古诗词

冬日来观鼓山新阁偶成古风三十韵

李纲

寻盟访鼓山,风物宛如昨。xún méng fǎng gǔ shān,fēng wù wǎn rú zuó。
山中有开士,弹指成杰阁。shān zhōng yǒu kāi shì,dàn zhǐ chéng jié gé。
应真飞锡来,一一得所托。yīng zhēn fēi xī lái,yī yī dé suǒ tuō。
翚飞骞栋甍,绚烂丽丹雘。huī fēi qiān dòng méng,xuàn làn lì dān wò。
峨峨大顶峰,孤影入檐角。é é dà dǐng fēng,gū yǐng rù yán jiǎo。
乃知象教力,建立必卓荦。nǎi zhī xiàng jiào lì,jiàn lì bì zhuó luò。
却为灵源游,云木互参错。què wèi líng yuán yóu,yún mù hù cān cuò。
岩深松桂香,石古苔藓剥。yán shēn sōng guì xiāng,shí gǔ tái xiǎn bō。
冬温日清美,景短气萧索。dōng wēn rì qīng měi,jǐng duǎn qì xiāo suǒ。
天然资野逸,安用遮翠幕。tiān rán zī yě yì,ān yòng zhē cuì mù。
快哉缅登临,及此小摇落。kuài zāi miǎn dēng lín,jí cǐ xiǎo yáo luò。
乘高望瀛海,南极露垠堮。chéng gāo wàng yíng hǎi,nán jí lù yín è。
蓬壶在跬步,谁谓仙山邈。péng hú zài kuǐ bù,shuí wèi xiān shān miǎo。
苍茫杳霭中,万象恣磅礴。cāng máng yǎo ǎi zhōng,wàn xiàng zì bàng bó。
回头睇中原,郡国半沙漠。huí tóu dì zhōng yuán,jùn guó bàn shā mò。
犬羊污宫殿,蛇豕穴城郭。quǎn yáng wū gōng diàn,shé shǐ xué chéng guō。
畴能挽天河,一洗氛祲恶。chóu néng wǎn tiān hé,yī xǐ fēn jìn è。
我生多艰虞,久矣衰病作。wǒ shēng duō jiān yú,jiǔ yǐ shuāi bìng zuò。
君恩听言归,养拙侣猿鹤。jūn ēn tīng yán guī,yǎng zhuō lǚ yuán hè。
忽忽岁遒尽,平子殊不乐。hū hū suì qiú jǐn,píng zi shū bù lè。
幸同二三子,杖履遍丘壑。xìng tóng èr sān zi,zhàng lǚ biàn qiū hè。
跻攀力尚强,谈笑心无怍。jī pān lì shàng qiáng,tán xiào xīn wú zuò。
野鹿饱丰甘,冥鸿在寥廓。yě lù bǎo fēng gān,míng hóng zài liáo kuò。
翻思轩冕间,何异遭束缚。fān sī xuān miǎn jiān,hé yì zāo shù fù。
斯游信清绝,妙赏寄寂寞。sī yóu xìn qīng jué,miào shǎng jì jì mò。
晚来凄以风,远色秀增岳。wǎn lái qī yǐ fēng,yuǎn sè xiù zēng yuè。
泠泠钟磬声,随月度林薄。líng líng zhōng qìng shēng,suí yuè dù lín báo。
惄焉感时心,未免如陨箨。nì yān gǎn shí xīn,wèi miǎn rú yǔn tuò。
倘能驾云螭,岂复忧世瘼。tǎng néng jià yún chī,qǐ fù yōu shì mò。
会当期若士,相与踞龟壳。huì dāng qī ruò shì,xiāng yǔ jù guī ké。
李纲

李纲

李纲(1083年-1140年2月5日),北宋末、南宋初抗金名臣,民族英雄。字伯纪,号梁溪先生,祖籍福建邵武,祖父一代迁居江苏无锡。李纲能诗文,写有不少爱国篇章。亦能词,其咏史之作,形象鲜明生动,风格沉雄劲健。著有《梁溪先生文集》、《靖康传信录》、《梁溪词》。 李纲的作品>>

猜您喜欢

灌溪三咏灌溪

李纲

结庵雄踞妙高峰,孤秀巉然万境通。jié ān xióng jù miào gāo fēng,gū xiù chán rán wàn jìng tōng。
不见德云空住处,却须相遇别峰中。bù jiàn dé yún kōng zhù chù,què xū xiāng yù bié fēng zhōng。

灌溪三咏灌溪

李纲

松萝荫翳色苍苍,盛夏南风草木香。sōng luó yīn yì sè cāng cāng,shèng xià nán fēng cǎo mù xiāng。
普愿众生无热恼,不应身独占清凉。pǔ yuàn zhòng shēng wú rè nǎo,bù yīng shēn dú zhàn qīng liáng。

