古诗词

春晓闻众禽声有感

李纲

春山苍莽天欲明,枕上静听春禽鸣。chūn shān cāng mǎng tiān yù míng,zhěn shàng jìng tīng chūn qín míng。
雏莺初啭正调舌,姹娅乍闻三两声。chú yīng chū zhuàn zhèng diào shé,chà yà zhà wén sān liǎng shēng。
不如归去意良切,脱却泼裤何由行。bù rú guī qù yì liáng qiè,tuō què pō kù hé yóu xíng。
愁人最是断消息,姑恶更觉声娇狞。chóu rén zuì shì duàn xiāo xī,gū è gèng jué shēng jiāo níng。
布谷催耕雨才足,鹁鸠唤妇远将晴。bù gǔ cuī gēng yǔ cái zú,bó jiū huàn fù yuǎn jiāng qíng。
其馀不复识名字,雅音幽韵如簧笙。qí yú bù fù shí míng zì,yǎ yīn yōu yùn rú huáng shēng。
天公怜我太寂寞,故遣尤物怡吾情。tiān gōng lián wǒ tài jì mò,gù qiǎn yóu wù yí wú qíng。
鸾歌凤舞未可见,候虫时鸟聊嘤嘤。luán gē fèng wǔ wèi kě jiàn,hòu chóng shí niǎo liáo yīng yīng。
我生半世困漂泊,巧言谗谤饱所经。wǒ shēng bàn shì kùn piāo pō,qiǎo yán chán bàng bǎo suǒ jīng。
杜门却扫与世绝,欲窒两牖忘雷霆。dù mén què sǎo yǔ shì jué,yù zhì liǎng yǒu wàng léi tíng。
尔声虽好太饶舌,逼耳颇似虚弦惊。ěr shēng suī hǎo tài ráo shé,bī ěr pǒ shì xū xián jīng。
就中提壶可人意,劝我沽酒花间倾。jiù zhōng tí hú kě rén yì,quàn wǒ gū jiǔ huā jiān qīng。
心怀百忧只欲睡,更愿常醉不用醒。xīn huái bǎi yōu zhǐ yù shuì,gèng yuàn cháng zuì bù yòng xǐng。
落花芳草正可藉,玉山自倒知谁令。luò huā fāng cǎo zhèng kě jí,yù shān zì dào zhī shuí lìng。
乌啼鹊噪错昏昼,燕雀啾唧环檐楹。wū tí què zào cuò hūn zhòu,yàn què jiū jī huán yán yíng。
从教一一恣嘲弄,吾方深入无何庭。cóng jiào yī yī zì cháo nòng,wú fāng shēn rù wú hé tíng。
李纲

李纲

李纲(1083年-1140年2月5日),北宋末、南宋初抗金名臣,民族英雄。字伯纪,号梁溪先生,祖籍福建邵武,祖父一代迁居江苏无锡。李纲能诗文,写有不少爱国篇章。亦能词,其咏史之作,形象鲜明生动,风格沉雄劲健。著有《梁溪先生文集》、《靖康传信录》、《梁溪词》。 李纲的作品>>

猜您喜欢

灌溪三咏灌溪

李纲

结庵雄踞妙高峰,孤秀巉然万境通。jié ān xióng jù miào gāo fēng,gū xiù chán rán wàn jìng tōng。
不见德云空住处,却须相遇别峰中。bù jiàn dé yún kōng zhù chù,què xū xiāng yù bié fēng zhōng。

灌溪三咏灌溪

李纲

松萝荫翳色苍苍,盛夏南风草木香。sōng luó yīn yì sè cāng cāng,shèng xià nán fēng cǎo mù xiāng。
普愿众生无热恼,不应身独占清凉。pǔ yuàn zhòng shēng wú rè nǎo,bù yīng shēn dú zhàn qīng liáng。

山居四感斗雀

李纲

翩翾啅噪绕高檐,粒食枝栖安用贪。piān xuān zhuó zào rào gāo yán,lì shí zhī qī ān yòng tān。
怒斗不知缘底事,败毛轻毳落毵毵。nù dòu bù zhī yuán dǐ shì,bài máo qīng cuì luò sān sān。

