古诗词

竹枝词

袁宏道

武溪葱翠独称梁,正望黄山一点苍。wǔ xī cōng cuì dú chēng liáng,zhèng wàng huáng shān yī diǎn cāng。
三日风头两日雨,谢公昨夜拜梁王。sān rì fēng tóu liǎng rì yǔ,xiè gōng zuó yè bài liáng wáng。
袁宏道

袁宏道

袁宏道(1568~1610)明代文学家,字中郎,又字无学,号石公,又号六休。汉族,荆州公安(今属湖北公安)人。宏道在文学上反对“文必秦汉,诗必盛唐”的风气,提出“独抒性灵,不拘格套”的性灵说。与其兄袁宗道、弟袁中道并有才名,合称“公安三袁”。 袁宏道的作品>>

猜您喜欢

岁暮即事

袁宏道

兰焰添灯重,花光簇夜红。lán yàn tiān dēng zhòng,huā guāng cù yè hóng。
彩枝闲玉剪,金帖冷屏风。cǎi zhī xián yù jiǎn,jīn tiē lěng píng fēng。
宦意如霜草,乡心折晚鸿。huàn yì rú shuāng cǎo,xiāng xīn zhé wǎn hóng。
谁能学少女,眉画入时工。shuí néng xué shǎo nǚ,méi huà rù shí gōng。

除夕同王百谷皇甫仲璋方子公衙斋守岁

袁宏道

懒贴宜春字,聊为卒岁歌。lǎn tiē yí chūn zì,liáo wèi zú suì gē。
官能客脱网,客喜不张罗。guān néng kè tuō wǎng,kè xǐ bù zhāng luó。
始觉门如谢,刚惭肉似何。shǐ jué mén rú xiè,gāng cán ròu shì hé。
江湖新管领,一径白云多。jiāng hú xīn guǎn lǐng,yī jìng bái yún duō。

元日述怀

袁宏道

客署闲花事,乡心醉柳条。kè shǔ xián huā shì,xiāng xīn zuì liǔ tiáo。
闭门春草长,高枕白云骄。bì mén chūn cǎo zhǎng,gāo zhěn bái yún jiāo。
牛马呼仍在,鹍鹏路已遥。niú mǎ hū réng zài,kūn péng lù yǐ yáo。
有田堪种米,罄折笑前朝。yǒu tián kān zhǒng mǐ,qìng zhé xiào qián cháo。

元日方子公对奕

袁宏道

三百争驰道,十千讣赌钱。sān bǎi zhēng chí dào,shí qiān fù dǔ qián。
屠苏惭得后,奕品僣居前。tú sū cán dé hòu,yì pǐn tiě jū qián。
花锦添新日,霜毛减少年。huā jǐn tiān xīn rì,shuāng máo jiǎn shǎo nián。
谁能黑白里,悟得远公禅。shuí néng hēi bái lǐ,wù dé yuǎn gōng chán。

述怀

袁宏道

种树先芝桂,裁衣度薜萝。zhǒng shù xiān zhī guì,cái yī dù bì luó。
敝图悬祖炳,败絮拥妻罗。bì tú xuán zǔ bǐng,bài xù yōng qī luó。
丘壑驰驱甚,玄虚色相多。qiū hè chí qū shén,xuán xū sè xiāng duō。
市朝无拘管,何处不渔蓑。shì cháo wú jū guǎn,hé chù bù yú suō。

病痊

袁宏道

病合当求去,宦情非是阑。bìng hé dāng qiú qù,huàn qíng fēi shì lán。
与其官作病,宁可活无官。yǔ qí guān zuò bìng,níng kě huó wú guān。
腰膝皆相贺,妻儿亦自驩。yāo xī jiē xiāng hè,qī ér yì zì huān。
高堂垂万里,谁与说平安。gāo táng chuí wàn lǐ,shuí yǔ shuō píng ān。

苦雨

袁宏道

转觉云沉重,翻疑天苦辛。zhuǎn jué yún chén zhòng,fān yí tiān kǔ xīn。
横将无厌两,淹杀有情春。héng jiāng wú yàn liǎng,yān shā yǒu qíng chūn。
山作龙钟貌,花如失意人。shān zuò lóng zhōng mào,huā rú shī yì rén。
百钱一斗米,谁与贷官贫。bǎi qián yī dòu mǐ,shuí yǔ dài guān pín。

