古诗词

和子薳泛江送客用老杜韵

王之道

北风还入夜,波怒未能平。běi fēng hái rù yè,bō nù wèi néng píng。
江气云烟重,山光水墨轻。jiāng qì yún yān zhòng,shān guāng shuǐ mò qīng。
荧荧渔火乱,惨惨暮寒生。yíng yíng yú huǒ luàn,cǎn cǎn mù hán shēng。
咫尺淮乡路,淹留系此情。zhǐ chǐ huái xiāng lù,yān liú xì cǐ qíng。
王之道

王之道

公元一〇九三年至一一六九年字彦猷,庐州濡须人。生于宋哲宗元祐八年,卒于孝宗乾道五年,年七十七岁。善文,明白晓畅,诗亦真朴有致。为人慷慨有气节。宣和六年,(公元一一二四年)与兄之义弟之深同登进士第。对策极言燕云用兵之非,以切直抑制下列。调历阳丞。绍兴和议初成,之道方通判滁州,力陈辱国非便。大忤秦桧意,谪监南雄盐税。坐是沦废者二十年。后累官湖南转运判官,以朝奉大夫致仕。之道著有相山集三十卷,《四库总目》相山词一卷,《文献通考》传于世。 王之道的作品>>

猜您喜欢

蒸红亭

王之道

桃源果何处,溪流出残红。táo yuán guǒ hé chù,xī liú chū cán hóng。
忽然见桃花,灼灼摇春风。hū rán jiàn táo huā,zhuó zhuó yáo chūn fēng。
蒸成日边霞,高吟思无穷。zhēng chéng rì biān xiá,gāo yín sī wú qióng。

史佐才读书堂

王之道

我闻轮人扁,妙解书中义。wǒ wén lún rén biǎn,miào jiě shū zhōng yì。
当其听读书,默识圣人意。dāng qí tīng dú shū,mò shí shèng rén yì。
忽然释椎凿,有问发兹秘。hū rán shì chuí záo,yǒu wèn fā zī mì。
虽云圣人语,糟粕岂精粹。suī yún shèng rén yǔ,zāo pò qǐ jīng cuì。
齐侯诘其说,无说当致死。qí hóu jí qí shuō,wú shuō dāng zhì sǐ。
请以斫轮观,固入要非易。qǐng yǐ zhuó lún guān,gù rù yào fēi yì。
不徐仍不疾,心手在相契。bù xú réng bù jí,xīn shǒu zài xiāng qì。
是中有数存,非言所能既。shì zhōng yǒu shù cún,fēi yán suǒ néng jì。
扁也亦何人,所得乃至此。biǎn yě yì hé rén,suǒ dé nǎi zhì cǐ。
固知斯道在,天下本无二。gù zhī sī dào zài,tiān xià běn wú èr。
观君榜斯堂,令我端拜议。guān jūn bǎng sī táng,lìng wǒ duān bài yì。
想见堂中书,填箱溢巾笥。xiǎng jiàn táng zhōng shū,tián xiāng yì jīn sì。
纵横三万卷,一览悉能记。zòng héng sān wàn juǎn,yī lǎn xī néng jì。
左右逢其原,下笔不能缀。zuǒ yòu féng qí yuán,xià bǐ bù néng zhuì。
我昔摄东城,君时尚童稚。wǒ xī shè dōng chéng,jūn shí shàng tóng zhì。
如闻侍先公,往矣江之涘。rú wén shì xiān gōng,wǎng yǐ jiāng zhī sì。
崎岖三十载,于此忽相值。qí qū sān shí zài,yú cǐ hū xiāng zhí。
出示诸公诗,圭璧烂庭瑞。chū shì zhū gōng shī,guī bì làn tíng ruì。
君家依水竹,亭台缭幽邃。jūn jiā yī shuǐ zhú,tíng tái liáo yōu suì。
作堂于其间,读书乃其事。zuò táng yú qí jiān,dú shū nǎi qí shì。
嗜好与人殊,可以见君志。shì hǎo yǔ rén shū,kě yǐ jiàn jūn zhì。
明年冠群英,先正秘书字。míng nián guān qún yīng,xiān zhèng mì shū zì。