山居四感战蚁

李纲

欲雨山云四面垂,空庭蚁战久相持。yù yǔ shān yún sì miàn chuí,kōng tíng yǐ zhàn jiǔ xiāng chí。
只应薄伐檀萝国,正是槐安献捷时。zhǐ yīng báo fá tán luó guó,zhèng shì huái ān xiàn jié shí。

山居四感噪蝉

李纲

修竹茂林山寺幽,蝉声如沸满清秋。xiū zhú mào lín shān sì yōu,chán shēng rú fèi mǎn qīng qiū。
吸风饮露无求世,嘒嘒何为噪不休。xī fēng yǐn lù wú qiú shì,huì huì hé wèi zào bù xiū。

山居四感吟蛩

李纲

月露凄清湿草根,寒蛩偏向夜深闻。yuè lù qī qīng shī cǎo gēn,hán qióng piān xiàng yè shēn wén。
随时感气成悲怨,不是来销逐客魂。suí shí gǎn qì chéng bēi yuàn,bù shì lái xiāo zhú kè hún。

山居四景松风

李纲

岁晚苍官鬓发青,回风披拂自悲鸣。suì wǎn cāng guān bìn fā qīng,huí fēng pī fú zì bēi míng。
不容逐客多归梦,故作江湖波浪声。bù róng zhú kè duō guī mèng,gù zuò jiāng hú bō làng shēng。

山居四景松风

李纲

森然绕槛翠琅玕,瘦节疏枝特地寒。sēn rán rào kǎn cuì láng gān,shòu jié shū zhī tè dì hán。
底事叶垂浑不舞,金风零露夜漙漙。dǐ shì yè chuí hún bù wǔ,jīn fēng líng lù yè tuán tuán。

山居四景松风

李纲

玉洁烟轻一片深,飘然出岫本无心。yù jié yān qīng yī piàn shēn,piāo rán chū xiù běn wú xīn。
孤飞远映碧天去,也解重来为作霖。gū fēi yuǎn yìng bì tiān qù,yě jiě zhòng lái wèi zuò lín。

山居四景松风

李纲

月出松林已半廊,故开窗牖纳清光。yuè chū sōng lín yǐ bàn láng,gù kāi chuāng yǒu nà qīng guāng。
嫦娥应讶年来瘦,千首新诗书满床。cháng é yīng yà nián lái shòu,qiān shǒu xīn shī shū mǎn chuáng。

山居四适酌酒

李纲

山禽唤觉不成眠,兴若长鲸吸百川。shān qín huàn jué bù chéng mián,xīng ruò zhǎng jīng xī bǎi chuān。
满酌瓷瓯当金盏,陶然便作酒中仙。mǎn zhuó cí ōu dāng jīn zhǎn,táo rán biàn zuò jiǔ zhōng xiān。

山居四适烹茶

李纲

安眠饱食更何求,只欠云腴茗一瓯。ān mián bǎo shí gèng hé qiú,zhǐ qiàn yún yú míng yī ōu。
龙凤不须夸北苑,枪旗且与试中州。lóng fèng bù xū kuā běi yuàn,qiāng qí qiě yǔ shì zhōng zhōu。

山居四适读书

李纲

平生长作蠹书蟫,老去犹资慰我心。píng shēng zhǎng zuò dù shū yín,lǎo qù yóu zī wèi wǒ xīn。
每到古人名节处,慨然掩卷一沉吟。měi dào gǔ rén míng jié chù,kǎi rán yǎn juǎn yī chén yín。

山居四适焚香

李纲

假榻禅房夜寂然,瓦炉石饼爇龙涎。jiǎ tà chán fáng yè jì rán,wǎ lú shí bǐng ruò lóng xián。
霏微缥缈根尘际,吸引方知鼻观圆。fēi wēi piāo miǎo gēn chén jì,xī yǐn fāng zhī bí guān yuán。

山居四卉拒霜

李纲

道人多种木芙蓉,晓着清霜分外红。dào rén duō zhǒng mù fú róng,xiǎo zhe qīng shuāng fēn wài hóng。
万叶千花本何有,因空成色色成空。wàn yè qiān huā běn hé yǒu,yīn kōng chéng sè sè chéng kōng。