山居四感斗雀

李纲

翩翾啅噪绕高檐,粒食枝栖安用贪。piān xuān zhuó zào rào gāo yán,lì shí zhī qī ān yòng tān。
怒斗不知缘底事,败毛轻毳落毵毵。nù dòu bù zhī yuán dǐ shì,bài máo qīng cuì luò sān sān。

山居四感战蚁

李纲

欲雨山云四面垂,空庭蚁战久相持。yù yǔ shān yún sì miàn chuí,kōng tíng yǐ zhàn jiǔ xiāng chí。
只应薄伐檀萝国,正是槐安献捷时。zhǐ yīng báo fá tán luó guó,zhèng shì huái ān xiàn jié shí。

山居四感噪蝉

李纲

修竹茂林山寺幽,蝉声如沸满清秋。xiū zhú mào lín shān sì yōu,chán shēng rú fèi mǎn qīng qiū。
吸风饮露无求世,嘒嘒何为噪不休。xī fēng yǐn lù wú qiú shì,huì huì hé wèi zào bù xiū。

山居四感吟蛩

李纲

月露凄清湿草根,寒蛩偏向夜深闻。yuè lù qī qīng shī cǎo gēn,hán qióng piān xiàng yè shēn wén。
随时感气成悲怨,不是来销逐客魂。suí shí gǎn qì chéng bēi yuàn,bù shì lái xiāo zhú kè hún。

山居四景松风

李纲

岁晚苍官鬓发青,回风披拂自悲鸣。suì wǎn cāng guān bìn fā qīng,huí fēng pī fú zì bēi míng。
不容逐客多归梦,故作江湖波浪声。bù róng zhú kè duō guī mèng,gù zuò jiāng hú bō làng shēng。

山居四景松风

李纲

森然绕槛翠琅玕,瘦节疏枝特地寒。sēn rán rào kǎn cuì láng gān,shòu jié shū zhī tè dì hán。
底事叶垂浑不舞,金风零露夜漙漙。dǐ shì yè chuí hún bù wǔ,jīn fēng líng lù yè tuán tuán。

山居四景松风

李纲

玉洁烟轻一片深,飘然出岫本无心。yù jié yān qīng yī piàn shēn,piāo rán chū xiù běn wú xīn。
孤飞远映碧天去,也解重来为作霖。gū fēi yuǎn yìng bì tiān qù,yě jiě zhòng lái wèi zuò lín。

山居四景松风

李纲

月出松林已半廊,故开窗牖纳清光。yuè chū sōng lín yǐ bàn láng,gù kāi chuāng yǒu nà qīng guāng。
嫦娥应讶年来瘦,千首新诗书满床。cháng é yīng yà nián lái shòu,qiān shǒu xīn shī shū mǎn chuáng。

山居四适酌酒

李纲

山禽唤觉不成眠,兴若长鲸吸百川。shān qín huàn jué bù chéng mián,xīng ruò zhǎng jīng xī bǎi chuān。
满酌瓷瓯当金盏,陶然便作酒中仙。mǎn zhuó cí ōu dāng jīn zhǎn,táo rán biàn zuò jiǔ zhōng xiān。

山居四适烹茶

李纲

安眠饱食更何求,只欠云腴茗一瓯。ān mián bǎo shí gèng hé qiú,zhǐ qiàn yún yú míng yī ōu。
龙凤不须夸北苑,枪旗且与试中州。lóng fèng bù xū kuā běi yuàn,qiāng qí qiě yǔ shì zhōng zhōu。

山居四适读书

李纲

平生长作蠹书蟫,老去犹资慰我心。píng shēng zhǎng zuò dù shū yín,lǎo qù yóu zī wèi wǒ xīn。
每到古人名节处,慨然掩卷一沉吟。měi dào gǔ rén míng jié chù,kǎi rán yǎn juǎn yī chén yín。

山居四适焚香

李纲

假榻禅房夜寂然,瓦炉石饼爇龙涎。jiǎ tà chán fáng yè jì rán,wǎ lú shí bǐng ruò lóng xián。
霏微缥缈根尘际,吸引方知鼻观圆。fēi wēi piāo miǎo gēn chén jì,xī yǐn fāng zhī bí guān yuán。

山居四卉拒霜

李纲

道人多种木芙蓉,晓着清霜分外红。dào rén duō zhǒng mù fú róng,xiǎo zhe qīng shuāng fēn wài hóng。
万叶千花本何有,因空成色色成空。wàn yè qiān huā běn hé yǒu,yīn kōng chéng sè sè chéng kōng。