炫新妆。jí shuǐ yǎng huā yán sè hǎo,xiàng rén duān shì xuàn xīn zhuāng。

春词二十首

李纲

春日迟迟午睡浓,梦魂飞过浙江东。chūn rì chí chí wǔ shuì nóng,mèng hún fēi guò zhè jiāng dōng。
无端花底间关舌,唤起搔头两鬓蓬。wú duān huā dǐ jiān guān shé,huàn qǐ sāo tóu liǎng bìn péng。

春词二十首

李纲

寂寂春林杜宇啼,劝人只道不如归。jì jì chūn lín dù yǔ tí,quàn rén zhǐ dào bù rú guī。
我今归思何须劝,借尔翩翻两翅飞。wǒ jīn guī sī hé xū quàn,jiè ěr piān fān liǎng chì fēi。

春词二十首

李纲

春色困人浑似酒,花枝照眼恰如人。chūn sè kùn rén hún shì jiǔ,huā zhī zhào yǎn qià rú rén。
东君若解怜愁客,莫使花飞减却春。dōng jūn ruò jiě lián chóu kè,mò shǐ huā fēi jiǎn què chūn。

春词二十首

李纲

漠漠轻烟度短墙,春寒料峭怯罗裳。mò mò qīng yān dù duǎn qiáng,chūn hán liào qiào qiè luó shang。
惜春只怕多风雨,云影披离漏日光。xī chūn zhǐ pà duō fēng yǔ,yún yǐng pī lí lòu rì guāng。

春词二十首

李纲

幽禽百啭舌如簧,院宇深深花木香。yōu qín bǎi zhuàn shé rú huáng,yuàn yǔ shēn shēn huā mù xiāng。
飘泊伤春惟泥酒,不知林外已斜阳。piāo pō shāng chūn wéi ní jiǔ,bù zhī lín wài yǐ xié yáng。

春词二十首

李纲

谁使鸣禽自在啼,感春端似惜芳时。shuí shǐ míng qín zì zài tí,gǎn chūn duān shì xī fāng shí。
一枝暂寄休饶舌,静处须防挟弹儿。yī zhī zàn jì xiū ráo shé,jìng chù xū fáng xié dàn ér。