题王亦颜清心阁

王之道

湖光浩无际,远与列岫并。hú guāng hào wú jì,yuǎn yǔ liè xiù bìng。
风澄烟雾开,炯若镜面平。fēng chéng yān wù kāi,jiǒng ruò jìng miàn píng。
高人对万变,寸田常默耕。gāo rén duì wàn biàn,cùn tián cháng mò gēng。
扰扰亦何为,岂容方寸撄。rǎo rǎo yì hé wèi,qǐ róng fāng cùn yīng。
有时鉴湖光,爱其静而明。yǒu shí jiàn hú guāng,ài qí jìng ér míng。
那知水是物,心清物还清。nà zhī shuǐ shì wù,xīn qīng wù hái qīng。
徘徊不忍去,杰阁指顾成。pái huái bù rěn qù,jié gé zhǐ gù chéng。
阁成何所喜,画栋连朱甍。gé chéng hé suǒ xǐ,huà dòng lián zhū méng。
大江西南来,群山东北横。dà jiāng xī nán lái,qún shān dōng běi héng。
江山不待招,宛转趋檐楹。jiāng shān bù dài zhāo,wǎn zhuǎn qū yán yíng。
诹度多暇日,登临有馀情。zōu dù duō xiá rì,dēng lín yǒu yú qíng。
论文一樽酒,对客手自倾。lùn wén yī zūn jiǔ,duì kè shǒu zì qīng。
酒阑复徜徉,观书弄颍泓。jiǔ lán fù cháng yáng,guān shū nòng yǐng hóng。
使人之意消,鄙吝何由萌。shǐ rén zhī yì xiāo,bǐ lìn hé yóu méng。
嗟予顽钝姿,栖栖亦劳生。jiē yǔ wán dùn zī,qī qī yì láo shēng。
从今事疏瀹,永守清心盟。cóng jīn shì shū yuè,yǒng shǒu qīng xīn méng。

追和韦苏州诗呈周守敦义

王之道

江城五月雨,千里荷花香。jiāng chéng wǔ yuè yǔ,qiān lǐ hé huā xiāng。
清风吹葛衣,铃斋有馀凉。qīng fēng chuī gé yī,líng zhāi yǒu yú liáng。
日晏吏卒散,槐阴扫高堂。rì yàn lì zú sàn,huái yīn sǎo gāo táng。
归来欲偃仰,叹息不敢康。guī lái yù yǎn yǎng,tàn xī bù gǎn kāng。
设醴致佳客,论交到相忘。shè lǐ zhì jiā kè,lùn jiāo dào xiāng wàng。
高文如大烹,未惯染指尝。gāo wén rú dà pēng,wèi guàn rǎn zhǐ cháng。
何当侍函文,获赋蔓草章。hé dāng shì hán wén,huò fù màn cǎo zhāng。
君方扶摇抟,我独蓬蒿翔。jūn fāng fú yáo tuán,wǒ dú péng hāo xiáng。
生平一壑美,未见北海洋。shēng píng yī hè měi,wèi jiàn běi hǎi yáng。
愿言承至教,虽老当自强。yuàn yán chéng zhì jiào,suī lǎo dāng zì qiáng。

寄题鲁如晦需堂

王之道

鲁僖有贤裔,家在吴江东。lǔ xī yǒu xián yì,jiā zài wú jiāng dōng。
宏词与奥学,浩渺江无穷。hóng cí yǔ ào xué,hào miǎo jiāng wú qióng。
魁然栋梁姿,久困荆棘中。kuí rán dòng liáng zī,jiǔ kùn jīng jí zhōng。
抱能未施邦,殆与张籍同。bào néng wèi shī bāng,dài yǔ zhāng jí tóng。
人皆盲于心,我目昏不蒙。rén jiē máng yú xīn,wǒ mù hūn bù méng。
而君乃勇退,奉祠环堵宫。ér jūn nǎi yǒng tuì,fèng cí huán dǔ gōng。
筑圃号通隐,花竹罗青红。zhù pǔ hào tōng yǐn,huā zhú luó qīng hóng。
郡山涌其前,湖光湛冲瀜。jùn shān yǒng qí qián,hú guāng zhàn chōng róng。
日哦松菊间,志气骄王公。rì ó sōng jú jiān,zhì qì jiāo wáng gōng。
客来醉需堂,饮食沾奴童。kè lái zuì xū táng,yǐn shí zhān nú tóng。
嗟予老且倦,齿豁仍头童。jiē yǔ lǎo qiě juàn,chǐ huō réng tóu tóng。
田芜未能归,惭愧通隐翁。tián wú wèi néng guī,cán kuì tōng yǐn wēng。

题李梦发知足斋

王之道

荀卿重无祸,老氏贵不辱。xún qīng zhòng wú huò,lǎo shì guì bù rǔ。
不辱非暂荣,无祸乃长福。bù rǔ fēi zàn róng,wú huò nǎi zhǎng fú。
咄哉名利场,甚矣身世梏。duō zāi míng lì chǎng,shén yǐ shēn shì gù。
得侯方丏公,怀金未忘玉。dé hóu fāng miǎn gōng,huái jīn wèi wàng yù。
经营蛾赴火,奔走蝇嗜肉。jīng yíng é fù huǒ,bēn zǒu yíng shì ròu。
方当从后抟,宁复念前覆。fāng dāng cóng hòu tuán,níng fù niàn qián fù。
李斯悲黄犬,扬雄诮丹毂。lǐ sī bēi huáng quǎn,yáng xióng qiào dān gǔ。
二者倘胥失,万此亦何足。èr zhě tǎng xū shī,wàn cǐ yì hé zú。
是理甚易知,允蹈君所独。shì lǐ shén yì zhī,yǔn dǎo jūn suǒ dú。
使人之意销,岂止我心服。shǐ rén zhī yì xiāo,qǐ zhǐ wǒ xīn fú。
不贪子罕宝,属厌女宽腹。bù tān zi hǎn bǎo,shǔ yàn nǚ kuān fù。
庶几闻高风,将遂变流俗。shù jǐ wén gāo fēng,jiāng suì biàn liú sú。