宿惠山僧房

袁宏道

小阁寒灰火,清香古佛颜。xiǎo gé hán huī huǒ,qīng xiāng gǔ fú yán。
潮来吹雨叶,云起叠山鬟。cháo lái chuī yǔ yè,yún qǐ dié shān huán。
白恰随人指,青峰送客还。bái qià suí rén zhǐ,qīng fēng sòng kè hái。
红尘触处到,长日下幽关。hóng chén chù chù dào,zhǎng rì xià yōu guān。

宿惠山僧房

袁宏道

排遣何曾达,思惟亦是尘。pái qiǎn hé céng dá,sī wéi yì shì chén。
病翻为乐果,发在是愁因。bìng fān wèi lè guǒ,fā zài shì chóu yīn。
松老皆成佛,花清亦避人。sōng lǎo jiē chéng fú,huā qīng yì bì rén。
禅栖如窦许,色色可怡神。chán qī rú dòu xǔ,sè sè kě yí shén。

初晴

袁宏道

暾日迟迟影,和风淡淡新。tūn rì chí chí yǐng,hé fēng dàn dàn xīn。
山微舒态度,柳小足精神。shān wēi shū tài dù,liǔ xiǎo zú jīng shén。
宗测当如祖,梁鸿竟傍人。zōng cè dāng rú zǔ,liáng hóng jìng bàng rén。
欲从游客饮,除里觅纱巾。yù cóng yóu kè yǐn,chú lǐ mì shā jīn。

偶成

袁宏道

世事怜贪饵,同群怖独翔。shì shì lián tān ěr,tóng qún bù dú xiáng。
摊书时引梦,临水或思乡。tān shū shí yǐn mèng,lín shuǐ huò sī xiāng。
兄弟皆丘小,山林之日长。xiōng dì jiē qiū xiǎo,shān lín zhī rì zhǎng。
行藏细检点,多半是襄阳。xíng cáng xì jiǎn diǎn,duō bàn shì xiāng yáng。

偶成

袁宏道

佛大刚盈尺,山高也避尘。fú dà gāng yíng chǐ,shān gāo yě bì chén。
时时闻戒定,法法遇贪嗔。shí shí wén jiè dìng,fǎ fǎ yù tān chēn。
竹粉遗天女,松脂食道人。zhú fěn yí tiān nǚ,sōng zhī shí dào rén。
南能休借阅,即汝是前身。nán néng xiū jiè yuè,jí rǔ shì qián shēn。

偶成

袁宏道

羁客胸怀少,天涯侣伴稀。jī kè xiōng huái shǎo,tiān yá lǚ bàn xī。
未须愁独立,终是念归飞。wèi xū chóu dú lì,zhōng shì niàn guī fēi。
云来吹水叶,潮去落沙衣。yún lái chuī shuǐ yè,cháo qù luò shā yī。
酷忆湘江上,梅花伴钓矶。kù yì xiāng jiāng shàng,méi huā bàn diào jī。

寄江进之

袁宏道

吏老心尤苦,才清调转孤。lì lǎo xīn yóu kǔ,cái qīng diào zhuǎn gū。
花飞常乱押,梅气欲侵符。huā fēi cháng luàn yā,méi qì yù qīn fú。
旧俸开来否,新粮勾也无。jiù fèng kāi lái fǒu,xīn liáng gōu yě wú。
政成须勉强,尺步是?途。zhèng chéng xū miǎn qiáng,chǐ bù shì tú。

嘉兴道上过古寺

袁宏道

金尽沙为地,竹枯水过篱。jīn jǐn shā wèi dì,zhú kū shuǐ guò lí。
龙池蛙带子,佛顶雀衔儿。lóng chí wā dài zi,fú dǐng què xián ér。
古迹钱王是,残经宋代疑。gǔ jì qián wáng shì,cán jīng sòng dài yí。
道旁龟剥落,草里卧丰碑。dào páng guī bō luò,cǎo lǐ wò fēng bēi。
15321234567»