夏日雨霁郊行次韵刘春卿

王之道

皇天久不雨,既雨晴亦好。huáng tiān jiǔ bù yǔ,jì yǔ qíng yì hǎo。
食已得从容,偕行石城道。shí yǐ dé cóng róng,xié xíng shí chéng dào。
桑麻光似泼,山林净如澡。sāng má guāng shì pō,shān lín jìng rú zǎo。
苍苔长绿发,嫩竹摇翠葆。cāng tái zhǎng lǜ fā,nèn zhú yáo cuì bǎo。
离离实攒椅,蔌蔌花褪枣。lí lí shí zǎn yǐ,sù sù huā tuì zǎo。
风梢水中蒲,烟叶湖外草。fēng shāo shuǐ zhōng pú,yān yè hú wài cǎo。
新秧良可喜,勃然见兴槁。xīn yāng liáng kě xǐ,bó rán jiàn xīng gǎo。
老农竞耘耔,出作恨不早。lǎo nóng jìng yún zǐ,chū zuò hèn bù zǎo。
谁家列午饷,蔬笋杂鲜薧。shuí jiā liè wǔ xiǎng,shū sǔn zá xiān hāo。
田头立妇子,柳下坐翁媪。tián tóu lì fù zi,liǔ xià zuò wēng ǎo。
宁能择丰甘,放箸等一扫。níng néng zé fēng gān,fàng zhù děng yī sǎo。
旁观犹快意,想见慰倾倒。páng guān yóu kuài yì,xiǎng jiàn wèi qīng dào。
嗟予少力穑,自取宦游恼。jiē yǔ shǎo lì sè,zì qǔ huàn yóu nǎo。
何当赋归来,须发已华皓。hé dāng fù guī lái,xū fā yǐ huá hào。

次韵陈勉仲登群山观

王之道

十年放江湖,亲朋益疏散。shí nián fàng jiāng hú,qīn péng yì shū sàn。
不知跬步间,游览有奇观。bù zhī kuǐ bù jiān,yóu lǎn yǒu qí guān。
因君寄新诗,心目益悽断。yīn jūn jì xīn shī,xīn mù yì qī duàn。
东城俯荻洲,下有鱼鸟乱。dōng chéng fǔ dí zhōu,xià yǒu yú niǎo luàn。
想见江南山,终日对书案。xiǎng jiàn jiāng nán shān,zhōng rì duì shū àn。
小立筇杖倚,兀坐葛巾岸。xiǎo lì qióng zhàng yǐ,wù zuò gé jīn àn。
高情渺云外,竑议涉唐汉。gāo qíng miǎo yún wài,hóng yì shè táng hàn。
嗟予衰且老,儿辈逼婚冠。jiē yǔ shuāi qiě lǎo,ér bèi bī hūn guān。
岂复敢言诗,观诗重增叹。qǐ fù gǎn yán shī,guān shī zhòng zēng tàn。
舂容来大轴,玩味起顽懦。chōng róng lái dà zhóu,wán wèi qǐ wán nuò。
穷愁欲谁知,富贵当自断。qióng chóu yù shuí zhī,fù guì dāng zì duàn。
探虎愧吕蒙,思鲈抗张翰。tàn hǔ kuì lǚ méng,sī lú kàng zhāng hàn。
别来能几时,鬓发暗凋换。bié lái néng jǐ shí,bìn fā àn diāo huàn。
养成杜甫懒,甘作元结漫。yǎng chéng dù fǔ lǎn,gān zuò yuán jié màn。
何当遂拂衣,疲马解缰绊。hé dāng suì fú yī,pí mǎ jiě jiāng bàn。
卜邻大期东,携酒日相看。bo lín dà qī dōng,xié jiǔ rì xiāng kàn。

题龙舒天祚宫玉虹亭

王之道

山祇不爱宝,倾写白玉霙。shān qí bù ài bǎo,qīng xiě bái yù yīng。
秋阳正炎赫,喷薄争清明。qiū yáng zhèng yán hè,pēn báo zhēng qīng míng。
我疑石韬玉,白虹贯岩泓。wǒ yí shí tāo yù,bái hóng guàn yán hóng。
源源自何来,万古风雷声。yuán yuán zì hé lái,wàn gǔ fēng léi shēng。

闻蝉和彦时兄

王之道

浮光我家尉,近处惟高安。fú guāng wǒ jiā wèi,jìn chù wéi gāo ān。
尝欲为亲择,敢作非意干。cháng yù wèi qīn zé,gǎn zuò fēi yì gàn。
忆昔从东来,飞雪凌羁单。yì xī cóng dōng lái,fēi xuě líng jī dān。
青春不可挽,明月裁齐纨。qīng chūn bù kě wǎn,míng yuè cái qí wán。
三釜竟何地,一囊今屡殚。sān fǔ jìng hé dì,yī náng jīn lǚ dān。
我有醉翁吟,试从徽外弹。wǒ yǒu zuì wēng yín,shì cóng huī wài dàn。
古人骨已朽,知音果哉难。gǔ rén gǔ yǐ xiǔ,zhī yīn guǒ zāi nán。
挛拳抱枝蝉,未露先号寒。luán quán bào zhī chán,wèi lù xiān hào hán。
缅想江南山,琼梳碧成攒。miǎn xiǎng jiāng nán shān,qióng shū bì chéng zǎn。
僧窗开南薰,俯仰天地宽。sēng chuāng kāi nán xūn,fǔ yǎng tiān dì kuān。
诗成有佳句,往往胜得官。shī chéng yǒu jiā jù,wǎng wǎng shèng dé guān。

赠笔工柳之庠

王之道

我昔丞历阳,好笔得柳生。wǒ xī chéng lì yáng,hǎo bǐ dé liǔ shēng。
维时习治久,群盗方纵横。wéi shí xí zhì jiǔ,qún dào fāng zòng héng。
生售数毛颖,一一简择精。shēng shòu shù máo yǐng,yī yī jiǎn zé jīng。
作字可人意,为我供笔耕。zuò zì kě rén yì,wèi wǒ gōng bǐ gēng。
不知二十年,天下乃复平。bù zhī èr shí nián,tiān xià nǎi fù píng。
尔贫技不售,我困功无成。ěr pín jì bù shòu,wǒ kùn gōng wú chéng。
布衫负箬笠,羸然过柴荆。bù shān fù ruò lì,léi rán guò chái jīng。
我老废读书,无意游管城。wǒ lǎo fèi dú shū,wú yì yóu guǎn chéng。
千钱与斗米,聊尔饷此行。qiān qián yǔ dòu mǐ,liáo ěr xiǎng cǐ xíng。
归家饱妻子,一笑嘲彭亨。guī jiā bǎo qī zi,yī xiào cháo péng hēng。

送彦立兄游太学以恩袍草色动为韵

王之道

鼠腊要非玉,篪声偶先埙。shǔ là yào fēi yù,chí shēng ǒu xiān xūn。
穷通一生事,早晚焉足论。qióng tōng yī shēng shì,zǎo wǎn yān zú lùn。
行行欲何之,阔步登金门。xíng xíng yù hé zhī,kuò bù dēng jīn mén。
有意韩淮阴,报雠如报恩。yǒu yì hán huái yīn,bào chóu rú bào ēn。

送彦立兄游太学以恩袍草色动为韵

王之道

西风晓飞霜,猎猎吹征袍。xī fēng xiǎo fēi shuāng,liè liè chuī zhēng páo。
丁宁顾婢语,肯效儿女曹。dīng níng gù bì yǔ,kěn xiào ér nǚ cáo。
举鞭问长安,诗海今谁豪。jǔ biān wèn zhǎng ān,shī hǎi jīn shuí háo。
我欲从之游,痛饮歌离骚。wǒ yù cóng zhī yóu,tòng yǐn gē lí sāo。

送彦立兄游太学以恩袍草色动为韵

王之道

文章我家勃,人唤腹为稿。wén zhāng wǒ jiā bó,rén huàn fù wèi gǎo。
随行载中书,所至得挥扫。suí xíng zài zhōng shū,suǒ zhì dé huī sǎo。
新诗如秋月,皎皎清更好。xīn shī rú qiū yuè,jiǎo jiǎo qīng gèng hǎo。
惠连有佳梦,池塘遍春草。huì lián yǒu jiā mèng,chí táng biàn chūn cǎo。

送彦立兄游太学以恩袍草色动为韵

王之道

梅花破朝寒,似欲壮行色。méi huā pò cháo hán,shì yù zhuàng xíng sè。
骎骎小骊驹,回首便数驿。qīn qīn xiǎo lí jū,huí shǒu biàn shù yì。
一鹗在云路,鸷鸟空累百。yī è zài yún lù,zhì niǎo kōng lèi bǎi。
从令马宾王,不是新丰客。cóng lìng mǎ bīn wáng,bù shì xīn fēng kè。